Vào đêm.
Nhà Cảnh Nguyệt Hoa
Phòng ngủ tối đen, ánh trăng mờ mờ, mông mông lung lông chiếu vào trong nhà.
“Nguyệt Hoa, sáng mai mấy giờ dậy?”
“…Bảy giờ!”
“Vậy để tôi đặt chuông báo”.
“Không cần phải đăt!”
“Vẫn là đặt trước đi, không muộn”.
Đây cũng không phải là nhà của Đổng Học Bân, hắn ở bên này không có thân thích, mà cha mẹ và đệ đệ Cảnh Nguyệt Hoa đều ở dưới lầu, vạn nhất buổi sáng lại đây kêu trưởng khu Nguyệt Hoa dậy ăn cơm, bọn họ trong tay
còn có chìa khóa, nếu nhìn thấy Đổng Học Bân và nàng cùng ngủ trong
chăn, vậy Đổng Học Bân nhắm chừng sẽ bị cả nhà họ lôi ra ngoài chèm đầu
sao, cảnh phụ cảnh mẫu nhất là Cảnh Tân Khoa, đều có thâm cừu đại hận
với chính mình, cho nên tốt nhất là tự bảo đảm cho mình
Bỗng nhiên, Cảnh Nguyệt Hoa ho khan lên, “Khụ khụ khụ, khụ khụ!”
“Làm sao vậy?” Đổng Học Bân quan tâm nói: “Bị cảm à?”.
Cảnh Nguyệt Hoa không để ý những lời này, nghiêng người, đưa tay lên ngăn kéo đầu giường, tựa như đang lấy thuốc.
Đổng Học Bân nói: “Lần trước gặp cũng thế, sao lại cứ ho khan? Chị uống
chút cam thảo đi, cái đó dùng được đấy” Nói xong liền bật đèn.
“Tắt đèn!”.
“Không nhìn thấy thì chị uống thuốc thế nào được”.
“Tôi bảo anh tắt đèn!”
“Được rồi, được rồi tắt thì tắt”.
Sau khi uống thuốc, Cảnh Nguyệt Hoa có vẻ lại tốt hơn một chút, lại nằm trên gối vẫn không nhúc nhích, giống hệt người chết.
Đổng Học Bân dựa vào ánh trăng nhìn cô, biết lúc này chính mình muốn chủ động nói cái gì đó với Cảnh Nguyệt Hoa nhưng quả thực là không thể,
liền đưa tay vào trong chăn, tìm tìm vị trí, cởi cúc thứ ba trên áo sơ
mi của cô, đưa tay vào trong, bàn tay nhất thời chậm vào một khối thịt
nhô lên, Đổng Học Bân thấy thân thể của Cảnh Nguyệt Hoa thật mềm mại,
sau khi cô tắm quả nhiên không mặc áo ngực. Cùng lúc đó, thân mình Đổng
Học Bân tiến gần, cúi đầu ghé vào tai Cảnh Nguyệt Hoa, chậm rãi kéo kéo
chỗ đó, miệng xẹt qua cổ và cằm cô, cuối cùng hôn vào nụ hoa của cô
Cảnh Nguyệt Hoa từ từ nhắm hai mắt bất động, hít thở nhanh hơn
Thân hình của cô thật sự là mê người, vừa thưởng thức vài cái, Đổng Học Bân liền nhịn không được muốn chiếm lấy.
Nhưng Đổng Học Bân cũng không quên mục đích hôm nay, cũng không phải là
vì làm cho chính mình khoái trá, mà là vì muốn chinh phục thân thể Cảnh
Nguyệt Hoa, làm cho cô có thể nghe mình trong việc phòng chống động đất
giảm tai nạn, cho nên cố nén sốt ruột, Đổng Học Bân một chút một chút
điều chỉnh tâm tình với cô. Cúc áo sơmi của Cảnh Nguyệt Hoa bị Đổng Học
Bân cởi bỏ, cởi áo sơmi ra, Đổng Học Bân ném xuống góc giường
Sau đó là quần dài.
