Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 424




Cố Niệm Đồng xoay đầu nhìn anh ba và Miêu Doanh Cửu, cô nghiêng đầu mấy hồi nói với Nam Lịch Viễn.

Nam Lịch Viễn cúi mình tới gần môi Cố Tam Nhi, “Chúng ta đừng gắp nhanh quá, để lại hào quang cho anh ba chứ!”

“Biết rồi!”

Cố Vi Hằng gắp một con nữa, thấy đã vượt qua Cố Niêm Đồng, mái tóc Miêu Doanh Cửu phất lên cằm anh khiến anh ngứa cả mình.

“Chỉ gắp từng con một thì chán quá, gắp to đi!” Anh nói.

Anh rất tự nhiên cầm tay Miêu Doanh Cửu đi tới cái máy kế bên, thú nhồi bông trong đó khá to.

Anh vẫn giữ động tác trước đó, gắp thêm mấy con.

Gần như thú nhồi bông trong máy đều bị anh và Nam Lịch Viễn gắp sạch, nhiều thú quá các cô gái cầm không hết nên tặng cho các em nhỏ đi ngang qua.

Cố Niệm Đồng khá thích những con thú nhỏ, trong tay cô cầm một con thú mảnh khảnh rất có cảm giác thành tựu.

Mặt Miêu Doanh Cửu vẫn đang đỏ, trong lòng cô đang ôm một con gấu bông rất to, trong tay còn cầm một con nhỏ.

Cố Vi Hằng đã buông tay cô ra, hai tay đút túi đi phía trước.

Miêu Doanh Cửu cầm con gấu nhỏ chạm vào tay anh, “Nhị Bảo Bảo, tặng anh nè!”

Cố Vi Hằng xoay đầu nhìn cô.

Với ánh mắt mang theo phẫn nộ, kiêu ngạo như này lại gợi lên trái tim nữ chủ tịch bá đạo của Miêu Doanh Cửu.

Miêu Doanh Cửu cười, “Đây đều do Cố Nhị Bảo anh gắp mà, đương nhiên phải tặng anh rồi!”

Cố Vi Hằng không màng cô, tiếp tục đi.

Miêu Doanh Cửu đi sau lưng mỉm cười.

Miêu Doanh Cửu ở Cố gia hai ngày rồi đi, vì bên kia còn nhiệm vụ rất quan trọng.

Lúc về Mỹ rồi, Miêu Chánh Đào nói với Miêu Doanh Cửu trước kia ông tới tìm Cố Vi Hằng, nói với anh về yêu cầu của mình, Cố Vi Hằng lập tức thanh minh “không có ý gì” với Miêu Doanh Cửu. Chưa kể, Miêu Chánh Đào đã thay Miêu Doanh Cửu chọn một tài phiệt ở Mỹ, ba mươi tuổi, rất anh tuấn, cũng có ý với Miêu Doanh Cửu.

Miêu Doanh Cửu thấy phiền, “Cha, con ghét nhất gia tộc liên hôn.”

“Cha biết, nhưng Tiểu Cửu à, giờ con không có bạn trai, cứ xem cậu ta như một trong các lựa chọn đi, tiếp xúc một hồi, gia đình chúng ta thì phải liên hôn rồi, con phải biết về sau có nhà bên đó giúp, tài sản của chúng ta…”

“Con không cần ai hết vẫn có thể mở rộng tài sản đến mức cha muốn!” Miêu Doanh Cửu có chút đỏ mặt.

“Cha biết Tiểu Cửu có bản lĩnh đó, nhưng không muốn con cố gắng quá!” Miêu Chánh Đào nói.

Và Miêu Chánh Đào nói chuyện ra mắt của Miêu Doanh Cửu cho Nam Lịch Viễn biết.

Nam Lịch Viễn than vãn, sao dượng lại nói chuyện này cho anh chứ?

Nghĩ đi nghĩ lại, anh đã hiểu lý do, nên gọi cho Cố Minh Thành bảo đấy là dượng cố tình nói với anh.

