Có người nói, lúc nhìn thấy con gái mình có ý trung nhân, trong lòng người cha là chua nhất.
Cố Minh Thành thừa nhận, lúc nhìn thấy Nam Lịch Viễn, Cố Minh Thành rất ghen tức.
Có điều đã từng tiếp nhận sự giáo dục của cha mình, ông tuyệt đối không thể trở thành hòn đá ngáng chân của con gái, nhưng lúc nhìn thấy Nam Lịch Viễn là một người đàn ông rất giống bản thân mình, ông vẫn là vui vẻ yên tâm một chút.
Cuối cùng Cố Niệm Đồng lại có xu hướng yêu người giống cha, cô hoặc có lẽ hiện tại cảm thấy ở bên Nam Lịch Viễn rất thoải mái, rất ăn nhịp Nam Lịch Viễn, nhưng cô vĩnh viễn không biết rằng, trên thế giới này chỉ có một người đúng nhịp với cô.
Sau này cũng không thể nào tìm lại.
Có thể Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng khổ đã nhiều, ông không hi vọng Cố Niệm Đồng cũng khổ như thế, nên, ông cần thay cô nắm bắt.
Mặc dù Cố Niệm Đồng bản thân không vội, vậy Cố Minh Thành liền thay cô sắp xếp tất cả thôi.
Cho nên, sau khi gặp mặt Cố Minh thành quay trở về Nam Lịch Viễn bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.
Cố Minh Thành đã gặp qua Nam Minh Tuấn, Nam Minh Tuấn tất nhiên vô cùng vui vẻ, con giá nhỏ của Cố gia ở Hải Thành, hòn ngọc quý trên lòng bàn tay, trước đây ông cũng nghe mọi người nói qua Cố Minh Thành có một cô con gái như vậy, có điều bởi vì Nam Lịch Viễn tuổi tá có chút chênh lệch xa lớn hơn một chút.
Ông không ngờ rằng, Cố Minh Thành lại một chút cũng không khúc mắc.
Nam Lịch Viễn đến nói chuyện qua với cha mình, anh có thể sắp kết hôn rồi.
Nam Minh Tuấn không hề biết chuyện Nam Lịch Viễn và Cố Tam Nhi có qua lại, ông nói: “ Nếu con không thích, không cần ngại địa vị của Cố Minh Thành, lấy con gái của ông ta!”
Nam Lịch Viễn cười, “ Con rất thích!”
Bọn họ ai cũng đều chưa nói với Cố Tam Nhi, giống như Cố Minh Thành tin tưởng Nam Lịch Viễn, Nam Lịch Viễn cũng rất tin tưởng Cố Minh Thành, vì vậy nói với Cố Tam Nhi, việc cô phải gả cho Nam Lịch Viễn này, do Cố Minh Thành phụ trách.
Nam Lịch Viễn tổ chức hôn lễ tại Tahiti, Cố Minh Thành đã từng nói qua, Cố Tam Nhi nói Tahiti rất đẹp!
“ Nếu muốn nói chuyện tình yêu, đầu tiên phải cân bằng vai vế, con bé đối với cậu càng ngày càng tin tưởng, tính khả năng phát triển thành người yêu càng ngày càng thấp” lúc gặp mặt đây là nguyên lời của Cố Minh Thành nói với Nam Lịch Viễn.
“ Cháu là đang đợi cô ấy trưởng thành!”
“ Nếu tôi là cậu, tôi liền trực tiếp lấy con bé! Vấn đề lập tức cân bằng!”
Có thể do chịu đủ nỗi khổ vì luôn luôn kết hôn không thành, Cố Minh Thành rất hi vọng hôn sự của con gái mình có thể nhanh chút quyết định, nếu không tương lai con bé đi dàm, còn phải đối mặt với nhiều ong bướm hơn, đối diện với nhiều lời đồn đại vô căn cứ hơn, anh cũng không hi vọng Tam Nhi giống Khương Thục Đồng vậy vì những lời đồn đại mà mệt mỏi.
Hoặc có lẽ tương lai còn có người tốt hơn, nhưng người thích hợp với Cố Niệm Đồng đã xuất hiện rồi!
