Quyền Trượng

Quyển 3 - Chương 91




91

Hình thái thỉnh thoảng xảy ra biến hóa có thể gia tăng tình thú, thế nhưng khi bản thân phát hiện không thể biến trở về, tâm tình hiển nhiên không quá vui vẻ.

Công tước huyết tộc làm sao cũng không ngờ được mình sẽ đụng phải quẫn cảnh này, cư nhiên nhất thời không đề phòng, bị biểu hiện dị thường dịu ngoan của thần quan đêm nay ám toán.

Bất luận là nhân loại bình thường nào cũng không có khả năng nhận ra biểu cảm gì trên gương mặt lông lá kia. Vì vậy Yannick liền yên tâm thoải mái che chắn tin tức cường liệt phát ra từ đôi mắt mèo màu lục nọ.

“Sweetie,” Hiện tại đã đến phiên y dùng cái xưng hô này rồi, “Anh hẳn là rất rõ ràng, dựa vào những việc trước đây anh từng làm với tôi, tôi chỉ khiến anh duy trì hình thái này thêm một thời gian đã là cực kỳ độ lượng.”

Thần quan tóc bạch kim phủ thêm áo choàng, mỉm cười với mèo con: “Được rồi, không cần nhìn tôi như vậy, anh đoán không sai, loại thuốc này đúng là do Chris hỗ trợ pha chế. Tôi cũng không ngại anh bởi vì vấn đề này mà đi tìm anh ta quyết đấu, sau đó hai người sát ra tia lửa tương thân tương ái. Chỉ cần không mang cơ thể của tôi ra làm tiền đặt cược là được.”

Ai muốn cùng tên thiểu năng kia tương thân tương ái chứ!

Mắt mèo rõ ràng toát ra ý tứ nọ, mèo mun đen khinh thường thở hắt một hơi, thân thể uốn éo xoay mông về phía thần quan, trong lòng lại ghi một khoản sổ nợ lên đầu Chris.

“Như vậy, hiện tại anh ngoan ngoãn đợi ở đây, tôi phải ra ngoài một chuyến.” Phía sau truyền đến thanh âm của Yannick.

Thân thể lông nhung mềm mại vẫn không nhúc nhích.

Cánh cửa mở ra rồi đóng lại thật nhanh, gian phòng khôi phục sự yên tĩnh.

Công tước huyết tộc, à không, hiện tại đã là bé mèo mun ngã dài trên gối dầu, duỗi duỗi người chán nản lăn vài vòng trên giường, lại lăn thêm một phòng, sau đó bắt đầu tự hỏi miêu sinh đại sự. Có lẽ thái độ của hắn đối với thần quan tóc bạch kim đã quá rộng rãi rồi chăng.

Hắn còn nhớ rõ, ở cực kỳ lâu trước đây, hắn đã từng sủng ái một thiếu nữ nhân loại, tên của thiếu nữ kia đã bị thời gian dài dòng cuốn trôi, hắn thậm chí còn không nhớ rõ bộ dạng của đối phương là như thế nào.

Ngay từ đầu đối phương cũng giống như những nhân loại bình thường, bởi vì bản thân bị Vampire bắt đi mà vô cùng hoảng sợ, cả ngày chỉ biết không ngừng khóc lóc. Khi ấy hắn cảm thấy phản ứng này vô cùng mới mẻ, cũng không vì vậy mà lạnh lùng với thiếu nữ, trái lại còn mang theo nàng ra vào những nơi tụ tập của Huyết tộc, khiến tất cả mọi người đều có thể cảm thấy sự sủng ái của hắn với đối phương.

Rất nhanh, thái độ của thiếu nữ bắt đầu thay đổi, nàng Chris trở nên mê muội với chủng tộc có sinh mệnh dài dằng dặc, lực lượng cường đại cùng với thanh xuân vĩnh viễn này. Từ sự không chút tình nguyện ban đầu trở nên yêu thích tập quán sinh hoạt túy sinh mộng tử của Huyết tộc, không chỉ một lần lên tiếng thỉnh cầu Ansel đem nàng biến thành đồng loại.

Thế nhưng Ansel không làm như vậy, hắn cũng đã quên lý do vì sao mình không đáp ứng, có lẽ từ đầu đến cuối hắn chỉ xem thiếu nữ như một con thú cưng tương đối hợp ý mà cưng nựng.

