Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 354




Ăn cơm xong, Nam Lịch Viễn thu dọn bát đĩa, đi nhà bếp rửa bát.

Cố Niệm Đồng vẫn luôn nhìn anh, nói mấy việc ở trường học, vẫn là bô bô la la không ngừng.

Nam Lịch xắn ống tay áo lên, mở vòi nước, bắt đầu rửa bát.

Cố Niệm Đồng từ trước đến nay chưa từng rửa bát, lần đầu cẩn thận quan sát người ta rửa bát, lực chú ý có chút phân tán, khó trách có chút thất thần.

Nhà bếp trong nhà tương đối lớn, Cố Niệm Đồng tùy tiện đứng ở một góc nhà, cũng có thể nhìn rất rõ toàn bộ quá trình rửa bát của Nam Lịch Viễn, cô phát hiện đầu ngón tay của anh cô cùng nhỏ dài, cũng tương đối gợi cảm, cẳng tay có cơ thịt, rất có lực, vị trí bể nước tương đối thấp, dáng của anh tương đối cao, cho nên anh cần phải hơi hơi cúi người.

Đổ nước rửa bát, tráng sạch bọt xà phòng, Cố Niệm Đồng lần đầu tiên nhìn thấy quá trình rửa bát, mà lại vô cớ cảm thấy vô cùng đẹp mắt.

Nam Lịch Viễn vẫn luôn cúi đầu bận rộn, Cố Niệm Đồng không hiểu một người đàn ông giá trị con người cao như thế mà ngày ngày rửa bát là một loại tâm tình như thế nào.

“ Sao không nói nữa?” Nam Lịch Viễn đã rửa bát xong, anh vẫy một chút nước đọng trên tay, dùng khăn nhà bếp lau tay.

Cố Nam Đồng cảm thấy, Nam Lịch Viễn lúc này vô cùng dịu dàng, cũng vô cùng gợi cảm.

“ Đột nhiên phát hiện anh rất gợi cảm!” Cố Niệm Đồng đột nhiên nói ra một câu.

“ Chồng em chỉ có lúc rửa bát mới gợi cảm sao?” khóe miệng Nam Lịch Viễn nhẹ nhàng nhếch lên, nói ra, tắt đèn nhà bếp, đi ra ngoài, Cố Niệm Đồng sợ hãi, kéo tay anh.

“ Cũng đúng! Nam Tổng trên vạn người, dưới một người, chỗ nào cũng gợi cảm.” Cố Niệm Đồng cười nhẹ.

“ Dưới một người nào?” anh hỏi

“ Em.”

“ Trên giường sao? Tối nay?” anh hỏi

Cố Niệm Đồng cảm thấy anh thật có thể chuyển đề tài, vừa khen ngợi anh, lại bắt đầu nói chuyện giường chiếu, rất không phối hợp.

Lại là một đêm mưa gió thất thường, đã là nửa đêm 12 giờ rồi.

Cố Tam Nhi nằm trong lòng Nam Lịch Viễn, nói “ Không được rồi, sau này không thể như thế, vẫn là ngủ trước 9 giờ. Nếu không da dẻ sẽ không đẹp.”

“ Vậy sau này làm sớm.”

Ý Cố Niệm Đồng là không làm nữa.

Cô lật người, nắm chặt cổ anh, liếm liếm bờ môi, đặc biệt lưu luyến bịn rịn gọi một tiếng, “ Chú Nam”

Hơi thở thổi tới vành tai Nam Lịch Viễn, Nam Lịch Viễn chịu không nổi loại hơi thở mềm mại này của cô, chịu không nổi cách gọi mang tính “ loạn luân” này, lại muốn cô một lần nữa.

Thứ bảy, chủ nhật, hai người ăn cơm, xem sách, cùng nhau không ngừng nghỉ trải nghiệm việc kia.

Thứ hai, Nam Lịch Viễn đưa Cố Tam Nhi về trường, Cố Tam Nhi liên tục ngáp ngắn ngáp dài, lúc xuống xe, cô vẫn nói một câu “ Không nỡ rời xa anh, Chú Nam”

Nếu giống lần trước, cô muốn đi Đại học havard, lúc Chú Nam nói lời tạm biệt, phải sau nửa năm nữa, tâm trạng cô thật sự rơi xuống đáy vực rồi.

