Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 244




Cố Minh Thành đi theo lên lầu.

Khương Thục Đồng ngồi trên giường giận lẫy.

Cố Minh Thành nắm lấy đôi tay của Khương Thục Đồng rồi đặt lên ngực mình.

“Em ghét anh” Khương Thục Đồng lí nhí trong họng.

“Mấy ngày trước hận anh, hôm nay lại ghét anh, hình như em vốn không yêu anh.” Cố Minh Thành trả lời.

Khương Thục Đồng không nói gì nữa, chỉ ôm chặt lấy anh, mà không nói tiếng nào.

“Đúng, quả thật chưa từng yêu anh” Khương Thục Đồng nói lẫy.

Cô giận dỗi nói hận Cố Minh Thành, tưởng rằng Khương Thục Đồng sẽ không bao giờ rời xa anh, mặc dù không kết hôn, anh cũng không bận tâm.

Lúc đó, Khương Thục Đồng hận không thể gả cho người đàn ông khác.

Có lẽ tình yêu của trần thế, loại tình yêu đến và đi như cơn gió, thích hợp với cô hơn.

Thật ra, cho dù tất cả mọi người trong Hải Thành, đều tưởng rằng Khương Thục Đồng chính là người phụ nữ của Cố Minh Thành, nhưng những người theo đuổi Khương Thục Đồng dĩ nhiên cũng không ít, huống chi bây giờ cô lại đang độc thân, rồi vừa xinh đẹp, vừa có tiền, là mẫu phụ nữ lí tưởng của cánh đàn ông.

Ngược lại, thật sự đã cho cô lí do để tìm người đàn ông khác.

Nhưng Khương Thục Đồng lại không làm như vậy, đúng lúc, Diệp Hạ gọi điện đến.

Là chuyện của Cố Minh Thành sau khi anh đến công ti.

Giọng của Diệp Hạ rất gấp gáp, bà dặn Khương Thục Đồng, đừng đến Cannada, chuyện bà cho Khương Thục Đồng căn nhà, đừng để cho bất cứ ai biết, bao gồm Cố Minh Thành, tin nhắn wechat hôm qua là do Diệp Thu lén gửi cho Khương Thục Đồng.

Khương Thục Đồng hỏi tại sao, Diệp Hạ không nói, bà không thể nói, có lẽ là hi vọng Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành có một tình yêu công bằng.

Khương Thục Đồng im lặng một lúc lâu, mới nói với bà những buồn bực gần đây của bản thân, bao gồm sự uất ức và căm phẫn mà cô đối với Cố Minh Thành.

“Con thử chọc nó thử xem, đàn ông ai cũng vậy, nổi ghen rồi, đau lòng rồi, mới biết trân trọng người phụ nữ của mình, con càng dựa dẫm vào nó, nó càng không hiểu được cảm giác không an toàn của con” đây là cách mà Diệp Hạ gợi ý cho Khương Thục Đồng.

Sau khi Khương Thục Đồng gác máy, cô suy nghĩ lại, cảm thấy những gì mà Diệp Hạ nói là đúng.

Con đường mà cô và Cố Minh Thành đang đi, ngày càng hẹp lại, có quá nhiều chuyện xảy ra khiến họ sắp không chịu được, rất mệt mỏi, hoặc có thêm người thứ ba, thì tình hình sẽ khác.

Khương Thục Đồng cũng muốn chọc Cố Minh Thành, đây cũng là chủ ý của Diệp Hạ, vậy là đã có lí do chính đáng để cô làm vậy, với lại, Diệp Hạ cũng là mẹ chồng tương lai, cô cũng nên thử nghe theo lời bà.

Cảnh tổng là nhà cung cấp của một xưởng may cực kỳ lớn ở phía Bắc, trước đây, Khương Thục Đồng đều đặt hàng qua mạng, liên lạc trực tuyến, Khương Thục Đồng biết Cảnh tổng, nhưng chưa từng tiếp xúc với anh ta, do cấp dưới của cô tiếp xúc với anh ta.

Mấy ngày nay, đúng lúc Cảnh tổng muốn đến Vân Nam nghỉ mát, có ghé qua Hải Thành, nói muốn gặp mặt Khương Thục Đồng.

Làm ăn với nhau bấy lâu nay, nhưng chưa từng gặp mặt nhau, lần gặp mặt này cũng là vì mối quan hệ tốt đẹp sau này.

