"Được, anh bảo người của mình đến thì liên lạc với em, bên em đã chuẩn bị sẵn một chút rồi, các anh vừa đến là có thể bắt tay vào hợp tác ngay", Lâm Hàn nói với Trương Thiên Sơn.
Sau đó, anh và ông ta lại trò chuyện một lát mới cúp điện thoại.
Lâm Hàn lại hy vọng Trương Thiên Sơn tự mình đến, vậy thì anh mới có cơ hội cảm ơn ông ta một cách đàng hoàng. Đáng tiếc, nghe Trương Thiên Sơn bảo gần đây trên địa bàn của mình có chút không yên, cần phải xử lý một số việc nên sẽ không đến.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn bèn liên lạc cho Tôn Minh, báo người bên Trương Thiên Sơn đã lên đường. Không có gì ngoài ý muốn thì đêm nay sẽ tới, dặn ông ta chuẩn bị sắp xếp tiếp đón, nhất định phải tiếp đãi những người đó một cách chu đáo.
Tôn Minh nhận được tin, bèn lập tức ra lệnh cho cấp dưới đi sắp xếp.
Bên trong một văn phòng của quỹ đầu tư Nhân Phàm, Triệu Tứ Hải nhận được tin đêm nay người vùng Bắc Đông sẽ tới, thì mừng rỡ không thôi. Đám người kia cuối cùng cũng tới, cơ hội của anh ta đến rồi.
Nếu người vùng Bắc Đông đến muộn hết kỳ thực tập của Triệu Tứ Hải, anh ta cảm thấy mình chẳng thể nào tiếp tục ở lại công ty Nhân Phàm, bởi vì thành tích thật sự quá tệ.
Cùng lúc đó, bên Hạ Sương và Dương Khiết đều bận tối mày tối mặt.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Mấy chuyện trước đó, Dương Khiết không có kinh nghiệm lắm nên không biết xử lý thế nào. Nhưng về mặt sắp xếp giấy tờ, cô ấy lại cực kỳ am hiểu. Dưới sự chỉ huy của Dương Khiết, các nhân viên công tác phân chia nhau hợp lý, sắp xếp giấy tờ theo trình tự một cách dễ dàng với hiệu suất cực cao, lại còn toàn diện, không bỏ sót một chút nào.
Dương Khiết nhìn sơ thì đoán chừng đến tối là có thể chỉnh lý lại hơn nửa. Cô ấy bèn ra lệnh, đêm nay, toàn bộ nhân viên phòng tài vụ đều tăng ca, tiền lương gấp đôi.
Mặt khác, Dương Khiết cũng đi tìm nhân viên phòng pháp lý để bắt tay chuẩn bị, đợi ngày mai bên cô ấy chỉnh lý giấy tờ xong là lập tức khởi kiện đám Ôn Xuân Vũ và ban điều hành.
Lúc này, bên Hạ Sương lại có vẻ thuận lợi hơn.
Dựa vào cái mác “ông trùm” ngành giải trí ở Hoa Hạ của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, cộng thêm mức lương cao cùng mối quan hệ với Hạ Sương, mọi việc đều được diễn ra một cách suôn sẻ. Hạ Sương vừa liên lạc với mấy người có chuyên môn thì họ đều tỏ vẻ đồng ý, giờ đang trên đường tới công ty Quang Ảnh. Nếu không có gì bất ngờ thì sẽ nhảy sang công ty Quang Ảnh luôn.
Đến tận lúc mặt trời lặn, Hạ Sương mới gọi hết các số điện thoại. Cô ta nhìn một lượt thì nhanh nhất chắc lát nữa sẽ đến, còn chậm thì trưa mai cũng sẽ tới.
Thiếu ban điều hành một ngày cũng không ảnh hưởng mấy tới sự vận hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Hạ Sương tìm Dương Khiết hỏi: "Thế nào rồi? Mọi thứ có suôn sẻ không?"
Lúc này, Dương Khiết vẫn đang bận bù đầu, vội đáp: "Cũng ổn, tuy có rất nhiều giấy tờ, nhưng những nhân viên kia lại rất cố gắng, không chút lười biếng, có lẽ sáng mai là có thể chuẩn bị xong hết. À đúng rồi, em vừa mới đồng ý tăng gấp đôi tiền tăng ca cho họ".
"Tăng gấp đôi tiền tăng ca? Không thành vấn đề, vậy em cố lên, vất vả cho em rồi. Chị đi chuẩn bị tiếp đón một người có chuyên môn điều hành sắp đến đây", Hạ Sương nói xong bèn rời đi.
