Nghe xong lời Hạ Sương nói, cả đám ban giám đốc điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh chợt sửng sốt.
Một vài người trong số đó cũng không tham ô quá nhiều, vừa nghe Hạ Sương nói xong thì tỏ vẻ do dự.
Mặc dù, công việc ở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh lãnh được mức lương rất hậu hĩnh, nếu tham hơn chút thì còn có thể kiếm đầy kho vàng.
Nhưng bây giờ chuyện đã đến nước này, tìm được con đường sống sót đã tốt lắm rồi, mà không cần phải ói ra số tiền tham nhũng kia thì càng tốt hơn.
Mà một vài giám đốc điều hành vì tham hơi nhiều nên lúc nhận ra mánh khoé của Hạ Sương vừa quá nhanh mà còn hung hiểm bèn có hơi lo sợ, nếu bọn họ bị điều tra ra thì chết chắc.
"Không thì chúng ta cứ để cô ta đi vào điều tra đi? Chuyện này có cản cũng không được rồi".
"Không được đâu, muốn điều tra thì cũng đợi đến mai đi".
"Không thì chúng ta làm sao ngăn được đây? Chúng ta cũng không phải đối thủ của đám người kia".
Một đám giám đốc điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh nhỏ giọng bàn bạc, Ôn Xuân Vũ đứng gần đấy sắc mặt càng khó coi hơn.
Nếu nói ai tham ô nhiều nhất thì chắc chắn chính là phó tổng giám đốc ông ta rồi, suy cho cùng, ngoại trừ Thạch Phi ra, ông ta là người lãnh đạo có quyền hành lớn nhất.
Chần chừ một hồi Ôn Xuân Vũ đột nhiên nói: "Đưa họ vào kiểm tra đi!"
Ban điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh lần lượt sửng sốt, sao để bọn họ vào điều tra được?
"Ông Ôn, sao ông..."
Một đám nhân viên ban điều hành nháo nhào tỏ vẻ muốn nói rồi lại thôi, không hiểu nổi tại sao Ôn Xuân Vũ lại đồng ý để đám người Hạ Sương đi vào kiểm tra.
Hơn nữa, đám ban điều hành nghĩ mãi không ra, nói gì nói chứ Ôn Xuân Vũ là người "ăn" nhiều nhất. Cứ để cho đám người Hạ Sương đi vào điều tra thì đám ban điều hành tổn thất 9 còn Ôn Xuân Vũ phải mất đến 10.
Lúc này, đám ban điều hành sốt ruột muốn khuyên Ôn Xuân Vũ, để ông ta nghĩ cách kéo dài thời gian, dù sao cũng đừng để cho đám người Hạ Sương tiến vào. Nhưng bởi vì Hạ Sương đang đứng ngay cạnh, nên họ không biết nên nói thế nào mới được.
Ôn Xuân Vũ lại lạnh mặt, nói: "Tôi nói để họ vào kiểm tra, không nghe thấy à?"
Đám ban điều hành nháo nhào nhìn nhau, lưỡng lự một lúc, song vẫn gật đầu, sau đó một người trong số họ lấy chìa khóa ra mở cửa.
Hạ Sương thấy vậy cũng hơi bất ngờ, Ôn Xuân Vũ này lại bằng lòng để bọn họ vào trong kiểm tra sao?
Mặc dù nghi hoặc, nhưng Hạ Sương cũng không suy nghĩ nhiều, phất tay lên rồi dẫn đám người Dương Khiết và Nhan Thành vào cao ốc trụ sở chính công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Thấy đám người Hạ Sương đã vào trong, cả đám ban điều hành mới ồn ào lên tiếng khó hiểu.
"Ông Ôn à, ông đang làm gì thế? Sao lại để bọn họ vào chứ?"
"Đúng đó, ông làm thế không những hại chúng tôi mà cũng tự hại chính mình đấy".
"Tại sao thế? Ông Ôn, ông đang nghĩ gì thế?"
"Toang, toang thật rồi, không chừng chúng ta sẽ bị kiện ra tòa cho coi".
Mà lúc này, sắc mặt Ôn Xuân Vũ cũng không khá mấy, nói: "Còn biết làm sao nữa? Muốn đám côn đồn họ dẫn tới đập cho bầm mình à? Chỉ đành để họ vào kiểm tra, đến lúc đó chúng ta đoàn kết lại, buộc bọn họ gác lại chuyện ‘thụt két’ kia, sau này chúng ta làm ăn đàng hoàng lại là được rồi".
