Rể Hổ Hào Môn

Chương 49: 49: Nhân Viên Kinh Doanh Xuất Sắc Nhất





Hoàng Ny Ny hoàn toàn chết lặng, không ngờ đơn kinh doanh này lại không phải do Phó Xuân sắp đặt.
Cô ta càng không ngờ rằng Phó Xuân lại bị tập đoàn cách chức, thậm chí còn lôi kéo cô ta làm tiểu tam.
Nhưng, nhưng chuyện này không thể nào: "Rõ ràng ông ta đã nói với tôi rằng, ông ta là anh em thân thiết của chủ tịch tổng bộ tập đoàn, được tổng bộ cử xuống..."
“Chủ tịch tổng bộ tập đoàn ư?” Hoàng Ny Ny còn chưa kịp nói hết, giám đốc Trịnh đã chế giễu đáp lại: “Cô cũng thật là, năm nay chủ tịch tổng bộ tập đoàn của chúng tôi đã ngoài bảy mươi tuổi, vậy mà lại tìm một người anh em thân thiết tầm bốn mươi tuổi ư? Chỉ có người không có đầu óc như cô mới tin điều đó thôi."
"Theo tôi thấy, cô đã bị ông ta lừa rồi.

Phó Xuân này đã mượn danh nghĩa của tập đoàn, lừa gạt không ít phụ nữ, nhưng đó đều là chuyện của mấy năm trước.


Mấy năm gần đây có quá ít cô gái ngốc, nên ông ta không gặp phải, nên cô là người duy nhất..."
Tim Hoàng Ny Ny nhất thời đập mạnh, hoàn toàn hoảng loạn.
Không ngờ Phó Xuân lại lừa cô ta, ông ta hoàn toàn không phải là anh em thân thiết của chủ tịch, mà chỉ là một tên lừa gạt.
Sau khi ý thức được chân tướng, Hoàng Ny Ny cực kỳ nổi nóng, cô ta rất muốn cầm chiếc kéo trên bàn lên để tiến hành phẫu thuật tên lừa gạt kia.
Nhưng cô ta còn chưa kịp xem xét tính khả thi của ý tưởng này, thì tiếng bàn tán của mọi người đã vang lên trong khu vực văn phòng:
"Ồ, hóa ra nhân viên kinh doanh có năng lực nhất chính là năng lực này, quả thật chúng tôi không bằng cô."
"Hoàng Ny Ny, cô giỏi lắm, để đạt được mục đích mà cô không từ một thủ đoạn, không ngờ cô lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy."
"‘Tôi lấy được đơn của tập đoàn Đại Minh’, ‘Tô Tuyết không có bản lĩnh như tôi’...!Hoàng Ny Ny, cô hãy nói cho tôi biết là do cô mặt dày hay là vì cô không biết xấu hổ thế? Cô còn muốn leo lên chức phó phòng để dạy dỗ từng người chúng tôi.

Dựa vào cái gì chứ, dựa vào việc cô giang rộng hai chân của mình à? Thật lợi hại!"
"Thật có tiền đồ! Tuổi còn trẻ làm chút gì đó không tốt ư, không ngờ lại đi làm tiểu tam cho người ta, đúng là mất mặt chết đi được…"
Những lời chế giễu cứ nối tiếp nhau, lúc trước sự ngông cuồng của Hoàng Ny Ny đã khiến bọn họ cực kỳ bất mãn, nhưng lại vướng chuyện Hoàng Ny Ny đã lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh, nên bọn họ không dám nói gì.


Nhưng bây giờ thì khác, giám đốc Trịnh đã nói rất rõ rằng, đơn kinh doanh này không liên quan gì đến Hoàng Ny Ny, Hoàng Ny Ny chỉ là một con ngốc bị lừa mà thôi.
Nếu đã như vậy, bọn họ sẽ không keo kiệt với những lời chế giễu.
Nghe thấy những lời chế giễu mỉa mai giống như mưa to gió dữ này, Hoàng Ny Ny cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Cô ta vốn định dựa vào mối quan hệ với Phó Xuân mà chào đón một tương lai tươi đẹp xán lạn, nhưng bây giờ lại chào đón những tiếng cười nhạo vô tận.
Trong tiếng chế giễu của mọi người, Hoàng Ny Ny ôm mặt chạy ra ngoài, cô ta không thể nào làm việc ở công ty này được nữa, thậm chí còn không có mặt mũi ở lại thành phố này, cô ta hoàn toàn không dám tưởng tượng sau này sẽ phải đối mặt như thế nào với các đồng nghiệp.

Vì thế, cô ta đã quyết định về quê, không bao giờ quay lại nơi này nữa…
Hoàng Ny Ny bỏ chạy, nhưng không ai chú ý đến việc cô ta đã chạy đi đâu, bởi vì mọi người đều đang chú ý đến câu hỏi của Trương Tứ Hải.
Trương Tứ Hải tò mò hỏi giám đốc Trịnh: "Nếu đơn kinh doanh này không phải do Hoàng Ny Ny lấy được, vậy thì lần này giám đốc Trịnh tới đây là vì ai?"
"Nếu ông không nhắc thì tôi cũng quên mất.


Phó chủ tịch Triệu của chúng tôi đã sớm đặc biệt căn dặn về chuyện này rồi."
"Trước khi rời đi, cô ấy đã nói với tôi rằng Trần Thanh Xuyên - nhân viên kinh doanh của công ty ông đã biểu hiện cực kỳ xuất sắc, chính tấm lòng chân thành của anh ấy đã làm phó chủ tịch Triệu của chúng tôi cảm động, hơn nữa phó chủ tịch Triệu của chúng tôi còn nhờ tôi chuyển lời với anh ấy rằng, nếu anh ấy muốn có tiền đồ phát triển hơn thì hoan nghênh anh ấy gia nhập tập đoàn Đại Minh của chúng tôi.”
Không ngờ lại là Trần Thanh Xuyên?!.

T.