Thiếu nữ thông minh rất nhanh nhận thấy được điểm này, nàng lén lút quyến rũ một Huyết tộc thủy tổ khác, chính là phụ thân của William, chủ nhân Pháo đài u linh, Walter Carpenter.

Nhưng thật bất hạnh, Walter đồng dạng cũng chỉ xem thiếu nữ như một huân chương trong cuộc cạnh tranh không có điểm cuối với Ansel, mà thiếu nữ bị sự hư vinh ăn mòn vẫn cứ chìm đắm trong mộng đẹp, tự cho là mình mị lực vô cùng, hai Huyết tộc thủy tổ đều vì nàng thần hồn điên đảo. Không lâu sau, Walter cũng cho nàng sơ ủng, sau khi nàng biến thành Huyết tộc chân chính liền triệt để dứt bỏ Ansel lao vào sự ôm ấp của Walter.

Kết cục của thiếu nữ kia sẽ là thế nào?

Công tước Ansel đương nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ cho bất luận sự phản bội gì, cho dù đó chỉ đến từ một nón đồ chơi. Trong một buổi yến hội của Huyết tộc, Walter dẫn vị thiếu nữ vừa được sơ ủng kia đến dự họp, mà Ansel lại làm trò trước mặt mọi người, tận tay bóp nát trái tim của nàng ta.

Trong thời khắc cuối cùng biểu tình của thiếu nữ chính là hoảng sợ tột độ, khó bề tin tưởng, không chút cam lòng.

Mà Walter vừa trở thành ‘phụ thân’ của nàng lại nhàn nhã đứng một bên khoanh tay đứng nhìn, đám hậu duệ của Walter vì uy quyền của phụ thân bị vũ nhục mà tức giận không thôi, thế nhưng Walter chỉ nhẹ nhàng nói một câu: ‘Cũng chỉ là một món đồ chơi mà thôi, chẳng đáng hao tổn tâm tư’.

Đúng vậy, đồ chơi, Ansel cũng đồng ý định vị đó, vậy nên cho dù bọn họ đã bất hòa từ lâu nhưng cũng không vì thiếu nữ kia mà dấy lên một hồi đại chiến.

Như vậy, thần quan tóc bạch kim thì sao?

Y ở trong lòng ta rốt cuộc giữ địa vị như thế nào?

Công tước huyết tộc đã biến thành mèo nghiêm túc tự hỏi.

Cũng là một món đồ chơi như thiếu nữ kia?

Không, Công tước huyết tộc rất nhanh gạt bỏ ý nghĩ này, trong vô thức hắn đã không muốn đem thần quan thông minh giải hoạt đánh đồng với thiếu nữ nhân loại bình thường nọ.

Như vậy là cái gì?

Bạn giường? Tình nhân? Bầu bạn?

Công tước huyết tộc bởi vì cái định vị ccr mà run lên một chút, theo bản năng làm ra hành động như một chú mèo chân chính, dùng chân sau gãi gãi lỗ tay. Mà cơ hồ cũng ngay lập tức, hắn liền vì cái động tác không chút ưu nhã kia của mình cảm thấy vô cùng chán ghét.

My Lord! Loại dược tề này rốt cuộc có công dụng trong bao lâu, nếu ứ như vậy hắn có thể sẽ vứt sạch toàn bộ sự ưu nhã của Huyết tộc hay không…

Lúc này, cửa sổ truyền ra âm thanh va chạm, một khắc sau, con dơi màu nâu lách qua rẻm cửa sổ dày nặng bay đến, phịch một tiếng lắc lư biến thành hình người té ngã xuống thảm.

“Đức ngài Công tước…” Anna sắc mặt trắng bệch, che ngực, kịch liệt thở dốc, bẩm báo với con mèo nhỏ đan tản ra khí thế ‘Ta rất phiền đừng chọc ta’ trên giường: “William tới, gã còn đẫn theo Công tước Walter…”

Mèo nhỏ bật người ngồi dậy, quay đầu nhìn nàng, đôi mắt mèo lục sắc lạnh như băng khiến Anna không nhịn được rùng mình.

Nàng rất kỳ quái vì sao Công tước nghe được tin này vẫn chưa quay về hình người, bất quá hiện tại đó cũng không phải trọng điểm.

