Quyền Thần

Chương 506: Độc lạ




Suốt đêm, mọi người ở nha môn Đại Lý Tự trước tiên tìm độc tố trong cơ thể An Ngọc Thanh. Đại Lý Tự mang những dược phẩm ti tương ứng tụ tập tại đây.

Dược phẩm ti Đại Lý Tự tất nhiên không giống với Dược phẩm ti của Hoa Thính, nhưng không thể phủ nhận, là nha môn hình án cao nhất nước Yến, ở Đại Lý Tự cũng không hề thiếu cao thủ về dược phẩm.

Năm tên quan viên Dược phẩm ti Đại Lý Tự kiến thức rộng rãi kinh nghiệm mười phần tụ tập cùng một chỗ, lấy máu An Ngọc Thanh tiến hành kiểm nghiệm.

Năm người này ít nhất có một người cũng đã 50 tuổi, đều là cao thủ về dược, các loại độc dược bình thương tuyệt đối khó qua khỏi ánh mắt của bọn họ.

Ở Đại Lý Tự phá thẩm vô số vụ án, lấy được bao nhiêu công lao, nếu không phải vì những người này, thì ở Đại Lý Tự ít nhất một phần ba vụ việc khó có thể phá án được.

Hồ Tuyết Tân ở bên ngoài sảnh uống tra chờ, chờ bộ hạ đem tên nọc độc lên trình báo.

Trước tiên, điều tra xem An Ngọc Thanh chết bởi loại độc dược nào, nếu không phụ trách hình án Hồ Tuyết Tân thật sự không biết phải giải thích với triều đình như thế nào, chẳng qua lúc này Hồ Tuyết Tân cũng là trầm dược khí, ngồi ở trong sảnh nhắm mắt dưỡng thần, chờ kết quả.

Đối với năng lực vài tên quan viên Dược tề ti, Hồ Tuyết Tân vô cùng tín nhiệm.

Thời gian trôi qua, trình báo chậm chạp không có tin tức, điều này làm cho Hồ Tuyết Tân không kìm nổi nhíu mày, nếu là bình thường, nếu đó là tái kỳ quái độc dược, Dược phẩm ti cũng đã báo cáo được kết luận .

Hơn nữa, Hồ Tuyết Tân cũng biết rõ, An Ngọc Thanh chết, trong một đêm khẳng định là rất có nhiều người biết tin tức, mà trong cung nhất định Hoàng đế cũng đã biết tin tức.

Bây giờ xảy ra biến cố, tất nhiên ngày mai vào triều, phụ trách hình án Đại Lý Tự nhất định sẽ bị hỏi, nếu tại triều đường An Ngọc Thanh chết vì độc gì đều không thể giải thích, không ít đối thủ công kích Đại Lý Tự làm việc bất lực.

Một lúc lâu sau, mới có hai gã quan viên Dược tề ti quan viên đi vào trong sảnh, thoạt nhìn rất là mỏi mệt, cũng hơi có chút xấu hổ.

Nhìn trên vẻ mặt hai người, Hồ Tuyết Tân liền cảm thấy sự tình có chút không ổn.

- Thế nào?

Hồ Tuyết Tân nhíu mày nói:

- Đã điều tra ra loại thuốc độc nào chưa?

Hai gã quan viên Dược tề ti liếc nhau, đều là lắc đầu nói:

- Bẩm đại nhân, thuộc hạ đã lấy máu nhiễm độc tố tiến hành kiểm tra, cũng là thể xác định đến tột cùng dạng độc tố đó ra sao ... Loại độc này, chúng thuộc hạ chưa bao giờ gặp qua!

- Cái gì?

Hồ Tuyết Tân có chút tức giận:

- Các ngươi đều là Dược tề ti lâu năm, loại độc dược này không thể nhận ra được sao?

Một gã quan viên hổ thẹn nói:

- Đại nhân, theo lý lẽ mà nói, hạ quan và năm người cũng không phải hạng kiến thức nông cạn, trên đời này các loại độc dược, cũng biết rất nhiều. Nhưng... loại này độc dược tối nay, năm người chúng tôi cũng là chưa bao giờ tiếp xúc quá. Đám người hạ quan nghiên cứu một đêm, chỉ biết là độc tính này rất nặng, nhưng dược tính thậm chí là dược danh, chúng thuộc hạ đều không thể biết!

