Quyền Trượng

Quyển 3 - Chương 67




“Hoặc giả, trong những cổ tịch đó từng ghi lại khởi nguyên của Vampire?” Nam nhân hỏi.

“Trong sách viết, Hắc ám vực sâu chi thần là cha đẻ của Vampire.”

“Oh —— đúng vậy, ngài ấy đã sáng lập chúng ta, chỉ là cũng không thể vì vậy mà xưng là phụ thân, thần minh vẫn là thần minh, không có khả năng giống như cha mẹ loài người vô tư cống hiến cho con cái, thần minh sáng tạo một chủng tộc tuyệt không chỉ bởi vì sở thích cá nhân. Vì vậy chúng ta đều gọi ngài là phụ thần.”

“Còn có, ly Bloody twilight của ngài vẫn chưa uống xong, đừng nên lãng phí.”

“Không, sweetie, em biết ta chán ghét nó. Trong truyền thuyết, Hắc ám chi thần thấy số lượng nhân loại dưới sự trị vì của Quang minh nữ thần càng lúc càng đông đảo, hơn nữa còn đối với nàng vô cùng cung kính, vì vậy lòng sinh bất mãn, quyết định tự mình sáng tạo một chủng tộc, từ đó có Huyết tộc. Hơn nữa, từ khi sinh ra chủng tộc mới này đã được dạy dỗ sức mạnh của mình bắt nguồn từ hắc ám, hắc ám có thể khiến chủng tộc trở nên cường đại tuyệt đối.”

“Nhưng trong những quyển sách ta đọc có nói, Vampire được diễn sinh từ nhân loại, là những tội đồ phản bội Quang Minh nữ thần, bị Quang Minh nữ thần nguyền rủa, vĩnh viễn chỉ có thể lưu lại trong hắc ám.” Thần quan nhíu mày.

“Vậy quyển sách em đọc nhất định là bản lậu. Được rồi, sweetie, đừng nên làm loãng không khí, em không biết có bao nhiêu người sẽ cảm thấy vinh hạnh tột cùng khi có một vị công tước Huyết tộc vì mình kể chuyện đâu.”

“… Được rồi, xin ngài cứ tiếp tục.”

“Vampire thủy tổ có mười ba người, được Hắc ám chi thần giao cho năng lực bất đồng, trở thành người lãnh đạo ban đầu của toàn bộ Huyết tộc. Không lâu sau, đại lục Olin phát sinh kịch biến, chúng thần lần lượt vẫn lạc, Huyết tộc không có thần minh phò hộ vô pháp chống lại tộc quần nhân loại khổng lồ, đành phải lánh đời trốn tránh, giống như lời nói của Giáo đình vậy, trọn đời trốn trong bóng tối.”

“Ngài nói mình là Huyết tộc thủy tổ, nói như vậy… ngài ít nhất cũng đã có nghìn tuổi?”

“Đương nhiên, babe, hiện tại em đã biết mình có bao nhiêu vinh hạnh chưa, không phải mỗi người đều có cơ hội lên giường với công tước Huyết tộc đâu!” Nam nhân lại ném một mị nhãn về phía Yannick.

Thần quan trầm mặc một lát: “Vì sao nguyên hình của Huyết tộc nghìn tuổi lại là mèo con?”

Nam nhân chớp mắt: “Bởi vì sẽ không ai ngờ được mèo con nhỏ như vậy lại sở hữu linh hồn hơn nghìn tuổi, không phải em cũng đã bị lừa gạt sao?”

Thần quan: “…”

Tựa hồ ý thức được biểu tình của thần quan đã hoàn toàn đen kịt, ngón tay thon dài của nam nhân nhẹ nhàng mơn trớn mép cốc: “Được rồi, chúng ta vẫn nên trở về chuyện chính đi. Bắt đầu từ đời Huyết tộc thứ hai đã không còn bất cứ quan hệ gì với thần minh, chính thủy tổ đã tạo ra bọn họ, Huyết tộc đời thứ ba là do đời thứ hai sáng tạo, cứ thế không ngừng truyền thừa, số lượng Huyết tộc cũng càng ngày càng nhiều.”

“Nếu ngài đã là Huyết tộc thủy tổ, vì sao còn bị đồng loại đuổi giết chật vật như vậy, hay là tôi có thể cho rằng, ngài là người yếu nhất trong mười ba Huyết tộc đời đầu? Hoặc là trong cộng đồng Huyết tộc không có truyền thống tôn kính lão niên?”