Nếu cô đời này vô tư mờ mịt không biết gì, Cố Minh Thành không xác định Nam Lịch Viễn có phải sẽ giống như ông vậy không, luôn luôn chờ đợi!
Cho nên, tận sâu trong đáy lòng, ông vẫn là nhận định Nam Lich Viễn.
Có thể là cùng là một loại người, cho nên độ tin tưởng tương đối cao.
Chủ ý trực tiếp cưới Cố Tam Nhi Nam Lịch Viễn đã từng nghĩ qua, nhưng Cố Tam Nhi vẫn đang là học sinh, và anh cho rằng, phụ huynh của Cố Tam Nhi khẳng định sẽ không đồng ý, cuối cùng là xóa bỏ cái suy nghĩ này.
Cố Tam Nhi dù sao cũng không phải là Đỗ Nhược
Cuối cùng, Cố Minh Thành và Nam Lịch Viễn đều cảm thấy, lấy được Cố Tam Nhi cái chủ ý này tương đối tốt, một là có thể làm giảm bớt những lời đồn đại về Cố Tam Nhi ngày một tăng lên ở trường học, Cố Minh Thành vốn dĩ nhìn Hà Đỉnh không vừa mắt, cũng cắt đứt cái suy nghĩ đó của Hà Đỉnh, Cho dù anh ta có từ Bắc Cực chạy về, hiệu quả cũng như thế, ngoài ra, trong vườn trường có rất nhiều những con lợn thèm muốn Cố Niệm Đồng, ánh mắt cũng phải thu hồi!
Ông đã chọn cho con gái mình một người con rể hiền!
Thái Thái nghe thấy tổng tài sắp kết hôn rồi, bảo cô chuẩn bị đồ đạc khiến cô đặc biệt vui vẻ.
Dần dần tin tức Nam Lịch Viễn sắp kết hôn xôn xao ầm lên, cả Giang Thành đều đang nói, rốt cục là cô gái nào nắm được vương lão ngũ kim cương nổi tiếng này.
Hề Dao tự nhiên cũng biết rồi, cô đến tìm Nam Lịch Viễn, hỏi anh khi nào kết hôn?
Nam Lịch Viễn nói có thể là một tháng, có thể là hai tháng, còn nói hôn nhân cũng là một loại vũ khí sắc bén ngăn chặn nợ đào hoa, hình tượng của người đàn ông đã kết hôn, sau này những người phụ nữa thèm muốn anh có thể không còn nhiều như thế!
Hề Dao dường như trúng một trưởng, lúc đi, thất hồn lạc phách, sau khi ra đến bên ngoài liền khóc một trận lớn!
Cái tin tức này cuối cùng cũng truyền đến lòng Cố Tam Nhi, cô chủ động đến cửa chúc mừng.
“ Được rồi, Chú Nam, Chú dấu Thím Nam thật kín nha, cũng không để cháu nhìn thấy, hơn nữa nhanh như vậy liền kết hôn rồi!” Cố Tam Nhi ngồi trên bàn làm việc của Nam Lịch Viễn, chân đung đung đưa.
Cái bàn làm việc này, là bàn làm việc chuyên dụng của Nam Lịch Viễn, người khác đều không dám dùng, đừng nói là ngồi!
“ Đúng, Cháu rất nhanh có thể gặp Thím Nam của cháu, cô ấy rất xinh đeph! Tuổi tác cũng tương đối nhỏ! Chắc có thể cùng nói chuyện với cháu!”
Ghế làm việc của Nam Lịch Viễn lùi dần về phía sau, “ Chú kết hôn rồi, cháu chuẩn bị tặng chú cái gì?”
Có Tam Nhi nghĩ ngợi, cuối cùng nghĩ không ra, “ Cháu và anh cháu thương lượng một chút!”
Cố Minh Thành về đến nhà thứ nhất là cùng Khương Thục Đồng nói việc này, cần để Cố Tam Nhi gả cho Nam Lịch Viễn.
Khương Thục Đồng ngạc nhiên nhìn Cố Minh Thành 10 phút.
“ Con gái mới 19 tuổi! con bé còn chưa yêu đương, sao kết hôn?”
“ Con bé bây giờ ngày ngày gọi người ta là chú, yêu đương làm sao?Con trai nhà Nam Gia, anh gặp rồi, rất hài lòng” Cố Minh Thành treo áo mũ lên móc ở phía sau, “ Không hạ thuốc mạnh, nhọt sẽ không ra.
