Quyền Thần

Chương 831: Tứ hôn (ban hôn)




Tiêu Thái Sư cung kính nói: "

- Đây là nguyện vọng cuối cùng của lão thần, mong Thánh thượng thành toàn!

Các quan viên nghe Hoàng thượng nói ra hai chữ "ban hôn", người đầu tiên được nghĩ đến là cháu của Tiêu Thái Sư Tiêu Minh Đường, tuy rằng Tiêu Minh Đường đã có không ít thiếp thất nhưng lại không có vợ cưới hỏi đàng hoàng, xem ra lão Thái sư trước khi ra đi muốn định hôn sự này cho cháu mình.

Không ai biết Hoàng thượng sẽ đem khuê nữ nhà ai ban hôn cho Tiêu Minh Đường.

Ngoại trừ hai huynh đệ Hàn Huyền Xương biết rõ nội tình, còn lại đều cho rằng hôn sự này có liên quan đến Tiêu Minh Đường.

Hoàng đế trầm ngâm, nhìn ý tứ trên tấu chương, hắn cuối cùng cũng xác định, Tiêu gia thật sự cúi đầu trước Hàn gia, mà Tiêu Thái sư cáo quan quy ẩn, cùng là cho Hàn gia thấy thành ý thỏa hiệp của mình.

Đem Tiêu Linh Chỉ gả cho Hàn Thương, đây rõ ràng là một đám cưới kết minh, đưa cô nương nhà mình ra, chính là một kiểu cúi đầu.

Cửa hôn sự này, để chính mình ban hôn, đơn giản là tạo nên một tình thế mà cho dù mình không muốn, thì cũng không thể cản lại việc hôn nhân giữa hai nhà Tiêu Hàn, cuối cùng tất cả đều trở thành sự thật.

Trong lòng hắn đầy sự buồn bực, nhưng cũng biết tình thế khong thể vãn hồi, thản nhiên cười nhìn về phía Hàn Huyền Đạo, hỏi:

- Hàn ái khanh, Thái sư muốn đem Tiêu Linh Chi gả cho Hàn gia các ngươi, ý cả các ngươi như thế nào?

Thần sắc Hàn Mạc biến đổi, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Tiêu Linh Chi gả cho Hàn gia?

Chẳng lẽ là Tiêu Linh Chi khẩn cầu Thái sư làm chủ, đem gả chính mình, cho nên Tiêu Thái sư trước lúc ra đi mới thỉnh Hoàng đế ban thưởng hôn sự này?

Khóe miệng Hàn Mạc nổi lên ý cười không dễ nhận ra, chính mình đang lo vì vấn đề gia tộc mà không thể đến cùng Tiêu Linh Chi, không ngờ sự việc lại chuyển hướng một cách tuyệt vời như vậy, Tiêu gia không ngờ chủ động đề nghị hôn sự này.

"Lão già này trước khi từ quan, vẫn còn làm được một chuyện tốt". Hàn Mạc nghĩ thầm trong lòng.

Hàn Huyền Đạo vần duy trì sự bình tình đi ra khỏi hàng ngũ, cung kính nói:

- Hậu ý của Thái sư, thần rất là cảm kích. Tiêu cô nương hiền lương thục đức, lan tâm huệ chất, gia môn có thể cưới Tiêu cô nương về nhà, quả là vạn hạnh.

Hoàng đế gật đầu thản nhiên, cười nói: Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Một khi đã nói như vậy, tấu chương của Thái sư, trẫm phê chuẩn.

Hắn cao giọng nói:

- Truyền ý chỉ của trẫm, ban Tiêu Linh Chỉ làm vợ của Hàn Thương, trẫm làm bà mối một lần!

Sau âm thanh của Hoàng đế, chúng thần liền cùng kêu kên:

- Chúc mừng Thái sư, chúc mừng Hàn đại nhân!

Hàn Mạc nghe một câu "ban Tiêu Linh Chỉ làm vợ của Hàn Thương", lập tức giống như ngũ lôi oanh đỉnh, trong đầu trống rỗng, ngẩng đầu nhìn Hoàng đế trên Kim Loan điện, há miệng thở dốc, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Làm sao lại như vậy?

Tại sao lại là Hàn Thương?

Có phải là Hoàng đế nói sai? Hay là mình nghe lầm?

Lúc này Hàn Thương cũng đang run lên.

Cái tên Tiêu Linh chỉ, hắn tự nhiên đã nghe qua, hơn nữa cũng biết Tiêu Linh Chỉ là tiểu mĩ nhân nhất đẳng ở kinh thành, chẳng những tướng mạo xuất chúng mà còn có trí tuệ hơn người.

Tuy Tiêu Linh Chỉ không phải là huyết mạch chân chính của Tiêu gia, nhưng các quan viên triều đình cũng rất rõ ràng, Tiêu Linh Chỉ vài năm trước đã vào Tiêu gia, mang danh Tiêu gia tiểu thư.

Tiêu Linh Chỉ tài mạo xuất chúng, lại có danh phận, những năm gần đây không biết có bao nhiêu con cháu nhà quan lại cầu mà không được.