“Việc này cũng không khó lý giải, sweetie, giống như nội bộ Giáo đình luôn có lục đục, cho dù hiện tại Giáo Hoàng còn ở, hai người Vatican Ridge và Gustav cũng đã bắt đầu đấu đá rồi, đợi đến khi lão già kia đứt hơi, nếu chưa kịp chỉ định người thừa kế…Ngẫm lại thật thú vị, cũng không biết Giáo đình sẽ loạn thành dạng gì.” Nam nhân nhún vai, “Huyết tộc đương nhiên cũng không ngoại lệ.”

“Nói các khác, từ sau khi Hắc ám chi thần ngã xuống, nội bộ Huyết tộc vẫn luôn vây trong trạng thái phân liệt?”

“Không, vẫn có một đoạn thời kỳ hòa bình thống nhất. Lúc đó trong mười ba người, Phoenix được Phụ thần sủng ái nhất, hậu duệ cũng nhiều nhất, danh chính ngôn thuận trở thành Huyết tộc Thân vương, thời kỳ này kéo dài suốt năm trăm năm.”

“Rồi sau đó?”

“Sau đó hắn liền chết.”

“… Huyết tộc không phải được cho rằng sở hữu sinh mệnh vĩnh hằng sao?”

“Sweetie, ngay cả thần minh cũng có thể vẫn lạc thì còn cái gì là vĩnh hằng bất diệt? Bất quá Phoenix là chết trong âm mưu bao vây tiễu trừ của Giáo đình.”

Thần quan tóc bạch kim chớp mắt: “Lời này của ngài khiến tôi rất hoài nghi năng lực của Huyết tộc thủy tổ.”

“A, không cần hoài nghi, ngay lúc đó Giáo đình quả thực là nhân tài lớp lớp, mười hai vị Hồng y giáo chủ cùng với Giáo Hoàng đều tham gia vây bắt, cho dù là thần minh cũng khó bảo toàn dưới sự công kích như vậy, huống chi Giáo Hoàng khi ấy còn dùng đến Đại thuật tiên đoán.”

“Là pháp thuật chung cực trong truyền thuyết kia? Tính toán thời gian, đó hẳn là lần cuối cùng Đại thuật tiên đoán được sử dụng trong sử ký của Giáo đình.”

“Đúng vậy, lúc đó ta cũng không có mặt tại hiện trường, vì vậy chưa từng nhìn thấy loại pháp thuật kia, thật đáng tiếc.” Nam nhân thoạt nhìn rất chán ghét ly Bloody twilight kia, trực tiếp cầm Endless sea trước mặt thần quan lên uống một ngụm.

Khóe miệng thần quan giật nhe, quay đầu gọi bartender: “Anh bạn, phiền cho tôi thêm một ly Endless sea nữa.”

Nam nhân u oán nhìn sang: “Baby, em đã làm tổn thương trái tim tôi, chúng ta ngay cả giường cũng đã lên rồi, vậy mà em lại không muốn chia sẻ một chút nước bọt với ta sao!”

Thần quan mặt không biểu tình: “Dung tôi báo cho anh biết, cái đó được gọi là mê gian, anh định hết lần này đến lần khác nhắc nhở tôi còn một món nợ lớn chưa tính với anh sao?”

“Được rồi, vừa rồi chúng ta đã nói đến đâu? Sau khi Phoenix bị giết, Huyết tộc tiến vào thời kỳ phân liệt, mỗi thủy tổ đều có rất nhiều hậu duệ ủng hộ, thế hệ thứ hai, thứ ba tuy rằng không phải do Hắc ám chi thần tự mình sáng tạo thế nhưng sức chiến đấu cũng không yếu. Từ đó Huyết tộc cũng đã không xuất hiện thêm Thân vương nào nữa.” Nam nhân mở rộng vòng tay, “Sweetie, câu chuyện đã kể xong rồi, em có thể thưởng cho tôi một nụ hôn không?”

“Rất xin lỗi, tôi không có ham mê hôn một con mèo.” Thần quan một tay chống cằm một tay gõ gõ mặt bàn, “Kẻ lần trước tiêu diệt cao giai thần quan ở nơi này hẳn không phải Huyết tộc thủy tổ?”

“Dĩ nhiên không phải, thủy tổ không có ham mê hút khô thần quan, bọn họ càng hứng thú với việc biến thần quan thành hậu duệ. Cảm giác nhìn kẻ vốn là địch nhân phủ phục dưới chân vô cùng sảng khoái, nhất là những thần quan có khuôn mặt đẹp như em vậy. Sweetie. em tốt nhất nên cẩn thận một chút, bọn họ càng có khuynh hướng sẽ trực tiếp cho em sơ ủng, sau đó biến em thành bạn giường!”

