Buổi chiều.
Năm giờ.
Bận xong một loạt chuyện tình của núi Thang Nga bên này, Đổng Học Bân lại không quay về nhà của mình thay quần áo, mà là một thân ướt nhẹp như thế trở về đại viện huyện uỷ, không có biện pháp, nếu như hắn chỉ là lãnh đạo nhỏ bên dưới cũng không có gì để nói, dù sao ở trên có người lo, xin nghỉ vài ngày cũng không có gì, nhưng hiện tại không phải, Đổng Học Bân là người đứng đầu của toàn bộ huyện Tiêu Lân, ai xin nghỉ hắn cũng không thể xin nghỉ, chuyện của núi Thang Nga quả thật rất lớn, liên quan đến an nguy của gần trăm người, nhưng chuyện của toàn bộ huyện Tiêu Lân một ngày cũng không ít, huyện trưởng Trương Đông Phương đã nằm viện truyền nước biển, Đổng Học Bân nếu như không đến nói vậy còn không lộn xộn sao, hắn khẳng định phải về xử lý chuyện khác.
Ngân sách công trình.
Kim ngạch khen thưởng.
Còn có một vài điều phối nhân viên.
Đổng Học Bân trở lại phòng làm việc thay một bộ quần áo cũng không biết là của ai Tô Nham đem tới mặc vào, bắt đầu mau chóng xử lý công tác còn lại.
Năm phút đồng hồ...
Mười phút...
Rốt cục đem tất cả làm xong.
Đổng Học Bân mới thở ra một hơi, nhìn thời gian, phân phó Tô Nham một tiếng sau đó cầm đồ chuẩn bị ra về, bận cả một ngày, hắn cũng thật mệt muốn chết rồi.
Trong hành lang.
Chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Mạnh Hàn Mai đi tới trước mặt, "Bí thư."
"Mạnh chủ nhiệm, còn chưa có về?" Đổng Học Bân nhìn cô ấy.
Mạnh Hàn Mai nói: "Cũng muốn đi, làm xong vài phần văn kiện này rồi trở về."
Đổng Học Bân ừm một cái, "Được rồi, vừa lúc có việc tìm chị, buổi tối chị thông báo một chút đi, kêu mấy người thường ủy, chúng ta cùng nhau ăn cơm." Tuy rằng chưa nói là gọi ai, nhưng cái ý này cũng rất rõ ràng, Mạnh Hàn Mai không có khả năng nghe không hiểu, khẳng định là kêu thường ủy huyện ủy ngày hôm nay đứng vào hàng của Đổng Học Bân bên này, người ta đã có biểu thị, Đổng Học Bân bên này cũng không thể không đáp lại một chút.
Mạnh Hàn Mai khẽ gật đầu."Được, tôi rõ ràng."
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, "Địa điểm à, nếu không ngay tại nhà tôi đi."
Nhà hắn hiện tại là phục thức, cũng đủ rộng, mười người cũng chứa nổi.
"Được." Mạnh Hàn Mai quan tâm nhìn hắn, "Thân thể ngài không có việc gì chứ? Bằng không ngày mai cũng..."
"Tôi không sao cả, ngày hôm nay đi, buổi tối bảy giờ rưỡi." Đổng Học Bân cười cười."Dầm mưa một chút mà thôi, tắm rửa là tốt rồi." Hắn là một người không thích kéo dài, có việc lập tức sẽ làm, không quen để tới ngày hôm sau. Nói xong, Đổng Học Bân vuốt vuốt tóc. Cảm giác cũng có chút quá dài, "Xung quanh gia thuộc viện của chúng ta có tiệm cắt tóc không? Cũng không cần quá tốt, tùy tiện là được, tóc có chút quá dài." Một bí thư huyện uỷ, phải giữ một ít tinh thần diện mạo, Đổng Học Bân tự nhiên cũng rất chú ý những cái này.
Mạnh Hàn Mai chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên cười nói: "Ngài về nhà trước? Tôi tìm cho ngài."
"Được. Ngày mai cắt đượcnhau, không vội." Đổng Học Bân dứt lời, liền đi về.
...
Chưa đến sáu giờ.
Đổng Học Bân kéo một đống đồ ăn trở về nhà, để vào trong tủ lạnh. Rồi tiến vào phòng tắm tắm nước nóng, phù, thoải mái thật, quả thật là sảng khoái từ trong đến ngoài. Khiến cho Đổng Học Bân cũng không nhịn được nheo lại con mắt, mệt nhọc cả một ngày. Lúc này là hưởng thụ nhất, hơn nữa suy nghĩ một chút thành tích công tác của mình ngày hôm nay, Đổng Học Bân trong lòng cũng đặc biệt phong phú, cảm thấy không uổng côngg.
Tắm xong.
Đổng Học Bân mặc áo ngủ từ phòng vệ sinh đi ra, cái bộ quần áo này hắn không dự định đổi, áo ngủ tuy rằng có vẻ không chính thức, nhưng chính là vì như vậy, một hồi mấy người thường ủy huyện ủy lúc tới sẽ có thể cảm thụ được một vài thứ, đó chính là Đổng Học Bân không đem bọn họ là người ngoài, cho nên mới mặc rất tùy ý.
