Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 623: Quyết định của Hạ Sương 




 

 “Vâng vâng vâng, cậu Lâm, chúng tôi sẽ biến mất trong tầm mắt của cậu”. 

 Hạ Minh cung kính nói với Lâm Hàn. 

 Ngay sau đó ba người nhà họ Hạ lập tức nhường đường. 

 Lâm Hàn còn chẳng thèm nhìn mấy người đó, anh rời đi cùng Dương Lệ. 

 Ngược lại là Dương Lệ, cô âm thầm liếc nhìn người nhà họ Hạ, trong lòng cực kỳ nghi hoặc rốt cuộc tại sao Lâm Hàn có thể khiến thái độ của người nhà họ Hạ thay đổi đến vậy? 

 Lâm Hàn và Dương Lệ chưa đi được mấy bước đã thấy chiếc xe Hummer phía sau. 

 Dương Lệ biết Lâm Hàn đã tặng Dương Khiết chiếc xe Hummer này, lúc này cô có chút nghi hoặc. 

 “Tiểu Khiết, sao mới sáng sớm em đã đến đây thế?”, Dương Lệ ngờ vực hỏi. 

 Dương Khiết xuống xe, có chút gượng gạo nhìn Dương Lệ rồi lại lúng túng nhìn Lâm Hàn, chủ yếu là Lâm Hàn dặn cô không được nói chuyện của mình, bây giờ cô cũng không biết phải nói gì. 

 Lâm Hàn thấy thế thì giải thích giúp Dương Khiết: “Tiểu Lệ, có việc này anh vẫn chưa kịp nói với em, anh thấy Dương Khiết khá có năng lực nên đã để em ấy làm việc cho anh. Nhưng cụ thể là chuyện gì thì em đừng hỏi, biết nhiều quá với em cũng không tốt”. 

 Dương Lệ nghe xong khẽ gật đầu, lúc này mới hiểu ra, chẳng trách mới sáng sớm Dương Khiết đã tới đây. 

 “Vậy chuyện Dương Khiết làm cho anh có nguy hiểm không?”, Dương Lệ hơi lo lắng. Cô không biết Lâm Hàn làm chuyện gì, nhưng dù sao chuyện của gia tộc lớn chắc chắn sẽ có nguy hiểm. 

 “Sẽ có chút nguy hiểm, nhưng anh cũng cho người đến bảo vệ em ấy rồi, anh cũng sẽ để ý”, Lâm Hàn nói thẳng. 

 Dương Lệ gật nhẹ đầu, cô vẫn rất tin tưởng Lâm Hàn nên cũng không hỏi thêm nữa. 

 Sau đó Lâm Hàn, Dương Lệ và Dương Khiết cùng đi bộ một lúc rồi trở về biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn. 

 Hai ngày trước, Dương Lệ sống cuộc sống hai người với Lâm Hàn nên không quan tâm nhiều đến công việc, sau khi về nhà thì không yên lòng nên vội vàng đi làm việc của mình. 

 Như thế, chỉ còn lại Dương Khiết và Lâm Hàn. 

 “Có chuyện gì sao? Chẳng phải chuyện này đã kết thúc, anh bảo em chờ thông báo là được sao?”, Lâm Hàn ngờ vực hỏi. 

 “Ồ, đây, đây là tiền thoái vốn”, Dương Khiết cẩn thận lấy thẻ ngân hàng ra rồi lại thận trọng đưa cho Lâm Hàn sợ làm hỏng, dù sao cũng có 2,5 tỷ tệ trong đó. 

 “Ồ, là cái này à”. 

 Lúc này Lâm Hàn mới biết mục đích Dương Khiết tới đây. Anh không quan tâm số tiền này chút nào, dù sao cũng chỉ là một số tiền nhỏ, đối với Lâm Hàn chỉ là số tiền nhỏ nhưng với Dương Khiết lại là một số tiền rất lớn, đương nhiên cô rất thận trọng. 

 “Em cầm lấy số tiền này đi, lúc nào cũng phải mang theo trên người một ít tiền, sau này làm việc cho anh cũng tiện”, Lâm Hàn nói. 

 “Hả? Em cầm?” 

 Dương Khiết sửng sốt, mặc dù Lâm Hàn là anh rể cô, là họ hàng của cô nhưng số tiền lớn thế này mà Lâm Hàn lại yên tâm để cô cầm như vậy? 

 “Ừm, em cầm đi, không còn chuyện gì nữa thì anh phải đi đây”. 

 Lâm Hàn nói xong thì lái chiếc Mercedes rời đi. Hôm nay anh định kiểm tra ba công ty livestream Sa Ngư để xem tình hình gần đây của ba công ty. 