“ Nhưng em dù sao cũng là mẹ của Tam Nhi, em và anh thương lượng một chút?” Khương Thục Đồng thở gấp, chưa gặp qua người nào bá đạo như thế!
“ Đang thương lượng cùng em!”
‘ Cậu ta lớn hơn Tam Nhi 11 tuối! tuổi tác là trướng ngại vật, ba tuổi là cách nửa đời rồi!” Khương Thục Đòng ngồi trên giường muốn khóc, Cố Tam Nhi của bà mới bao nhiêu tuổi, cần phải gả cho người khác?
“ Với tính cách của Tam Nhi, thì phải tuổi tác lớn một chút mới có thể che chở bao dung cho con bé. Những tiểu nam sinh đố, em không nhìn thấy con bé đều không để trong mắt sao? Con bé và Nam Lịch Viễn hợp đúng nhịp nhiều, em vẫn chưa nhìn thấy sao?
Người ta đều là mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, hiện tại nhà bọn họ chính là tương phản.
“ Em bây giờ gọi điện thoại cho thằng cả quay về, còn có thằng ba, thương lượng một chút!” Khương Thục Đồng muốn tìm một đồng minh.
“ Không phải thương lượng, là thông báo, thông báo cho bọn họ - Tam Nhi sắp kết hôn rồi!”
Khương Thục Đồng trực tiếp thở gấp, ông luôn nói bản thân chiều tam nhi, chiều tam nhi, nhưng nhìn dáng vẻ ngày hôm nay, ông căn bản không chiều Tam Nhi, ngược lại giống như cha dượng vội vàng gả con gái.
Cố Hành Cương mang theo Đỗ Nhược cùng nhau quay về, mẹ nói trong nhà có việc gấp, bảo anh quay về, anh vẫn chưa hân hạnh cho Đỗ Kim Mính mặt mũi, nói tóm lại lag gắng sức hong khô, sau này nhà Đỗ gia này mới có thể là chủ nhân trong nhà.
Nghe mẹ nói cha muốn gả Cố Tam Nhi ra ngoài, Cố Hành Cương cũng rất kinh ngạc.
Có điều suy nghĩ của Cố Hành Cương và Cố Minh Thành có nhiều điểm không hề tính từ trước nhưng lại rất hợp nhau, anh cũng cho rằng Cố Tam Nhi cũng không thể nào tìm được một người đồng điệu như thế.
Cố tam tiểu thư, nhìn giống như điều kiện rất tốt, người theo đuổi cô ấy cũng rất nhiều, nhưng thực tế là, có thể khiến cô chú ý đến căn bản không có, cho đến hôm nay, anh chỉ nhìn thấy cô và Nam Lịch Viễn cùng nhịp như thế, có lúc, cô lại rất thần tượng Nam Lịch Viễn.
Đồng điệu, sùng bái, đây chắc là nhân tố tốt nhất mà tình yêu cần tới.
Mở rộng tầm mắt nhìn khắp Trung Quốc, người như thế, cũng chắc chỉ có một mình Nam Lịch Viễn.
Hơn nữa, Cố Minh Thành trở về cân nhắc kỹ càng, ông đã quyết định như vậy, khẳng định có lý do.
Cho nên, ý kiến của Cố Hành Cương chính là: anh giơ hai tay đồng ý tán thành đối với việc gả Cố Tam Nhi ra ngoài.
Đây đích thị là một liều thuốc mạnh!
Để giảm bớt cho Nam Lịch Viễn vòng vèo như thế, cần chú ý đến thân phận học sinh của Cố Tam Nhi, còn cần lưu ý gia đình của cô.
Mặc dù Nam Lịch Viễn không giỏi nói chuyện nhưng ba anh liền trực giếp giao cho anh phần tình người đó.
Hơn nữa, Cố gia và Nam gia liên hôn, nghĩ chắc l;ại có một trận đại náo nhiệt.
Cố Vi Hằng có chút lo lắng, anh vẫn chưa gặp Nam Lịch Viễn, nhưng anh cả và ba đều ủng hộ như vậy, anh cũng không có ý kiến gì.