“Ngay vừa rồi, thần quan Hill đã bị tập kích trên đường cái, bọn họ đã giết Huyết tộc phía chúng ta…”

Trong mấy Huyết tộc đời ba bốn mà Ansel an bày đi theo Yannick, Anna chính là kẻ duy nhất có thể nhân cơ hội chạy trốn, cho dù như vậy nàng cũng bị thương rất năng, tuy rằng năng lực khôi phục của Huyết tộc vượt qua nhân loại rất nhiều, thế nhưng chỉ thiếu chút nữa nàng đã không về được.

Lời của Anna chưa dứt, thân ảnh của mèo con đã giống như mũi tên bắn về phía bệ cửa sổ, nhanh chóng tiêu thất trong bóng đêm mịt mờ.

Trước đó không lâu, Yannick vừa mới rời khỏi phân hội của Ma pháp công hội của Mecklen, bởi vì phải che giấu thân phận và mục đích của chuyến đi này, y không mang theo bất luận tùy tùng gì cũng không gọi mã xa, chỉ khoác một tấm áo choàng thả bộ trên đường.

Không thể không nói, những tin tình báo Ansel cung cấp tương đối hữu dụng, từ vài câu tản mạn kia y phát hiện được một cơ hội xoay chuyển cục diện. Một pháp sư danh vọng khá cao lại len lén nghiên cứu ma pháp hắc ám, hơn ưnã còn được Ma pháp công hội âm tầm duy trì, đây hoàn toàn đi trái lại với chuẩn tắc đạo đức mà đại lục công nhận. Một khi Giáo đình biết được khẳng định sẽ nắm chặt điểm này mà làm lớn chuyện, đến khi ấy ấy pháp sư tuyệt đối sẽ rơi vào thế bị dư luận công kích, y đến tìm Hội trưởng của Phân hội Ma pháp cũng vì việc này.

Tuy rằng Ma pháp công hội không có đẳng cấp nghiêm ngặt như Giáo đình, thế nhưng vị Phân hội trưởng kia đồng dạng cũng là một pháp sư đức cao vọng trọng, sau khi Yannick cùng đối phương ‘tâm sự thân mật’ vài giờ, cuối cùng cũng đưa ra kết quả song phương cảm thấy hài lòng.

Đương nhiên, đây cũng không có nghĩa vụ khiêu chiến mười ngày sau có thể hủy bỏ, nhưng… ít nhất… phần thắng của y lại gia tăng mấy phần.

Từ sau khi rời khỏi Ma pháp phân hội, tâm tình của Yannick đã không còn lo lắng như trước đó, bước chân thậm chí cũng nhẹ nhàng và nhanh hơn. Hiện tại thời gian đã về khuya, tuy rằng người Mecklen thích hưởng lạc thế nhưng trong lúc trễ thế này đường phố cũng không còn bao nhiêu người qua lại, thỉnh thoảng có kẻ lướt qua cũng là đám ma men dáng đi siêu vẹo.

Ngay khi một gã ma men nghiêng người bước ngang qua, Yannick khẽ lách người tránh né mặc cho đối phương ngã xuốn đất, sau đó còn không ngừng chửi ầm lên. Yannick không quay đầu lại lần nữa siết chặt áo choàng đem cả cơ thể bọc lại bên trong, kẻ khác cơ bản nhìn không ra thân phận của y.

Thế nhưng ngay sau khi vứt gã ma men kia ra sau lưng, trong lòng Yannick bỗng nhiên sinh ra một cảm giác kỳ diệu.

Loại cảm giác này khó thể hình dung, hoàn toàn không thể nắm bắt, nếu như thực sự phải dùng ngôn ngữ để diễn tả thì có thể gọi là ‘tâm linh cảm ứng’, cũng có thể coi như một loại dự cảm khi nguy hiểm sắp xảy ra.

Y không thể biết được loại nguy hiểm này là cái gì, thế nhưng điều đó cũng không vây trở ngại việc y nhanh chóng né sang một bên, kết quả là một vật thể không nhìn rõ được vút một cái sượt ngang qua bên cạnh y, cắt đứt vài sợi tóc bạch kim, khiến chúng lơ lửng bay giữa không trung.