Nếu là trước đây, những việc gặp mặt đàn ông độc thân như vậy, Khương Thục Đồng thường sẽ từ chối, vì cô sợ ánh mắt dị nghị của những người ở Hải Thành.

Nhưng bây giờ cô hận không thể cắm sừng Cố Minh Thành.

Thế là, cô đi gặp mặt Cảnh tổng, còn trang điểm, ăn mặc lộng lẫy đến gặp anh ta

Với khuôn mặt được trang điểm xinh xắn, cô rực rỡ như cánh bướm.

Cảnh tổng đã ba mươi sáu, ba mươi bảy tuổi, vợ anh hình như mất sớm, và anh vẫn ở một mình cho đến nay.

Trong buổi gặp mặt của một người nam và nữ đều đang độc thân, người nữ ăn mặc lộng lẫy, dung mạo lại xinh đẹp, giọng nói nhẹ nhàng, dịu dàng, rất dễ khiến người khác hiểu lầm

Cảnh tổng lại cho rằng cô là người phụ nữ tuyệt vời.

Anh không biết nhiều về quá khứ của Khương Thục Đồng, chỉ biết cô vẫn còn độc thân, cho nên rất muốn theo đuổi cô.

Sau khi ăn cơm xong, lúc Khương Thục Đồng bước lên xe chuẩn bị về, anh vòng tay ôm lấy eo của Khương Thục Đồng, cô quay người lại nói với Cảnh tổng “Cảnh tổng, anh đừng làm vậy”.

Lời nói của Khương Thục Đồng như đang câu dẫn anh, giống như đang đùa giỡn với anh, làm vậy để anh thích cô hơn.

Cảnh tổng bị một người phụ nữ đặc biệt như vậy khiêu khích, lập tức bản năng của người đàn ông trong anh trỗi dậy.

Tóm lại, tối nay anh rất muốn có được Khương Thục Đồng

Khương Thục Đồng chính là có bản lĩnh đó, làm cho đàn ông không thể khống chế được bản thân mình.

Khương Thục Đồng nở nụ cười quyến rũ, rồi lái chiếc xe yêu quý cùa mình đi mất.

Đi ra ngoài để gặp người đàn ông khác, cô không dùng chiếc xe audi a8 của Cố Minh Thành, đây là suy nghĩ của cô.

Cô cũng biết chuyện tối nay, Cố Minh Thành đã biết được.

Bởi vì lúc sớm, khi Cố Minh Thành gọi điện, đã nói tối nay sẽ ăn cơm với người khác ở lầu hai của tòa nhà này, Khương Thục Đồng vô tình biết được, cô cũng cố ý cùng Cảnh tổng dùng cơm ở lầu một.

Tuy chỗ mà Cố Minh Thành ngồi đã được anh bao hết, nhưng anh nhất định sẽ phải ra vào nhà vệ sinh các kiểu, chỗ ngồi của Khương Thục Đồng lại dễ nhìn thấy, nên anh chắc chắn sẽ nhìn thấy cô

Quả thật Cố Minh Thành đã nhìn thấy cô, anh cắn chặt răng mình.

Lúc này, Khương Thục Đồng đang cầm lấy khăn giúp Cố tổng lau thức ăn dính ngay miệng anh.

Cái liếc mắt đã nói cho cô biết, Cố Minh Thành đang ở lầu hai.

Cử chỉ này của cô, vừa thân mật lại không được đứng đắn

Cố Minh Thành không lập tức đến phá đám cô.

Sau khi Khương Thục Đồng lên xe đi mất, cô mới gọi điện cho Cố Minh Thành.

Cố Minh Thành đứng trên phòng ăn ở lầu hai trừng mắt nhìn Cảnh tổng tiễn Khương Thục Đồng ra cửa.

Tất cả đều được trong tầm mắt của anh.

“Hôm nay người ta muốn về về nhà của cha để ngủ, tối nay mệt lắm rồi, tạm biệt, Minh Thành.”

Nói xong cô tắt máy, giọng nói của cô nồng nặc mùi rượu.

Cố Minh Thành hậm hực trả lời “Hừ” một tiếng.

Sau khi xã giao với khách hàng một cách mất tập trung, anh lái xe về nhà Khương Thục Đồng.