Cố Minh Thành hiểu quá rồi, lúc ăn sáng, ông vờ nói với Khương Thục Đồng, “Về sau em đừng làm phiền việc làm ăn của Miêu Doanh Cửu nữa, gia đình cô ấy liên hôn sắp thành công rồi! Vi Hằng cũng không có ý gì với cô ấy!”

“Vậy à?” Khương Thục Đồng vô cùng thất vọng.

Cố Minh Thành vẫn luôn dõi theo vẻ mặt của Cố Lão Nhị, anh vẫn vùi đầu ăn cơm.

Ăn xong, tài xế đón anh đi làm, trên đường thần sắc của anh rất nghiêm túc, anh gửi wechat cho Dương Liễu nhờ đặt vé máy bay qua Mỹ cho anh.

“Bao giờ?”

“Càng sớm càng tốt!”

Dương Liễu đặt vé một tiếng sau.

Cố Vi Hằng không tới công ty mà kêu tài xế chạy thẳng tới sân bay.

Anh không nói với ai việc mình tới Mỹ, anh thấy mình nên đi, nên đi vậy.

Lúc vào văn phòng Miêu Doanh Cửu, cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Sao con người này luôn thích tạo bất ngờ thế nhỉ?

Vừa hay vị tài phiệt đó đang bàn luận gì đó với Miêu Doanh Cửu.

Anh tài phiệt đó đúng là rất bảnh trai, anh ngồi trên sô pha, Miêu Doanh Cửu ngồi trên ghế làm việc.

“Cố Vi Hằng?” Đây là lần đầu Miêu Doanh Cửu gọi tên Cố Vi Hằng, vì đang trước mặt tài phiệt.

Cố Vi Hằng một mực im lặng đi tới trước bàn làm việc của Miêu Doanh Cửu rồi đi tới trước mặt cô, Miêu Doanh Cửu sững sờ nhìn anh.

Lúc tới trước mặt cô, ánh mắt Miêu Doanh Cửu đầy nghi hoặc.

Cố Vi Hằng cúi người hôn lên môi Miêu Doanh Cửu đang bỡ ngỡ.

Mặt Miêu Doanh Cửu phút chốc đỏ bừng, còn có người kia mà.

Cố Vi Hằng hôn rất ác liệt như một gã đàn ông bá đạo cường thế, khiến đầu óc Miêu Doanh Cửu ong ong cả lên, chỉ vài cử chỉ nhỏ đã có thể khơi gợi dục vọng trong cô rồi.

Cố Vi Hằng vẫn cúi mình, một tay đặt lên vai Miêu Doanh Cửu, một tay chống bàn.

Anh hôn cô rất lâu, sau khi hôn xong, anh liếc nhìn qua người đàn ông kia, khản giọng nói với Miêu Doanh Cửu, “Anh đợi em ở khách sạn bên đường.”

Theo đó liền đi.

Miêu Doanh Cửu vừa mới bắt đầu thấy rất sững sờ, giờ môi cô vừa đỏ vừa sung, tim đập thình thịch.

Cô cúi đầu lau môi của mình, nói với tài phiệt, “Xin lỗi anh Dịch.”

“Miêu tiểu thư đang đóng kịch cho tôi xem đấy à? Kiếm đâu ra người đó vậy? Vóc dáng có vẻ rất gợi cảm, có lẽ đã cặp kè với nhiều cô gái rồi, trai bao hả? Loại đàn ông này Miêu tiểu thư cũng chịu nỗi hử?” Anh Dịch nói, “Bác nhà đã nói Miêu tiểu thư chưa có bạn trai mà nhỉ.”

Nghe thấy anh Dịch bảo Cố Vi Hằng là trai bao, Miêu Doanh Cửu nói, “Xin lỗi, tôi thấy mình và anh Dương không hợp đâu, anh ta thực sự là bạn trai tôi đó!”

Anh Dương nói, “Giỡn mặt với tôi à?” anh châm chọc rồi rồi đi.