“ Được rồi. Lúc nhớ anh gọi điện cho anh, anh đến đón em.” Nam Lịch Viễn nói xong, rời đi trước ánh mắt chú ý của một đám bạn học, Cố Tam Nhi cảm thấy lúc này, cô thật sự mất mặt, bây giờ cơ bản người toàn trường đều biết cô kết hôn rồi, nam sinh vòng quanh Cố Niệm Đồng ít đi rất nhiều rất nhiều.

Đây đương nhiên là vì giải quyết nỗi lo về sau rất lớn của việc Cố Niệm Đồng “Không đặt trong mắt đàn ông toàn thế giới”, nhưng cô vẫn cảm thấy bạn học đang chỉ chỉ trỏ trỏ cô, thật mất mặt mà, hơn nữa, mỗi lần Nam Lịch Viễn đưa cô về, các bạn học cũng đều biết cô và Nam Lich Viễn ở với nhau rồi.

Cô mới 20 tuổi

Sau khi học xong một môn buổi sáng, Cố Tam Nhi, Kiều Kiều và Bối Vi 3 người đang ở trong ký túc, vừa ăn xong cơm trưa, chuẩn bị lát nữa ngủ trưa.

Cố Tam Nhi nằm bò trên bàn, cầm bút xem quy trình cuộc thi, xem xem bản thân cần chuẩn bị những phương diện nào, có cần mang đá gốc gì đó, việc nghỉ phép, sáng nay cô đã làm xong rồi, thầy giáo nghe nói cô là đi tham gia một cuộc thi có trọng lượng đương nhiên đồng ý, dù sao chi phí tham gia cuộc thi tương đối đắt đỏ, một người bình thường không tham gia nổi.

Kiều Kiều và Bối Vy hai người đang nói chuyện phiếm, Bối Vy nói cô ấy có bạn trai rồi, hôm mùng 1 tháng 5 chính là đi với bạn trai ra ngoài.

“ Thật sao, cậu không thanh không tiếng mà lại đã giải quyết việc trung thân đại sự rồi, Tam Nhi kết hôn rồi, cậu có bạn trai rồi, phòng chúng mình không phải là há chỉ còn thừa lại một người sao?” Kiều Kiều không thể không thất vọng nói ra, “ Bạn trai cậu ở đâu? Bao nhiêu tuổi?”

“ Chính là đại học kỹ thuật bên cạnh, lớn hơn tớ 1 tuổi. Lớn hơn nhiều quá tớ chịu không được, không có ngôn ngữ chung!” Bối Vy một bên trải giường, một bên không để ý nói ra.

Người nói vô tâm, người nghe có ý, lời nói này đã tiến vào tai Cố Tam Nhi.

“ Tuổi tác lớn mới biết yêu thương người khác!” Cố Tam Nhi phản bác một câu, bản năng nhớ đến cảnh tối hôm đó Nam Lịch Viễn rửa bát, anh trước nay đều không để cô vào bếp.

“ Bối Vy đột nhiên nhớ ra tình huống chồng của Cố Tam Nhi, mới hiểu ra bản thân nói nhiều rồi, “ Đúng rồi, Tam Nhi, cậu phải đi Mỹ rồi, chồng cậu có đi cùng cậu không?”

“ Không. Anh ý có việc, vì sao phải đi cùng tớ, cũng không phải chưa từng đi đến nước Mỹ?” vừa chuyển sự chú ý đến hành trình của Cố Tam Nhi, rất ngạc nhiên là lại chuyển quay lại rồi.

“ Kiều Kiều và Bối Vy đều rất kinh ngạc, “ Cuộc thi quan trọng như thế anh ấy không đi cùng sao? Anh ấy có tiền như thế, vì sao không đi cùng?”

Cố Tam Nhi chính là không hiểu logic của mấy người này, “ Có tiền thì sao? Anh ấy có việc, hơn nữa, anh ý đi rồi tớ càng căng thẳng!”

Cố Tam Nhi không để việc này trong lòng.

Lúc buổi chiều đi học, Kiều Kiều và Cố Tam Nhi cùng ngồi gần nhau. Nữ giáo viên dạy tiếng anh của bọn họ vừa kết hôn, Kiều Kiều nằm bò trên bàn nói với Cố Tam Nhi, “ Cô giáo Dương bây giờ giống cậu.”