Yannick không kịp nhìn thứ thiếu chút nữa đã khiến y gãy cổ là vật gì, chỉ nhanh chóng rút ra pháp trượng ém cho mình một thần chú gia trì, sau đó thân thể áp chặt vào chân tường, không để sau lưng lộ ra khoảng trống.

Là ai?

Chẳng lẽ Hội trưởng của Ma pháp phân hội không muốn hợp tác, trực tiếp giết người diệt khẩu?

Không, không giống, một chiêu vừa rồi không giống ma pháp làm ra.

Tâm niệm xoay chuyển, trong đầu Yannick lập tức hiện ra vài loại khả năng.

Trước mắt hiện ra một đoàn bóng đen, nhanh như ảo giác, y không chút nghỉ ngợi ném một cái Quang minh phổ chiếu ra ngoài. Thế nhưng cái bóng kia lại cực nhanh, pháp thuật còn chưa kịp rơi xuống thì nó đã biến mất!

Yannick cả kinh, bởi vì thần thể của y đang dán vào tường không thể lui lại, chỉ đành giơ cao pháp trượng tiếp tục phóng xuất Quang minh phổ chiếu. Pháp trượng giơ cao, ánh sáng chói mắt tỏa ra kiến bóng đen đã sắp tóm lấy cổ của y không khỏi kêu thảm một tiếng tránh né, hiện ra thân hình.

Quang minh ma pháp chính là khắc tinh của Huyết tộc, lúc này Yannick đã biết thân phận của đối phương!

William, huyết tộc đời thứ hai ôm vai thở dốc, đồng tử màu đỏ nhìn thẳng về phía này lộ ra sự tàn nhẫn oán độc, biểu tình kia khiến gương mặt anh tuấn tái nhợt của gã thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

“William, ngươi thụt lùi, chỉ một Giáo chủ đã khiến ngươi chật vật như vậy.”

Trong bóng tối vang lên thanh âm xa lạ, một thân ảnh từ từ hiện ra, đối phương đội một tấm khăn che mặt thật dài màu đen, trên người mặc lễ phục, thân hình cao lớn, mắt mũi lập thể, cánh môi để lộ đôi răng nanh bộc lộ thân phận của chính mình.

“Xin lỗi, phụ thân, là ta quá nóng lòng.” William quay đầu lại, cúi người xuống. “Tên thần quan này đã cấu kết với Ansel giết rất nhiều hậu duyệ của ta, còn đem Pháo đài u linh rửa sạch, ta chỉ nôn nống khiến y nếm thử cảm giác tan xương nát thịt.”

“Ansel không phải xưng hô ngươi có thể gọi, William thân ái,” Ngữ điệu của Công tước Walter Carpenter vô cùng hòa ái, nhưng William lại không nhịn được rùng mình. “Cho dù quan hệ của ta và hắn không được tốt lắm, cũng rất vui lòng nhìn hắn gặp xui xẻo. Thế nhưng ngươi là một Huyết tộc đời hai, không thể có bất kỳ sự thất lễ nào, đừng để ta nghe được những lời như vậy thêm lần nào nữa.”

“Dạ, phụ thân.” Lưng của William lại hạ xuống thấp hơn.

Trong lúc hai người đối thoại, Yannick vẫn hết sức chăm chú đề phòng.

William còn chưa tính, y hẳn là có thể đối phó với kẻ này, thế nhưng Walter lại là Huyết tộc thủy tổ, nói cách khác năng lực của hắn không chênh lệch lắm vớn Ansel. Nếu như chỉ bằng năng lực hiện tại của Yannick đã có thể đối phó, bọn họ coi như uổng công lăn lộn suốt cả nghìn năm, y cũng không cần bị người nào đó đè ép lâu như vậy.

Dựa vào đó suy luận, y đánh không lại Walter.

Đêm nay đã định trước phải chật vật, Yannick nghĩ thầm, y đã có chút hối hận không nên lừa mèo mun uống dược tề, như vậy ít nhất có thể khiến sự an toàn của y được bảo đảm một tầng. Bất quá hiện tại hối hận cũng không làm được gì, đánh đã khẳng định không được, cùng với ở đó hối hận còn không bằng nhanh chóng suy nghĩ phương pháp trốn chạy.