Hồ Tuyết Tân nhíu mày, trong lòng cũng là cực kỳ khiếp sợ.

Có thể khiến quan viên hạng nhất của Dược tề ti Đại Lý Tự không thu hoạch được gì, đây là một loại độc dược gì?

Chính vào lúc này, có người báo lại:

- Đông Hoa Thính có người cầu kiến đại nhân!

Hồ Tuyết Tân nhíu mày, cho tới nay, Hoa Thính và Đại Lý Tự chưa bao giờ tiến hành gặp nhau bên ngoài, như thế nào tối nay Tú công chúa lại phái người đến? Chỉ nói:

- Mời bọn họ vào!

Sau một lát, chỉ thấy một người trung niên toàn thân màu đen dẫn lĩnh mệnh bộ hạ đi vào, hướng Hồ Tuyết Tân chắp tay nói:

- Hạ quan Đông Hoa Thính Chủ sự nội vụ Mục Tín, ra mắt Hồ đại nhân!

Hồ Tuyết Tân không ưa gì người Đông Hoa Thính nhưng công phu bản lĩnh, đứng dây chắp tay.

Mục Tín chính là chủ sự nội vụ Đông Hoa Thính, từng bị Hàn Mạc làm cho bẽ mặt, tuy nhiên lúc này cũng là vẻ mặt nghiêm nghị, đi thẳng vào vấn đề nói:

- Hồ đại nhân, Tú công chúa phái hạ quan đến đây thăm hỏi, Đại Lý Tự đã tra ra Khánh quốc phó sứ An đại nhân bị hạ độc gì chưa?

Hồ Tuyết Tân thản nhiên cười, nói:

- Việc này bản quan đang điều tra, tự nhiên sẽ báo cáo cho triều đình!

Lúc này, hắn khó mà nói Đại Lý Tự không có tra ra đến tột cùng là độc dược gì. Dù sao cũng là hai đại nha môn, nếu nói không có tiến triển, người Đông Hoa Thính tất nhiên là sẽ xem nhẹ Đại Lý Tự, thật không còn mặt mũi nào nữa.

Mục Tín từ trong tay áo lấy ra một phần bản chép tay, đưa cho Hồ Tuyết Tân:

- Hồ đại nhân, đây là ý chỉ Thánh thượng, hạ chỉ Đông Hoa Thính hiệp trợ Đại Lý Tự xử lý việc này, Hồ đại nhân hãy chỉ bảo, ta toàn lực chấp hành!

Hồ Tuyết Tân nheo ánh mắt lại.

- Hồ đại nhân cũng biết, An đại nhân chết, không giống tầm thường, liên lụy cực lớn! Mục Tín chăm chú nhìn Hồ Tuyết Tân nói:

- Nếu tìm không thấy hung phạm, không thể giải thích cho người nước Khánh, như vậy đàm phán lần này sẽ khó khăn rất lớn ... Cho nên Thánh thượng ý tứ, bất kể như thế nào, cũng muốn xét xử kẻ hạ độc, đem hung thủ giao cho người nước Khánh xử trí!

Hồ Tuyết Tân cau mày, tuy rằng hắn cũng không hy vọng người Đông Hoa Thính nhúng tay vào chuyện vụ của Đại Lý Tự, nhưng hiện giờ chỉ dựa vào năng lực Đại Lý Tự, dường như không thể tìm đượcmanh mối hiện hữu, mà thủ đoạn Đông Hoa Thính, hắn tự nhiên cũng là biết đến, so sánh với Đại Lý Tự, về phương diện dược phẩm Đông Hoa Thính càng nhiều người tài ba, trầm ngâm một lát, mới gật đầu nói:

- Mục chủ sự, không nói gạt ngươi, Đại Lý Tự hiện giờ đang kiểm tra thi thể, chỉ có đều không tìm ra được loại độc dược gì, để có thể tìm ra manh mối hung thủ …

Mục Tín quét bên cạnh hai gã Đại Lý Tự dược tề ti quan viên liếc mắt một cái, mới chắp tay nói:

- Hạ quan cũng dẫn theo hai gã thuộc hạ, tinh thông dược lý, nếu là Hồ đại nhân có điều sai phái, bọn họ sẽ trợ Đại Lý Tự giúp một tay! Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Hồ Tuyết Tân trầm ngâm một chút, rốt cục nói:

- Bản quan cũng nghe nói qua, lại viên Đông Hoa Thính đều là nhân vật rất giỏi. Nếu Tú công chúa có hảo ý, bản quan sao có thể cự tuyệt, làm kiêu. Người đâu, đưa huynh đệ Đông Hoa Thính đi vào kiểm tra...

Hai gã quan viên Dược tề ti Đại Lý Tự liếc nhau, lập tức nói:

- Mời!

Mục Tín vung tay lên:

- Hai người các ngươi đi kiểm tra xem !

Hai người kia chắp tay, rồi theo hai gã quan viên Đại Lý Tự, đi vào trong kiểm nghiệm độc tố.

Hồ Tuyết Tân mời Mục Tín ngồi xuống, mới lệnh cho cấp dưới mang trà lên.

Tứ Thông Quán, trong phòng Tây Hà vương gia, Tây Hà vương gia và Vân Thương Lan vẫn ngồi như cũ bên ngọn đèn thấp giọng nói nhỏ.

Tây Hà vương gia chau mày, trên mặt thoạt nhìn mang theo vài phần lo lắng, nhẹ giọng hỏi:

- Thương Lan, độc dược trong cơ thể An Ngọc Thanh, người nước Yến có thể hay không điều tra ra? Bọn họ nếu là có thể tra được dược tính, chỉ sợ sẽ biết An Ngọc Thanh kỳ thật sớm cũng đã trúng độc! Người Đại Lý Tự lấy máu ra, cho dù bọn họ tra không ra là cái độc dược gì, Hoa Thính nước Yến chưa chắc đã không tra ra.

Vân Thương Lan lắc đầu nói:

- Vương gia, bản lĩnh Tây Hoa Thính nước Yến chúng ta tất nhiên là không thể coi thường. Tuy nhiên... loại này dược vật, không phải độc dược bình thường chỉ có cao thủ có khả năng chế tạo ra... Đây là đan dược, người nước Yến chỉ sợ căn bản không có tiếp xúc qua.

- Đan dược?

Tây Hà vương gia trong con ngươi lại hiện ra vẻ quái dị.

- Loại đan dược này này, hiện giờ chỉ có tài năng Khánh quốc ta chế tạo được ra, hơn nữa … theo ta được biết, chế tác được ra cực kỳ phức tạp, mỗi một viên chế tạo ra, đều phải tiêu phí rất nhiều tài liệu, một viên đáng giá ngàn vàng không hề ngoa.

Vân Thương Lan vẻ mặt thoạt nhìn rất bình thản, nhưng đôi mắt tử ở chỗ sâu trong, lại thoáng hiện vẻ rét lạnh.

Tây Hà Vương gia trong mắt hiện ra vẻ khó hiểu, hỏi:

- Một khi đã như vậy, nếu ngươi nắm giữ chứng cớ, biết An Ngọc Thanh là trúng đan độc, vì sao còn muốn ở trước mặt người nước Yến tỏ vẻ không biết? Những đảng phái phía sau và bọn đạo sĩ lui tới liên tục, chỉ cần chứng minh An Ngọc Thanh là do đan độc giết chết, đám đạo sĩ không thoát được liên quan, những đảng phái phía sau cũng bị liên lụy trong đó... Đây không phải là cơ hội để đối phó với đảng phái phía sau sao?

Vân Thương Lan lắc đầu, lãnh đạm nói:

- Vương gia, không thể có chứng cớ!

-Vì sao?

Tây Hà vương gia kỳ quái nói.

- Hễ là lấy ra căn cứ chính xác, tất cả mọi người sáng tỏ rõ ràng nhưng vẫn có thể cãi. Vân Thương Lan chậm rãi nói:

- Nếu lấy ra căn cứ chính xác, tất cả mọi người biết những biểu hiện không rõ, liền không thể cho là chứng cớ !

Tây Hà Vương gia có chút nghi hoặc mà nhìn Vân Thương Lan, hiển nhiên những lời này hắn cũng không hiểu nhiều.

Vân Thương Lan nhẹ giọng giải thích nói:

- Vương gia, cho tới bây giờ, Thương Lan cũng là không biết loại đan độc này đích thực tên thế nào ... Hơn nữa Thương Lan tin tưởng, thiên hạ này rõ ràng dược tính của nó, tuyệt không có mấy người. Nếu chúng ta nói An Ngọc Thanh là trúng đan độc mà chết, cho dù lấy máu độc ra làm chứng cớ, cũng sẽ không có người biết được.

Dừng một chút, mới thở dài nói:

- Hơn nữa có thể khống chế độc dược phát tác trong một thời gian, khoảng cách hơn mười ngày mới có thể phát tác, loại độc dược này ... trên thực tế cực kỳ hiếm thấy, Thương Lan đến nay mới gặp, cũng chỉ gặp qua loại đan độc này... Cho nên lấy này về triều đình báo cáo An Ngọc Thanh là đi sứ đã trúng độc từ trước, những đảng phái phía sau và đám đạo sĩ mưu đồ... cũng không gì thuyết phục!

Tây Hà Vương gia vuốt vuốt chòm râu:

- Thì ra là thế!

Vân Thương Lan thở dài:

- Hậu đảng mưu mô đã lâu, nếu muốn tìm sơ hở, khó khăn càng thêm khó khăn. Thương Lan chỉ lo lắng chuyện này truyền về trong nước, một khi bọn họ biết được An Ngọc Thanh đã chết, như vậy nhất định sẽ nhảy ra, ngăn cản đàm phán lần này với Yến quốc... Hắn hơi hơi nắm tay:

-Thật sự là như thế nước Khánh chỉ sợ bị hai mặt giáp công!

- Hồ đồ!

Tây Hà vương gia tức giận nói:

- Một đám ngu xuẩn, vì tư lợi, không ngờ ra hạ sách chèn ép cả Thánh thượng... !

Dừng một chút, lại nhẹ giọng hỏi:

- Vì sao phải giấu diếm người nước Yến?

Vân Thương Lan đôi mắt lóe quang;

- Vương gia, An Ngọc Thanh đã chết, cũng nhất định phải phải có một giải thích. Chúng ta tuy rằng biết nội tình, nhưng không có chứng cớ, không thể phản kích hậu đảng... Hậu đảng khổ tâm chuẩn bị kỹ sử dụng đan độc, vốn là đề phòng chúng phản kích theo căn cứ chính xác. Như thế dưới tình huống, đàm phán Yến Khánh chúng ta đã mất đi chủ động... Không cho người nước Yến biết An Ngọc Thanh trước khi đi sứ đã trúng độc, bọn họ sẽ nghĩ An Ngọc Thanh là chết tại nước Yến, kể từ đó, trách nhiệm sẽ ở trên người bọn họ ... Yến quốc muốn cùng Khánh quốc đàm phán thế lực, chỉ cần bọn họ muốn tiếp tục đàm, sẽ vắt hết óc nghĩ ra biện pháp đối phó biến cố lần này. Kể từ đó, chúng ta... it nhất sẽ thoải mái một ít!

Tây Hà vương gia nghe vậy, hơi trầm ngâm, khóe miệng mới phiếm ra ý cười, vỗ nhẹ nhẹ chụp bả vai Vân Thương Lan:

- Thương Lan, hậu sinh khả uý!

Ở Đại Lý Tự bên này, lúc này đây Hồ Tuyết Tân và Mục Tín hai người lẳng lặng ngồi ở phòng bên cạnh chờ kết quả.

Nửa canh giờ qua đi, ben ngoài sảnh, đã xuất hiện tia nắng ban mai ánh rạng đông. Lai viên nghiệm độc của Đông Hoa Thính rốt cục đã đi ra.

- Khởi bẩm đại nhân, độc tố... không thể xác thực được!