Khương Thục Đồng dùng đủ mọi cách để từ chối, người kia cũng không buông tha cô, dùng trăm phương nghàn kế để mời được cô
Cuối cùng Khương Thục Đồng đành phải nói rằng, tin tìm bạn đời này không phải do cô đăng mà là người khác đăng
Người kia thấy Khương Thục Đồng không chịu ra, liền nói: “Tôi biết cách chữa trị hen huyễn bẩm sinh, cô có muốn nghe không?”
“Làm sao anh biết được” Khương Thục Đồng hỏi một cách dứt khoát, mặc dù cô không nhìn thấy nội dung của tin tìm bạn đời đó, nhưng cũng có thể đoán được, trên đó không thể nào có ghi con cô bị bệnh hen suyễn được
Đối phương không trả lời, chỉ cười rồi nói thời gian hẹn và địa chỉ quán cơm, là 5 giờ chiều
Khương Thục Đồng suy nghĩ: dù sao giữa thanh thiên bạch nhật, họ sẽ không dám làm gì mình, adam cũng từng nói, bệnh hen suyễn bẩm sinh không thể nào trị khỏi, nhưng cô cũng muốn biết làm thế nào mà đối phương biết được con cô có chứng bệnh hen suyễn bẩm sinh, điều này làm cô cảm thấy lo sợ
Cô đã đến địa điểm mà đối phương hẹn từ sớm, nhưng không ngờ đối phương không đến, Khương Thục Đồng có chút sợ hãi, cũng có hơi nhàm chán, nên cô lấy điện thoại ra xem
Nhìn thấy Cố Minh Thành đến, nhưng là do cô vô tình xoay đầu sang nhìn thấy, làm cô hốt hoảng, lấy tay che đầu lại
Đi gặp đối tượng đang tìm bạn đời, sao lại gặp anh ta ở đây
Không ngờ, anh lại ngồi xuống ngay trước mặt Khương Thục Đồng
“Nhìn thấy thông tin muốn tìm bạn đời của Khương tiểu thư, nên tôi mới đến đây.” Anh gọi một ly cà phê, gọi thêm một ly sữa tươi cho cô
Làm cho Khương Thục Đồng cứ ngây người ra, người gọi cho cô không phải anh, chắc chắn là người của anh
“Tôi...” mặt Khương Thục Đồng đỏ ửng lên, suy cho cùng chuyện tìm bạn đời, cô không muốn để Cố Minh Thành biết được
“Tôi có nhà, có xe, gần đây lại chuẩn bị mua thêm một căn, ngoài ra, còn có thêm một đứa con trai, không biết tiểu thư có muốn suy nghĩ lại việc kết hôn với tôi? Về thông tin của tiểu thư tôi đã xem trên tờ giấy tìm bạn đời, tôi rất hài lòng” Cố Minh Thành hơi cúi đầu, khuấy ly cà phê của mình, nói một cách dửng dưng
Đúng lúc hôm ấy có gió, gió Đông thổi qua, đó là “hơi thở” của mùa xuân ấm áp
Không khí dường như “chếnh chuáng”, con người cũng sắp say
Cuối cùng Khương Thục Đồng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, cô không còn thấp thỏm lo âu như ban đầu, cô quay sang bên cạnh rồi cười
Thế này là thế nào?
Cầu hôn sao?
“Đồng ý không?” Cố Minh Thành mắt hơi nhướng lên nhìn cô rồi hỏi
Khương Thục Đồng mím môi, rất lâu sau mới nói “Anh hư thật đấy, có gì cứ nói thẳng với em, sao phải tạo nên một mớ hỗn độn như vậy? Tin tìm bạn đời không phải do em đăng mà do Bạch Mi đăng, việc này em cũng không biết
“Chẳng phải em chê anh không yêu em sao?” Cố Minh Thành nói lý “Anh còn tưởng em hiểu được lòng anh, nhưng dạo gần đây anh mới biết em lại có suy nghĩ như vậy”
Khương Thục Đồng đưa tay lên chống cằm, lúc này trong lòng cô tràn ngập hạnh phúc, nhưng cô không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Minh Thành
Cứ như vậy chỉ nhìn vào mặt bàn, thỉnh thoảng lại đưa mắt lén nhìn Cố Minh Thành
Thấy ánh mắt Cố Minh Thành đang nhìn về phía mình, cô liền cười rồi nhìn sang chỗ khác mà không nhìn anh
Cố Minh Thành đang tìm kiếm ánh mắt của cô, cô lại “trốn” kĩ hơn, cứ ngồi cười, không nhịn cười được
Dường như điều mà Bạch Mi nói là đúng, cô không biết Từ Mậu Thận đã hành động chưa, nhưng Cố Minh Thành thật sự đã quýnh quáng cả lên
Hai người trò chuyện cả buổi chiều, Cố Minh Thành nói trong bốn năm này, anh chỉ ở vậy một mình, ngoài sự nghiệp ra, anh không hề gửi gắm tình cảm của mình cho ai, đối với những người phụ nữ khác, anh không có cảm giác
Anh cứ nghĩ đây là sự sỉ nhục đối với mình, anh sẽ không bao giờ nói chuyện này với Khương Thục Đồng, nhưng bầu không khí hôm ấy rất tốt, làm anh thoải mái nói ra hết mà không có tí áp lực nào
Nhưng khi nhắc đến người phụ nữ khác, tự nhiên Khương Thục Đồng lại nổi ghen
Anh dám có ý định thử tìm người phụ nữ khác
Khương Thục Đồng cũng đem những chuyện mà cô đã từng trải qua trong bốn năm đó nói cho anh nghe, nào là việc cô thuê nhà, học tiếng Đức, gặp được adam, rồi sự ra đời của con, đã cho cô nhiều hi vọng
Đây là một bất ngờ, hai người đã phá tan những cách trở trong lòng, giúp họ có thể thẳng thắn với nhau
Những năm trở lại đây, đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng cười nhiều đến vậy, cô cười một cách tự nhiên, không một chút gượng gạo
Những ngày tháng đó tưởng chừng như không thể sống nổi, nhưng bây giờ khi nhắc lại, lại cảm thấy nó chẳng là gì cả, bởi vì có người chịu lắng nghe cô
Cố Minh Thành cũng vậy, những năm gần đây anh đã quen với việc không có ai bên cạnh, cũng không còn cảm giác không an toàn, nhưng trước mặt Khương Thục Đồng anh lại bắt đầu cảm thấy mình không được hoàn hảo
“Cho nên, anh là đang...?” Khương Thục Đồng hỏi
Câu nói này Khương Thục Đồng đã để trong lòng cả buổi chiều
“Không biết tôi cầu hôn như vậy, Khương tiểu thư có đồng ý làm vợ tôi không?” Cố Minh Thành nói một cách nghiêm túc
Khương Thục Đồng lại cười, ánh nắng mặt trời chiếu trên gương mặt cô, lúc này trông cô rất xinh đẹp
Lúc này cô vô cùng vui vẻ, tràn đầy sức sống như ánh nắng mặt trời
“Nếu đã không phản đối thì xem như em đã đồng ý.”
Khương Thục Đồng vẫn nhịn cười, cúi mặt xuống
Lúc về nhà, cả hai đều kh6ong lái xe, Cố Minh Thành nắm lấy tay cô, đưa cô về đến tận nhà
Lúc đó mặt trăng đã lên
Trăng đã lên cao, hai người lại hẹn sẽ gặp nhau vào một dịp khác
Hai người cũng giống như những cặp nam nữ khác lúc mới yêu nhau, họ cứ đứng ngay cửa nhà Khương Lịch Niên không nỡ rời xa nhau
Đã trải qua nhiều lần chia tay rồi lại trở về bên nhau
Họ đã hòa vào nhau, rồi nhập lại thành một thể thống nhất, mãi không thể chia lìa
Hôm nay Khương Thục Đồng như đã quay trở về mười mấy năm trước, lúc còn là cô gái mười mấy tuổi, đang tìm kiếm cảm giác an toàn
Cảm giác an toàn đó, chỉ có người này mới có thể cho cô
Anh nắm lấy tay cô, dường như muốn ở bên cô, cùng cô đi hết cuộc đời
Khương Thục Đồng nói đã đến lúc anh phải quay về rồi, lúc này Cố Minh Thành bắt đầu hôn cô, nụ hôn vẫn mãnh liệt như lúc hai người chưa có con
Nụ hôn mãnh liệt, tràn ngập hương vị tình yêu của cặp đôi đang yêu nhau
Anh yêu cô, cô cũng yêu anh
Cố Minh Thành nói mai anh sẽ đưa con về nhà mình, Khương Thục Đồng gật đầu, cô cho phép anh đưa con về
Lúc này hai người mới tạm biệt nhau trong sự tiếc nuối
Lúc Cố Minh Thành lái xe về nhà, anh lại nghĩ đến khuôn mặt vui vẻ, hạnh phúc của cô rồi cứ cười một mình
Cô vui nên anh cũng cảm thấy rất vui
Chính nhờ có cô, thì anh mới là chính anh
Cảnh tượng hai người quấn lấy nhau, không nỡ rời xa nhau ở dưới lầu, đã bị Khương Lịch Niên đứng trên lầu nhìn thấy
Ông nghĩ: vậy cũng được, con gái hạnh phúc là được, cứ hạnh phúc như vậy là được, ông sẽ không tính toán nữa, nếu Cố Minh Thành nuốt lời, thì cũng chẳng sao cả
Sau khi về nhà, Cố Minh Thành nói chuyện với Diệp Thu một cách khá nghiêm túc “Còn không chuẩn bị trở về Canada nữa sao?”
“Tôi và chị tôi đã 20 năm không gặp nhau, tôi muốn gặp chị ấy, chẳng lẽ phải đợi khi nào cậu đồng ý, tôi mới được gặp chị ấy sao?” Diệp hạ cãi lại
Gần đây, cô nhận được tin, Cố Thanh Nguyên đang chuẩn bị làm di chúc thừa kế, Ken là cháu ông, nên dĩ nhiên sẽ thừa kế mấy trăm tỉ, cô không biết mình được bao nhiêu, nhưng sau khi trải qua sự việc lần trước của Diệp Hạ, cô đoán số mà mình nhận được sẽ chẳng là bao, một triệu hay là hai triệu
Nghĩ đến đây, cô hận thấu xương
Bây giờ Ken vẫn còn nhỏ,nên số tiền mà Ken được thừa kế dĩ nhiên sẽ chịu sự quản lí của người giám hộ, là Cố Minh Thành
Chỉ cần số tiền đó thuộc về Cố Minh Thành, thì cô sẽ thua cuộc, cả đời này cũng không có cơ hội trở mình
Cố Minh Thành cũng tuyệt tình như cha mình—Cố Thanh Nguyên
Nếu Cố Minh Thành đã quyết định đuổi cô đi. Vậy cô sẽ rời khỏi đây theo ý anh ta
Cô nói muốn quay về Cannada, nhưng đó chỉ là nói dối, cô sẽ đến Đức
Không lâu sau, bọn nhà báo sẽ nhắm về Ken về lấy mọi thông tin mọi tin tức lớn nhỏ của Hải Thành, họ Cố, bị hen suyễn.
Số người Khương Thục Đồng quen biết ở Đức, cũng có một người, họ Cố, bị hen suyễn
Hen suyễn bẩm sinh là bệnh di truyền
Bọn nhà báo rất có hứng thú đối với những thông tin riêng tư như “con riêng”, “ngoại tình”, nhất là Cố Minh Thành
Cố Minh Thành đã biết được chuyện này là do Diệp Thu giở trò
Anh đã bỏ tiền để bịt miệng bọn nhà báo, nhưng nhũng thông tin như vậy chỉ cần bị rò rỉ một tí, cũng đủ gây ra nhiều tai họa
Nhất thời, những người trong Hải Thành đều cho rằng Cố Minh Thành đang bị cắm sừng
Chuyện Cố Minh Thành muốn mua nhà, hay chuyện Cố Thanh Nguyên muốn lập di chúc đều phải tạm thời gác lại
Cố Thanh Nguyên thì đang nghi ngờ, không biết Ken có phải cháu ruột của ông không
Cố Minh Thành biết, những người ở Hải Thành đều đang phạm lỗi lầm mà anh đã từng phạm phải, nhưng anh không có cách nào để giải thích với từng người
Ngay cả anh cũng từng phạm phải lỗi như vậy, thì anh dựa vào đâu để giúp mọi người có cái nhìn đúng đắn về chuyện này
Khương Thục Đồng nhìn thấy tin tức này, lòng vô cùng hoảng loạn, cô biết Cố Minh Thành sẽ không tin, vì sai lầm này, mà lúc đầu họ đã phải tốn khá nhiều thời gian để làm rõ nó
Việc mà cô có thể làm, đó chính là bịt tai Ken lại, không để Ken nghe thấy sự chất vấn của mọi người về cậu
Diệp Thu từ Đức trở về, nói với Cố Minh Thành “Minh Thành, cảm giác nuôi con dùm người khác, đổ vỏ giúp người khác như thế nào?”