Trên tay y còn một quyển trục thuấn di, đây là công cụ thích hợp nhất để chạy trốn giữ mạng, bất quá hiện tại đừng nhìn hai Huyết tộc kia giống như lơ đãng, trên thực tế bọn họ đã ngăn chặn hết Đoạn gia flui của y, đừng nói dùng quyển trục, chỉ cần y khẽ nhúc nhích cũng sẽ bị đối phương giết chết.

Walter dời mắt khỏi người hậu duệ của mình, xem xét Yannick, khẽ cười: “Quả nhiên là một mỹ nhân, ta cũng có chút không nỡ giết ngươi.”

Nhưng ngay sau khi vừa dứt lời, thân ảnh của hắn thoắt cái biến mất, khi xuất hiện lại ngay giây kết tiếp thì cự ly đã gần sát với Yannick. Thần chú gia trì thoáng ngăn cản thế tới của đối phương khiến Yannick có thể lần nữa thi triển Quang minh phổ chiếu, ánh sáng nóng cháy mãnh liệt toát ra lực lượng, thế nhưng Công tước huyết tộc không chỉ không hề bị thương chút nào mà còn có thể xuyên qua sự bảo hộ của lá chắn mà áp sát!

Yannick cảm thấy thân thể của mình bị ai đó kéo sang một bên, sau nữa chính là vài tiếng kêu thảm thiết và thanh âm vật nặng rơi xuống đất, đợi đến khi y nhìn rõ được tình cảnh trước mắt thì hóa ra có vài Huyết tộc đã xuất hiện thay y ngăn chặn côgn kích của Walter. Thế nhưng chính bọn họ cũng không có bao nhiêu phần thắng, cả đám lục tục bị bóp vỡ trái tim, lập tức chết đi.

Lực lượng của mỗi đời Huyết tộc đều cách biệt khá xa, cho dù là một đám đông Huyết tộc đời ba, bốn khi đứng trước mặt Huyết tộc thủy tổ cũng không có sức chống trả. Phỏng chừng ngay cả Ansel cũng không ngờ được Walter sẽ dích thân xuất hiện xử lý Yannick.

“Đi mau!” Đây là thanh âm của Anna.

Nàng phán đoán tình huống rất tốt, đồng bọn hy sinh cũng khiến nàng tranh thủ kịp thời gian đi báo tin, nàng không lại chạy đến bảo hộ Yannick, có Huyết tộc thủy tổ ở đây, nàng ngoại trừ dẫm vào dấu chân của đồng bạn thì cũng chẳng làm nên chuyện gì. Vậy nên Anna chỉ có thể liều mạng chạy về báo tin, khiến chủ nhân của mình ra mặt.

“Tên phản bội này!” William tàn nhẫn địa cười, hắn nhận ra được Anna, đây nguyên bản là hậu duệ của gã, bây giờ lại đầu phục dưới trướng Ansel.

Gã đánh về phía Anna, thế nhưng một chùm sáng trắng đã ngăn cản hắn, Yannick đưgns cách đó một khoảng dùng pháp trượng dựng nên một bức tường Quang minh phổ chiếu trước mặt Walter và William, việc này khiến cho hai Huyết tộc nhất thời không thể vượt qua. Nhưng loại ma pháp quy mô lớn này cũng không thể kéo dài qua lâu, mà Yannick cũng không thể một bên phát ra ma lực một bên phân tâm lấy quyển trục ra khỏi túi ma pháp.

Walter thoáng cảm thấy một tia kinh ngạc, hắn không ngờ một thần quan cấp bậc Giáo chủ lại có thể bạo phát pháp lực ở trình độ này, đây đã tiếp cận cấp bậc của Hồng y giáo chủ.

Không thể không nói, xuất phẩm từ tay Chris không có chất lượng yếu kém. Pháp trượng trên tay Yannick gia tăng rất nhiều ma lực cho y, hơn nữa bản thân Yannick trên phương diện ma pháp cũng rất có thiên phú, chỉ từ thủ thuật Đại triệu hoán lần trước đã có thể nhìn thấy manh mối. Những lúc rảnh rỗi Yannick chưa từng ngừng thăm dò nghiên cứu, bất quá do bề ngoài của y quá mức xuất chúng, hơn nữa quanh năm thích mặt áo bào đê giai, mãi đến không lâu trước đây mới thay pháp bào Giáo chủ, hơn nữa bình thường gặp chuyện không quá mức can thiệp, thường xuyên dùng thủ đoạn chính trị đến giải quyết vấn đề mà không ưa thích bạo lực. Vậy nên., rất nhiều người đều cho rằng năng lực của y không được tốt lắm… hoặc giả… cũng là người yếu nhất trong thế hệ Giáo chủ.

