Quyết Minh Thiền Y - Cương Thi Ma Ma

Chương 5: Bối rối




Ngày hôm sau giữa trưa, Thiền Y tỉnh lại, đầu óc cô hoàn toàn rối bời. Cô không biết bản thân đang ở đâu, ôm trán suy nghĩ, có phải mình có còn trong mơ không?

Tối hôm qua, cô mơ thấy mình làm tình với Bạch Tô, làm điên cuồng, hơn nữa khoái cảm vô cùng chân thật, nhưng đến cuối cùng, mặt Bạch Tô biến thành ba hắn Bạch Quyết Minh.

Hic, trời ạ, cô thế mà mơ thấy chính mình làm tình với ba chồng, còn hưởng thụ như vậy, chẳng lẽ là dục cầu bất mãn cơ khát quá độ?

Thiền Y nhìn xuống bộ trang phục quyến rũ dâm đãng của cô, và nhìn vào vết đỏ vô cớ trên bộ ngực mềm mại của cô, giật mình.

Đây là có chuyện gì...

Cô đang ở đâu?!

"Tỉnh rồi hả?" Đúng lúc này, một giọng nam trầm thấp vang lên gần đó khiến cô giật mình quay đầu lại, thấy Bạch Quyết Minh dựa vào chiếc ghế sa lông thấp, một tay cầm tờ báo và một tay cầm ly nước. Anh uống một cách chậm rãi, ánh mắt nhàn nhạt mà nhìn cô.

Từ bây giờ mình đổi sang "anh" cho BQM nhá.

Thiền Y há hốc mồm như mất ngôn ngữ, rồi vội vàng kéo chăn lên đắp cho mình.

Trong óc hiện lên vô số khả năng, câu trả lời gần nhất là giấc mộng hôm qua là thật. Nhưng cũng không có Bạch Tô nào hết, từ đầu tới đuôi, làm tình với cô, đều là Bạch Quyết Minh.

Cô và Bạch Quyết Minh... Cô và ba chồng... Lên giường...

Thiền Y hốc mắt đỏ hồng, khóc lớn.

Bạch Quyết Minh đi qua, xốc chăn lên, cô hoảng sợ ôm lấy mình, đồng thời nhìn thấy rõ khăn trải giường lưu lại dấu vết ái dịch.

"Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy..." Cô muốn tìm chỗ để trốn đi, nhưng vào lúc này, cả người cô đều không che được, dù che giấu như thế nào, đáy quần hở ra đều không che được phong cảnh dâm mĩ.

Bạch Quyết Minh nói: "Đêm qua, em uống quá nhiều, đi nhầm phòng."

Cô gắt gao cắn môi, "Con uống nhiều quá, chẳng lẽ ba cũng uống nhiều? Ba sao có thể làm chuyện này với con?!"

Người đàn ông nắm lấy mắt cá chân của cô, kéo cô tới, ôm cô nghiêng người rồi đi thẳng vào phòng tắm.

"Ba làm gì?!"

Anh đặt cô đến trước bệ rửa mặt, giữ vai cô, khiến cô đối diện với gương, không khỏi trốn tránh,"Nhìn em như thế này, ai có thể chống cự được?" Hai tay anh nhéo vú cô, chậm rãi xoa, "Đêm qua em quỳ trên giường anh, lắc lắc cái mông nhỏ bẻ ra cho anh nhét vào. Tình cảnh lúc đó anh sao có thể chịu được sao?"

"Đừng nói nữa..." Thiền Y nhắm mắt lại, quay mặt đi, dùng sức đẩy tay anh, "Đừng nói nữa..."

Bạch Quyết Minh hừ nhẹ bên tai cô, "Em tự nghĩ lại, đây là lần thứ mấy em ở trước mặt anh quần áo loạn xọa trước mặt anh? Quá tam ba bận, anh đã cho em cơ hội."

Anh có ý xấu xoa xoa vú cô, Thiền Y cắn môi, gương mặt nóng bỏng, "Không cần... Con là vợ Bạch Tô... Là con dâu người!"

"Em hiện tại là người phụ nữ của anh." Tay phải anh triều xuống dưới, ngón tay dán vào nụ hoa kiều nộn, nhẹ xoa chậm vê, "Tối hôm qua em ở dưới anh sung sướng như thế nào, quên rồi sao?"

Thiền Y cảm giác ngón tay thon dài kia ở âm đế mẫn cảm nhanh chóng xoa bóp, thân thể cứng đờ kinh hãi, "Không... chỉ là, chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi..."

"Ngoài ý muốn?" Bạch Quyết Minh nheo hai mắt, tay phải nhanh chóng xoa xoa, hai chân đang kẹp chặt của cô dần dần bủn rủn, hơi tách ra, để mặc anh làm xằng làm bậy.

Chẳng bao lâu, cô đã đạt đến cao trào, huyệt khẩu chảy ra dâm dịch ướt lộc cộc.

"Đây cũng là ngoài ý muốn?"

Thiền Y rơi xuống đất, bịt mặt, bất lực nghẹn ngào.

Bạch Quyết Minh nói: "Khóc cũng vô dụng."

Khiến cô càng thêm thương tâm.

"Anh rốt cuộc muốn thế nào?"

Thiền Y vừa cười vừa khóc: "Cứ như vậy, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra..."

