Quyền Tài

Chương 154: Tạ Tuệ Lan đồng ý!




Gia thuộc viện cục Tin tức.

Đổng Học Bân mua đồ từ siêu thị, thật ra một mực chờ trong một cái siêu thị buôn bán 24/24 ở phụ cận, qua một lát thấy Tạ Tuệ Lan gọi điện thoại nói người đi rồi, Đổng Học Bân nắm thật chặt cái hộp hệ thống điện sưởi hơi trong ngực, ra khỏi siêu thị, quẹo vào chổ tiêu khu gia thuộc viện, hít sâu hai lần, hắn mới đè xuống khóa chống trộm trên cửa điện, chờ sau khi Tạ Tuệ Lan mở cửa, Đổng Học Bân lo lắng không yên đi lên trên, trong lòng của hắn thật sự không có đáy, không biêt Tạ Tuệ Lan có năng lượng giúp mình điều động công tác hay không.

Tạ gia.

Tạ Tuệ Lan mở cửa bảo hắn vào nhà, “Ha ha, nhìn cậu mệt mỏi, đã làm phiền cậu rồi”.

“Không có việc gì không có việc gì” Đổng Học Bân đặt hệ thông điện sưởi hơi ở cửa trước, “Ngài xem cái loại này có thể chứ?”

“ơ, cái loại này mắc tiền đó? Bao nhiêu tiền? Tôi trả cho cậu”.

“Hài, không nhiều tiền, ngài đừng khách khí với tôi”.

“Lần trước mua quần áo tiền chính là cậu xuất tiền túi, lúc này làm sao còn có thể muốn cậu ra tiền?” Tạ Tuệ Lan híp mắt quay đầu lại, lấy ra một ngàn đồng tiền từ trong ví tiền, “Cũng không biết bao nhiêu tiền, nhiều hơn cùng vậy, thiếu cũng vậy, cầm, đừng tặng cho tôi nữa, được không?”

Từ chối vài cái, Đổng Học Bân không có cách nào, chỉ có thể nhận lấy, “...Tiểu Hạo đã trở về?”

Tạ Tuệ Lan ừm một tiếng, “Tôi bảo hắn trở về đi học rồi, ngồi xuống nói chuyện”.

Đổng Học Bân chú ý tới, Tạ Tuệ Lan thay đôi quần áo, không còn là âu phục, mà là một bộ áo vận động cùng một cái quân thường, dưới chân còn đi dép lê bông vải, ăn mặc rất tùy ý. Đổng Học Bân tin tưởng, lúc Ngô Chủ nhiệm đến, Tạ Tuệ Lán tuyệt đối không mặc như vậy, như bây giờ đơn giản truyền đạt một loại tín hiệu, nói rõ lãnh đạo không coi cậu trở thành người ngoài, phát hiện này khiển cho Đổng Học Bân âm thầm thở phào một cái, Tạ tỷ quả nhiên không biết chuyện tất chân.

“Tiểu Đổng...”

“Vâng, ngài cứ nói”.

Tạ Tuệ Lan nghiêng đầu ngó ngó hắn, “Ha ha, tôi vừa rồi nghe nói qua chuyện của cậu, à, tuổi còn trẻ đã có bản lãnh lớn như vậy, không trách được nhanh như vậy đã lên chức, nhớ ngày đó, lúc tôi vừa mới tiến vào cơ quan rất không giống như cậu, không đúng, ha ha, cậu cứu những ngọn lửa kia, giờ đây tôi so ra cũng kém cậu”.

Đổng Học Bân sừng sờ, tôi X, mỹ danh anh em đều rơi vào tay Tạ tỷ chỗ này rồi sao? Nhưng mà có thể làm cho nữ nhân mình hảo cảm khích lệ, trong lòng Đổng Học Bân đương nhiên rất sung sướng, ngoài miệng lại vội khiêm tốn nói: “Không có không có, tôi sao có thể so với ngài, ngài lo lắng đều là quốc gia đại sự, tôi cái kia... hài, tôi đều là việc nhỏ lông gà vỏ tôi, không so sánh được, thật sự không so sánh được”.

Tạ Tuệ Lan cười cười, “Đều là vì nhân dân phục vụ, phần cái gì lớn nhỏ? Đúng không?”

“Đúng, đúng”.

“Ha ha, hôm nay cậu đến là có chuyện?”

Đổng Học Bân chú ý nàng sắc mặt thoáng cái, cần thận nói: “Khụ khụ, là có chuyện muốn cầu ngài, nhưng xấu hổ không thể há mồm”.

Tạ Tuệ Lan vung tay lên, “Có cái gì xấu hổ? Cứ nói”.

Tổ chức thoáng cái ngôn ngữ, Đổng Học Bân cười xấu hổ nói: “Tạ tỷ, tôi ở hệ thống quốc an cũng làm năm tháng, nhưng mà, cuối cùng tôi cảm thấy hoàn cảnh bên này không quá thích hợp với tôi” Hắn đương nhiên sẽ không nói ở bên này đã không thăng quan được cho nên mới muốn đi, “Cái này, nếu như diễu kiện cho phép, ngài xem có thể điều tôi đến trong hệ thống công an hay không, tôi là người đặc biệt yêu mến hoàn cảnh bên kia, một đường tốt nhất là làm tốt cho dân chúng, làm chút chuyện này, cái này so với vị trí giờ đây của tôi có ý nghĩa nhiều hơn”.

