Rể Hổ Hào Môn

Chương 229: Chương 229





Điều Trần Thanh Xuyên cần nhất lúc này là tìm được người tiếp quản toàn bộ vị trí còn trống.
Người khác có thể không làm được, nhưng anh tin rằng Ngô Thiến Thiến nhất định sẽ làm được, cô gái này có khả năng phục hồi mạnh mẽ, sinh ra đã mang trong mình những sợi dây cao su, áp lực lên cô ấy càng lớn thì đà bật dậy của cô ấy càng lớn, vì vậy anh tin chắc rằng Ngô Thiến Thiến sẽ cố gắng hết sức.
Trên thực tế, cũng đúng như vậy, mặc dù một nửa quản lý cấp cao của chi nhánh đã rời đi, nhưng Ngô Thiến Thiến đã tiếp quản tất cả công việc kinh doanh của họ, một mình cô ấy có sáu thư ký, mỗi thư ký phụ trách một hạng mục kinh doanh, mọi kế hoạch đều do cô ấy phụ trách.
Mọi người trong công ty đều kinh ngạc, vốn dĩ họ cho rằng Ngô Thiến Thiến thành công một bước lên mây là nhờ vào mối quan hệ của cô ấy với Trần Thanh Xuyên, hơn nữa cô ấy thậm chí có thể có quan hệ thầm kín với Trần Thanh Xuyên!
Nhưng bây giờ họ mới phát hiện ra mình đã sai, sự thật như tát thẳng vào mặt họ, dùng sự thật nói cho họ biết, thế nào là người ưu tú, Ngô Thiến Thiến chính là người ưu tú, một người có thể gánh vác một nửa số nghiệp vụ của công ty, hơn nữa cũng được xử lý một cách có trật tự, không ai có thể tìm thấy bất cứ điều gì sai trái trong đó.
Đến nỗi tuy kinh ngạc trước khả năng của Ngô Thiến Thiến, nhưng bọn họ cũng phải tranh thủ thời gian để làm tốt công việc của mình, không thể để dám phạm sai lầm.

Bởi vì họ học được từ Ngô Thiến Thiến một sự thật: họ không phải là người không thể thiếu đối với công ty, hễ ai dám phạm sai lầm, sẽ có một người tài năng như Ngô Thiến Thiến trực tiếp gánh vác gánh nặng của họ và khiến họ không còn cơ hội để khóc lóc.
Ngô Thiến Thiến có sáu thư ký, nhưng một chủ tịch chi nhánh như Trần Thanh Xuyên lại không có thư ký.
Anh cũng không thể đích thân chạy đi tìm kẻ giở trò sau lưng, vì vậy anh đã tìm một thư ký mới.
Thư ký mới tên là Dư Tư Mẫn, người được Ngô Thiến Thiến đề xuất.
Dư Tư Mẫn này vốn là một trong những cấp dưới của cô ấy, Dư Tư Mẫn này quả thực có năng lực, hơn nữa cô ấy còn rất hóm hỉnh, nguyên văn lời của cô ấy: “Tôi tin rằng sau khi được anh huấn luyện, việc sử dụng cô sẽ rất thoải mái."

Dạy dỗ, tất nhiên là dạy dỗ đào tạo trong kinh doanh; thoải mái chính là dễ sử dụng.
Nhưng Ngô Thiến Thiến lại rất đơn thuần về mặt nam nữ, rõ ràng không ngờ rằng những lời này có ý nghĩa khác, cũng may Trần Thanh Xuyên cũng không hiểu lầm.
Trần Thanh Xuyên hiểu ý của Ngô Thiến Thiến nên đã cử người đưa Dư Tư Mẫn đến đây.
Dư Tư Mẫn này là một người phụ nữ nhỏ nhắn và thanh tú, cô ấy trông rất dễ thương, có dáng người đẹp, đặc biệt là khi cô ấy mặc trang phục công sở, cô ấy mang lại cho người ta cảm giác trong sáng, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

Nhưng vấn đề là Trần Thanh Xuyên không chọn bình hoa, anh đang tìm kiếm những người có năng lực, vì vậy sự cố này có thể được coi là một nhiệm vụ thử thách đối với Dư Tư Mẫn.
“Đi điều tra xem ai đứng đằng sau, tôi muốn biết ai đâm sau lưng tôi!”
Vì đã được Ngô Thiến Thiến tiến cử nên Dư Tư Mẫn tất nhiên là người có thực lực, cô ấy hiểu ý của Trần Thanh Xuyên.
“Vâng, sếp Trần, tôi sẽ làm ngay bây giờ.”
Đồng ý rất thẳng thắn, Dư Tư Mẫn đáp lời xong thì đi ra ngoài ngay, dốc toàn lực điều tra.
11:30 trưa hôm đó, Dư Tư Mẫn trở lại, trên tay còn cầm bữa trưa.
Trần Thanh Xuyên liếc cô ấy một cái, xem ra Dư Tư Mẫn không hiểu hiện tại mình cần cái gì?

Nhưng anh còn chưa kịp nói cái gì, Dư Tư Mẫn đã đem thức ăn đặt ở trên bàn trước mặt anh, thậm chí còn nhỏ giọng nói với Trần Thanh Xuyên: “Đã điều tra rõ ràng, những người này rời đi là bị Trần Chính Hà ra lệnh rời đi, tất cả bọn họ đã rời khỏi Tập đoàn Đại Minh, bao gồm cả chính Trần Chính Hà.