Thật ra tối hôm nay Khương Thục Đồng vốn không ở nhà, bởi vì cô biết có thể Cố Minh Thành sẽ đến tìm cô.

Cô ra khách sạn mướn một phòng, cô muốn yên tĩnh một mình.

Cô muốn thử xem sau khi rời khỏi Cố Minh Thành, cuộc sống của cô sẽ như thế nào, lỡ sau này hai người có thật sự rời xa nhau, cô cũng chịu được, bởi vì đã làm quen từ trước.

Không có Cố Minh Thành, cũng không có Ken bên cạnh.

Cô muốn quên đi những kí ức trước kia, quên đi những ngày tháng ở cùng Cố Minh Thành, bắt đầu cuộc sống mới.

Như vậy sẽ không đau lòng như vậy, trong lòng cũng không có nhiều vết thương như vậy

Cô thật sự muốn quên hết những chuyện trước đây.

Quên đi Lục Chí Khiêm, quên đi cái chết của mẹ, quên đi Diệp Thu, quên đi Khương Đóa Mễ.

Quên luôn cuộc sống mà Cố Minh Thành cho cô, anh đã không cho cô danh phận.

Tốt nhất là ngay cả người đàn ông đó cũng quên đi.

Cô bây giờ, chỉ là người độc thân, đang chờ người đàn ông khác đến theo đuổi.

Nếu có thể bắt đầu lại mọi thứ, thì tốt biết bao!

Khương Thục Đồng nằm trên giường rồi bật khóc!

Cô không thể rời xa Cố Minh Thành, nhưng ở bên cạnh anh, cô lại không được vui vẻ!

Cố Minh Thành đến nhà Khương Lịch Niên, Khương Lịch Niên cũng cảm thấy rất kì lạ, nói tối nay, Khương Thục Đồng chưa từng ghé về nhà, cô cũng không nói tối nay sẽ về nhà.

Gương mặt của Cố Minh Thành bắt đầu tái xanh.

Cô ta qua đêm với người đàn ông đó rồi!

Lúc anh gọi cho cô lần nữa thì cô đã khóa máy.

“Bốp” Cố Minh Thành ném điện thoại lên chiếc ghế bên cạnh, trên đường, xe anh phóng như bay.

Ngày hôm sau, lúc anh gọi cho Khương Thục Đồng lần nữa, đúng lúc Khương Thục Đồng vừa mới tỉnh dậy, cô đã thấy tin nhắn từ wechat của cha, nói rằng tối qua Cố Minh Thành đã đến nhà tìm cô, nhưng không tìm được cô, nên hỏi cô đang ở đâu.

Giọng cô còn đang ngáy ngủ “Người ta vừa mới thức dậy, hôm nay còn phải đến công xưởng, có thể tối mới về tới nhà.”

Cố Minh Thành không nói gì, anh tắt máy!

Hôm nay Khương Thục Đồng trang điểm rất xinh đẹp, tốt nhất là có thể làm những người trong Hải Thành đều chú ý đến.

Chỉ là cô không ngờ, Cố Minh Thành đang ở công xưởng đợi cô.

Nhìn thấy Khương Thục Đồng mặt mày vui vẻ, lại trang điểm lòe loẹt như vậy, anh đã nổi giận đùng đùng.

Đột nhiên lôi cô vào phòng làm việc.

“Tối qua em đã đi đâu?” giọng anh trầm xuống, khản đặc hỏi cô.

Anh ép cô vào tường, hậm hực chất vấn cô.

“Ở nhà em, tối qua sau khi gặp khách hàng, đường về biệt thự Bán Sơn quá xa, người ta rất sợ, quán đó gần nhà của cha, nên đã về đó! Anh đang lo lắng cho em sao?” Khương Thục Đồng ngước mặt hỏi Cố Minh Thành, giọng điệu quyến rũ như đang câu dẫn anh, làm Cố Minh Thành chợt nghĩ tới chuyện hôm qua của cô và người đàn ông kia.

“Xã giao? Xã giao trên giường sao?” rõ ràng là không có ở nhà, vậy mà lại nói dối là ở nhà, việc làm này của cô, ngoài việc có bí mật không thể để người khác biết, Cố Minh Thành không muốn làm chuyện mà anh đang nghĩ tới.