Leng keng.
Leng keng.
Chuông cửa vang lên.
Đổng Học Bân sửng sốt, vốn đang muốn đi phòng bếp rửa đồ ăn, lại không ngờ rằng có người tới nhanh như vậy, không phải khiến cho Mạnh đại tỷ thông báo chính là buổi tối bảy giờ rưỡi sao? Vì vậy cũng nghi hoặc đi qua mở cửa ra, đứng bên ngoài chính là Mạnh Hàn Mai, hơn nữa còn thay đổi quần áo, ngày hôm nay cô ấy tuy rằng mặc áo mưa, nhưng trên người vẫn bị ướt một ít, lúc này cũng là thay đổi bộ quần áo mới, tây quần nữ sĩ, còn có áo lông màu trắng dày, hiển nhiên là quay về nhà, bất quá bao đồ trong tay cô ấy lại khiến cho Đổng Học Bân không hiểu, hình như rất nặng, cũng không biết là cái gì.
"Mạnh chủ nhiệm?"
"Bí thư, tôi tiến vào trước?"
"Đương nhiên, mời vào, sao tới sớm như vậy? Tôi còn chưa có làm đồ ăn nữa."
"Làm đồ ăn cũng không thể khiến cho ngài làm, nữ đồng chí chúng tôi làm là được, ha ha, tôi tới sớm thật ra là vì chuyện khác, ngài không phải nói muốn cắt tóc sao?"
"Đúng vậy, sao?"
"Tôi cắt cho ngài."
"Hả? Chị còn có thể cắt tóc?"
"Ngài xem thường tôi phải không? Ha ha, không nói gạt ngài, ông nội tôi cũng xuất thân từ nghề cắt tóc, tay nghề rất lão luyện, sau đó ông nội tôi truyền cho tôi, tôi học xong sau này trong nhà ba tôi mẹ tôi đều là tôi cắt, ngài nếu như không chê thì thử tay nghề của tôi một lần? Nhưng tôi cũng không biết cắt mấy kiểu tóc quá mới, không phải không biết cắt, tóc gì tôi đều có thể cắt, nhưng tôi là không có khiếu thưởng thức và thẩm mỹ, cho nên cho dù làm ra cũng không biết là có thích hợp với ngài không, tôi cũng không tự bêu xấu, chỉ có thể theo bình thường mà làm."
Đổng Học Bân rất thích, "Được đấy, vậy phiền phức Mạnh đại tỷ? Tôi cũng không cần kiểu tóc mới gì cả, thoải mái là được." Hắn là một bí thư huyện uỷ, để tóc mới làm gì? Cái này không phải tìm mắng sao, trong nước chú ý trung dung, trong thể chế càng là như vậy, bình thường là có thể.
Mạnh Hàn Mai cười, đem dụng cụ từ trong hộp lấy ra, "Vậy chúng ta đi phòng vệ sinh đi, đừng để tóc rơi xuống sàn nhà cũng không dễ dọn."
"Được." Đổng Học Bân dọn cái ghế ngồi vào trong WC.
Mạnh Hàn Mai cũng rất chuyên nghiệp đứng ở phía sau hắn, lấy ra một cái lược chải đầu cho Đổng Học Bân, dùng lược kéo kéo tóc hắn, nhìn cái gương, sau khi gật đầu bắt đầu cầm tông đơ điện cắt tóc cho Đổng Học Bân, thấy động tác như vậy, thật sự rất thành thạo, tuyệt không dây dưa lề mề, đi một đường đều sạch sẽ lưu loát. Chuyên gia vừa ra tay,, vừa nhìn là thấy khác, có một số việc cũng là như thế, thật ra cũng không quan tâm bạn làm có tốt hay không, nhưng ra tay mang theo tự tin, một chút cũng nghiêm túc, nói như vậy cho dù kỹ thuật của bạn không quá được, làm cho người ta vừa nhìn cũng sẽ yên tâm.
Nhưng kỹ thuật của Mạnh Hàn Mai hiển nhiên cũng là quá tốt.
Đổng Học Bân híp mắt, cảm giác rất thoải mái, đều như muốn ngủ, đầu cũng có chút ngã ra sau, đây là phản ứng buồn ngủ tự nhiên của thân thể. Lúc này dựa vào, cái ót liền truyền đến một xúc cảm mềm nhũn, toàn bộ đầu tựa như đều lâm vào trong một mảnh mềm mại, còn có mùi thơm ngào ngạt.
Đổng Học Bân nhất thời giật mình tỉnh giấc, "Ặc."
Nhìn cái gương, hắn vừa rồi tựa vào ngực của Mạnh Hàn Mai.
Mạnh Hàn Mai cũng không để ý, rất chuyên nghiệp tiếp tục đẩy tóc cho hắn, "Ngài đừng nhúc nhích."
...