“Nói giống như anh đã không đối xử với tôi như vậy ấy.” Thần quan cười nhạo.

“Bọn họ cũng sẽ không lịch thiệp như ta, còn đồng ý lập khế ước cùng em.” Nam nhân cười cười, hơi lộ ra răng nanh sáng loáng, “Cho nên vết thương của ta là bị mấy tên thủy tổ liên hợp bao vây ám sát. Chỉ là cuối cùng trước khi ta rời đi cũng đã lưu lại lễ vật không nhỏ cho bọn họ, tin rằng trong ngắn hạn bọn họ cũng không khác gì ta, sẽ không dễ dàng lộ diện. Lần này mục tiêu nhiệm vụ của em hẳn là hậu duệ của bọn họ, có thể là đời hai hoặc đời ba, căn cứ nội dung khế ước ta sẽ bảo vệ em an toàn, nhưng ta sẽ không đơn giản ra tay khi không cần thiết cũng sẽ không giúp em tiêu diệt đồng loại. Cho dù ta không thích bọn họ nhưng vẫn có chút nguyên tắc và điểm mấu chốt, em hiểu chứ.”

Nếu như hắn thực sự làm vậy, đây không chỉ đơn giản là mâu thuẫn nội bộ nữa, Huyết tộc cấu kết với Giáo đình hạ thủ đồng loại, đây là tội danh không thể tha thứ, cho dù hắn là Công tước tôn quý cũng không gánh được hậu quả đó.

Thần quan nhướn mày: “Cho dù bọn họ muốn giết ngài?”

Nam nhân mặt không đổi sắc lạnh giọng: “Oh, vậy không giống nhau, em biết đấy, tội mưu sát Công tước là không thể dung tha.”

Thần quan thật sự hết chỗ nói, người này đơn giản là đại biểu điển hình của ‘Lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa’!

“Sweetie, em không cần sợ, ta sẽ bảo vệ em.” Lưu manh Vampire còn đang biểu diễn tiết mục thâm tình chân thành buồn chán, hắn nhẹ nhàng ấp lấy bàn tay thần quan, cúi đầu hôn lên.

Kết quả còn chưa chạm đến, hắn cảm giác bàn tay thần quan mình đang nắm giống như vừa mọc gai, loại cảm giác này thực sự quá khó để hình dung, ngay cả vị Công tước Huyết tộc tôn quý này cũng không khỏi vặn vẹo một chút.

Đương nhiên, Yannick còn chưa làm rõ rốt cuộc mình vừa trải qua thứ gì đã phát hiện bàn tay đã bất giác buông lỏng.

“Xem ra khế ước quả thực rất hữu dụng.” Thần quan cười dài.

“Ta đã bắt đầu hối hận.” Nam nhân thở hắt.

“Nếu như ngài nguyện ý giúp tôi làm một việc nhỏ, tôi sẽ cho phép ngài hôn tay ta.” Thần quan ngửa càm lên, ra lệnh như một vương tử *(nữ vương).



Thị trấn Trent phảng phất là một thế giới độc lập khỏi sự quản hạt của Công quốc Ceylon, đây là nơi đọa lạc, là thiên đường tiêu tiền như nước, nó chiếu rọi tất cả dục vọng nội tâm sâu thẳm nhất trong lòng người, vậy nên mới được hoan nghênh như vậy.

Quán rượu Shadow giống hệt như tên gọi, bên trong cung cấp tất cả các dịch vụ mà nhân loại có thể tưởng tượng được, thậm chí ông chủ nơi này vì muốn trở nên nổi bật còn dùng pháp thuật hệ thủy tạo thành một màn sương mù nhàn nhạt, khiến các khách nhân có thể gặp gỡ trong bầu không khí như vậy, làm bất luận chuyện gì bọn họ muốn làm.

Taylor là khách quen của quán rượu này.

Hắn là một nam nhân trẻ tuổi phi thường anh tuấn, dưới lớp lông mi đen láy là cặp mắt cực kỳ có mị lực, chỉ cần bị đôi mắt này nhìn thẳng vào ngươi sẽ cảm thấy bản thân không cần bất cứ thứ gì, cho dù có người đem toàn bộ thế giới dâng ra trước mặt ngươi so ra cũng kém ánh mắt thâm tình chân thành của hắn.

Taylor cũng là cao thủ tình trường được cả quán rượu công nhận, chỉ như tối nay, hắn vừa mới ngồi xuống không được mười phút cũng đã có ba người tiếp cận, có nam có nữ, bọn họ cùng nhau gọi những loại rượu đắt giá nhất trong quán đến đặt ở trước mặt hắn.

