Quyền Thần

Chương 620: Khánh Quốc thâm cung bí sử




- Có lý!

Tào Ân vuốt cằm nói.

- Về phía Hậu đảng, nhất định biết rõ Thương Chung Ly sẽ lợi dụng Tần Tư để tạo những phiền toái cho họ.

Hàn Mạc nhẹ nhàng nói:

- Cho nên đối với bọn họ mà nói, Tần Tư không thể lọt vào tay Thương Chung Ly được… Nếu hạ thần đoán không nhầm, có lẽ lúc này Hậu đảng đang nghĩ cách mang Tần Tư đi, cũng có thể nghĩ cách giết người diệt khẩu!

Tào Ân khẽ cười nói:

- Quả nhiên Tần Tư không phải không có chút lợi dụng, vậy ngươi xem nên giao y cho ai… Hoặc là, chúng ta nên để người Khánh quốc giết tên thích khách này?

Hàn Mạc trầm ngâm một chút, và không nói gì.

Tào Ân hoà nhã nói:

- Ngươi có gì cứ nói đừng ngại, ở đây chỉ có ngươi và bản hầu, có gì cứ nói không phải băn khoăn!

Hàn Mạc cuối cùng cũng nói:

- Nếu căn cứ theo tội trạng của Tần Tư, y có ý đồ ám sát công chúa, chúng ta đương nhiên muốn người Khánh quốc xử tử y… !

Dừng lại một chút, liếc nhìn Tào Ân rồi nói tiếp:

- Nhưng, nếu mạng chó của y có thể làm cho chúng ta thu được chút lợi ích, tại sao không lợi dụng… Dù giao cho người Khánh quốc, y chết là cái chắc!

Tào Ân cười nói:

- Hàn Mạc, bản hầu không nhìn nhầm ngươi, ngươi quả thật rất thông minh, ý tưởng của ngươi và bản hầu rất hợp nhau, nhưng giao y cho ai, phải xem bọn họ ai đưa ra giá hời nhất!

Hàn Mạc cười nói:

- Thì ra hầu gia đã sớm vạch kế hoạch này rồi, hạ thần khâm phục!

Tào Ân nhẹ nhàng nói:

- Không phải ngươi cũng nghĩ tới đó sao, Hàn Mạc, tâm ý của ngươi và bản hấu quả thật giống nhau, càng ngày bản hầu cảm thấy thích ngươi rồi đấy…!

Trong lòng Hàn Mạc toát mồ hôi hột, vội vàng nói:

- Hầu gia, hạ thần có một số việc vẫn không nắm rõ.

- Ngươi cứ nói.

- Thấy sự an bài của người Khánh quốc, những việc sau này, dường như đều do vị Quốc cữu này xử lý.

Hàm Mạc chau mày nói:

- Nhưng Quốc cữu lại chính là anh trai của hoàng hậu Khánh quốc, việc này… không biết có thêm ít phiền toái gì không nữa?

- Hậu đảng nắm quyền trọng yếu, việc này không có cách gì khác.

Tào Ân khẽ thở dài nói:

- Y là Quốc cữu, và cũng là Lễ bộ Thượng thư, việc đại hôn, đều do Lễ bộ lo liệu cả. Nhưng theo ta nghĩ Thương Chung Ly vẫn ở trong thành, Hậu đảng sẽ không dám làm bừa!

- Thương Chung Ly vẫn còn ở trong kinh á?

Hàn Mạc có chút bất ngờ.

Tào Ân gật đầu nói:

- Đúng vậy, vì lo lắng trước hôn lễ Hậu đảng sẽ càn quấy, cho nên lưu lại thành để áp chế những người của Hậu đảng.

Hàn Mạc lắc đầu nói:

- Có thể nói, sự hiểu biết của hạ thần đối với Hậu đảng Khánh quốc còn sơ sài quá…. Khánh quốc Lý thị vốn là ngoại thích của tiền triều nước Tề, đoạt được nửa thiên hạ của nước Tề. Hiện nay Hậu đảng nắm quyền trọng yếu, Lý thị cũng gặp phải cục diện ngoại thích nắm quyền trọng yếu, chẳng nhẽ Khánh quốc Lý thị không nghĩ đến việc bản thân mình đoạt thiên hạ như thế nào sao? Lẽ nào hoàng tộc Khánh quốc không sợ sẽ như hoàng tộc Tề quốc thứ hai sao?