Ba không phải nói chuyện với Nam Lịch Viễn rồi sao.
Lo lắng duy nhất của bọn họ là: Tương lai nhớ Cố Tam Nhi phải làm thế nào?
Đối diện với tỷ lệ ba đấu một, Khương Thục Đồng đành chịu đến muốn chết, bà nói, “ Nếu tam nhi đồng ý, tôi liền đồng ý!”
Lựa chọn ai đi nói với Cố Tam Nhi việc này trở thành một vấn đề, cuối cùng tất cả mọi ánh mắt đều dồn vào Đỗ Nhược.
“ Em? Nhưng em phông phải người nhà họ Cố nha!” Đỗ Nhược không không tin tưởng chạm nhẹ vào mũi của mình.
“ Em muốn làm người nhà họ Cố, cũng dễ thôi!” Cố Hành Cương trêu trọc Đỗ Nhược.
Vô cùng làm khó Đỗ Nhược, đây không phải là muốn cô làm người xấu sao?
Người nhà Cố gia, mỗi người đều tinh anh thông minh muốn chết!
“ Đúng vậy, cô phải nói như thế nào đây?”
Đỗ nhược đối diện với quyết định này cũng vô cùng kinh ngạc.
Có điều suy nghĩ cẩn thận, cô cảm thấy Cố Tổng nói dường như có chút đạo lý, hơn nữa, nghe nói bên Nam LịchViễn đó đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ rồi.
Thủ đoạn lừa dối này, vạn nhất Cố Tam Nhi biết rồi, sẽ tức giận thành như thế nào?
Cho nên, chiều ngày hôm đó, Cố Hành Cương mang theo Đỗ Nhược đi Giang Thành, có một cái cớ ngay thẳng – Lấy nội y!
Cố Hành Cương đợi dưới gác, Đỗ Nhược đến ký túc xá tìm Cố Tam Nhi.
Đỗ Nhược đến thăm mình, Cố Tam Nhi rất vui vẻ, giới thiệu với bạn bè trong phòng, nói cô là bạn gái của anh cả nhà cô ấy.
Trong lòng Đỗ Nhược căn bản không để ý vấn đề này, cô lấy nội y, kéo tay Cố Tam Nhi, nói có chuyện muốn nói với cô.
Cố Tam Nhi rất kỳ lạ, theo Đỗ Nhược xuống gác, sau đó lên xe Cố Hành Cương.
Cố Hành Cương đã đặt sẵn một khách sạn ở gần cổng trường đại học, việc này cần Đỗ Nhược từ từ từi nói với Cố Tam Nhi.
Cố Hành Cương nói còn có việc, để hai người từ từ nói chuyện với nhau.
Đỗ Nhược vỗ vỗ tay Cố Tam Nhi, nói “ Tam – Tam Nhí-“
Câu đầu tiên Đỗ Nhược căn bản không biết làm thế nào mở miệng, ổn định lại, cô nói câu đầu tiên “ Tam Nhi, đây là chị đại diện cho toàn thể gia đình là muốn nói với em, em phải gả ra ngoài rồi!”
Ánh mắt Cố Tam Nhi đờ đẫn lại ngây thơ nhìn Đỗ Nhược, “ Chị vừa nói cái gì? Là xuất giá hay xuất gia?
“ Xuất giá!”
Cố Tam Nhi “ Cạch…” từ trên giường ngồi dậy, “ Em mới 19 tuổi, thì xuất giá cái gì? Cha em biết sao? Còn có em gả cho ai?”
Cố Tam Nhi một đầu đầy hơi sương…, cả người đều mơ hồ rồi, quá kinh hoàng!
Làm gì có chuyện học sinh đi lấy chồng!
“ Đây chính là ba em quyết định gả cho Chú Nam của em – Nam Lịch Viễn!”
Cố Tam Nhi mở to miệng, nửa ngày ngày chưa khép lại, cho nên, Nam Lịch Viễn đều đã biết rồi, hôn sự của anh ta tổ chức chính là cùng với mình sao?
Cô làm sao không sơm biết được lòng dạ lang sói của anh ta?
Cố Niệm Đồng “ cạch..” mở cửa, chạy ra phía ngoài!
Cha đã uống nhầm thuôc sao?