Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 520: Phát biểu trong hội nghị




Cùng lúc đó, Khương Niên ngồi trong góc vị trí ngoài cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Ông ta không biết Phùng Thạch, nhưng biết Lý Minh, lần trước ông ta muốn mua lại livestream Sa Ngư nên có duyên gặp mặt vài lần.

Khương Niên nhớ rõ lần trước Lý Minh muốn tìm hiểu tình hình trước với ông ta, ông ta đã nói thẳng “cậu không xứng” rồi đuổi đi, đợi đến khi gặp Lâm Hàn mới nói chuyện.

Khương Niên không dám tin lại có thể thấy Lý Minh ở đây.

Ông ta vội vàng xác nhận lại, nhất là khi nhìn thấy phần giới thiệu của Lý Minh trong hồ sơ các thành viên chính, cuối cùng xác nhận lại Lý Minh này chính là Lý Minh mình còn không thèm nhìn khi đó!

Nhưng bây giờ Khương Niên phải nhờ vào rất nhiều quan hệ mới được ngồi ở vị trí ghế ngoài, còn Lý Minh lại được ngồi ở đài chính, thân phận cách xa không chỉ một chút.

“Sao có thể thế này? Vì sao một nhân vật tôm tép lại được ngồi ở vị trí đài chính?”

Khương Niên sửng sốt, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Khương Niên chỉ nghĩ ra một khả năng đó là Lý Minh có lai lịch bề thế, chưa biết chừng phía sau Lý Minh còn có gia tộc lớn chống lưng.

Dù sao Khương Niên biết có rất nhiều gia tộc lớn thích để con cháu dựa vào gia tộc ra ngoài luyện tập.

Mà tiểu bối này, chỉ cần luyện tập có kinh nghiệm tốt thì rất có khả năng trở thành người thừa kế, tiếp quản một gia tộc lớn!

Nghĩ đến đây, Khương Niên hạ quyết tâm, chờ hội nghị thượng đỉnh lần này kết thúc phải lập tức đến xin lỗi Lý Minh vì sự vô lễ trước đây, sau đó giữ mối quan hệ tốt với anh ta.

Nếu có quan hệ tốt với Lý Minh, Khương Niên tin chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều cho mình trong tương lai!

Mà lúc này, Phùng Thạch, Lý Minh và những thành viên chính khác đều đã vào chỗ ngồi, Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương sắp chính thức bắt đầu!

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào đài chính.

Mà nhìn Elizabeth Luna nhìn Dương Lệ đang ngồi ở vị trí giữa, vị trí tượng trưng cho địa vị cao nhất, trong lòng cô ta đầy bất mãn.

Trong mắt cô ta, Dương Lệ chẳng là gì cả, không sánh được với cô ta dù chỉ một điểm. Nhưng bây giờ địa vị của Dương Lệ lại cao hơn cô ta.

“Lâm Hàn à, anh đối xử với vợ thật tốt!”


Trong lòng Elizabeth Luna dâng lên một tia đố kỵ, cô ta không hiểu người bình thường như Dương Lệ có gì đáng để được Lâm Hàn giúp đỡ như thế.

Cùng lúc đó, các thành viên khác ở hàng ghế ngoài cũng thảo luận về Dương Lệ ở vị trí chính giữa đài chính.

Hội nghị kinh tế tầm cỡ quốc tế này, những người có ảnh hưởng quan trọng với nền kinh tế một nơi nào đó mới được tham gia.

Quyết định của mỗi thành viên đều vô cùng quan trọng, huống chi là vị trí chủ trì hội nghị?

Trước đây, người chủ trì hội nghị đều là người nổi tiếng không ai không biết, hơn nữa còn có sự hiểu biết độc đáo và xuất sắc về phương diện kinh tế, là người thực sự đủ tiêu chuẩn cho vị trí quan trọng này.

Vị trí quan trọng này không phải ai cũng có khả năng, chỉ dựa vào quan hệ là được ngồi vào, mà phải có năng lực thực sự!

Dù tuổi tác không thể đánh giá năng lực nhưng xét cho cùng cũng là kinh tế, dù có tài năng nhưng không có thời gian và kinh nghiệm tích luỹ thì cũng khó có tầm nhìn xa để điều phối hội nghị kinh tế tầm cỡ thế giới này.

“Mọi người nói xem chủ toạ này có năng lực không?”

“Chắc chắn là không, cô ta còn trẻ như vậy, dù tài giỏi đến đâu làm sao có thể sánh với những người già đã trải qua bao sóng gió được?”

“Không phải là quy tắc ngầm đó chứ?”

“Chắc thế, trông cô ta cũng ưa nhìn, hẳn là có ông trùm nào đó đã nhìn trúng nên mới cho cô ta ngồi ở vị trí này”.