Tạ Tuệ Lan hơi khẽ cau mày, nâng chén trà dùng cái nắp vuốt vuốt, “...Muốn đi hệ thống công an?”

Đổng Học Bân chớp chớp con mắt, “Tôi hiểu rõ chuyện này có điểm khó làm, dù sao cũng là điều động vượt qua hệ thống, các mặt cũng không dễ an bài, khụ khụ, thật ra cũng không cân cái chức vụ lãnh đạo gì, dù là đi một đường làm nhân viên cảnh sát cấp phó khoa cùng được” Đúng, Đổng Học Bân nghĩ chính là chỗ này sao, chức vụ lãnh đạo rất khó khắn an bài, lúc này lại không nhất định để trống, mình cơ bản là không cần lo lắng, giờ đây hắn nghĩ là chỉ cần có thể tiến vào hệ thống công an là đủ rồi, mình từ từ lập vài công trạng, chậm rãi ngôi trên chức vụ phó khoa lãnh đạo thực chức, chờ sau khi ngồi vừng vàng, lại tiếng về phía chính khoa.

Tạ Tuệ Lan không nói, nhẹ nhàng nhấp chén trà.

Nhìn đến đây, trong lòng Đổng Học Bân lộp bộp một tiếng, rất khó khắn làm? Tạ tỷ không có năng lực này?

Một phút đồng hồ trôi qua...

Hai phút trôi qua...

Đợi một lúc lâu, Đổng Học Bân dĩ nhiên mất đi hy vọng, “Tạ tỷ, nếu không dễ làm cũng không sao, không có việc gì, tôi đi trở về?”

Tạ Tuệ Lan ưu nhã điểm điểm mi tâm, “Tiểu Đổng, cậu đã cứu mệnh tôi, giúp cậu điều động công tác thì có là cái gì? Nhưng chuyện này..

Đổng Học Bân nói: “Tạ tỷ, không sao cả, là tôi đường đột”.

Tạ Tuệ Lan tựa như đang làm đấu tranh tư tưởng cái gì đó, cuối cùng, nàng thở dài một hơi, chợt ngẩng đầu, nụ cười khóe môi thoáng khô một chút, “Tôi còn một mực muốn báo ân cứu mạng của cậu, cậu thật vất vả mở miệng một lần, tôi không thể không đáp ứng, ha ha, được rồi, chuyện này của cậu tôi nhanh chóng lo liệu, nhân viên cảnh sát cấp phó khoa sẽ không cần phải đi? Cậu xem xem muốn đi chỗ nào, tôi xem cái chức vụ lãnh đạo nào còn thiếu thì an bài cho cậu”.

Chức vụ lãnh đạo?

Chính mình trực tiếp lên phó khoa thực chức??

Nghe xong lời này, Đổng Học Bân lập tức vô cùng kích động, hắn cảm thấy điều ra ngoài quốc an đã rất khó, ai ngờ lại vẫn có thể thắng quan?

“Tạ tỷ, cảm ơn ngài, rất đa tạ, tôi đây... cái chức vụ gì cũng được, đừng gây thêm cho phiền ngài thì quá tốt rồi”.

Tạ Tuệ Lan cười cười lắc đầu,“Giúp người giúp đến cùng, ha ha, nói một cái, tôi thử cho cậu”.

Đổng Học Bân nhìn Tạ tỷ một cái, công phu sư tử ngoạm thử nói: “Phó cục trưởng cục công an huyện... ừm, ngài xem an bài được không?”

Tạ Tuệ Lan cười khổ một tiếng.

Đổng Học Bân chỉ biết yêu cầu này hơi quá đáng, hận không thể tự mình quất miệng mình một cái, Đổng Học Bân à Đổng Học Bân, nhân tâm không đủ rắn nuốt voi, có một chức vụ lãnh đạo còn chưa đủ? Cậu chọn ba lấy bốn cái rắm à. Hắn sợ dẫn đến Tạ tỷ mất hứng, vội nói: “Thật ra ở kinh thành tùy tiện làm một phó chỉ đạo viên là được”.

“Phó chỉ đạo viên?” Tạ Tuệ Lan châm chước vài giây đồng hồ, “...Bỏ đi, phó cục trưởng huyện, hai ngày nữa tôi cho cậu câu trả lời thuyết phục”.

Đổng Học Bân lập tức liền như mộng, “Tạ tỷ, cái này, tôi đây...”

Tạ Tuệ Lan híp mắt khoát khoát tay, “Đừng nóng vội cảm ơn, trở về chờ tin tức tôi, được không? Ha ha...”

“Được, được...” Đổng Học Bân kích động không biết nên nói cái gì cho phải.

Tuy nói phó cục trưởng cục công an huyện cũng là cấp phó khoa, nhưng đó là cơ sở, phó cục trưởng nơi đó có thể có quyền lợi nhiêu hơn so với tùy tiện một phó chỉ đạo viên công an văn phòng trung tâm kinh thành! Địa phương mạnh gấp trăm lần nghìn lần, là Đổng Học Bân nghĩ cũng không dám nghĩ, chức vụ phó khoa thực chức chân chính tha thiết ước mơ từ Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp cái chức vụ không cấp bậc kia thoáng cái nhảy tới phó cục trưởng huyện?

Đây chính là một bước tiến rất lớn.

Đối với Đổng Học Bân mà nói, quả thực là hắn một bước lên trời.