Tào Ân trầm ngâm một lát, mới nhẹ nhàng nói:

- Mây gió thây đổi, thế sự vô thường, ai có thể ngờ được, con gái của một thương nhân, hôm nay lại trở thành Hoàng hậu Khánh quốc với quyền hành to lớn trong triều.

- Con gái của thương nhân ư?

Hàn Mạc trợn trừng mắt.

Tào Ân cười nói:

- Ngươi là người đứng đầu Tây Hoa Thính, lẽ nào sự việc của hậu cung Khánh quốc ngươi không nắm rõ?

Hàn Mạc thản nhiên cười, nói:

- Hầu gia, cho phép Hàn Mạc nói thẳng, 5 năm trước Tây Hoa Thính đã không còn quyền hành để điều tra tình báo nước khác nữa rồi, các lại viên trú tại các nước đều thuộc Đông Hoa Thính… Từ 5 năm trước những hồ sơ tình báo của các nước khác không thuộc quyền quản lý của Tây Hoa Thính nữa.

Dừng lại một chút, vẫn khẽ cười nói:

- Trước khi tới đây hạ thần điều tra qua vụ này, trong tay Tây Hoa Thính vẫn còn không ít những vụ việc của các nước khác, nhưng không có tin tình báo hiện tại về hoàng hậu Khánh quốc…Cho nên đối với vị hoàng hậu Khánh quốc hạ thần quả thực biết rất ít.

- Việc này là sự thật sao.

Tào Ân vuốt cằm nói:

- 5 năm trước, vị hoàng hậu Khánh quốc vẫn chỉ là một phi tử, nói ra cũng thật khéo, vị phi tử này 5 năm trước mới được tấn phong hoàng hậu Khánh quốc, thống nhất hậu cung

Hàn Mạc chắp tay nói:

- Mong Hầu gia chỉ giáo!

Tào Ân nói:

- Ngươi có biết hoàng hậu Khánh quốc hiện nay bao nhiêu tuổi không?

Hàn Mạc lắc đầu.

- 28.

Tào Ân chậm rãi nói:

- Phong nhã hào hoa, tuổi trẻ tài cao!

Hàn Mạc nhíu mày, có chút kinh ngạc nói:

- Mới 28 tuổi sao?

Quả thực không ngờ, vị hoàng hậu nắm quyền hành trong triều, lại trẻ tuổi như vậy.

Hàn Mạc biết rất rõ, chính người phụ nữ này, dưới quyền còn rất nhiều thế lực lớn đứng đằng sau, lấy ả làm trung tâm để lập thành một bè đảng hậu cung, theo như phán đoán, người phụ nữ như vậy, quả thật có chút tài ba, nhất định có những thủ đoạn cao minh, thì mới khống chế quan viên Khánh quốc trong lòng bàn tay như vậy.

Hàn Mạc luôn cho rằng, hoàng hậu Khánh quốc mặc dù tuổi tác không phải lớn lắm, nhưng ít nhất cũng phải 35, 36 tuổi, nhưng lúc này nghe mới có 28 tuổi, cảm thấy rất bất ngờ.

Một tay Tào Ân vuốt nhẹ mu bàn tay kia, nhẹ nhàng nói:

- Khánh hậu 20 tuổi vào cung…

Hàn Mạc nhíu mày lại, trên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Thời đại này không giống như đời sau, con gái 15, 16 tuổi đãlà tuổi kết hôn, có những người còn sớm hơn, 20 tuổi vẫn chưa lấy chồng, đó cũng làđiều hiếm thấy rồi.

Trong cung lựa chọn những tú nữ ở dân gian, tất nhiên phải chọn những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, 20 tuổi, có thể cho làđã lỡ thì, nếu không xuất giá, rất khóđễ có cơ hội vào cung. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Tào Ân như đã thấu tâm tư của Hàn Mạc, khẽ cười nói:

- Ngươi cũng không biết, trước lúc hoàng hậu vào cung, cũng không phải là nhân vật bình thường. Nàng là người Hà Tây, nghe nói hồi nhỏ xinh đẹp vô cùng, càng lớn lại càng làm cho người khác nức nở vì xinh đẹp, hơn nữa… Hoàng hậu lúc sinh ra trên người đã có mùi hương lạ, do vậy mà mùi hương lạ không hết, mỗi khi đến độ xuân hạ, liền có bướm lượn quanh người, lúc đó ở Hà Tây cũng có chút tiếng tăm, còn có biệt danh đệ nhất mỹ nhân Hà Tây.

Hàn Mạc sờ cằm có chút thất lễ, không ngờ Khánh hậu lại có chuyện kỳ lạ vậy.

- Xuất thân của Khánh hậu, tuy không cao quý, nhưng rất giàu có.

Tào Ân nâng cốc trà lên, lại uống một ngụm, mới nói tiếp:

- Hà Tây Lỗ thị, lúc đó, là một trong tứ đại thương gia của Khánh quốc. Thương gia của Khánh quốc không thiếu, giỏi về kinh doanh, cái gọi là tứ đại thương gia của Khánh quốc, đó là bốn gia tộc thương gia có thế lực lớn nhất ở Khánh quốc, Hà Tây Lỗ Thị là một trong số đó. Do vậy xuất thân của vị hoàng hậu này rất giàu có, ăn ngon mặc đẹp, hơn nữa rất có học thức. Đến tuổi kết hôn, rất nhiều người đến xin cưới, nhưng đều bị Khánh hậu từ chối… !

Nói đến đây, y khẽ cười, nói:

- Bản hầu thật ra nghe qua một truyền thuyết, cũng không biết là thật hay giả!

- Không biết là truyền thuyết nào?

Hàn Mạc hạ giọng hỏi.

- Nghe nói hoàng hậu lúc nhỏ, có một vị đạo sĩ nhìn thấy nàng, dặn dò cha nàng, nàng có tướng phú quý vô cùng, sinh ra có tướng kỳ lạ, chỉ có thể vào cung, không thể lấy người ngoài!

Tào Ân cưòi nói:

- Nếu đó là sự thật, vị đạo sĩ đó thật có con mắt tinh tường, đúng là hắn đã phán chuẩn. Không biết có phải vì nguyên nhân này không, hoàng hậu từ chối tất cả những người đến xin cưới, đến 16 tuổi, liền tham gia tuyển phi, đó là chuẩn bị vào cung rồi!

- 16 tuổi tham gia tuyển phi, dựa vào dung mạo của nàng so với người khác, tại sao 20 tuổi mới vào cung vậy?

Hàm Mạc có chút quái lạ.

Tào Ân lắc đầu cười nói:

- Nếu nói ra, đến bản hầu cũng không biết rõ sự tình trong đó, nhưng bản hầu suy đoán, chỉ sợ phụ thân của hoàng hậu Khánh quốc không muốn tổn hao tiền của thôi!

- Không muốn tổn hao tiền của?

- Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, Lỗ Thị vẫn là Hà Tây đệ nhất phú hộ, con gái họ tham gia tuyển phi, những quan viên phụ trách việc tuyển phi sẽ khách khí, thực ra là muốn moi chút của cải của Lỗ thị mà thôi.

Tào Ân nói:

- Càng giàu có, lúc đó càng tiêu tốn của cải, nhưng theo bản hầu được biết, phụ thân của hoàng hậu Khánh quốc mặc dù giàu có vô tận, nhưng… lại là kẻ keo kiệt vô cùng. Nếu y biết con gái hắn vào cũng sẽ làm hoàng hậu, chắc cũng cắn răng chịu chi một khoản nhưng, phải chi một khoản tiền lớn, chỉ có thể để con gái mình vào cung, cũng không có bất cứ một chút cam đoan nào, hắn làm sao dám cam tâm chi một khoản lớn đây?

Hàn Mạc bất đắc dĩ nói:

- Ý của Hầu gia, chỉ vì sự keo kiệt của vị thương gia giàu có này, mới dẫn tới việc con gái họ chậm chễ việc vào cung? Vì y cố chấp, hoàng hậu Khánh quốc bị chậm chễ bốn năm?

Tào Ân cười nói:

- Y là một thương gia tinh ranh, nếu không đạt được lợi ích ngang bằng, y sẽ không thực hiện việc mua bán. Chỉ tiếc tầm nhìn của y quá thiển cận, hơn nữa cũng xem thường bản lĩnh của con gái. Nếu y biết sẽ như ngày hôm nay, bảo đem hết gia sản ra, e rằng y cũng đồng ý!

Hàn Mạc lắc đầu, đôi khi chuyện thiên hạ lại hài hước thế đó.

-o0o-

Vì sự keo kiệt của một thương gia, dẫn tới việc hoàng hậu Khánh quốc chậm bốn năm vào cung, nếu biết vậy, vào cung sớm một chút, thì quyền lực chính trị của Hậu đảng Khánh quốc sẽ sớm hơn, lúc đó càng làm cho Khánh quốc bước vào thời kỳ loạn lạc.

- Có lẽ sau này con gái y đã khuyên cha mình.

Tào Ân bình tĩnh nói:

- Hoàng hậu Khánh quốc 20 mới vào cung, tuy vào cung muộn bốn năm, nhưng… ông trời dường như rất chiếu cố nàng, hoặc là vì thực sự có toàn bộ những ưu thế của một người con gái, sau khi vào cung, nàng liền chiếm được sự sủng ái của Sùng Nhân Đế, và nhanh chóng được phòng làm Phi tử. Con gái của một thương gia, sau khi vào cung, chỉ một thời gian ngắn mà đã được phong làm Phi tử, quả thực laà việc hiếm thấy.

Hàn Mạc không nói gì, nhưng trong lòng đã biết rõ, có thể khiến Sùng Nhân Đế trong thời gian ngắn bị chinh phục, hoàng hậu nhất định có một diện mạo và sức quyến rũ hơn người, lại càng có tâm cơ sâu đậm và một thủ đoạn cao minh.

- Vậy có thể nói, sau ba năm nàng vào cung, liền được phong làm hoàng hậu?

Tào Ân thở dài nói:

- Nhiều lúc bản hầu cũng cảm thấy vận mệnh của nàng quả là may mắn, nếu dựa vào lẽ thường mà nói, nàng có mê hoặc Sùng Nhân đế đến đâu, cũng không thể đăng cơ hoàng hậu nhanh như vậy được. Lúc nàng vào cung, Khánh quốc đã có hoàng hậu… hơn nữa, vị hoàng hậu trước kia, lúc đó là con gái của thừa tướng, lại hạ sinh mấy vị hoàng tử, một trong số đó làđương kim thái tử Khánh quốc, có thể nói ngôi hậu vững như núi Thái sơn!

- Thái tử Khánh quốc không phải con của đương kim hoàng hậu sao?

Hàn Mạc nhíu mày nói.

Tào Ân gật đầu nói:

- Không sai, thái tử Khánh quốc là con của vị hoàng hậu trước. Tuy đương kim hoàng hậu cũng hạ sinh được một vị hoàng tử, nhưng cũng chỉ được phong Vương mà thôi!

Thản nhiên cười, nói:

- Hoàng hậu có lẽ trong lòng muốn lập con trai mình làm thái tử, nhưng đương kim thái tử Khánh quốc còn có Thương Chung Ly đứng đằng sau bảo hộ, hơn nữa vị thừa tướng già nua của Khánh quốc tuy không còn thực quyền, nhưng vẫn còn chút ảnh hưởng, lập thái tử khác sẽ làm dao động việc quốc cơ. Hơn nữa Thương Chung Ly và thừa tướng sẽ phản đối, hậu cung Khánh quốc lúc đó cũng khó mà thực hiện được!

Hàn Mạc vuốt cằm, xem ra nội bộ Khánh quốc quả thật có chút phức tạp.

- Ngôi vị hoàng hậu trước của Khánh quốc vững vàng như vậy, làm sao… mà bị đương kim hoàng hậu chiếm đoạt vậy?

Hàn Mạc đứng dậy, cầm bình trà bên cạnh, rót vào chén trà của Tào Ân.

- Bởi vì hoàng hậu trước của Khánh quốc bị điên!

Giọng Tào Ân rất bình tĩnh.

- Bị điên?

Hàn Mạc há hốc miệng.

Tào Ân gật đầu, nói:

- Người biết chuyện này không nhiều, chỉ là do bản hầu thích nghe chuỵện tào lao, nên biết thôi. Sau khi Lỗ phi vào cung được hai năn thì hoàng hậu trước, không biết vì lý do gì, đột nhiên phát điên.

Hàn Mạc trong nháy mắt cũng đã biết, Tào Ân biết chuyện này, chỉ có thể trong hậu cung Khánh quốc, có tay chân của Yến quốc ở đó.