Bất quá Taylor chỉ mỉm cười trò chuyện ve vãn với bọn họ một hồi sau đó liền đem người đuổi đi.

Bởi vì hắn đã tìm được mục tiêu.

Đó là một nam nhân ngồi trong góc.

Từ vị trí của Taylor nhìn sang chỉ có thể thấy được sườn mặt của đối phương, thế nhưng bằng kinh nghiệm ngang dọc tình trường nhiều năm của hắn, chỉ cần liếc qua liền đoán được người kia là một mỹ nhân hiếm gặp.

Mỹ nhân còn sở hữu mái tóc bạch kim phi thường nổi bật, dùng một dây ruy băng lấp lánh buộc hờ hững sau lưng, bào phục trên người tinh xảo quý giá, trên cổ tay và vạt áo đều có thêu hoa văn đẹp mắt, thoạt nhìn như gia huy của gia tộc nào đó. Lông mi thật dài của y run run dưới ánh nên mờ ảo, ngón tay một chốc vuốt ve miệng ly, một chốc lại đặt vào trong túi áo, phảng phất là vừa tiếp xúc với cái thế giới xa hoa trụy lạc này, còn có chút luống cuống.

Còn rất non đâu. Taylor nghĩ thầm, sau đó đứng dậy bước tới.

Mỹ nhân luôn luôn được hoan nghênh. Ngoại trừ Taylor còn có vài người hiển nhiên cũng coi trọng chàng trai trẻ này, bọn họ lục tục tiếp cận mỹ nhân, thậm chí ngay cả thủ đoạn ép buộc đều dùng tới, nỹ nhân càng thêm thất kinh, trong đôi mắt màu xanh nhạt lóe ra sợ hãi, hệt như tiểu động vật bị làm cho hoảng sợ.

Những kẻ kia thấy Taylor đi đến thì thức thời nhanh chóng lui đi, trong đó còn có người không muốn buông tha —— hắn đã nắm được cổ tay mỹ nhân, món ngon đã đến miệng làm sao có thể cứ thế bỏ mặc cho người khác cắp đi vậy chứ.

“Anh bạn, đây là người của tôi.” Taylor cười nói, vỗ vỗ vai đối phương.

“Hừ, đừng tưởng ta không biết, y rõ ràng là lần đầu…”

Tại góc độ người khác không nhìn thấy, đồng tử của Taylor trong nháy mắt trở nên đen kịt, người nọ trong lòng phát lạnh, không tự chủ được buông lỏng tay, cắn răng, không chút cam lòng quay đầu rời đi.

“Bọn họ không hù dọa đến em chứ?” Taylor nở nụ cười mê người, ngồi xuống bên cạnh mỹ nhân.

“Không có…” Mỹ nhân nhìn qua thật tò mò, còn có chút hưng phấn, điển hình của con em vọng tộc không hiểu thế sự. “Ngài làm sao đẩy lui bọn họ? Bọn họ có vẻ rất sợ ngài! “

“Oh, bởi vì tôi là khách quen của quán rượu này, hơn ưnã ta đánh nhau rất giỏi.” Taylor cong cánh tay lên, làm một tư thế khoe bắp thịt chọc mỹ nhân cười rộ.

Khi đối phương cười lên có một loại cảm giác cấm dục thánh khiết, điều này khiến cho nội tâm của Taylor càng thêm ngứa ngáy, hắn đã thật lâu không gặp được con mồi hợp khẩu vị như vậy.

“Tôi là Taylor, còn em?”

“Tôi là Yannick, rất hân hạnh được biết ngài.”

“Yannick, cái tên này có nghĩa là ‘Ân huệ của thần’ sao? Rất hợp với em.” (*Mèo: không hiểu cái nghĩa đó từ đâu ra luôn.)

“Cảm tạ.” Nghe tên mình được khen ngợi, mỹ nhân có chút ngượng ngùng, “Tôi theo anh họ đến đây du ngoạn, chỉ là anh ấy đã cùng người khác đi sòng bạc, tôi không quen đường ở nơi này lắm.”

“Không quan hệ, tôi có thể dẫn em đi chơi, bất luận em muốn đi nơi nào.” Theo những lời này, Taylor đặt tay lên tay đối phương.

Thanh niên kia khẽ run lên nhưng không có giãy tay ra.