Đổng Học Bân mân mê nửa ngày mới cởi bỏ được dây lưng của trưởng khu
Nguyệt Hoa, kéo khóa trên bụng xuống, từ từ lật lưng cô, rất nhanh khiến cho cặp mông đẹp của Cảnh Nguyệt Hoa lộ ra, quần lót cô cũng không có
mặc, thắt lưng chặt ôm lấy cặp mông trắng của cô, làm cho hằn lên một
vết, Đổng Học Bân càng cởi càng làm hiện ra cặp đùi gọi cảm.
Ném cái quần dài ra khỏi chăn, Đổng Học Bân sờ sờ đôi chân dài của cô.
Cảnh Nguyệt Hoa vẫn không rên một tiếng, chỉ đến lúc Đổng Học Bân ở
trong chăn vuốt vê cặp đùi của cô, Cảnh Nguyệt Hoa mới đưa tay ra khỏi
chăn, hất tóc của mình dính trên cằm.
Đổng Học Bân vừa ngẩng đầu hỏi, “Sao không mặc nội y?”
“...Không muốn mặc!”
“Có phải lần trước tôi cầm bộ nội y màu xanh đen cho chị, làm chị mất hứng?”
“...Tôi nói rồi! Hôm nay tôi không muốn mặc!”.
“Tôi ngày đó cũng thật không có ý chê cười gì chị, thật đấy, nội y của chị đều rất mê người”.
“Nội y của tôi có màu sắc, kiểu dáng gì thì liên quan gì đến anh? Anh có quyền đánh giá sao!?”
“Dược rồi, được rồi, tôi không nói, không nói, ài, xem chị gấp cái gì chứ”.
Đổng Học Bân thật sự là không có cách nào khác để trao đổi cùng cô, vừa
nói một câu liền bị chặn một câu, một chút tình cảm cũng không có, một
chút hài hước cũng không có, rất pha hoại không khí, vẫn là làm chuyện
đứng đắn đi. Cũng làm đủ công tác chuẩn bị rồi, ngoài miệng vừa thân mật trên thân hình trơn tru của trường khu Nguyệt Hoa, mở chân ra, Đổng Học Bân liền nhẹ nhàng hoạt động eo mình, giật giật chân, cuối cùng còn chà sát hai bên thận, hy vọng trong chốc lát có thể nhiều khí lực.
Được rồi
Chuẩn bị sắp xếp.
Đổng Học Bân lấy áo mưa mà mình đem theo trong túi quần ra, sắc mặt
nghiêm túc, lúc làm những chuuyện này, Đổng Học Bân còn chưa bao giờ
đứng đắn qua như vậy, hôm nay cũng không phải là vì mình cùng trưởng khu Nguyệt Hoa, mà là vì ngàn ngàn vạn sinh mệnh của dân chúng khu Nam Sơn, nếu không hoàn toàn nắm lấy Cảnh Nguyệt Hoa, vậy việc phòng chống động
đất giảm tai nạn cũng không có biện pháp tiếp tục khai triển, hy sinh là thật lớn.
“Tôi lên đây?” Đổng Học Bân mở lời.
Cảnh Nguyệt Hoa trợn mắt, lạnh lùng nói: “Đeo chưa?”
Đổng Học Bân nói: “Đương nhiên đeo rồi, tôi tới nha?”
Cảnh Nguyệt Hoa không mặn không nhạt nhắm mắt lại, “Đầu của anh ở trên người anh! Không cần phải xin chỉ thị của tôi!”
Hắc, nói tốt một chút không được sao? Chị cứ mạnh miệng đi! Xem anh em thu thập chị như thế nào!
Đổng Học Bân lập tức phát cáu, tay trái ở chân trái của Cảnh Nguyệt Hoa, tay phải kéo đùi phải của cô, áp người lên mà bắt đầu làm, dốc hết sức.
