Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1027




Chương 1027

Những người khác lại ầm thầm cười nhạo nhà họ Thẩm, đến lúc này rồi mới đứng lên chọn đội, đúng là quá chậm trễ. Nếu không với thực lực của nhà họ Thẩm, sớm ủng hộ nhà họ Viên, nhà họ Viên có thể xử tệ với ông ta sao?

Khi Thẩm Bỉnh Nguyên đi đến giữa sân khấu, bỗng nhiên dừng bước chân, quay người, cung kính khom lưng với Lý Dục Thần, sau đó lớn tiếng nói:

“Thẩm Bỉnh Nguyên tôi, thay mặt nhà họ Thẩm ở thành phố Cô, chúc mừng lễ đính hôn của cậu Lý và cô Lâm”.

Ông ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều ngẩn người.

Cái gì? Ông già này không phải điên rồi chứ?

Thẩm Bỉnh Nguyên lấy ra một tờ giấy, giao cho một tùy tùng, tiếp tục nói: “Đây là danh sách quà mừng của nhà họ Thẩm chuẩn bị, mời cậu Lý và cô Lâm, ông cụ Lâm xem qua”.

Tên tùy tùng đưa tờ giấy qua, giao cho Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần xem qua một cái, đưa cho Lâm Mộng Đình, Lâm Mộng Đình xem qua một cái, cầm qua đưa cho Lâm Thượng Nghĩa.

Lâm Thượng Nghĩa cầm trong tay, trong lòng vô cùng kích động. Lúc này, những thứ trên danh sách quà mừng không còn quan trọng nữa, mà là nhà họ Thẩm lại có thể đứng ra ủng hộ nhà họ Lâm vào lúc khó khăn thế này, khiến Lâm Thượng Nghĩa vô cùng cảm động.

Theo bản năng ông ta vốn nghĩ rằng, nhà họ Thẩm nể tình thông gia, nhưng lý trí nói với ông ta, sợ rằng không đơn giản như vậy.

Lâm Thượng Nghĩa nhìn về phía Thẩm Bỉnh Nguyên ở chính giữa sân khấu với ba phần nghi hoặc.

Thẩm Bỉnh Nguyên mỉm cười, nói: “Quà mừng, tôi đã cho người đưa đến phủ Lâm ở thành phố Hòa rồi. Ngoài ra, tôi còn chuyện tuyên bố một chuyện”.

“Nhà họ Thẩm ở thành phố Cô và nhà họ Lâm đời đời tốt đẹp, nay nhà họ Lâm gặp khó khăn, đương nhiên nhà họ Thẩm không thể khoanh tay đứng nhìn. Bất luận đối thủ là ai, nhà họ Thẩm đều cùng tiến lùi với nhà họ Lâm, mãi mãi kết đồng minh. Nhà họ Thẩm nguyện dùng hết sức lực toàn tộc, ủng hộ nhà họ Lâm vượt qua cửa ải khó khăn này!”

Rào rào!

Lần này, toàn hội trường xôn xao bùng nổ.

“Thẩm Bỉnh Nguyên điên rồi sao? Thế này chẳng phải là tuyên chiến với nhà họ Viên rồi! Tuyên chiến nhà họ Viên trước mặt ông Viên!”

“Cũng thật điên cuồng quá rồi, Thẩm Bách Vạn có biết không?”

“Chắc chắn là biết chứ, nếu không, Thẩm Bỉnh Nguyên sẽ nói ra lời này ư? Việc này đè lên số phận cả gia tộc đấy!”

“Điên rồi điên rồi! Người nhà họ Thẩm điên rồi!”

“Nhà họ Thẩm trước nay luôn khiêm tốn, thực lực không kém, ông nói xem ông ta ủng hộ nhà họ Lâm, liệu có…”

“Không đâu không đâu, nhà họ Lâm sắp phá sản rồi, không ai cứu nổi!”

“Đúng thế, ở thành phố Cô nhà họ Thẩm là đệ nhất, nhưng không thể sánh được với nhà họ Viên. Huống hồ lúc này đứng ra, cũng đã muộn rồi”.

Mọi người bàn luận xôn xao.

Thẩm Bỉnh Nguyên đứng ở chính giữa sân khâu đã nghe hết tất cả, nhưng không thể hiện gì, điềm nhiên đi xuống, đến bên cạnh Lý Dục Thần, lại cung kính một lượt, sau đó qua bên người nhà họ Lâm bắt tay chúc mừng.