Dùng một câu đơn giản để khái quát chính là, giả heo ăn thịt cọp.

Loại ngụy trang này đồng dạng mê hoặc Walter và William, thực lực của Yannick quả thực ngoài dự liệu của bọn họ, cũng khiến cho bọn họ cảm thấy bị uy hiếp, nếu như hiện tại không phải có Walter ở đây, chỉ bằng một mình William, nếu bọn họ thật sự xảy ra một hồi ác chiến, Huyết tộc đời hai tuyệt đối có đi không có về.

Nhất định phải giết chết tên thần quan này, không thể để y trở thành uy hiếp sau này cho Huyết tộc. Walter thầm nghĩ, thân hình hóa thành một luồn khói đen mạnh mẽ vượt qua bức tường Quang minh, bàn tay vươn ra, móng tay sắc nhọn cắt qua áo bào thần quan, trực tiếp ghim vào cơ thể của Yannick.

Trước ngực truyền đến một trận đau đớn, Yannick không thể tiếp tục duy trì ma lực, mà William lúc này cũng đã len qua khe hở từ phía sau chụp vào cổ y!

Trước sau giáp kích, thần quan tóc bạch kim đã cảm thấy trước mắt không còn đường sống, Walter lại giống như cảm nhận được gì đó, động tác bỗng nhiên sững lại, đem ngón tay rút khỏi cơ thể của thần quan, nhanh chóng xoay người.

Một con mèo mun không biết từ nơi nào xuất hiện đánh về phía Walter, lại từ giữa không trung biến thành một người đàn ông, móng tay nguyên bản tu bổ chỉnh tề lại chợt dài ra mũi nhọn giống hệt Walter, đôi mắt đỏ rực biểu hiện cho lực lượng bạo phát trong chớp mắt của Huyết tộc.

Đối mặt với thế tiến công rào rạt, Walter cũng không dám chính diện nghên đón chỉ phải thoáng né tránh một chút, nào ngờ mục tiêu của đối phương cũng không phải hắn.

Chỉ một khắc sau, William phát ra tiếng vang thảm thiết, Walter quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt của hậu duệ trợn trừng ngã về phía trước, giữa ngực bị phá tan một lỗ hổng, máu tươi phun trào.

Walter tung người đến chỉ kịp tiếp được thân thể ngã xuống của đối phương.

Lúc này Ansel cũng đã đến trước mặt hắn, Walter không để ý tới thứ khác chỉ đành ôm lấy William bay ngược ra sau, nhưng đối phương vẫn đuổi theo không rời, tốc độ của hai người nhanh đến kẻ bên cạnh chỉ cảm thấy được hai luồn khói nhẹ.

Hiện tại xem ra đã không có cách nào giết chết gã thần quan kia, Walter không hề nhìn về phía Yannick đã trọng thương thêm lần nào, nhưng hắn không ngờ đến khả năng chịu đựng của thần quan, Yannick hoàn toàn bỏ qua vết thương đã phá vỡ nội tạng, nhanh chóng ngưng tụ ma lực thừa dịp Walter chuyên tâm đối phó Ansel, nhắm ngay lưng y ném ra một Quang minh phổ chiếu.

Huyết tộc thủy tổ thét lên một tiếng đau đớn, thân hình thoáng ngưng trệ, Ansel nhân cơ hội xé một mảnh thịt từ trên cổ đối phương xuống. Phần cổ Walter trong nháy mắt mất đi phân nữa, máu thịt và xương cổ lộ ra ngoài, cái đầu thiếu đi sự chống đỡ ngã qua một bên, thoạt nhìn phi thường dữ tợn.

Hắn phương pháp đối với loại thương thế này hoàn toàn không có cảm giác, kéo lấy William tiếp tục bay vút, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.

Mà Ansel cũng không tiếp tục đuổi theo, thân hình của hắn đừng lại thẳng tắp đứng ở nơi đó.

Đột nhiên, ngã hẳn về phía trước!