Đổng Học Bân nghĩ rất đơn giản, chính mình đêm nay có mệt chết, cũng
phải chinh phục được thân thể của Nguyệt Hoa Khu, một lần không được
liền hai lần, hai lần không được liền ba lượt, dù sao là không thể để
cho Cảnh Nguyệt Hoa có cơ hội thở dốc, phải làm cho cô mơ mơ hồ hồ mà
đáp ứng chuyện phòng chống động đất Nhưng mà làm năm mươi phút sau Đổng
Học Bân mới hiểu được, hắn nghĩ chuyện này tưởng rất đơn giản, chẳng
những đánh giá cao chính mình ở phương diện năng lực tác chiến, cũng
hoàn toàn xem nhẹ sức chiến đấu của Khu trưởng Nguyệt Hoa, Đổng Học Bân
mệt chết mệt sống ép buộc nàng hai lần, mới phát hiện khuôn mặt cứng rắn của Khu trưởng chính là một tảng đá, tính cách thế, thân thể cũng thế,
mặc kệ Đổng Học Bân dùng nhiều khí lực, người ta cũng vững như Thái Sơn, trừ bỏ thở dốc chính là thở dốc, không hề nói bất kỳ mọt cái nào khác,
người ta ngay cả rên cũng không rên một tiếng.
Tất cả sức lực của Đổng Học Bân đều như đá chìm đáy biển, nhiều lắm cũng chỉ nhấc lên cơn sóng nhỏ.
Chuyện này làm cho Đổng Học Bân gặp trở ngại, hắn thật không nghĩ tới
Cảnh Nguyệt Hoa lại như lang như hổ thế, thắt lưng hắn đều nhanh xiết
lại, thận đều có điểm đau, nàng ta thì ngược lại, còn không có hoàn toàn tiến vào trạng thái? Chỉ là mới có một chút cảm giác nho nhỏ? Thở dốc?
Có chút đả kích.
Đổng Học Bân rất sĩ diện, trên mặt nhất thời không nhịn được.
Nhưng nghĩ một chút, này có thể dựa vào chính mình sao? Hắn đã muốn hết sức!
Muốn nói kiên trì ba mươi phút, việc này thật ra cũng là trình độ bình
thường, bốn mươi phút, cái này tính là được rồi, năm mươi phút? Hai lần? lúc Đổng Học Bân phát huy rất tốt cũng chính là ở trình độ này, tuy
rằng không thể nói nhiều như thế nào, nhưng ít nhất vẫn là không tồi
rồi? Nhưng khi rơi xuống thân mình trưởng khu Nguyệt Hoa, cái đó căn bản là cái đáng chê cười, Đổng Học Bân buồn bực, lão nhân gia ngài như thế
nào mới thỏa mãn? Hai giờ sao? Anh em chỉ sợ cũng kiên trì không được
hai giờ! Cô thế này không phải muốn mệnh tôi sao? Hơn nữa xem Cảnh
Nguyệt Hoa kia không có dáng bộ đau đớn, Đổng Học Bân thậm chí hoài nghi mặc dù có kiên trì hai giờ, cũng không thể hoàn toàn bổ khuyết cho thân mình trưởng khu Nguyệt Hoa
Như thế này là muốn mạng người ta rồi!
Còn chinh phục cái rắm! Chính mình để cho người ta thu phục! mất mặt!
Đổng Học Bân hít hơi ghé vào thân mình Cảnh Nguyệt Hoa, thực mệt muốn
chết rồi, hắn cảm thấy Cảnh Nguyệt Hoa không chỉ là mạnh miệng, thật ra
thân thể đã thỏa mãn, vì thế liền hỏi câu,“Việc Phòng chống động đất,
chị xem...”
Tiết tấu hô hấp của Cảnh Nguyệt Hoa dĩ nhiên dần dần bình phục.
Nghe vậy, sắc mặt cô liền biến đổi, “Anh có ý tứ gì? Tại sao vẫn còn nói chuyện này?”