Thoáng chốc các thành viên ghế ngoài đều nhỏ giọng xì xào bàn tán về Dương Lệ.

Gần như mỗi người đều đang nhìn Dương Lệ, ánh mắt ai cũng có điều nghi ngờ.

Mà Lâm Hàn ở dưới khán đài nghe những lời xì xào của mọi người xung quanh, anh chỉ cười không nói gì.

Lâm Hàn biết năng lực của Dương Lệ rất mạnh!

Dù là năng lực làm việc hay năng lực học hỏi!

Nhất là trong thời gian cô làm người phụ trách hạng mục cải tạo khu Bành Hộ của quỹ đầu tư Nhân Phàm, tiếp quản dự án hàng chục tỷ tệ, năng lực của Dương Lệ ngày càng tăng lên nhanh chóng!

Phải biết rằng sau khi về nhà cô không chỉ làm việc mà còn học tập, nâng cao bản thân, để làm được như vậy cô thậm chí còn thường xuyên thức đến rạng sáng.

Trong lòng Lâm Hàn biết rõ Dương Lệ là một người mạnh mẽ, vậy nên cũng không ngăn cản cô.

Mà Dương Lệ cũng chuẩn bị rất kỹ cho Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này, các nhà kinh tế và bậc thầy marketing hay những bộ phận khác của quỹ đầu tư Nhân Phàm đứng sau cũng hỗ trợ cô rất nhiều.

Vậy nên Lâm Hàn tin chắc chắn Dương Lệ sẽ khiến khán giả choáng váng!

Lúc này, ở giữa đài chính, Dương Lệ mặc đồng phục công sở màu đen nhìn tất cả thành viên đã vào chỗ ngồi một lượt rồi đứng lên nói:

“Xin chào tất cả mọi người, tôi là Dương Lệ, chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này, bây giờ tôi xin mời các thành viên chính của chúng ta lên phát biểu”.

Dương Lệ vừa nói vừa nhìn Elizabeth Luna bên cạnh.

Dương Lệ nói rất quy tắc, không tính là xuất sắc cũng không tính là tệ, ngữ điệu khá ổn khiến những thành viên chính và thành viên ghế ngoài đều yên tâm, ít nhất không phải người ngoài nghề cái gì cũng không biết, sẽ không phá hỏng hội nghị quan trọng lần này.

Elizabeth Luna bất mãn nhìn Dương Lệ, từ bao giờ đến lượt người phụ nữ này ra lệnh cho mình?

Nhưng dù sao cũng là hội nghị quan trọng, trước sự chứng kiến của rất nhiều người quan trọng, Elizabeth Luna không dám phản kháng, bắt đầu phát biểu:

“Lần này tôi tới chủ yếu nói đến…”

Sau đó bài phát biểu của Elizabeth Luna kết thúc, bản thân cô ta là người mới vào ngành, hơn nữa ngành công nghiệp chủ yếu ở Vương quốc Anh nên cô ta không nói gì nhiều, hơn nữa chỉ toàn nói những lời chúc cho hội nghị tiến hành thuận lợi, nền kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương sẽ phát triển ổn định.



Đến gần trưa, tất cả các thành viên chính mới phát biểu xong, hầu hết đều khá quy củ, không có kém cũng không có tốt.

Thỉnh thoảng có vài người tương đối xuất sắc, công bố một số kế hoạch phát triển tiếp theo, nhưng các thành viên ghế ngoài cũng không hứng thú lắm.

Đến lúc này, bộ phận quan trọng của buổi hội nghị đã qua được một nửa, phần còn lại chủ yếu là chủ toạ của hội nghị thượng đỉnh.

Trước đây cũng vậy, bài phát biểu và kế hoạch của thành viên chính không giúp ích được nhiều cho những thành viên ngoài lề, hơn nữa hợp tác giữa các thành viên chính thì họ không có tư cách tham gia.

Họ đến chỉ để cho biết, sau khi về được nở mày nở mặt.

Đương nhiên cũng có một số thành viên ghế ngoài sẽ mong chờ bài phát biểu của chủ trì hội nghị, vì thông thường người đó sẽ công bố kế hoạch phát triển đôi bên cùng có lợi, cũng bao gồm thành viên ở ghế ngoài.

Nhưng lần này các thành viên ghế ngoài không mấy mong đợi, bởi người chủ trì hội nghị lần này là Dương Lệ, là một người phụ nữ khả năng cao dùng quy tắc ngầm mới được ngồi lên vị trí đó.

“Haiz, không ngờ hội nghị thượng đỉnh lần này chúng ta không vơ vét được gì, tới vô ích rồi”.

“Cũng không thể nói vậy, chỉ cần chúng ta có thể tham dự hội nghị thượng đỉnh này là đã có một số tác động rồi, có thể thu hút các công ty đó hợp tác với chúng ta”.