“ Sao? Cố Tam Nhi không hiểu”

“ Phụ nữ đã kết hôn!”

Cố Tam Nhi bĩu bĩu môi.

Cùng thời gian đó ở Hải Thành

Vợ Chồng Cố Minh Thành đang chiêu đãi một vị khách rất quan trọng, là một người bạn đã quen biết nhiều năm, có điều vì ở cách xa, liên hệ rất ít, gần đây hai nhà trùng phùng, tự nhiên vô cùng vui vẻ.

“ oh, đúng rồi, Cố Tổng, tối nhớ là cô ba nhà họ Cố bây giờ đã 20 tuổi rồi đi, mười mấy năm trước tôi đã từng nhìn thấy con bé một lần, lúc đó thật là cô gái nhỏ đất thiêng nảy sinh người tài, lúc bé như tiểu công chúa, gần đây con trai tôi từ Thụy Sỹ quay về, không biết..” Vị Khách đó rất nhiệt tình rất khách khí hỏi.

Cố Minh Thành cười nhẹ “ Con bé kết hôn rồi!”

Vị khách king ngạc, “ Cô ba nhà họ cố mới bao nhiêu tuổi? đang học đại học đi? Sao lại kết hôn rồi?”

“ Gặp được người thích hợp, thì kết hôn thôi, không nghĩ nhiều thế.” Cố Minh Thành nói.

Khương Thục Đồng vẫn luôn ngồi bên cạnh nhíu lông mày.

Vị khách đó thật sự rất thất vọng.

Trên đường về bà oán hận Cố Minh Thành. “ Ông sao đến đâu cũng nói chuyện Tam Nhi kết hôn? Ông đến ảnh của người ta cũng chưa xem, dù sao Tam Nhi có thêm nhiều lựa chọn cũng tốt! Dù sao bọn chúng cũng chỉ là nhận giấy đăng ký kết hôn mà thôi.”

Cô vẫn luôn cho rằng Tam Nhi sớm như vậy đã xác định việc chung thân đại sự mà tiếc nuối tức giận.

Bà cũng không biết Cố Tam Nhi và Nam Lịch Viễn đã xảy ra thực tế quan hệ vợ chồng.

“ Đây là suy nghĩ của con bé? Hay là suy nghĩ của bà?” Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng đều ngồi phía sau xe, Khương Thục Đồng đối với việc hôn sự của Tam Nhi vẫn luôn tồn tại khúc mắc trong lòng, Cố Minh Thành biết.

“ Là suy nghĩ của em, là suy nghĩ của mỗi một người con gái! Em hi vọng con bé có thể có thêm nhiều sự lựa chọn!” Giọng Khương Thục Đồng có chút gấp rút.

“Cho nên, em đang tiếc cho bản thân mình năm đó không có thêm nhiều sự lựa chọn?” Cố Minh Thành nghiêng đầu nhìn Khương Thục Đồng.

“ Anh” Khương Thục Đồng không trả lời được, rõ ràng đang nói chuyện Tam Nhi, anh sao lại nhăc đến bản thân mình?

Nửa tháng sau

Sân bay

Nam Lịch Viễn lái xe tiễn Cố Tam Nhi rời đi, Cố Tam Nhi một mình ngồi máy không phải là lần đầu tiên, lúc cô 11 tuổi đã từng lần đầu tiên ngồi máy bay ra nước ngoài, đương nhiên Cố Minh Thành có nhờ người trên đường chăm sóc cô.

Cô vô cùng không nỡ rời xa Nam Lịch Viễn, càng ở bên Nam Lịch Viễn lâu càng không nỡ rời đi.

Loại tình cảm không nỡ này là kiểu từng chút và chi tiết, khiến Cố Tam Nhi hiểu tâm sự ấm áp của người đàn ông này, khiến cô không rời đi được vẫn luôn nhớ đến Anh.

Cũng bởi vì Nam Lịch Viễn đã từng nói với Cố Tam Nhi, Anh sở dĩ biết rửa bát là bởi vì sau khi mẹ anh qua đời bát trong nhà vẫn luôn là do anh rửa.

Cố Tam Nhi vô tình cảm thấy lập tức gần sát trái tim Nam Lịch Viễn hơn rất nhiều.