 Nhìn Lâm Hàn rời đi, Dương Khiết ngơ ngác nhìn tấm thẻ ngân hàng trên tay. 

 2,5 tỷ tệ là số tiền lớn thế nào chứ? Dương Khiết chưa bao giờ nghĩ trong tay mình lại có nhiều tiền như vậy. 

 Đừng nói 2,5 tỷ, dù là 250 ngàn, đối với Dương Khiết trước đây cũng là một số tiền lớn. 

 Dương Khiết cẩn thận cất thẻ ngân hàng đi, trong lòng hơi ngạc nhiên. Lâm Hàn làm vậy chỉ có hai lý do, một là anh tin tưởng cô, hai là 2 tỷ rưỡi này với Lâm Hàn không phải là số tiền lớn. 

 Dương Khiết lắc đầu, không muốn nghĩ thêm nữa. Mặc dù hôm nay cô mới biết một chút thực lực của Lâm Hàn, nhưng cũng đủ khiến Dương Khiết kinh ngạc. 

 Cùng lúc đó, trên xe nhà họ Hạ. 

 Giờ phút này họ vừa ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng chưa bao lâu, điện thoại Hạ Minh đã đổ chuông. 

 Hạ Minh nghe máy, sắc mặt khá lên rất nhiều, canh ta cúp điện thoại rồi nhìn Hạ Đạt: “Là trợ lý gọi tới, Tôn Minh bảo có sự nhầm lẫn ở đây nên không nhằm vào Giải trí Tinh Quang của chúng ta nữa, mọi thứ đã trở lại bình thường”. 

 “Nhanh vậy à? Lâm Hàn này thật sự là ông trùm lớn”, Hạ Đạt khẽ thở dài. 

 “Đúng thế, không ngờ Lâm Hàn lại lợi hại đến thế, Tôn Minh cũng phải nghe lời anh ta, thì ra Lâm Hàn mới là ông chủ thực sự, là người mà chúng ta không thể động tới”, Hạ Minh cũng có chút ủ rũ. 

 Lúc này cả Hạ Đạt và Hạ Minh đều vô cùng hối hận, ban đầu Lâm Hàn đầu tư vào Giải trí Tinh Quang của họ vì Tần Liên, nói thế nào cũng có chút quan hệ với họ. 

 Thậm chí Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần trước, Lâm Hàn còn mời họ tham dự với tư cách thành viên chính. 

 Thế nhưng nhà họ Hạ bọn họ lại coi thường Lâm Hàn, không tin anh nên mới bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy. 

 Bây giờ nghĩ lại, Hạ Đạt và Hạ Minh đều muốn tự tát cho mình vài cái, nếu lúc đó họ tin tưởng Lâm Hàn thì bây giờ nhà họ Hạ không biết đã lớn mạnh hơn bao nhiêu lần rồi. 

 Mọi chuyện đều do họ tự chuốc lấy. 

 Mà lúc này, Hạ Sương đang dựa vào cửa sổ xe không nói gì. Bên phía Tôn Minh xử lý nhanh như vậy, hiển nhiên địa vị của Tôn Minh thấp hơn Lâm Hàn và phải nghe lời anh. 

 Mà Tôn Minh lại là người đứng đầu quỹ đầu tư Nhân Phàm, công ty này là một công ty lớn thật sự. 

 Lúc này Hạ Sương đã ý thức được thân phận thật sự của Lâm Hàn có lẽ còn đáng sợ hơn họ tưởng tượng. 


 Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ thì sao? Điều đầu tiên Hạ Sương nghĩ đến chính là Lâm Hàn, cô cảm nhận thấy nếu làm việc cho Lâm Hàn chắc chắn sẽ có tương lai tốt đẹp, có sự nghiệp vĩ đại. 

 Nhưng vì chuyện của nhà họ Hạ, Hạ Sương lại cảm thấy rất có thể Lâm Hàn sẽ không đồng ý để mình làm việc cho anh. 

 Hạ Sương đang do dự thì Hạ Đạt tức giận quay sang nhìn cô: “Giả chết ở đây làm gì? Còn không mau theo Hạ Minh đến công ty, xử lý tình hình, ổn định lòng dân đi?” 

 Hạ Sương nghe vậy thì khó chịu nhìn Hạ Đạt, trong lòng đã có quyết định, cô nói: “Con từ bỏ toàn bộ cổ phần của mình ở Giải trí Tinh Quang, giao tất cả cho mọi người. Sau này con sẽ không tham gia vào Giải trí Tinh Quang nữa, cũng không tham gia vào bất cứ sản nghiệp nào của nhà họ Hạ, sau này con sẽ ra ngoài làm việc một mình. Dừng xe lại đi, con muốn xuống xe!”