Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 321: Môi anh đào




 "Những tên nhà giàu này mỗi đêm ăn chơi tiêu xài ít nhất cũng 500 ngàn trên thuyền Túy Hồng", người thanh niên vừa hâm mộ vừa ganh tị nhìn lên tầng 3 nói: 

 "Bọn họ vừa sinh ra thì đã ở vạch đích của những người dân đen như chúng ta, mà thậm chí có khi sống thêm 10 kiếp nữa chúng ta cũng không với tới được tầng lớp của bọn họ". 

 Lâm Hàn ngước nhìn tầng 3, anh cũng khá bất ngờ, không nghĩ rằng ngày đầu vừa đến Kim Lăng thì đã gặp người của ba thế gia lớn. 

 Trên tầng 3 của thuyền hoa. 

 "Xuân Phong, cậu lặn lội 6-700km từ tỉnh Lỗ xa xôi đến Kim Lăng của tôi chính là vì Tần Liên đang nổi tiếng trên mạng kia sao?" 

 Hồng Ngọc, người đang mặc cả bộ Armani, mở miệng hỏi. 

 Gương mặt cậu ta trắng nõn với cái cằm gầy gò, khi cười lên làm cho người khác có cảm giác khá mềm mại. 

 "Haiz, đành chịu, ông già nhà tôi cho tôi 100 triệu tệ để học đầu tư, gây dựng một cái công ty nhằm tích lỹ kinh nghiệm ngoài xã hội", người mặc áo sơ mi họa tiết tên Thẩm Xuân Phong bất lực cười nói: 

 "Mà cậu cũng biết đấy, nào giờ tôi chỉ là cậu ấm ăn no chờ chết thôi, bằng cấp cũng toàn bỏ tiền ra mua, thì làm sao có thể tự mở công ty mà đầu tư cơ chứ? 100 triệu này vào tay tôi thế nào cũng như bát nước hất đi thôi". 

 "Nhưng là con người thì nên biết cầu tiến, bình thường tôi cũng không có sở thích gì, rảnh rỗi đến hộp đêm tán gái, về đến nhà nằm chơi game, xem livestream rồi đi ngủ. Tôi cũng đã thử nghĩ, không thì lấy 100 triệu này mở một cái nền tảng livestream, dù sao cũng có tấm gương để noi theo mà!" 

 "Tấm gương noi theo?", Hạ Sương ngồi cạnh đó nhàn nhạt hỏi: 

 "Tấm gương của anh là livestream Sa Ngư đang siêu hot hiện nay à?" 

 "Em gái Hạ Sương thật thông minh!", Thẩm Xuân Phong vừa há miệng, cô hầu gái bên cạnh đã bỏ một con tôm càng xanh Bắc cực nhỏ được bóc vỏ vào. 

 "Livestream Sa Ngư kia là một tân binh mới nổi gần đây trong ngành livestream, nhưng chỉ trong một tháng ngắn ngủi, hình như giờ đã nhảy vọt lên hàng thứ 3 trong ngành livestream. Không bao lâu nữa, có khi đủ điều kiện để lên sàn NASDAQ rồi". 

 "Tôi cũng đã từng nghe nói, hình như ông chủ đằng sau livestream Sa Ngư là một đại gia vô cùng bí ẩn", Hồng Ngọc gật đầu nói. 

 Đám con nhà giàu này mặc dù được sống trong nhung lụa nhưng vẫn biết nhìn xa trông rộng, họ cũng quan tâm đ ến tiềm năng cùng phát triển của các ngành nghề, và những chiều hướng thay đổi trong tương lai. 

 "Không sai, sau đó tôi đã cử người đi điều tra, livestream Sa Ngư có thể phát triển nhanh và mạnh đến thế có hai nguyên nhân", Thẩm Xuân Phong nói: 

 "Một là nguồn vốn dồi dào, hai là lôi kéo được rất nhiều streamer hot từ các nền tảng khác". 

 "Và hai cái này thì tôi đều có". 

 "Nền tảng livestream của tôi đã có giấy phép kinh doanh và đội nhân viên kỹ thuật. Bây giờ chỉ còn thiếu vài streamer chất lượng, thế nên tôi muốn lôi kéo Tần Liên thử xem sao". 

 "Quyết định này cũng không tồi", Hạ Sương gật đầu, ánh mắt vẫn bình tĩnh, làm người khác cảm thấy cô ta là kiểu người có gặp biến cũng không hoảng sợ: 

 "Tuy rằng, Tần Liên chỉ nổi tiếng trên mạng nhờ các video ngắn, cũng chưa livestream bao giờ, nhưng nhờ vào những video đó cũng đã có 5-6 triệu fan. Nếu lôi kéo được cô ấy, ắt hẳn nền tảng livestream của anh cũng thu hút được không ít người xem, điều này có thể thúc đẩy phát triển cho nền tảng của anh". 

 "Haha, có lời này của em gái Hạ Sương, tôi càng tự tin hơn rồi! Tôi cũng nhận được tin, hôm nay không chỉ có Tần Liên đến, mà bà bầu của cô ấy cũng đến, đợi lát nữa buổi diễn kết thúc, vừa khéo có thể bàn việc!", Thẩm Xuân Phong cười ha hả nói: 

 "Chỉ mong lát nữa cậu Hồng và em gái Hạ Sương đừng tranh với tôi mà thôi!" 