Bạch Quyết Minh than một tiếng, "Được rồi, em một hai phải nghĩ như vậy, anh cũng không có cách nào."

Nghe thế, Thiền Y cuối cùng dễ chịu chút, lau lau nước mắt, bò dậy ôm ngực chạy ra ngoài, Bạch Quyết Minh nhìn cặp mông vểnh lộ ra của cô, lắc đầu cười không ngừng.

***

Sau ngày hôm đó, Thiền Y không lúc nào là không thôi miên mình, muốn quên đi hết, quan minh chính đại mà sống. Ở chung với Bạch Quyết Minh, càng ít càng tốt, không thể kích động ngọn lửa nhỏ nữa.

Vì thế, cô hướng đơn vị xin, chuyển sang ca giữa, mỗi ngày 12 giờ đến thư viện, buổi tối 9 giờ tan tầm. Cuối tuần, cô dứt khoát về nhà mẹ đẻ ở một đêm, cứ như vậy, giảm bớt thời gian cơ hội chạm mặt Bạch Quyết Minh.

Nghĩ như vậy, mọi người dần dần có thể trở về vị trí ban đầu, cô vẫn là con dâu anh, anh vẫn là cha chồng cô.

Nhưng Bạch Quyết Minh hình như không nghĩ như vậy.

Một đêm đi làm về, cô thấy anh ngồi trong phòng khách xem TV, một tay chống trán bộ dáng không hứng thú.

Cô ra vẻ tự nhiên chào hỏi anh: "Ba, ba còn chưa ngủ ạ?"

Bạch Quyết Minh ngước mắt liếc cô một cái, vỗ vỗ sofa, "Lại đây ngồi một chút."

Cô chần chờ một lát, ra vẻ hào phóng đi qua đi ngồi xuống, cười nói: "Thời gian vàng đừng xem tin tức, xem mấy bộ phim truyền hình《 Chân Hoàn Truyện 》 gì đó."

Nói đến cầm điều khiển ấn vài phím, lúc này tay trái của cô đã bị người đàn ông nhẹ nhàng nắm lấy, cô kinh ngạc đứng lên muốn đi, nhưng không ngờ lại bị anh kéo, cả người ngồi trong vòng tay anh.

"..." Bốn mắt gần gũi nhìn nhau, làm tim cô đập hỗn loạn, chưa tới kịp phản ứng, đôi môi mỏng của anh hơi gợi lên, cúi đầu hôn xuống.

Ký ức hỗn loạn đêm đó hiện lên, anh xâm nhập đầu lưỡi vào trong miệng cô, sắc tình quấy nhiễu, không cho phép cô cự tuyệt.

Thiền Y ủy khuất cực kỳ, nỗ lực nhiều như vậy bị anh phá hủy trong nháy mắt, nước mắt không ngừng rơi xuống, dính ướt mặt anh.

Bạch Quyết Minh sửng sốt, nhẹ nhàng buông ra tay, đúng lúc này, cô dùng sức đẩy anh ra, bay nhanh chạy lên lầu, trốn vào phòng.

Tại sao lại như vậy? Anh sao có thể như vậy? Muốn hủy hoại gia đình này sao?!

Thiền Y tâm phiền ý loạn trằn trọc nửa đêm, rốt cuộc nghĩ thông suốt một điểm quan trọng- Bạch Quyết Minh cần phụ nữ.

Đúng, hẳn là vì những năm tháng cô đơn khiến anh không thể tự xử. Nghĩ mà xem, một người đàn ông trực tráng đang ở độ tuổi sung mãn, nhưng không có bạn đời, xử lý sinh tâm lý tịch mịch như nào?

Thiền Y tìm được nguyên nhân bệnh táo bón, liền hạ quyết tâm, phải tìm bạn đời cho Bạch Quyết Minh.

Mục tiêu sau đó nhanh chóng xuất hiện.

Hôm đó cuối tuần, cô về nhà mẹ đẻ ăn cơm, chị Lâm cách vách đến chơi, nói là hai ngày trước đi công tác, mua chút đặc sản, hôm nay mang lại đây.

Thiền Y thấy mẹ đối với Tiếu Lâm rất nhiệt tình, chắc là thích vô cùng. Người đi rồi, mẹ liền bắt đầu nhắc mãi: "Ai nha, đứa nhỏ Lâm Lâm rất tốt, lớn lên cũng xinh đẹp, chính là tầm mắt quá cao, đến bây giờ vẫn còn độc thân."

Thiền Y vừa nghe, lập tức tới hứng thú, "Chị Tiếu bao nhiêu tuổi vậy mẹ?"

"Tầm 30," mẹ hỏi: "Sao vậy, con muốn giới thiệu bạn trai cho con bé?"

Thiền Y nói: "Con thấy, ba chồng con rất xứng đôi với chị ấy."

Mẹ Giang bị sặc cái: "Con muốn tìm mẹ kế cho Bạch Tô? Đứa nhỏ này không có việc gì sao?!"

Thiền Y hưng phấn nắm tay, đúng, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, chị Tiếu Lâm lớn lên đẹp như vậy, vóc người cũng đẹp, bề ngoài phong tình, tính cách dễ ở chung, một người phụ nữ tuyệt vời như vậy đủ xứng đôi với Bạch Quyết Minh! Đúng, phải tác hợp bọn họ!

Vì thế, Giang Thiền Y vốn đầu óc rộng mở, nhanh chóng phát động hành động.