"Vậy nếu cô ta không bỏ qua mà cắn chặt chúng ta không tha thì sao?", một người hỏi ra tiếng lòng của cả đám.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Nét mặt Ôn Xuân Vũ lạnh đi, không còn hòa hoãn như ban nãy, ông ta nói: "Vì thế mới bảo chúng ta phải đoàn kết, ban điều hành toàn bộ công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đều ở đây, chẳng lẽ cô ta dám tống cổ hết đám chúng ta sao? Nếu đuổi hết thì cái công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh này cũng không còn hoạt động được, để tôi xem xem cô ta làm gì được".
Cả đám ban điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh liền được thông não.
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như đúng là thế thật, tất cả ban điều hành của công ty không "ăn" nhiều thì cũng "ăn" ít. Đám người Hạ Sương có điều tra ra được thì đã sao? Cả đám bọn họ chỉ cần một lòng đoàn kết thì chắc rằng Hạ Sương sẽ không dám làm gì bọn họ.
"Ông Ôn nói đúng đấy, chúng ta nhất định phải đoàn kết!"
"Không sai, cô ta chắc hẳn không dám đuổi hết toàn bộ chúng ta đâu!"
"Có lý lắm, chúng ta cứ nhận sai rồi sau này cẩn thận lại là được, cô ta mà dám đưa hết đám chúng ta ra tòa sao?"
"Công ty này cũng không phải của cô ta, cô ta chỉ là CEO mà thôi, nên cô ta cũng không dám làm tới cùng đâu".
"Đúng đó, nếu đuổi hết toàn bộ chúng ta đi, cả công ty này sẽ không có cách nào hoạt động tiếp được, cô ta cũng sẽ không biết báo cáo thế nào với cấp trên".
Cả đám ban điều hành rối rít tán thành.
Ngay sau đó, mấy người trong ban điều hành lần lượt kéo nhau vào cao ốc trụ sở chính của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, họ muốn xem xem đám người Hạ Sương điều tra thế nào.
Lúc này, đám người Hạ Sương đã vào trong cao ốc trụ sở chính của Quang Ảnh, họ liền đi một mạch đến nơi chứa tài liệu.
Hạ Sương vốn dĩ có kinh nghiệm dày dặn ở mặt này, hoàn toàn biết nên đến nơi nào để điều tra, không bao lâu cô ta liền tìm được phần lớn hoá đơn của công ty.
Bởi vì chưa kịp xử lý nên đã bị đám người Hạ Sương tìm được một cách dễ dàng.
"Chị Hạ, mấy hóa đơn ở đây đều có vấn đề, rõ ràng đã bị người ta giở trò, à này, ở đây cũng có", Dương Khiết vừa kiểm tra thì lại hô lên.
Hạ Sương vội bước qua xem rồi cũng khẽ gật đầu, nói: "Bên chị cũng có rất nhiều hóa đơn có vấn đề, một số khoản tiền không biết đã đi đâu. Xem ra đám ban điều hành này đã tham nhũng rất nhiều, tối nay chúng ta đành phải thức khuya tăng ca vậy, chịu khó chút thôi".
"Không sao đâu", Dương Khiết không thèm để ý nói, nhưng trong lòng thầm kinh ngạc không thôi, cô ấy chỉ vừa kiểm tra vài cuốn hóa đơn mà đã phát hiện ra một khoản chi lên đến hàng chục triệu tệ có vấn đề, nếu đoán không lầm, số tiền này đã lọt vào túi một hoặc vài người nằm trong ban điều hành kia rồi.
Thẳng đến sáng ngày hôm sau, hai người Hạ Sương và Dương Khiết mới sắp xếp lại mớ hóa đơn có vấn đề trong ba tháng gần đây.
Sau khi tính toán sơ bộ xong, Hạ Sương và Dương Khiết cũng có chút kinh ngạc, dựa theo hóa đơn của ba tháng gần đây, thì tổng số tiền quỹ không cánh mà bay đã lên đến cả tỷ tệ rồi, khỏi cần nghĩ nhiều, chắc chắn đã vào túi đám giám đốc điều hành rồi.
Mà đây chỉ mới là mớ hóa đơn vừa thống kê được, chưa kể còn không đủ, dù có đủ thì cũng chỉ có 3 tháng. Nếu tính tất cả thời gian trước đây, thì con số tài chính bị hao hụt phải là một con số cực kỳ khổng lồ.
Lúc này, Ôn Xuân Vũ ngáp ngắn ngáp dài, đứng trước cửa nói: "Tôi thừa nhận chúng tôi đã tham nhũng rất nhiều, sau này chúng tôi sẽ chú ý hơn, sẽ không tái phạm nữa. Nhưng, chúng tôi là ban giám đốc điều hành, có ảnh hưởng rất lớn tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, không có chúng tôi ở đây thì công ty này không thể tiếp tục hoạt động được, vì thế có thể bỏ qua chuyện này không?"