Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 812: Vận chuyển về Bắc Đông




 

 Trong màn đêm. 

 Đội máy báy trực thăng nâng số máy móc hạng nặng bay trên bầu trời. 

 Lúc này, La Văn mới bình tĩnh lại được trước những chấn động ban nãy. 

 Giờ đây, La Văn không thể không đánh giá lại thế lực đứng sau Lâm Hàn. Lúc trước, anh ta cũng biết đây là một thế lực hết sức bí ẩn và mạnh mẽ, hẳn phải có thực lực vượt xa cái gọi là quý tộc đứng đầu Hoa Hạ. 

 Nhưng đến tận giờ, La Văn mới biết được bản thân vẫn quá xem nhẹ thế lực ấy. Thế lực này không những có rất nhiều cao thủ và tài lực hùng hậu, mà còn mạnh một cách khó có thể tưởng tượng ngay cả ở những khía cạnh khác. 

 Giống như hạm đội trực thăng vận tải cỡ lớn này, đây không phải chỉ có tiền là được. 

 Tuy La Văn không rành về mặt này, nhưng anh ta lại biết Hoa Hạ vẫn chưa có đủ trình độ để chế tạo ra những chiếc trực thăng vận tải cỡ lớn kia. Mà điều ấy thì không phải cứ có tiền là bù đắp được. 

 Hiển nhiên, thế lực ấy đã mạnh ngoài sức tưởng tượng của một người bình thường. 

 Chẳng qua, La Văn cũng hiểu, một thế lực có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hặng kia thì chẳng thể nào là hạng tầm thường, cứ có tiền là được. 

 Song, La Văn cũng chợt nghĩ thông, chẳng trách trước đó Lâm Hàn lại xem trọng mấy nhà xưởng ấy như thế, không thèm quan tâm tốn bao nhiều tiền mà chỉ để ý có mua lại được nó hay không. 

 Lúc ấy, anh ta còn tưởng mua lại mấy nhà xưởng kia rồi đưa vào sản xuất để sinh lời, từ đó kiếm lại vốn. Nhưng không ngờ, Lâm Hàn lại muốn nghiên cứu kỹ thuật của số máy móc kia. 

 Không phải La Văn không nghĩ tới, mà điều đó là không có khả năng. Với điều kiện của đám La Văn, tuy chưa từng nghiên cứu những thiết bị cơ giới đó, nhưng không cần nghĩ cũng biết là không thể nghiên cứu được. 

 Tuy nhiên, La Văn lại xem nhẹ một điều, bọn họ không nghiên cứu được không đại biểu người khác cũng thế. Dù người có thể nghiên cứu ra loại kỹ thuật ấy rất ít, nhưng rõ ràng, thế lực đứng sau Lâm Hàn có chuyên gia và thực lực đó. 

 La Văn nghĩ vậy thì không khỏi kinh ngạc. 

 Nếu thế lực đứng sau Lâm Hàn có thể nghiên cứu ra kỹ thuật ấy, thì sẽ mang đến lợi nhuận vượt ngoài sức tưởng tượng, bỏ xa lợi ích khi đưa chúng vào sản xuất. 


 Chưa nói tới cái khác, riêng chuyện sản xuất được số máy móc kia thôi đã mang lại lợi nhuận hơi bị khủng rồi. Càng đứng nói tới những lợi ích khác. 

 La Văn biết, với thực lực của nhà họ Lâm, một khi bọn họ nghiên cứu ra kỹ thuật của số máy móc kia thì hoàn toàn có thể đe dọa đến địa vị của La quốc trong ngành công nghiệp cơ giới. 

 Sau khi anh ta hiểu được điều ấy thì vô cùng giật mình, không dám nói gì. La Văn biết tầm quan trọng của chuyện này, nên tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài. 

 Ngẫm nghĩ một lát, La Văn quyết định sẽ chôn chuyện này xuống tận đáy lòng, không nói với bất cứ ai. Nếu không, lỡ ảnh hưởng tới Lâm Hàn thì rắc rối to. Lúc ấy, anh ta có hối hận cũng không kịp. 

 Mà dù Lâm Hàn có làm gì thì giờ La Văn đã coi anh là đại ca, nên sẽ tận tâm làm việc cho anh. Trương Thiên Sơn cũng dặn bọn họ đi theo Lâm Hàn, đương nhiên anh ta sẽ không nuốt lời. 

 Lâm Hàn quyết định vận chuyển số máy móc kia đến Bắc Đông, lại càng khiến La Văn vui vẻ hơn. 

 Dù sao anh ta cũng sinh ra và lớn lên ở Bắc Đông, tuy có chút xích mích với đám người trong vùng xám, nhưng suy cho cùng, La Văn vẫn muốn các thế lực vùng xám có thể có cuộc sống tốt hơn. 

 Mà số máy móc kia, quả thật có thể mang lại vô số lợi nhuận cho các thế lực vùng xám ở đó. 


 La Văn biết, số tiền kiếm được phải giao phần lớn cho Lâm Hàn và thế lực đứng sau anh. Dẫu sao, Lâm Hàn cũng là người bỏ tiền ra mua và vận chuyển số máy móc kia về, nên đương họ sẽ được chia nhiều phần trăm hơn. 

 Nhưng nếu Lâm Hàn quyết định chở chúng về Bắc Đông, La Văn tin rằng Lâm Hàn sẽ để các thế lực vùng xám hỗ trợ, rồi chia một phần lợi nhuận cho bọn họ. 

 Mà mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này lại có quy mô rất lớn, còn chế tạo ra toàn là những máy móc tiên tiến. Trong khi đó, Hoa Hạ lại không có nhiều máy móc tiên tiến như vậy, nên đương nhiên sẽ hốt được bộn tiền. Dù là một phần của nó thôi thì đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng là một con số rất lớn. 

 Hiện nay, các thế lực vùng xám ở Bắc Đông vừa trải qua một đợt thay máu. Tuy vì Lâm Hàn quá mạnh nên họ cũng dần nghe theo anh, nhưng lại không phải thật lòng thật dạ mà quy thuận. 

 Dù sao trước đây, Trương Thiên Sơn muốn quản lý cả đám đó cũng đã không dễ, huống chi là bảo họ coi Lâm Hàn là đại ca và nghe theo lệnh anh. 

 Nhưng La Văn tin rằng, sau khi mấy nhà xưởng kia được vận chuyển tới Bắc Đông, thì sẽ khiến họ yên tâm hơn. Dù sao, chúng có thể mang lại lợi nhuận vô cùng khả quan và về lâu dài cho họ. 

 Có lợi ích thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được. 

 La Văn nghĩ vậy bèn yên tâm, không khỏi chờ mong một Bắc Đông mới dưới sự quản lý của Lâm Hàn. 

 Anh ta biết sự hợp tác giữa Bắc Đông và Hoa Đông đang dần được nối lại. Đến lúc đó, sau khi dự án ấy được triển khai thì cũng sẽ khiến Bắc Đông kiếm được rất nhiều tiền từ những phi vụ làm ăn hợp pháp. 

 Đêm nay, La Văn đều ngồi trong trực thăng. Cả đoàn vẫn bay liên tục đến Hoa Hạ, rồi hướng thẳng về Bắc Đông. 


 La Văn thức trắng đêm, cũng nhảy xuống trực thăng. 

 "Cậu La vất vả rồi", Lâm Phong cười nói. 

 Tuy chuyện này thuộc dạng cơ mật, nhưng với địa vị của Lâm Phong, đương nhiên là có quyền biết. Thế nên, ông ta cũng biết số máy móc kia có ý nghĩa như thế nào với nhà họ Lâm, biết gia tộc có thể mua được mấy nhà xưởng đó của La quốc cũng là do có Trương Thiên Sơn và La Văn giúp đỡ. Vì vậy, Lâm Phong mới thật lòng biết ơn La Văn như thế. 

 "Ông khách sáo quá rồi", La Văn cười bắt tay ông ta. Có điều, trong lòng anh ta cũng vô cùng biết ơn Lâm Hàn và Lâm Phong. Dù gì, đây cũng là một chuyện tốt đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ.