Buổi sáng.
Kinh thành, cửa bắc phố hòa bình.
Dưới lầu Đổng gia, Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan gọi xe taxi đến cửa.
Đổng Học Bân vẫn mặc như bình thường, có điều Tạ Tuệ Lan ở trước mặt lại mặc chiếc váy tơ tằm màu sáng bạc, rất đẹp.
Xe dừng một chút, Đổng Học Bân nói: “Công viẹc hai ngày nay sẽ rất nhiều, ngày mai khóa học ở trường đảng kết thúc, khẳng định lấy được báo đạo lĩnh chứng chỉ tốt nghiệp, thời gian hai ta nghỉ kết hôn hôm nay cũng là ngày cuối, có rất nhiều chuyện để làm, đúng rồi, ngày mai xe cũng đến, còn phải di đổi biển xe, công tác điều động chuyện này em có lẽ cũng biết? Cho nên anh suy nghĩ, chờ một lát gặp mẹ anh xong, hai ta đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn”.
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Em sao cũng được”.
“Vậy quyết định như vậy đi? Hiện tại em hối hận vẫn còn kịp đấy?”
“Anh còn nói...” Tạ Tuệ Lan cười cười nhìn hắn, “Tạ tỷ thật đúng là hối hận, bằng không chờ một chút xem? Qua vài ngày rồi nói sau?”
Đổng Học Bân trừng trừng mắt, “Em hối hận cũng không còn kịp rồi!”
“Ha ha, tiểu tử anh thật bá đạo, muốn bắt em kết hôn?”
“Chính là bắt em đấy, em có đồng ý hay không đây?”
Tạ Tuệ Lan rất tự nhiên quàng tay hắn, “Tạ tỷ đã ngủ cùng anh, còn có cái gì không đồng ý chứ?”
Đổng Học Bân mặt đỏ nói: “Em nói không biết xấu hổ sao, anh nói cho em biết, sau khi về nhà anh đừng nói bừa, làm cho mẹ anh nghe thấy còn không chê cười anh sao?”
“Được rồi, Tạ tỷ hiểu anh mà”.
“Vậy đi thôi, lên lầu”.
Sau tân hôn dù như thế nào cũng phải đến nhà trai chào hỏi, hai người hôm nay cũng là đang đi theo trình tự.
Trên lầu, Đổng Học Bân để ý quần áo, trịnh trọng ấn chuông cửa nhà mình
Leng keng, leng keng, cửa vừa mở, lộ ra bóng dáng của Loan Hiểu Bình cùng Dương Triệu Đức, “Tiểu Bân? Tuệ Lan cũng đến đây? Mau vào mau vào!”
Đổng Học Bân chào hỏi nói: “Mẹ, chú Dương”.
“Chú Dương” Tuệ Lan cũng cười nói.
Loan Hiểu Bình mặt mày hớn hở đưa bọn họ vào, sau khi đưa tay đóng cửa, bà liền một phen kéo tay Tạ Tuệ Lan lại, nhìn chằm chằm cô từ trên xuống dưới, “Con dâu ta hôm nay cũng thật xinh đẹp”.
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Đều là công lao quần áo, vốn con muốn mặc tây trang, chính thức một chút, có điều Tiểu Bân nói mẹ thích màu trắng bạc, liền bảo con chọn quần áo như thế này”.
Đổng Học nhìn cô xem thường, lúc đó tôi có nói vậy sao?
Loan Hiểu Bình tươi cười càng đậm, “Tốt, tốt, thật là đẹp mắt!”
Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Mẹ, sao hai người không ở khách sạn? Con còn cố ý nhờ mẹ con liên hệ cho mẹ một phòng rất tốt”.
Loan Hiểu Bình lắc lắc tay, “Bên thông gia có nói với mẹ, có điều như thế rất phiền toái, mẹ không đi, vẫn là ở trong nhà của chính mình là thoải mái nhất”.
“Ha ha, cũng đúng, chỗ nào cũng không bằng nhà mình” Tạ Tuệ Lan kéo Đổng Học Bân đi lên, cầm hai chén trà, chủ động kính Dương Triệu Đức cùng Loan Hiểu Bình.
Kính trà, đây cũng là theo quy củ.
Có điều Dương Triệu Đức lại nói: “Chú và mẹ các con còn chưa có kết hôn, chú sẽ không uống”.
Đổng Học Bân mặc kệ, “Con nói với chú Dương, chúng ta là người một nhà đừng nói là hai nhà, quá khách khí”.
Loan Hiểu Bình cũng nói Dương Triệu Đức một phen, “Đứa nhỏ đều đưa trà qua, ông còn làm gì vậy?”
Dương Triệu Đức cũng chính là nghe như vậy gật gật đầu, cười uống trà Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan kính, Loan Hiểu Bình cũng vậy.
Trình tự xem như xong rồi.
Lẽ ra quan hệ mẹ chồng nàng dâu vẫn đều là rất khó hòa hợp, có điều Loan Hiểu Bình tựa như đặc biệt vừa ý với Tạ Tuệ Lan, lôi kéo tay cô ngồi lên ghê sô pha, liên tiếp nói chuyện với cô, “Tuệ Lan, nếu con gọi ta một tiếng mẹ, về sau mẹ sẽ xem con như con gái trong nhà, Tiểu Bân cưới con, đó là phúc của nó, về sau các con nhất định phải sống cho thật tốt, sớm sinh con cái, thừa dịp ta còn chưa quá già, còn có thể giúp các con trông nom đứa nhỏ”.
Đổng Học Bân ai da một tiếng, “Vừa kết hôn, cái gì liền sinh con chứ”.
Loan Hiểu Bình ôn nhu nói, “Mẹ nói chuyện với con sao? Qua một bên đi”.
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Con thật ra cũng muốn sớm sinh con, ha ha”.
“Phải sinh con” Loan Hiểu Bình vừa nghe con dâu nói như vậy, liền cao hứng, “Dáng người con như thế này, vừa nhìn đã thấy chính là có mệnh sinh con, lão Dương, anh nói xem có phải hay không?”
Dương Triệu Đức gật gật đầu.
Đổng Học Bân giận dữ nói: “Phong kiến mê tín hại chết người đó”.
Dương Triệu Đức nghe vậy cũng vui vẻ nói: “Đúng rồi, hai người các con khi nào thì lĩnh chứng?”
Loan Hiểu Bình nói: “Đúng, hôn lễ đều làm rồi, mau lĩnh đi”.
“Chúng con cũng nói xong rồi...” Đổng Học Bân vừa muốn nói chuyện, Tạ Tuệ Lan liền tranh.
Tạ Tuệ Lan dò hỏi: “Mẹ, mẹ nói cái gì thời điểm lĩnh, chúng con nên lĩnh lúc nào, ha ha, chúng con nghe mẹ, mẹ làm chủ”.
Loan Hiểu Bình rất vừa lòng, “Cải lương không bằng bạo lực, liền hôm nay đi, hộ khẩu mẹ đều đưa cho Tiểu Bân rồi”.
“Vậy được” Tạ Tuệ Lan nhìn về phía Đổng Học Bân, “Được chứ Tiểu Bân?”
Đổng Học Bân có chút xấu hổ, nếu không nói Tuệ Lan có thể nói, vốn hai người bọn họ đều định rồi, Tuệ Lan lại nói một câu làm cho Loan Hiểu Bình quyết định, mẹ tuy rằng cũng bảo bọn họ hôm nay đi lĩnh chứng, sự vừa ý sẽ không giống nhau, bởi vì như thế này sẽ là Loan Hiểu Bình quyết định, cũng có thể làm cho mẹ cảm giác được con dâu tôn trọng bà, Tạ tỷ đúng là con nhà đại gia tộc có khác, trách không được mẹ cao hứng như vậy. Ài, vẫn là Tuệ Lan làm cho vui vẻ, điểm này, chính mình quả thật phải học tập Tuệ Lan nhiều, rất nhiều quan hệ mẹ chồng nàng dâu sở dĩ làm không tốt, rất quan trọng chính là quan điểm của người già cùng người trẻ tuổi không giống, thế mới dẫn đến nhiều xung đột, nhưng nếu giống như Tuệ Lan, mọi chuyện đều có ý tôn trọng người già nhiều hơn, mâu thuẫn cũng ít đi rất nhiều, làm quan cũng là đạo lý này.
Không bao lâu sau, người một nhà tán gẫu cùng nhau.
Hôm nay Tạ Tuệ Lan biểu hiện rất giống một cô con dâu tiêu chuẩn, bưng trà rót nước chuyện này tất cả đều là nàng đang làm, cuối cùng còn gọt táo cho Loan Hiểu Bình, làm mẹ cười rất vui vẻ, “Xem con mẹ nhiều lúc còn trẻ con, về sau có con chiếu cố Tiểu Bân, mẹ cũng yên tâm”.
Dương Triệu Đức khẽ gật đầu.
Đổng Học Bân trên mặt cũng vô cùng có mặt mũi.
Đừng nhìn lúc Tuệ Lan cùng trong nhà không giữ mặt mũi cho mình nhưng đến bên ngoài lại thật có thể sĩ diện cho mình, nam nhân thôi, quan trọng nhất chính là một cái mặt mũi?
...
Sau giờ ngọ.
Hai người ra tiểu khu.
Đổng Học Bân chân thành nói: “Tuệ Lan, vừa rồi vất vả cho em rồi”.
“Này nói cái gì vậy?” Tạ Tuệ Lan nhìn nhìn hắn, “Em tâm sự với mẹ cả ngày còn gọi vất vả sao?”
“Anh là nói em bưng trà rót nước, ở nhà cho tới bây giờ em đều không làm qua, anh sợ em mệt” Đổng Học Bân nói không phải nói mát, mà là thật đau lòng.
Tạ Tuệ Lan nheo nheo mày cười, “Tạ tỷ của anh cũng không phải là giấy, chỗ nào đơn bạc như vậy chứ?”
Đổng Học Bân vui vẻ nói: “Có điều em thực có thể nói thế, xem mẹ anh vì em mà rất vui vẻ, từ lúc ba anh qua đời về sau, anh rất ít khi thấy bà vui như vậy”.
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Hẳn là thế”.
“Mẹ anh nói đúng, cưới được em thật sự là phần mộ tổ tiên nhà anh phù hộ cho” Đổng Học Bân từ phía sau ôm cô, “Phu nhân, hôn một cái nhé”.
Tạ Tuệ Lan cười đẩy hắn ra, “Đây còn đang ở bên ngoài đấy, chừa lại cho em chút mặt mũi đi”.
Đổng Học Bân cười hắc hắc, “Em chính là thiếu mười khuôn mặt, da mặt em so với anh còn dày hơn, giả vờ cái gì nữa”.
“Này, anh lặp lại lần nữa cho Tạ tỷ nghe một chút? Hả? Lặp lại lần nữa” Tạ Tuệ Lan ngoắc ngoắc về phía anh.
Đổng Học Bân ho khan nói: “Em tức giận với anh, được được, anh không thể trêu vào vợ đại nhân của anh được chưa? Đi một chút đi, lĩnh chứng nhận trước!”
Tạ Tuệ Lan nhìn đồng hồ, “Đi thôi, buổi chiều còn phải đi đến nhà của em một chuyến đấy”.
Bọn họ muốn lĩnh chứng nhận, chỉ có thể ở Bắc Kinh, bởi vì Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan hộ khẩu đều là Bắc Kinh, chờ trở về Phần Châu tuy rằng cũng không phải không làm được, nhưng thực phiền toái, còn phải nhờ người. Mắt thấy trường đảng bên kia sắp tốt nghiệp, Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan cũng mau điều động công tác xuống dưới, lĩnh chứng nhận đương nhiên mau chóng làm.
Trên đường.
Đổng Học Bân hỏi: “Em được đề cử làm phó thị trưởng chuyện này, định rồi sao?”
“Định rồi” Tạ Tuệ Lan không nói: “Thị ủy bên kia đã liên lạc với em”.
“Cụ thể phân công quản lý công tác gì?”
“Việc này còn chưa có định, lên nhận chức mới biết được, đến lúc đó còn phải xem công tác khai triển như thế nào, có điều việc có trọng rách quá nặng khẳng định sẽ không cho em, Tạ tỷ tư lịch còn kém một ít”.
“Tiệc cưới lên nhiều lãnh đạo như vậy, không một ai có thể trợ lực cho em sao?”
“Thể chế chính là như vậy, không có bối cảnh không được, nhưng có bối cảnh cũng không phải cái gì cũng không dùng tâm, em ở tuổi này, em ở vị trí này, sau này đại bộ phận ở trên đều nhìn vào em, muốn nhà em vận dụng quan hệ đem em đi lên sao? Cho dù em muốn, người qua tay nhắm chừng cũng không dám, hiện tại em mới ba mươi mốt tuổi cũng đã có rất nhiều người nói ra vào, anh cũng thế, về sau làm việc còn phải dựa vào chính mình mới được”.
“Như thế cũng đúng, ừm, chú Dương của anh giúp đỡ chúng ta sao?”
Tạ Tuệ Lan lắc đầu, cười nói:“Anh nói đến việc này, em cũng nói cho anh dự phòng, chờ chúng ta trở về Phần Châu, chú Dương bên kia chỉ sợ cũng không có thể giúp nhiều, một cái là chú Dương mới lên thị trưởng lâm thời, người đi trà lạnh, thứ hai, lần địa chấn trước, chú Dương ở hội nghị thường ủy thị ủy vì sự việc phòng chấn động khẩu chiến quần hùng, đắc tội không ít người, rất nhiều mối quan hệ trước kia cũng phai nhạt, hơn nữa đối thủ phía trước, kẻ địch còn nhiều hơn bằng hữu, cho nên có thể không dùng quan hệ của chú Dương thì cũng đừng dùng, anh còn trẻ, nuông chiều cho hư cũng không phải chuyện tốt”.
Đổng Học Bân không cho là đúng nói: “Từ sau khi anh vào thể chế, lúc thăng quan gì gì đó đều là dựa vào người khác sao? Vậy không đều là bản lãnh của chính anh sao?” Dựa trời dựa đất không bằng dựa vào chính mình, đương nhiên, khi tất yếu người khác cũng phải nhờ, một người luôn là thế đơn lực bạc.
“Cũng đúng, chồng nhỏ của em cũng không phải là người bình thường”.
“Hắc, nói anh không biết xấu hổ, có điều thật ra cũng là sự thật”.
“Ha ha, nói tiểu tử anh là anh tin thật ngay sao?”
Hai người vừa nói chuyện vừa đến cục Dân chính, tay trong tay hạnh phúc đi vào, rất nhanh làm xong thủ tục kết hôn.
Đến tận đây, Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan mới chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp.