Trong khách sạn nào đó ở thành phố Đông Hải.
Hạ Sương đã dậy từ rất sớm.
Hôm qua sau khi từ chỗ Lâm Hàn về, Lâm Hàn bảo cô chờ thông báo, Hạ Sương hiểu khả năng cao Lâm Hàn sẽ không nhận mình.
Mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng nằm trong dự đoán, dù sao mối quan hệ của cô với Lâm Hàn cũng không tốt lắm, chỉ có thể coi là quen biết thôi. Trước đây nhà họ Hạ còn có nhiều mâu thuẫn với Lâm Hàn như thế, mặc dù cô đã rời khỏi nhà họ Hạ, nhưng dù sao cũng vẫn có liên quan.
Nếu Lâm Hàn không nhận thì Hạ Sương cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình. Mới sáng sớm cô đã dậy và bắt đầu nghiên cứu xem có doanh nghiệp nhỏ nào có thể gây dựng mà không cần quá nhiều vốn không.
Nhưng nhìn một hồi, Hạ Sương lại thấy đau đầu.
Bởi vì từ nhỏ đã lớn lên trong nhà họ Hạ, Hạ Sương cũng bắt đầu làm việc từ công ty lớn.
Điều này cũng dẫn đến việc dù bây giờ năng lực mọi mặt của Hạ Sương đều khá, nhưng bắt đầu thành lập công ty lại từ đầu thì cô thật sự không làm được.
Khi cô đang đau đầu thì điện thoại đổ chuông.
Nhìn thấy Lâm Hàn gọi tới, Hạ Sương có chút bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng nghe máy.
“Alo, cậu Lâm, cậu suy nghĩ thế nào rồi?”, Hạ Sương nóng lòng hỏi.
“Cô tới biệt thự của tôi đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện chi tiết”, Lâm Hàn hờ hững nói.
“Được, tôi đến đây”, Hạ Sương đồng ý ngay lập tức.
Mặc dù chưa chắc Lâm Hàn đã quyết định nhận mình, nhưng không thể nghi ngờ vẫn có rất nhiều cơ hội, Hạ Sương có chút kích động.
Sau đó Hạ Sương vội vàng sửa sang lại một chút rồi tới biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.
Không lâu sau, trong biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn đã xuất hiện hai người phụ nữ.
Dương Khiết và Hạ Sương nhìn thấy nhau đều hơi sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lúc này Lâm Hàn cũng đã đi tới phòng khách, anh ngồi xuống ghế chính rồi nói: “Tôi nói thẳng luôn nhé. Hiện nay tôi đang có một công ty cần thay chủ tịch mới, tôi định cử hai người qua đó cùng quản lý”.
“Quản lý công ty?”, Dương Khiết nghe vậy thì hơi sửng sốt, cô có chút kinh nghiệm trong lĩnh vực này, nhưng cũng không nhiều.
Mặc dù biết tất cả các khía cạnh hoạt động của công ty, nhưng cô cũng chỉ là hiểu thôi, kinh nghiệm thực tế khá ít.
“Anh rể, em không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, liệu…” Dương Khiết hơi lo lắng nói.
Lâm Hàn xua tay bảo: “Em đến đó làm phó chủ tịch, chủ yếu là đi theo cô ấy đến quản lý công ty, vừa hay học hỏi một chút. Khi nào năng lực của em khá hơn, anh sẽ thu xếp cho em làm việc khác sau.”
“Vậy thì được ạ”, Dương Khiết khẽ gật đầu, lòng đã yên tâm.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Còn Hạ Sương ở bên cạnh nghe vậy thì hơi kích động, mặc dù không biết Lâm Hàn sắp xếp cho mình đến quản lý công ty nào, lớn hay nhỏ, nhưng chỉ cần Lâm Hàn đồng ý nhận cô đã là chuyện tốt rồi.
“Cậu Lâm yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng quản lý thật tốt để cậu nhìn thấy khả năng của tôi”, Hạ Sương nói.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, nhìn Nhan Thành đi theo Dương Khiết đến đây rồi bảo: “Nhan Thành, cậu liên lạc với Ngô Xuyên, dẫn theo vài người bên anh ấy đi, các cậu qua đó vừa giúp họ quản lý công ty, phối hợp cùng họ, vừa cố gắng hết sức mở rộng thế lực ở đó”.