Thật là một vưu vật, quý tộc còn không phải cái đức hạnh này sao, bên ngoài giả vờ đứng đắn đến thế, nói không chừng bên trong lại dâm đãng phong tao. Taylor nghĩ thầm, lại nhích đến gần hơn, hai người ngần như đã không còn khoảng cách.

“Có lẽ ngày mai chúng ta hẳn đi chơi, hiện tại nên trở về… nghỉ ngơi cho tốt, Yannick.” Hơi thở của hắn phun nhẹ lên vành tay thanh niên, nhất là cuối cùng khi gọi tên đối phương. Mỹ nhân nhịn không được muốn né ra lại vững vàng bị hắn ôm eo, trong nháy mắt cả người mềm nhũn.

“Được…” Tiếng đáp lại như một hơi thở dài rên rỉ.

“Thật ngoan.” Taylor không nhịn được cắn nhẹ vành tay của đối phương, nhẹ nhàng liếm một chút, thanh niên triệt để hóa thành một ao xuân thủy, Taylor càng mừng rỡ lôi kéo hắn.

Dưới ánh mắt ước ao đố kỵ của mọi người rời đi quán rượu, lý trí của thanh niên tựa hồ đã tỉnh táo lại một chút, nhỏ giọng nói: “Không, chúng ta không thể như vậy…”

“Em quá xấu hổ rồi, baby.” Taylor ôm ngang hôngy, hài lòng cảm giác được sự co rúm và thần phục của đối phương. “Nếu như em không muốn về lữ điếm, ta có một nơi tốt hơn, cũng đủ bí mật và kích thích…”

Nửa dụ dỗ nửa lôi kéo mỹ nhân vào trong một ngõ tối, nơi này không có mùi hôi thối của rác thải như trong tưởng tượng, tương phản dưới ánh đèn mờ ảo còn có thể nhận ra không gian rất rộng rãi khô thoáng, còn có thể thấy thấp thoáng vài đôi nam nữ đang quấn riết lấy nhau.

Đương nhiên, cũng không phải chỉ toàn là nam nữ.

Bọn họ có đi ngang qua một đôi nam nhân đã cởi y phục không sai biệt lắm, một người đang đè nặng người khác mãnh liệt vận động, mỹ nhân nhìn thấy thì xấu hổ gần như muốn tìm chỗ chui vào.

Năng lực nhìn tuyệt hảo trong bóng đêm của Taylor khiến hắn có thể tinh tường nhìn thấy bộ dạng mặt đỏ đến mang tai của thanh niên.

“Em rất khẩn trương?” Hắn thình lình đè nghiến thanh niên lên tường, cúi đầu liếm cổ đối phương.

“Không không, Taylor, cảm giác này thực sự quá kỳ quái, em có chút sợ.” Thanh niên ngẩng đầu lên thừa nhận sự âu yếm của hắn, dùng thanh âm run rẩy nói.

Đôi mắt dịu ngoan sợ hãi mang theo một chút ướt át càng kích khởi dục vọng lăng ngược trong nội tâm của hắn.

“Babey tin tưởng ta, em rất nhanh sẽ thích.” Bàn tay trượt vào vạt áo, ôn nhu âu yếm dừng lại trên hõm vai thanh niên, răng nanh lành lạnh lộ ra tại góc độ không ai nhìn thấy. “Ta đã có chút không đợi nổi, trước hết hãy để ta hung hăng thương yêu em, đợi đến khi em cao trào lại sơ ủng. Oh! Vừa nghĩ đến đã khiến người hưng phấn!”

“Sơ ủng là cái gì?” Thanh niên mở to hai mắt.

“Là một nghi thức nho nhỏ, đến đây đi, nhắm mắt lại, thỏa thích hưởng thụ hết thảy!” Taylor cúi đầu cười, gương mặt anh tuấn có lẽ vì răng nanh nên tăng thêm vài phần tà ác, hắn vì có thể làm tình với một vưu vật như vậy, hơn nữa còn cướp đoạt đêm đầu của đối phương mà cảm thấy kích động khó thể kềm chế —— đối với kiểu cao thủ tình trường kinh nghiệm phong phú như hắn mà nói, loại cảm giác này thực lâu đã chưa xuất hiện lại.

“A, Taylor đúng không, rất xin lỗi, tôi nghĩ anh phải thất vọng rồi.” Thanh âm sợ hãi mê loạn của mỹ nhân bỗng nhiên trở nên rõ ràng, thậm chí còn mang theo một tia lười biếng, làm cho dục vọng cắn xuống của hắn hơi ngưng lại.

Ngay sau đó, Taylor chỉ cảm thấy trước ngực tê rần, có chút không tin nổi mở to đôi mắt.