 "Chuyện này thì Xuân Phong yên tâm, tôi không có hứng thú gì với Tần Liên", Hồng Ngọc khẽ mỉm cười. 

 "Tôi chỉ đến tỉnh Tô chơi thôi, cảm nhận một chút bầu không khí văn hóa của Kim Lăng, tôi chẳng có hứng thú gì với những thứ này”, Hạ Sương giải thích. 

 "Vậy thì may quá!" 

 Thẩm Xuân Phong gật đầu, nếu Hồng Ngọc và Hạ Sương không quan tâm đ ến chuyện này, cậu ta nắm chắc sẽ ký hợp đồng được với Tần Liên. 

 Dù sao trên con thuyền Túy Hồng này, chỉ có thân phận của ba người bọn họ là cao nhất. 

 Thẩm Xuân Phong căn bản chẳng xem những người ngồi ở tầng 2 ra gì cả. 

 Lúc này, bốn cô gái duyên dáng trên sân khấu vừa nhảy múa xong. 

 "Sau đây, xin mời cô Tần Liên lên sân khấu trình diễn tác phẩm của mình", trong cánh gà vang lên giọng nói. 

 "Tần Liên ra rồi!" 

 "Chậc chậc, Tần Liên nổi tiếng nhất là loại hình nhảy múa cổ điển!" 

 "Đúng vậy, ngồi xem cô ấy múa, tôi cảm giác cứ như mình được làm vua ấy". 

 "Chi nửa năm tiền lương mua một cái vé lên thuyền với giá 20 ngàn tệ cốt yếu là vì Tần Liên đấy!" 

 Ánh mắt tất cả mọi người sáng lên, vô cùng mong đợi. 

 Cộp cộp cộp... 

 Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên. 

 Một cô gái từ từ bước lên sân khấu. 

 Cô gái này mặc một chiếc váy trắng, chân váy dài chạm đất, cô ấy có một gương mặt trái xoan thanh tú với làn da mong manh mềm mại, bờ môi mỏng hồng hào, tựa như một nàng tiên bước ra từ trong tranh vẽ, giữa hai cặp chân mày còn có một chấm hồng nhạt. 

 Đôi mắt long lanh ngấn nước khơi dậy lòng yêu thương của người khác. 

 Nghiêng nước nghiêng thành, đẹp tựa như tiên! 

 Người này chính là Tần Liên! 

 Vừa thấy Tần Liên, mọi người tại đây dường như ngừng thở vì vẻ đẹp tuyệt sắc của cô ấy. 

 "Đẹp quá đi mất!" 

 Thẩm Xuân Phong cũng bị vẻ đẹp này hớp hồn, gật đầu khen ngợi, đáy mắt còn hiện lên tia tham lam: "Đợi khi ký được hợp đồng mang cô ấy về làm nhân viên của tôi, chắc chắn tôi phải để cho báu vật này quằn quại trên giường của tôi. Cái thứ cảm giác chinh phục này chỉ cần nghĩ thôi cũng đã làm người khác hưng phấn rồi!" 

 "Phong thái không tệ". 

 Lâm Hàn nhìn Tần Liên, sờ cằm nói. 

 Đây là lần thứ hai anh gặp Tần Liên, lần trước là ở trạm dừng chân trên đường cao tốc. 

 "Nhưng vẫn chưa biết trình độ nhảy múa đến đâu, nếu cũng không tệ, hay là mình mời cô ấy về làm streamer cho Sa Ngư nhỉ", Lâm Hàn thầm nghĩ. 

 Lúc này, ánh đèn thuyền hoa bỗng tối dần, một tia đèn pha màu lam chiếu vào người Tần Liên. 

 Tần Liên bắt đầu nhảy một điệu cổ điển tên: "Môi anh đào". 

 Dáng múa cô ấy uyển chuyển, tay áo thướt tha đang thể hiện một cách tinh tế dáng vẻ người con gái e thẹn chốn khuê phòng, đang chờ ngày xuất giá. 

 "Hay quá!" 

 "Đẹp quá!" 

 Sân khấu không ngừng vang lên từng tràng tiếng vỗ tay. 

 "Múa cũng đẹp đó". 

 Lâm Hàn đã hơi dao động, nếu có Tần Liên gia nhập vào livestream Sa Ngư, tốc độ tăng trưởng doanh số của Sa Ngư ắt hẳn sẽ tăng vọt. 

 "Môi anh đào" vừa kết thúc, một người phụ nữ trung niên mập mạp đeo kính bước lên sân khấu, người này chính là người phụ nữ đã chế giễu Lâm Hàn ở trạm dừng chân, Tần Liên gọi bà ta là dì Trương. 

 "Xin chào mọi người, tôi là bà bầu của Tần Liên, cũng là người phụ trách chính phòng làm việc của Tần Liên", người phụ nữ trung niên cười nói, tầm mắt nhìn về phía tầng 2 và tầng 3: 

 "Lần này, tôi và Tần Liên từ Dương Châu đến Kim Lăng ngoài việc biểu diễn trên thuyền Túy Hồng, cô Tần Liên của chúng tôi còn có mong muốn được dấn thân vào con đường nghệ thuật, không biết là các cậu ấm công tử nhà nào ở Kim Lăng vừa ý Tần Liên nhà chúng tôi không". 

 "F*ck! Bộ đang bán thân hả?"