Nhan Thành hơi nghi ngờ hỏi: “Cậu Lâm, công ty ở đâu vậy? Chúng tôi đến thành phố nào?”
Dương Khiết và Hạ Sương nghe vậy cũng tò mò nhìn Lâm Hàn, muốn biết là công ty nào.
Dương Khiết muốn biết là công ty nào để chuẩn bị trước, dù sao những công ty thuộc lĩnh vực khác nhau sẽ có cách quản lý và điểm lưu ý khác nhau.
Mà Hạ Sương lại có chút mong chờ là công ty thế nào, dù sao công ty càng lớn càng chứng tỏ Lâm Hàn coi trọng mình, cô cũng có thể dang rộng cánh tay làm nên sự nghiệp.
Nếu là công ty nhỏ, đương nhiên Hạ Sương cũng sẽ đi, dù sao Lâm Hàn đồng ý nhận cô đã là tốt lắm rồi. Nhưng dù sao Hạ Sương cũng vẫn hy vọng là công ty lớn một chút.
Lúc này Lâm Hàn nhìn ba người họ rồi bảo: “Lần này mọi người sẽ đến thành phố Thiên Kinh, công ty là công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh”.
“Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh?”, Dương Khiết hơi nhíu mày, cảm thấy khá quen tai nhưng nhất thời chưa nhớ ra đã thấy ở đâu.
Còn Hạ Sương, trước đây đã từng điều hành công ty Giải trí Tinh Quang, cũng là người trong ngành giải trí nên đương nhiên biết rất rõ về công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là công ty đứng đầu trong ngành giải trí Hoa Hạ, là công ty mà Giải trí Tinh Quang luôn hướng tới.
Hạ Sương đột nhiên nhìn Lâm Hàn với vẻ ngạc nhiên, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là của Lâm Hàn? Thoáng chốc Hạ Sương có hơi nghi ngờ, nếu trong tay Lâm Hàn đã có Quang Ảnh thì sao còn đầu tư vào Giải trí Tinh Quang của họ vì sự phát triển của Tần Liên? Sao anh không đưa Tần Liên tới truyền thông điện ảnh Quang Ảnh luôn?
Là công ty đứng đầu ngành giải trí Hoa Hạ, không quá lời khi nói rằng bất kỳ nghệ sĩ nào gia nhập Quang Ảnh xong đều có thể trở thành ngôi sao dù lớn dù nhỏ. Chưa kể, Tần Liên còn có nhan sắc tuyệt đỉnh, vào Quang Ảnh chắc chắn sẽ trở thành Thiên hậu một đời.
Lâm Hàn cũng nhìn ra sự ngờ vực của Hạ Sương, anh giải thích: “Tôi mới tiếp quản công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cách đây không lâu, chủ tịch cũ không đáng tin cậy nên tôi mới cách chức anh ta và tìm người thay thế”.
Lúc này Hạ Sương mới hiểu, nhưng trong lòng vẫn rất ngạc nhiên, không ngờ Lâm Hàn lại có thực lực giành lấy công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh? Đó là công ty lớn có giá trị thị trường 100 tỷ tệ.
Hơn nữa đừng nhìn giá trị thị trường của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là 100 tỷ mà nghĩ nó chỉ đáng giá 100 tỷ.
Lâm Hàn xua tay: “Đừng nói nhiều quá, cô chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình, phát huy hết năng lực của cô là được, những chuyện khác tôi sẽ lo liệu”.
“Vâng”.
Hạ Sương nhìn Lâm Hàn đầy cảm kích, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng cô ta đã hạ quyết tâm nhất định phải lập được thành tựu, không thể để Lâm Hàn thất vọng, càng không thể phụ sự tin tưởng của anh.
Mà Nhan Thành và Dương Khiết ở bên cạnh lại không như Hạ Sương. Lúc này họ vẫn chưa biết ý nghĩa của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, nhìn phản ứng kịch liệt của Hạ Sương mà hơi ngơ ngác.