Tuy Hàn Thương không mặn mà lắm đối với nữ nhân, nhưng mà một tiểu mĩ nhân tài mạo song toàn được gả cho mình, bảo sao hắn không run lên cho được, giữa lúc đó, một gã quan viên đứng gần hắn thấp giọng nhắc nhở:

- Hàn Chỉ huy sứ, còn không mau tạ ơn!

Hàn Thương lập tức tỉnh táo lại, ra khỏi hàng ngũ, tiến lên quỳ rạo xuống đất, cao giọng nói:

- Thần khấu tạ Hoàng thượng long ân!

Hàn Mạc bị tiếng của Hàn Thương kinh động, hai tay hắn lập tức nắm lại, nhiệt huyết dâng lên, gần như muốn xông lên ngăn cản cuộc hôn nhân này, nhưng lúc máu nóng dâng lên hắn cũng giữ cho mình một tia tỉnh táo.

Giống như những lần gặp nguy hiểm trước đó, ở thời khắc mấu chốt, Hàn Mạc luôn giữ được sự bình tĩnh.

Hắn lấy lý do gì đi ngăn cản? Chẳng lẽ nói với mọi người rằng mình và Tiêu Linh Chỉ đã tự định chuyện chung thân? Nếu nói ra như vậy, cho dù không lo cho danh dự của mình nhưng sự trong sạch của Tiêu Linh Chỉ có thể bị hủy trong nháy mắt.

Thời đại này, không thể so với cái thời đạo đức mất hết kiếp trước, đây là một thời đại quan niệm đạo đức rất mạnh, sự trong sạch của nữ nhân là cực lỳ trọng yếu. Nam nữ có tình tự định chuyện chung thân dưới ánh trăng tự nhiên là không phải không phát sinh ở thời đại này, nhưng chuyện như vậy tuyệt không thể công khai ra được.

Một tiểu thư thế gia chưa chồng, lại cùng người âm thầm tự định chung thân, việc này một khi lan truyền ra, Tiêu Linh Chỉ sẽ rơi sâu trong vũng bùn đạo đức.

Hơn nữa việc hôn nhân này là do Tiêu Thái Sư tự mình cầu Hoàng đế làm chủ, chính mồm Hàn Huyền Đạo đáp ứng, Hàn Thương thậm chí đã tạ ơn, chuyện này đã thành sự thực, mình có năng lực gì mà đòi ngăn cản cuộc hôn nhân này?

Hàn Mạc đã nổi hết cả da gà rồi.

Hoàng đế giơ tay cho một đám thần tử đang quỳ gối đứng dậy, Hàn Mạc thậm chí còn không biết mình trở lại hàng ngũ như thế nào, những chuyện kế tiếp, một câu cũng không vào trong tai hắn, thẳng cho đến lúc tên thái giám bằng một chất giọng sắc nhọn hô lên "Bãi triều", hắn mới hồi phục tinh thần, các quần thần cung tiễn Hoàng đế rời khỏi rồi từng nhóm rất trật tự mà rời khỏi Thái Bình điện.

Một tràng này làm chấn động người trong triều, cũng tạm thời tạo nên một giai thoại, mà những sự tình diễn ra trên triều vẫn khiến cho nhiều đại thần không thể tan đi vẻ kinh ngạc trên mặt.

Ngày hôm này, Hàn gia lấy lại được oai phong, hơn nữa các triều thần cũng biết, Tiêu gia luôn mạnh mẽ, cứng rắn cũng đã thỏa hiệp với Hàn gia, thậm chí trụ cột của Tiêu gia, Tiêu Thái sư cũng quyết định cáo quan quy ẩn.

Không thể nghi ngờ, từ ngày hôm nay, tình hình chính trị tại Yến Quốc sẽ mở ra một màn mới, trải qua đợt này, Hàn gia sẽ thay thế Tiêu gia, chính thức trở thành đại thế gia đứng đầu Yến Quốc.

Rất nhiều triều thần còn cảm thấy không tin nổi, hai năm nay xảy ra quá nhiều chuyện đáng ngạc nhiên, giống như một người bị nhọt độc đầy người, rồi một ngày các nhọt độc đột ngột nổ tung tóe.

Cửu đại thế gia đấu đá nhau gần trăm năm, trong vòng hai năm trở lại đây, đã có mấy nhà liên tục ngã xuống, tuy rằng cuối cũng vẫn có tứ đại thế gia sống sót, nhưng chuyện tranh hùng thì đã trở thành dĩ vãng.

Tại bên trong Yến Quốc có gần trăm năm lịch sử này, mặc dù có mấy nhà vào giai đoạn đầu có thực lực bất đồng, các thế gia còn lại đều có thực lực ngang nhau, có thể quản chế lẫn nhau, cân bằng thế lực.

Nhưng hôm nay Hàn gia đứng đầu các thế gia, lại không có một thế gia nào có thể áp chế thế lực của nó, hiện giờ có thế chống lại Hàn gia, lại chính là Hoàng tộc.