Đổng Học Bân vỗ đầu, xong đời, kế hoạch thất bại.
Cảnh Nguyệt Hoa nhìn hắn, “Làm xong rồi sao?”
Câu hỏi này, chị xem thường thôi có phải hay không? Đổng Học Bân có chút tức giận.
“Tôi hỏi anh đấy!” Cảnh Nguyệt Hoa hơi hơi cúi mặt xuống, “Làm xong chưa?”
Đổng Học Bân nổi giận nói: “Chưa, chờ tôi từ từ thở đã, vội cái gì!”
Cảnh Nguyệt Hoa vốn trên tay cầm một tờ giấy ăn nhẹ tay dừng một chút,
lại thu trở về, đầu dựa vào gối, không nói, tựa như đang chờ hắn làm.
Cô xem thường tôi sao!
Anh em vẫn còn khí lực nha?
Đổng Học Bân thật ra cũng không phải tức nàng, mà là tức giận chính
mình, chính mình tại phương diện năng lực này quả thật không quá xuất
sắc, chỉ có thể làm bình thường, nếu ở trên giường, sức chiến đấu của
hắn có thể bằng một nữa sức chiến đấu khi đánh người, Đổng Học Bân chỉ
cần mơ cũng cười, nhưng sự thật thường thường là rất tàn khốc như vậy,
đánh nhau có thể luyện được, bắn súng có thể luyện được, nhưng loại việc trên giường này, Đổng Học Bân thật không biết nên luyện như thế nào,
những ngày này hắn đã rèn luyện thân thể không ít, sao một chút tiến bộ
cũng không có? Làm cho mình biết giấu mặt vào đâu đây??
Nhìn Cảnh Nguyệt Hoa nhắm mắt chờ, Đổng Học Bân trong lòng phức tạp.
Tháng trước trưởng khu Nguyệt Hoa ban đêm có thể chủ động ăn mặc như vậy tìm đến mình, hiển nhiên, khí lực của Đổng Học Bân cũng không có uổng
phí, Cảnh Nguyệt Hoa không có khả năng một chút cảm giác cũng không có,
bằng không một lần là đủ rồi, trưởng khu Nguyệt Hoa làm sao có khả năng
tìm đến mình làm lần thứ hai? Còn có hiện tại là lần thứ ba? Nói cách
khác, vẫn là vấn đề không đủ trình độ, là tính dục của Cảnh Nguyệt Hoa
quá mạnh mẽ, Đổng Học Bân chỉ có thể thỏa mãn nàng tí xíu.
Làm sao bây giờ?
Ngủ? Nói chính mình không được? Như vậy là nhận thua?
Đổng Học Bân cảm thấy chính mình nếu nói như vậy, chỉ sợ cả dời sau này cũng không thể ngẩng cao đầu trước mặt Cảnh Nguyệt Hoa! Làm cho người
ta chê cười!
Không được, phải nghĩ chiêu khác!
Sau đó không lâu, Cảnh Nguyệt Hoa mở mắt ra, nhìn anh, vứt giấy vệ sinh
trên tay, “Tôi cũng mệt mỏi rồi, ngủ thôi!” Có lẽ biết hắn không chịu
được nữa, nên thả ra cho Đổng Học Bân một cái bậc thang.
Đổng Học Bân càng cảm thấy bực mình, đột nhiên, mắt hắn sáng lên
Đúng rồi! Mình không phải còn có REVERSE sao??
Được, sao lại có thể quên được nó chứ!
Đổng Học Bân tinh thần đại chấn, lập tức đem ý niệm tập trung ở trên người mình, hai tay xoa hai bên thận.
Miệng há ra vài giây!
Cả người Đổng Học Bân hơi tê dại, ngay sau đó, cảm giác sức cùng lực
kiệt nhất thời tiêu tán không còn, thân thể đã muốn khôi phục trạng thái một ngày trước!