Những mật sự của hoàng gia, lẽ dĩ nhiên sự bảo mật vô cùng nghiêm ngặt, chuyện hoàng hậu bị điên, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài cung. Tào Ân có thể biết, ắt có tin thân cận về chuyện này.

Nhưng lúc này hắn có vẻ rất kinh ngạc, chính là việc vì sao hoàng hậu Khánh quốc lại bị điên? Lẽ nào là do đương kim hoàng hậu Khánh quốc hãm hại?

Sự tranh đấu trong hậu cung vô cùng phức tạp, cóđược sự ân sủng của Sùng Nhân Đế, trong hậu cung, tiếng nói của Lỗ phi ắt có trọng lượng, muốn đánh đổ hoàng hậu con gái của thừa tướng, không phải là chuyện dễ dàng.

- Vì sao bị điên, bản hầu cũng không biết.

Tào Ân khẽ thở dài.

- Có hàng trăm khả năng, nhưng thực hư thế nào, trong thiên hạ, chỉ e không mấy ai biết.

- Tiên hậu bị điên, Sùng Nhân Đế mới phế hậu và lập mới chăng?

Tào Ân lắc đầu, nói:

- Đâu có đơn giản như vậy, tiên hậu tuy bị điên, nếu muốn lập hoàng hậu mới, chỉ có thể đưa ra một lý do thích đáng. Nhưng có thể đưa ra lý do nào đây? Để không làm muôn dân Khánh quốc dị nghị, quốc mẫu của họ đã bị điên, cho nên phải lập hậu mới.

- Điều đó là không thể!

Hàn Mạc lắc đầu nói.

- Kỳ thực Khánh quốc vẫn không tìm được lý do nào để lập tân hậu. Phế cũ lập mới, muốn lấy ý kiến của các quan viên để đưa ra lý do, hoặc hoàng hậu chết hoặc hoàng hậu phạm trọng tội, không xứng đáng ngôi hậu nữa… !

Tào Ân liếc nhìn Hàn mạc, buồn bã nói:

- Thực tế hoàng hậu vẫn còn sống, nhưng muốn công bố toàn thiện hạ hoàng hậu phạm trọng tội, Thương Chung Ly và Thừa tướng sao có thể đồng ý đây? Tuy hoàng hậu bị điên, nhưng thừa tướng quyết không cho phép khi không có chứng cứ mà cho là phạm trọng tội để phế truất con gái lão được!

Hàn Mạc gật đầu nói:

- Hoàng hậu có tội, với thân phận thừa tướng hơn nữa lại là phụ thân hoàng hậu, ắt cũng phạm trọng tội, toàn bộ hoàng tộc của hoàng hậu sẽ bị liên luỵ, do vậy thừa tướng không cho phép khi không có chứng cứ mà tuyên phạm trọng tội để phế truất ngôi hậu!

Tào Ân khẽ cười gật đầu nói:

- Hàn Mạc, ngươi quả thông minh, thông suốt. Lúc đó Sùng Nhân đế vẫn còn chút lý trí, trong tay thừa tướng vẫn còn nắm quyền lực, cho nên tuy hoàng hậu bị điên, nhưng vẫn không phé hậu, Lỗ phi vẫn chỉ là thân phi tử mà thôi!

Hàn Mạc nhìn Tào Ân nói:

- Nhưng… sau một năm Lỗ phi được tấn phong làm phi tử, vậy có phải, sau một năm, tiên hậu bị điên đã chết rồi sao!

- Một ngọn lửa, thiêu rụi hai hoàng thất!

Tào Ân khẽ thở dài nói:

- Sau khi hoàng hậu bị điên, nhưng vẫn ở trong cung Ngọc Hàn của Khánh quốc, nhưng năm đó bị thiêu rụi bởi một mồi lửa, toàn bộ cung Ngọc Hàn bị thiêu thành tro tàn, chết không ít người. Hoàng hậu Khánh quốc bị thiêu cháy trong cung Ngọc Hàn.

Hàn Mạc trợn trừng mắt lên nói:

- Hầu gia vừa nói thiêu chết hai hoàng thất, vẫn còn một hoàng thất là ai vậy?

- Thái tử Khánh quốc!

Tào Ân rành mạch nói từng từ.

Lúc đó Hàn Mạc hết sức kinh hãi, cũng có chút hồ đồ, tại sao Thái tử Khánh quốc lại bị thiêu chết? Nếu bị thiêu chết, vậy Sương công chúa sẽ kết hôn cùng ai đây?