Họ đang lên kế hoạch thành lập tập đoàn mới, nhưng vẫn chưa được đăng ký nên không rõ ràng lắm."
Đôi mắt của Trần Thanh Xuyên sáng lên, thư ký mới này thực sự rất có năng lực, có thể tìm ra thông tin nội bộ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, rõ ràng là không phụ sự tiến xử của Ngô Thiến Thiến.

Về phần Trần Chính Hà…
Trần Thanh Xuyên thực sự không ngờ rằng người đâm sau lưng anh lại là chú hai của anh Trần Chính Hà.
Trước đó Trần Chính Hà đến và nói rằng ông ta đã rời khỏi tập đoàn Đại Minh, anh vẫn không thể hiểu tại sao, nhưng bây giờ lại dẫn hết cấp dưới của anh đi, người chú hai này, rốt cuộc ông ta muốn làm gì?
Trần Thanh Xuyên định dặn dò Dư Tư Mẫn điều tra các vấn đề nhân sự của các chi nhánh khác của Tập đoàn Đại Minh, nhưng Dư Tư Mẫn như đã biết trước, lập tức cho anh câu trả lời: “Sau khi điều tra, các chi nhánh khác của Tập đoàn Đại Minh ít nhiều cũng có đơn từ chức của cấp cao.

Vụ việc này liên quan đến gần 80% chi nhánh nên là vụ việc lớn, tôi đã báo cáo lên trụ sở rồi.”
Không chỉ chi nhánh của mình, mà các chi nhánh khác đều có liên quan, chú hai này… muốn làm phản sao!

Ngoài lý do này ra, Trần Thanh Xuyên thực sự không nghĩ ra lý do nào khác.
Nhưng nếu đã như vậy, vậy thì hiện tại anh cũng không cần vội vàng bắt tay vào chuyện này, bởi vì lúc này đã không còn là chú hai đánh cờ với anh, mà là chú hai đang đánh cờ với ông cụ, anh chỉ cần đứng bên cạnh quan sát ván cờ này là được rồi.
Tạm gác chuyện này sang một bên, Trần Thanh Xuyên lập tức ra lệnh cho Dư Tư Mẫn: “Mang đồ ăn của cô vào đây, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Dư Tư Mẫn hơi sửng sốt, nhưng vẫn nhanh chóng phản ứng, sau đó quay người đi ra ngoài để lấy đồ ăn của mình.
Đối với Dư Tư Mẫn này, Trần Thanh Xuyên vẫn rất hứng thú, tất nhiên không phải hứng thú ở lĩnh vực đó, mà là khả năng xử lý công việc của cô ấy.
Rất tốt, từ việc xử lý sự việc hôm nay, có thể thấy rằng Dư Tư Mẫn thực sự có năng lực xử lý tốt, điều mà Trần Thanh Xuyên đánh giá cao và rất cần.
Cho nên hiện tại anh cần phải hiểu rõ hơn về Dư Tư Mẫn, hiểu rõ tính tình và kinh nghiệm của cô ấy, xem có trọng dụng được không.

Vì vậy buổi trưa hôm đó, anh cùng Dư Tư Mẫn trò chuyện rất nhiều.
Ý định ban đầu của anh là đánh giá Dư Tư Mẫn từ những cuộc trò chuyện này, nhưng anh không ngờ Dư Tư Mẫn khá hiểu biết, Dư Tư Mẫn về cơ bản đều biết những gì anh hỏi, đã đưa ra những câu trả lời xuất sắc cho tất cả những câu hỏi mà anh hỏi.
Điều này khiến Trần Thanh Xuyên đột nhiên cảm thấy sự xuất sắc và năng lực cá nhân của cô ấy dường như không thua kém gì Ngô Thiến Thiến, cô ấy rất lợi hại.
“Nhưng từ góc nhìn của tôi, lý lịch của cô rõ ràng không phù hợp với kinh nghiệm thực tế của cô, kiến thức của cô không đơn giản như bằng tốt nghiệp trên giấy.

Nói cho tôi biết, chuyện này là sao vậy?”

Khi Trần Thanh Xuyên hỏi điều này, khuôn mặt trắng trẻo của Dư Tư Mẫn nở một nụ cười ôn hòa.
“Sếp Trần đúng là người khôn ngoan, biết là sẽ không gạt được anh mà.

Thật ra tôi đã tốt nghiệp Đại học Thanh Bắc, đã có kinh nghiệm thực tập trước đó.”
Đại học Thanh Bắc, đây là trường đại học hàng đầu ở Trung Quốc, những người không phải là học bá thì khó có thể vào được, mà phải là học bá ưu tú nhất.
Nhưng Trần Thanh Xuyên cảm thấy với khả năng của Dư Tư Mẫn, rõ ràng là nhiều hơn thế!
Vì vậy sau đó anh lắc đầu: “Không, cô còn chưa nói thật, tiếp tục đi.”
Dư Tư Mẫn lúc này hơi sững sờ, sau đó mới nở nụ cười thật tươi.
“Thật xin lỗi, sếp Trần, thật ra tôi là tiến sĩ nghiên cứu sinh ở Thanh Bắc, về lĩnh vực kinh tế, tôi cũng cũng có nghiên cứu nhất định.”
Trần Thanh Xuyên đã nói mà, một sinh viên xuất sắc đơn thuần của Đại học Thanh Bắc không thể có được khả năng như Dư Tư Mẫn.
Sau đó anh nhìn Dư Tư Mẫn cười ha hả, Dư Tư Mẫn cũng lộ ra nụ cười.
Những Dư Tư Mẫn nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn c, bởi vì nụ cười của Trần Thanh Xuyên có sự nghi ngờ mạnh mẽ.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Dư Tư Mẫn hiểu sự nghi hoặc của Trần Thanh Xuyên là gì..