Cố Vi Hằng trong thời điểm này đang tham gia đào tạo ở trường đại học Hải Thành, mỗi tuần anh dành ra một ngày để đi học.
Trong giảng đường anh mặc một bồ đồ vest, ngồi dựa lưng vào ghế, lưng cực kỳ thẳng, đang xem nội dung tài liệu, thần thái ung dung, từ nhỏ khi học hành dáng vẻ anh là như thế.
Có một cô gái đến ngồi kế bên, thông thường phụ nữ mà đến học các lớp đào tạo kinh doanh như thế này, chủ yếu là đến để kiếm quý trung nhân, khi Cố Vi Hằng nhập học, giáo viên cũng đã giới thiệu thân phận của anh rồi.
Người phụ nữ này đúng là đối tượng lần trước Triệu Thế Tổ giới thiệu.
“Xin lỗi, Cố tổng, lần trước tôi có mắt mà không thấy thái sơn! Đối xử không tôn trọng anh. Xin lỗi, thành thật xin lỗi. Tôi tên là Hứa Thái Vi.” Cô ấy nói.
Không ngờ người đàn ông có thể khiến phụ nữ động lòng ở khắp mọi nơi, chính là chủ tịch tập đoàn Cố Minh Thành danh tiếng lẫy lừng.
Cố Vi Hằng dưới quyền cha mẹ, nhưng trên vạn người
Cô nhìn Cố Vi Hằng chằm chằm, trở nên rất ngây dại
“Không có gì! Chuyện thường tình thôi.” Cố Vi Hằng vẫn cúi đầu không thèm ngước lên nhìn, ánh mắt vẫn dán chặt vào sách.
Hứa Thái Vi trong lòng nghĩ đã có bao nhiêu người có tư tưởng muốn “bao” anh ta, như vậy mới là “chuyện thường tình”.
“Vậy Cố tổng, sau này chúng ta đều cùng một lớp chủ tịch, xin chỉ bảo nhiều!” Hứa Thái Vi nói
“Không rảnh!” Cố Vi Hằng trả lời lạnh lùng.
Chính thái độ lạnh lùng như thế khiến trong lòng Hứa Thái Vi rung động muốn nhớ về anh.
“Vậy sau này tôi ngồi kế bên anh được không?” Hứa Thái Vi lại hỏi tiếp, lần này có hơi dè chừng.
“Muốn theo đuổi tôi hả? Cô không đủ tư cách!”
Những lời này không có một chút gì là giả tạo hay tàn nhẫn, đả kích trực tiếp vào Hứa Thái Vi khiến cô không còn một chút tôn nghiêm nào.
Đàn ông nói chuyện với phụ nữ thông thường không phải khẩu khí như vậy.
Cô buồn bã lặng lẽ đi ra.
Nhưng đối với Cố Vi Hằng cô nhất quyết không từ bỏ.
Lần trước cô gái xuất hiện cùng với anh ấy là ai chứ? Gần đây cũng không thấy.
Đàn ông hả, chỉ cần phần thân dưới vui vẻ thì đầu óc sẽ thay đổi.
Khi lần đầu tiên gặp Cố Vi Hằng, Hứa Thái Vi vô cùng thích anh, bây giờ lại càng thích hơn!
Cô ngồi đàng sau Cố Vi Hằng, khi học luôn dõi mắt theo anh.
Cố Vi Hằng lưng luôn luôn thẳng, tay đang xoay bút, lâu lâu nghiêng đầu một cái.
Đặc biệt quyến rũ.
Buổi tối về nhà, Cố Vi Hằng đến biệt thự Bán Sơn, cha mẹ vẫn chưa về, nhưng có dì ở nhà, bởi vì hàng ngày dì đều ở biệt thự Bán Sơn, sơn thủy trang viên chỉ có công nhân làm việc theo giờ, không thường xuyên ở đó.
Anh đang ở trong phòng mình phân tích nội dung bài học hôm nay, so sánh với tài liệu của Hằng Đại, càng mở rộng thêm tầm nhìn.
Miêu Doanh Cửu muốn gọi video với anh.
Anh đang ngồi ở bàn viết, để điện thoại trên bàn rồi bật video, anh tìm chuyện này đến chuyện khác để nói chuyện với Miêu Doanh Cửu.
Chính là cái thái độ thường lạnh lùng như không quan tâm gì hết của Cố Vi Hằng, đặc biệt là thiếu CAO!
Rõ ràng trong tim luôn có cô, nhưng bề ngoài lại không thể hiện ra, vô cùng lạnh lùng.
Miêu Doanh Cửu không tin tưởng anh cũng là chuyện bình thường.
Mặc dù tâm lý Miêu Doanh Cửu rất mạnh mẽ, nhưng đối diện với một người đàn ông lúc nào cũng ở trên cao, cũng sẽ mất kiểm soát cảm xúc.
Cô vừa mới về, vừa cởi áo khoác của mình.
Cố Vi Hằng dáng vẻ đang từ tốn viết cái gì đó, khiến cô có chút giận dỗi.
“Anh đang làm gì vậy?” Miêu Doanh Cửu hỏi.
“Viết báo cáo của ngày hôm nay!”
Miêu Doanh Cửu bắt đầu tháo khăn choàng, cởi áo khoác, cởi áo len, chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng bó sát để lộ thân hình hoàn hảo, quyến rũ.
Cố Vi Hằng vô tình ngước lên xem sách một cái, liền nhìn thấy cô đang mặc áo thun đi lại trong phòng.
Ngực rất đẹp và rất cao!
Cố Vi Hằng vẫn cúi đầu xuống, nhưng tay cầm chặt bút mà không động đậy.
Muốn viết chữ nhưng viết không được
Anh cũng không ngước lên nhìn cô.
“Hôm nay như thế nào?” Cô ngồi trên ghế sofa hỏi anh.
“Rất tốt.”
“Cố tổng đẹp trai như thế, sự nam tính đều thể hiện trên khuôn mặt, không ai theo đuổi anh sao?” Miêu Doanh Cửu mỉm cười hỏi.
“Người theo đuổi anh từ đó giờ không ít!” Cố Vi Hằng vẫn cúi đầu, không ngước lên nhìn video.
Miêu Doanh Cửu không nói gì.
Nah biết rõ mình nói lời này cô sẽ nổi giận, nhưng anh vẫn nói, nói mà không cần suy nghĩ.
“Em hỏi hôm nay cũng có chứ?” Miêu Doanh Cửu hỏi tiếp.
“Có! Cô gái lần trước muốn bao anh đó, cô ấy ở trong lớp bọn anh! Hôm nay lại thổ lộ tâm tư của mình.”
Cố Vi Hằng ngước lên nhìn sách một cái.
Lại không nhìn Miêu Doanh Cửu.
Miêu Doanh Cửu càng nổi giận, em không phải là nước lũ hay thú dữ, tại sao không nhìn em1
“Vậy anh trả lời thế nào?”
“Anh nói cô không đủ tư cách!”
Miêu Doanh Cửu lúc này mới nở nụ cười.
Cố Vi Hằng luôn như thế, làm con tim người khác muốn nhảy lên cổ họng, rồi sau đó cho chạy vòng vòng như tàu lượn rồi mới quay trở về trong bụng.
“EM đi thay đồ một lát!” Miêu Doanh Cửu nói rồi đặt điện thoại trên bàn cố định lại!
Bây giờ Cố Vi Hằng mới len lén nhìn vào video.
Trong video trống không, so với việc nhìn thấy cô càng khiến người ta suy nghĩ miên man!