Tào Ân mỉm cười nói:

- Bị thiêu chết, là vị thái tử trước, tiên hậu sinh được ba vị hoàng tử, đại hoàng tử được lập làm thái tử Khánh quốc, nhưng trong trận đại hoả đó, thái tử và mẫu thân của hắn đều bị thiêu chết, cho nên sau này phải lập thái tử mới. Nhị hoàng tử không có tướng làm quân vương, Thương Chung Ly và thừa tướng cùng văn võ đại thần trong triều, tiến cử tam hoàng tử giữ ngôi thái tử.

Hàn Mạc nghe vậy, mới hiểu được.

Nhưng nghĩ tới trận đại hỏa ở cung Ngọc Hàn năm đó, không ngờ bị thiêu chết lại là hoàng hậu và thái tử, quả thật có chút không bình thường.

- Người cùng công chúa kết hôn, chính là vị tam hoàng tử.

Tào Ân thản nhiên nói:

- Vị tam hoàng tử này, nghe nói nhân tâm phúc hậu, rất khiêm nhường… Nhưng bản hầu cũng nghe không ít truyện về vị tam hoàng tử này, cảm thấy vị tam hoàng tử này có thực sự có chút… yếu đuối!

Trong phòng đèn đuốc đã sáng, dậy lên một mùi hương lạ kỳ, mọi thứ có vẻ hoà hảo tĩnh lặng, nhưng khi nghe Tào Ân kể về những chuyện thâm cung bí sử của Khánh quốc Hàn Mạc vẫn cảm thấy kinh hãi, nghe thấy thái tử và tiên hậu Khánh quốc cùng vị thiêu cháy, thật khiếp sợ, cũng có chút thương tâm.

Xem ra không chỉ nội cung Yến quốc có vô vàn hiểm nguy, nội cung Khánh quốc cũng không kém những truyện hiểm ác. Nếu Sương công chúa không bị đánh tráo, phải nhập vào cái hố sâu như vậy, dựa vào cá tính hồn nhiên không có chút tâm cơ gì của nàng, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.

Tử nhi trở thành vật thay thế, cũng không tránh lọt vào nơi hiểm ác này, nhưng so với Sương nhi, tâm cơ của Tử nhi mạnh mẽ hơn nhiều, trong hoàng cung nội uyển, chỉ có những người như vậy mới có thể tồn tại được.

- Tiên hậu bị thiêu chết, ngôi hậu còn đó, lẽ dĩ nhiên phải lập tân hậu.

Tào Mạc chậm rãi nói:

- Tuy trong đó có nhiều tranh chấp, nhưng cuối cùng vị Lỗ phi này vẫn được tấn phong lên ngôi hậu, trở thành mẫu quốc của Khánh quốc.

- Người phụ nữa này quả không đơn giản chút nào.

Tào Ân thở dài nói:

- Trong 5 năm ngắn ngủi, mà có thế lực có thể làm mưa làm gió ở Khánh quốc, có thể đối chọi được với Thương Chung Ly… Cao minh!

Tào Ân cười nói:

- Một người làm quan, cả họ được nhờ, Lỗ phi trở thành hoàng hậu Khánh quốc, dòng tộc Lỗ thị ở Hà Tây ắt sẽ được nhờ rất nhiều. Chỉ là vận của vị Lỗ đại thương gia này không tốt cho lắm. Con gái ông ta trở thành hoàng hậu, lão liền mắc trọng bệnh và chết, sự uy phong không được thể hiện, thì phải xuống báo cáo Diêm vương rồi.

Ngừng lại chút, tiếp tục nói:

- Chỉ có điều dòng họ Lỗ vì chuyện này mà được hưởng thơm, hai người anh trai của hoàng hậu được điều vào cung, một vị mà chúng ta đã thấy đó là Lỗ Thượng Đức, còn một vị là Lỗ Thượng Tín, đều trở thành tiểu quốc cữu. Hai vị này chính là những nhân vật chủ chốt của Hậu đảng… !

Hàn Mạc nói:

- Hai vị quốc cữu có lẽ trợ giúp cho hoàng hậu không ít việc!

Tào Ân cười có vẻ quái, nụ cười quái như vậy hiện trên khuôn mặt đẹp này, ngược lại càng làm rõ nét thêm vẻ đẹp quái dị.