Trên con đường lát đá cẩm thạch ngoài Thái Bình điện, chúng quan viên xưa nay yên tĩnh là vậy, giờ nếu không hướng Hàn gia chúc mừng thì là cảm thán cho Tiêu Thái sư.

Hàn Thương tuy được phong làm Chỉ huy sứ Trung Nghĩa doanh, trên triều lại được tứ hôn, nhưng thủy chung hắn vẫn giữ một vẻ mặt bình tĩnh, chẳng qua nếu có quan viên đến chúc mừng, vị Hàn Thương từ trước đến giờ tâm cao khí ngạo cũng chắp tay đáp lễ, từ đó cũng thấy được trong nội tâm của hắn vô cùng cao hứng.

Hầu như vị quan viên Hàn gia nào cũng đều đi khỏi triều một cách cao hứng phấn chấn, nhưng cũng không hẳn vậy, ít nhất thì tâm tình của Hàn Mạc lúc này đã bị hạ tới cực điểm.

Tuy rằng tạm thời giữ được binh phù, nhưng hôn sự của Tiêu Linh Chỉ và Hàn Thương, lại giống như một tảng đá ngàn cân đặt trong lòng hắn.

Vô tình hắn đi tới bên người Hàn Thương, Hàn Thương cũng cố ý chắn trước người hắn.

Hàn Mạc ngẩng đầu nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng không chút thay đổi trước mặt, hắn có thể nhìn ra trong đôi mắt của Hàn Thương là tâm tình khoái trá.

- Đại ca! Chúc mừng!

Hàn Mạc thản nhiên nói, chỉ có điều trên mặt lại không hề có vẻ chúc mừng nào.

Hàn Thương dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn Hàn Mạc, hắn cũng không nói gì, chỉ hừ một tiếng rồi bỏ đi.

Cách đó không xa, Tiêu Thái sư nhìn thấy cảnh tượng này, bên khóe miệng xẹt qua một tia mỉm cười kì lạ.

Hàn Huyền Linh được sắc phong làm Phiêu Kỵ Tướng, lúc này có không ít quan viên vây quanh chúc mừng.

- Hàn Tống Đốc, nhờ ân điển của Thánh thượng, hiện giờ ngoại trừ Đại tướng quân, Hàn Tổng Đốc là võ tướng đứng thứ hai đương triều, thật đáng mừng a!

- Đúng vậy, Hàn Tổng đốc trấn thủ Đông Hải, hải tặc nơi đó câm như hến, Đông Hải một phương an bình, công lao này, Thánh thượng có sắc phong làm Phiêu kỵ tướng cũng là việc đương nhiên.

- Hàn Tổng Đốc, nếu đã đến đây, vậy thì hãy ở kinh thành mấy ngày, ta tại hàn giá mở tiệc gặp mặt, mời Tổng Đốc đại nhân đến, ngài không nên chối từ a!

- Đúng đó, Hàn Tổng Đốc, biết Tổng Đốc đại nhân thích uống rượu, bản phủ có mấy vò rượu ngon trân quý, Tổng Đốc đại nhân nhất định thích, mời Tổng Đốc đại nhân đến nếm thử!

Hàn Huyền Linh cũng là một người tính tình rộng rãi hào sàng, mỉm cười nhất nhất trả lời từng câu một, cùng mội người cực kỳ hòa hợp,

Chính vào lúc này, một gã thái giám đuổi theo tới nơi, cười nói:

- Tổng Đốc đại nhân, Thánh thượng cho truyền ý chỉ, hiện giờ Thục phi nương nương mang thai trong người, nếu Hàn Tổng Đốc không bận, có thể tới thăm một phen, Thục phi nương nương biết Hàn Tổng Đốc đến kinh vẫn ngóng trông có thể thấy ngài.

Hàn Huyền Linh vội vàng nói:

- Thần cũng muốn yết kiến nương nương, chỉ có điều sợ rằng mạo muội đường đột, nếu tánh thượng có chỉ, thần liền đi thăm nương nương!

Thục phi nương nương chính là nữ nhi thân sinh của Hàn Huyền Linh, tiến cung đã nhiều năm, khó gặp lại người nhà, lần gặp mặt lần trước, là cách đây bốn năm trước, hiện giờ thục phi trong người mang thai, Hàn Huyền Linh sao lại không muốn gặp lại.

Hắn hiện tại hận không thể một bước đi tới bên người nữ nhi, cẩn thận nhìn nữ nhi của mình.

Thái giám cười nói :

- Thánh thượng đã nói qua, Hàn Tổng Đốc có thể vào thăm Thục phi nương nương bất cứ lúc nào, nếu đã như thế, thỉnh đại nhân theo tiểu nhân vào cung!

Hàn Huyền Linh chắp tay, trong mắt hiện lên vẻ kích động, hướng chúng quan viên bên người chắp tay bái biệt, lúc này mới theo thái giám đi vào cung.

Phụ tử gặp nhau, là điều hoàn toàn chính đáng, chúng quan viên cũng không bàn tán nhiều.