Hoặc, quyết định của cha thật sự là chính xác, chỉ có sống cùng nhau mới có thể hiểu biết lẫn nhau, mới sẽ thích anh nhiều hơn.

Bây giờ, Cố Tam Nhi không rời xa được Nam Lịch Viễn.

Cô ôm cổ Nam Lịch Viễn, lúc tiễn biệt ở sân bay, lời của Kiều Kiều lại ngân lên bên tai cô, cô hỏi Nam Lịch Viễn,” Vì sao không đi Mỹ cùng với em?”

“ Anh đi Canada có việc!”

Cố tam Nhi không cưỡng cầu, một mình đi Losangeles.

Nam Lịch Viễn về đến văn phòng, hỏi Thái Thái người bên đó sắp xếp tốt chưa?

“ Tổng tài, phó giám đốc công ty con bên đó tự mình đi. Phu nhân chưa từng gặp anh ta, chắc là không vấn đề gì!” Thái Thái nói.

Nam Lịch Viễn gật gật đầu

Thái độ thông thường của Cố Tam Nhi đối với mỗi sự việc là: Không cầu vạn sự như ý, nhưng mong không xấu hổ với lòng.

Cô chuẩn bị rất nhiều cho cuộc thi lớn lần này, biết rõ bản thân mình không thể qua được, nhưng cô vẫn là tận lực, như vậy là đủ rồi!

Cho nên, sau khi giao tác phẩm trước giờ, Cố Tam Nhi liền chuẩn bị đặt vé máy bay về nhà rồi.

Không ngờ, vừa ra đến cửa địa điểm cuộc thi liền nhìn thấy một người đã lâu không gặp – Hà Đỉnh.

Không biết anh ở phố Wall sống ra sao?

“ Tam Nhi, lâu rồi không gặp!” Hà Đỉnh nói.

“ Lâu rồi không gặp, Hà sư huynh!” Cố Tam Nhi cố ý nhấn mạnh hai chữ “ sư huynh”, cũng chính là vì để muốn nhắc nhở Hà Đỉnh, làm thầy giáo của cô, anh thực sự không xứng.

“ Nghe nói Tam Nhi em và Nam Lịch Viễn đã kết hôn rồi, nội tâm đen tối của Nam Lịch Viễn có thể là trực tiếp ép cha em, hơn nữa tuổi tác của anh ta lớn hơn em nhiều như thế, em không phải là tìm một người cha thứ hai sao?” Hà Đỉnh bây giờ có chút nói không chọn lời.

Cố Tam Nhi đã tức giận rồi, “ Hà Đỉnh, chú ý cách dùng từ của anh.

“ Cách dùng từ của anh, làm sao? Lẽ nào anh ta không phải lớn hơn em 11 tuổi sao? Lẽ nào anh ta không nội tâm đen tối? Không nội tâm đen tối làm sao trong một thời gian ngắn như thế, em liền kết hôn với anh ta? Còn nữa, nếu anh ta không nội tâm đen tối tôi vì sao lập tức bị trường học khai trừ?” Hà Đỉnh ôm hai cánh tay đứng trong mưa bay lất phất gió xuân của nước Mỹ vào tháng 5 nói năng lỗ mãng.

Cố Tam Nhi không hiểu, Hà Đỉnh không phải tự mình từ chức sao? Lục Thanh Viễn giúp anh ta tìm một công việc khác, anh ta từ chức, có quan hệ gì với Nam Lịch Viễn.

“ Là bản thân em thích anh ấy! Em với anh ấy có danh nhĩa vợ chồng, cũng thực có quan hệ vợ chồng, anh ấy là chồng của em! Anh cho dù ở đây gây chia rẽ hai chúng tôi, em cũng không rời xa anh ấy, chính là như thế!” Nói xong, Cố Niệm Đồng nắm túi của mình liền rời đi.

Cô biết, nghi hoặc đối với việc từ chức của Hà Đỉnh, cô không thể hỏi Hà Đình, cô một khi hỏi rồi, Hà Đỉnh liền sẽ dùng hết sức sẽ bắt được điểm yếu của Cố Tam Nhi, Cố Tam Nhi không muốn bị người khác nắm thóp, cô muốn về nhà đi hỏi Nam Lịch Viễn.