Tăng gấp đôi tiền tăng ca đương nhiên không sao, so với chi phí lôi kéo người ban nãy của Hạ Sương thì không đáng kể chút nào. Mà so với số tiền bồi thường của đám ban điều hành cũ lại chẳng là gì.
Hạ Sương cũng hơi bất ngờ trước khả năng làm việc của Dương Khiết.
Trước đây, Lâm Hàn bảo Dương Khiết đến giúp cô ta rồi học hỏi luôn. Hạ Sương mới nghĩ rằng Dương Khiết là em vợ Lâm Hàn nên thực tế chỉ đến đây học hỏi thêm kiến thức, lãnh mức lương cao mà thôi.
Nhưng từ những giấy tờ mà Dương Khiết chỉnh lý lại ban nãy và sự sắp xếp phân công các nhân viên trong phòng tài vụ, Hạ Sương đã thấy được cô ấy thật sự là một người có năng lực.
Một công ty khổng lồ như truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thì có vô số giấy tờ, đổi lại bảo Hạ Sương sắp xếp người chỉnh lý lại, có tăng ca suốt đêm, cô ta cũng cảm thấy không mất 2 3 ngày là không thể làm xong.
Nhưng Dương Khiết lại hoàn thành nó chỉ trong một ngày một đêm, hiệu suất nhanh hơn cô ta rất nhiều. Vả lại, từ cách làm việc của Dương Khiết, Hạ Sương cũng nhận ra được cô ấy cực kỳ thành thạo nó.
Tức thì, Hạ Sương lại càng có lòng tin hơn, có Dương Khiết giúp đỡ, cô ta chắc chắn mình sẽ lèo lái công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặt hái được thành tích to lớn.
Sau đó, Hạ Sương bèn đi đón người có chuyên môn điều hành đầu tiên đến. Bởi vì có mức lương hậu hĩnh cùng danh tiếng của công ty, mọi thứ đều cực kỳ suôn sẻ. Hạ Sương chẳng mất bao lâu đã thỏa thuận xong và ký luôn hợp đồng làm việc. Người kia cũng dứt khoát bắt tay chuẩn bị tiếp nhận công việc, ngày mai là có thể đến đi làm luôn.
"Tạm thời cứ thế đã, anh cứ tìm hiểu đi, tôi còn có việc bận, sẽ mở tiệc liên hoan chào mừng anh sau", Hạ Sương nói xong bèn đi đến phòng tài vụ hỗ trợ Dương Khiết.
Mà cùng lúc đó, ở bên thành phố Đông Hải, có một đoàn mấy chục chiếc xe Hummer đang lao nhanh trên cao tốc, nhìn vô cùng đồ sộ.
Một chiếc Hummer rẻ nhất cũng 2 triệu tệ, mà đây còn là mấy chục chiếc.
Sau khi ra cao tốc, mấy chục chiếc xe kia bèn lái về phía sơn trang Thúy Hồ của thành phố Đông Hải.
Lúc này, trước cửa sơn trang, Lâm Hàn và Tôn Minh đã dẫn theo cấp dưới đứng chờ ở đó.
Lần này, Lâm Hàn cũng rất cho mặt mũi, chỉ là đàn em của Trương Thiên Sơn thôi, nhưng anh lại tự mình tiếp đón, chủ yếu là vì thể hiện sự kính trọng với ông ta. Lâm Hàn sẽ mãi nhớ ơn Trương Thiên Sơn đã đến giúp đỡ anh khi ở thành phố Thiên Kinh.
Còn Tôn Minh thì lại cảm thấy không thỏa đáng, theo lý, Tôn Minh ông ta có cùng cấp bậc với đám người sắp đến, có khi còn cao hơn một chút.
Nhưng Lâm Hàn lại khác, anh chính là người thừa kế nhà họ Lâm, gia chủ tương lai của cả gia tộc. Cho dù là Trương Thiên Sơn đến, theo Tôn Minh thì ông ta cũng không xứng để Lâm Hàn tự mình tiếp đón.
Một lát sau, Lâm Hàn và đám người Tôn Minh đã thấy một đoàn xe Hummer chạy tới, mấy chục chiếc nối đuôi nhau thành một hàng, trông rất là hoành tráng.
"Đám người vùng Bắc Đông kia cũng phô trương ghế đấy chứ?", Tôn Minh hơi kinh ngạc cười nói.
Lâm Hàn cũng khẽ cười gật đầu.
Lúc này, vài vị khách trước cửa sơn trang Thúy Hồ thấy cảnh tượng hoành tráng ấy đều có chút kinh ngạc.