Cố Minh Thành một tay vịn vào vai Diệp Thu rồi đẩy cô ta ra ngoài “Đi đi, nhà họ Cố không hoan nghênh cô, nếu cô còn sử dụng thủ đoạn như vậy, thì coi chừng tôi sẽ để cô chết không đất dung thân, không nghĩ đến tình thân”
Diệp Hạ thấy Diệp Thu bị Cố Minh Thành đẩy ra ngoài, ra mặt bà lộ vẻ lo lắng
Diệp Thu lại cười “Tôi nói cậu biết,đứa con của Khương Thục Đồng không phải con cậu, nếu cô ta mang thai con cảu cậu, sao không sớm trở về tìm cậu? Cậu giàu có như vậy, cứ cho là vì tiền, cô ta cũng sẽ trở về, tôi đã điều tra rồi, người tên Adam đó theo đạo Kitô, rất xem trọng chuyện người phụ nữ có còn trinh tiết hay không, nếu không chồng mà có con, đứa con đó sẽ không được thừa nhận.”
Diệp Thu dường như đang cố ý khiêu khích, cô ta muốn làm nhà họ Cố tan nhà nát cửa mới hả dạ, cô làm vậy là vì tiền, vì Cố Thanh Nguyên đối xử với Diệp Hạ và mình như vậy.
Bây giờ, torng mắt Diệp Thu chỉ có tiền, ít ra tiền không phản bội cô.
Sự việc lần này, làm cho danh tiếng từ lâu đã bị mọi người ở Hải Thành lãng quên của Khương Thục Đồng lại nổi như cồn.
Danh tiếng vô cùng xấu!
Khương Lịch Niên vô cùng tức giận.
Nhà họ Cố dám đối xử với của Khương Thục Đồng như vậy!
Có một lần, đáng ra là của Khương Thục Đồng đến đón con, nhưng cuối cùng Khương Lịch Niên lại đến đón.
Ông cứ chú ý đến Diệp Hạ.
Diệp Hạ đã có ý thức trở lại, đã có thể nói chuyện.
Hai mươi năm trở lại đây, trong lòng Diệp Hạ luôn căm hận Cố Thanh Nguyên.
……
Cũng trong lúc này, có một người từ Đức trở về.
Lúc Diệp Thu đến Đức, anh đã có cảm giác, Khương Thục Đồng sẽ có rắc rối đây, quan trọng là còn có Ken trong đó.
Anh không cho phép Diệp Thu ức hiếp mẹ con Khương Thục Đồng.
Cho nên, có một ngày, khi Cố Minh Thành nhìn thấy Ken đứng ngoài cửa, anh rất ngạc nhiên.
Mặc dù đã công khai mối quan hệ của của hai người, cũng hiểu rõ con người của adam, nhưng anh vẫn không chịu được, trong lòng anh vẫn đố kị với người này.
Từ nhỏ đến lớn, Cố Minh Thành luôn là người đứng đầu, có quyền trong mọi việc, trong tất cả mọi người, thì anh là người có thân phận cao quý, muốn gì được đó, nhưng con người này, bốn năm qua lại luôn ở cạnh Khương Thục Đồng
Những ngày này Ken ở nhà của Cố Minh Thành, Cố Thanh Nguyên đã bắt đầu làm di chúc thừa kế.
Nếu theo qui định thừa kế của pháp luật, tài sản của ông đầu tiên phải chia đều với Diệp Thu, sau đó còn lại bao nhiêu mới do Cố Minh Thành thừa kế.
Nhưng biết được dã tâm của Diệp Thu, cho nên đã lén cô ta lập di chúc thừa kế.
Trong di chúc, Diệp Thu một đồng cũng không có!
Những việc này Diệp Thu cũng đã biết
Adam đã ngồi ở nhà Cố Minh Thành