Khương Thục Đồng mặt hơi ửng đỏ, nhưng cô lại nhếch mép khẽ cười, ngẩng đầu hỏi “Cố tổng đang ghen sao?”

Cố Minh Thành không ngờ cô không phủ nhận, thái độ này của cô, là đang thừa nhận điều anh nói là đúng?

Cố Minh Thành hận cô đến nỗi nghiến chặt răng.

Anh đang muốn lôi cô đến ghế sô pha kế bên.

“Cố tổng lại đang muốn dùng vũ lực? Hình như ngoài việc dùng vũ lực, anh không biết làm gì khác! Thủ đoạn theo đuổi phụ nữ của Cố tổng, tôi có thấy nhìn thấy được, chỉ có mỗi việc lên giường! Tôi rất ghét điều này. Với lại, lúc anh làm việc, cũng không mang bao an toàn, vốn không bận tâm đến sức khỏe của họ! Cũng may tôi cũng phải loại người dễ thụ thai. Nếu không, người ta không biết phải bắt đền anh như thế nào! Người ta không phải cái máy sinh con” Khương Thục Đồng ngẩng đầu nói một cách ngạo mạn.

Khương Thục Đồng phát hiện, trả thù anh như vậy, không chỉ là thuận theo ý Diệp Hạ, ngược lại cô cảm thấy, có thể giải tỏa sự căm phẫn của cô đối với Cố Minh Thành

Lúc trước căm hận anh, cô chỉ kìm nén trong lòng, cho dù mối quan hệ giữa cô và Cố Minh Thành có tốt cỡ nào đi nữa, nhưng sự uất ức đó của cô cũng khó mà tan biến.

“Đã từng lên giường với người đàn ông đó chưa?” Cố Minh Thành giọng khản đặc hỏi.

Khương Thục Đồng dường như có hơi kinh ngạc “Anh... biết rồi sao?”

Cố Minh Thành giọng giận dữ siết chặt cánh tay Khương Thục Đồng, “Cố tổng, anh làm người ta đau đó”

Cố Minh Thành cười nhạt nhẽo, “Phụ nữ quả nhiên là dễ thay lòng đổi dạ”

Khương Thục Đồng cũng cười “Tôi vốn dĩ là người như vậy, anh đâu phải ngày đầu quen biết tôi? Làm việc đó với anh đã nhiều lần, nhưng tôi phát hiện chúng ta ngày càng không hiểu nhau, Cố tổng, nếu anh chỉ là muốn thân thể này của tôi, thì nó đã bị vấy bẩn rồi, anh có còn muốn nó nữa không?”

Cố Minh Thành hận đến nỗi nghiến chặt răng, suýt nữa thì anh đẩy cô ngã xuống sàn.

Nhưng đôi mắt của Khương Thục Đồng cứ nhìn anh chằm chằm, trong trẻo nhưng có sự tuyệt vọng.

Cố Minh Thành kìm nén lại!

“Em làm vậy là vì giận anh?” Cố Minh Thành hỏi

Khương Thục Đồng lại cười, cười đến run rẩy cả người, dường như lời nói của Cố Minh Thành rất buồn cười “Tôi giận anh có tác dụng gì? Chúng ta ở với nhau đã lâu, cũng đã trải qua giai đoạn yêu nhau, tôi không muốn chơi trò giận lẫy như những cô gái trẻ khác, bây giờ tôi mệt rồi. ”

Cố Minh Thành không nói gì, anh tức giận siết chặt tay Khương Thục Đồng, làm Khương Thục Đồng đau đến nhăn cả mặt

Sau đó, anh bỏ đi.

Buổi chiều, Cản tổng gọi điện cho Khương Thục Đồng, nói anh phải trở về gấp, vì mai là sinh nhật của mẹ anh.

Khương Thục Đồng đặc biệt mua cho lão phu nhân một cặp vòng đeo tay bằng vàng.

Chi phí mua cặp vòng này được trừ vào tài khoản của Cố Minh Thành, Cố Minh Thành đã từng làm một chiếc thẻ tín dụng, chiếc thẻ phụ thì giao cho cô.

Khương Thục Đồng vừa sử dụng số tiền này, Cố Minh Thành lập tức biết ngay.

Bởi vì lúc trước, Khương Thục Đồng chưa từng sử dụng chiếc thẻ tín dụng này.