Quyền Tài

Chương 109: Hôn




Vào lúc ban đêm, trong mộng Đổng Học Bân đều là đủ loại đùi trước mắt, thon thả, trắng nõn, đẫy đà, thon dài, ít nhất cũng phải có hai mươi đến ba mươi chân, cuối cùng phần đông đùi đều đặt Đổng Học Bân ở dưới, đến mức hẳn không cách nào hô hấp, thoáng cái liền từ trên giường rơi xuống, đưa mắt nhìn sắc trời còn chưa sáng, Đổng Học Bân mới biết được là mộng, dư vị dưới đùi hấp dẫn đáng sợ, Đổng Học Bân xoa con mắt, lòng còn sợ hãi xuống giường rửa mặt, sau đó thu thập trang phục và đạo cụ sớm ra ngoài cửa.

Trường Đảng khu ủy thành tây tại ngõ phụ cận mới mở, đối diện quan anh viên.

Đổng Học Bân mới vừa vào đại viện trường Đảng, liền gập được tranh hoặc chữ viết chi rõ để cho học viên đi lễ đường tham gia lễ khai giảng. Mang theo vẻ không yên tâm, Đổng Học Bân một mực đi đến lễ đường, nhìn trên mặt treo vài tranh hoặc chữ viết, hắn mới biết được lần này không chỉ có mình muốn tham gia lớp huấn luyện cán bộ cấp khoa, nhập học còn có cái gì lớp thanh niên cán bộ tiến tu, cái gì lớp huấn luyện nhậm chức chức vị cấp phòng, cái lớp gì phát triển và quản lý chuyên đề nghiên cứu và thảo luận vân vân, người ngồi trên đại lễ đường đầy một nửa, tùy tiện cầm ra một người so cấp bậc cũng cao hơn Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân có chút câu nệ, tìm được vị trí của mình sau đó không nói câu nào, sợ phạm sai lầm.

Sau đó chính là nói chuyện, nói chuyện, nói tiếp, trong đó Chúc khu ùy Phó bí thư kiêm Hiệu trường trường Đảng khu ủy Trương bí thư đứng lên nói, cái gì phải xâm nhập học tập, làm chuyện quan trọng, phải chăm chi học tập cái gì gì đó, xâm nhập lĩnh hội cái gì cái gì tinh thần, cái gì mà muốn làm việc phái thông hiểu đạo lí lý giải, nắm đầy đủ chuẩn xác, thông qua học tập thống nhất tu tường và hành động, nói chuyện trên tinh thần, vân vân.

Đổng Học Bân thậm chí muốn ngủ, nhưng nhìn thấy các cán bộ khác đều hết sức chăm chú, hắn cũng không dám thất thần.

Sau khi lễ khai giảng xong, Đổng Học Bân đi theo đội ngũ về tới lớp mình. Chỗ hắn là lớp huấn luyện cán bộ cấp khoa, kỳ này ước chừng có hơn bốn mươi người, nam nhiêu nữ ít, hơn nữa tuổi đều khá lớn, lớn nhất là một trung niên đã có tóc trắng, nhỏ nhất chỉ sợ cũng hơn ba mươi tuổi, cho nên thấy như thế, Đổng Học Bân hiện lên một tia tự tin nhàn nhạt, đãi ngộ cấp phó khoa thì làm sao? cấp bậc thấp thì làm sao? Minh còn trẻ mà.

Buổi sáng có đồng chí khu thể dục cục khoa nghiên tới làm cái gì mà kiểm tra thể chất báo cáo phân tích khóa học tập và chi đạo tọa đàm kiện thân.

Buổi chiều là học môn kinh tế chính trị và kinh tế quốc dân, Đổng Học Bân rất cố hết sức nghe, vẫn chuyên tâm ghi chép.

Một ngày học xong, Đổng Học Bân buông lòng thân thể mởi mệt trở về phố bắc khẩu hòa bình, tâm tư lại nổi lên nhớ thương thân thể mê người của Cù Vân Huyên, Đổng Học Bân không tách ra bao lâu đã cực kỳ muốn, thế là hắn không có trở lại nhà mình, mà là trực tiếp tới cửa Cù gia.

Kẹt, cửa mở, “...Tiểu Bân đã trở về?”

Đổng Học Bân cười một tiếng, nghiêng người vào phòng sau đó đưa tay bất tay Huyên di.

Cù Vân Huyên bị dọa cho nhảy dựng, vội vàng đẩy tay hắn ra, nhỏ giọng nói: “Đừng làm rộn, mẹ dì đang ở đây”.

A, Đổng Học Bân ho khan, đưa mắt nhìn hướng phòng bếp bên kia, nói nhỏ: “...Con đi về trước?”

“Mẹ dì đang làm cơm” Cù Vân Huyên thấp giọng nói: “Cùng nhau ăn đi”.

Lén lút nói như vậy, khiến cho Đổng Học Bân cảm giác giống như hai người đang ăn vụng, trong lòng không khỏi hưng phắn, vừa vặn lúc này Cù mẫu chạy ra từ phòng bếp, Đổng Học Bân vội chào hỏi, “A di khỏe, thân thể bác thế nào?”

Cù mẫu cười nói: “Không có gì, bác sĩ bảo bác hoạt động sống lâu, cái này không có gì, bác nhàn rồi cũng không có việc làm, buối chiều cứ tới chỗ Vân Huyên đi dạo một chuyển, buổi sáng ngày mai lại trở lại bên kia”.

Đổng Học Bân có điểm không nỡ, “Cuối tuần không trở lại?”

Cù Vân Huyên cười ha hả, ừm một tiếng, “Mẹ của dì nhớ dì, muốn dì qua đó ở vài ngày”.

“Nhớ con làm gì? Ta là muốn ôm cháu” Cù mẫu tức giận liếc mắt nhìn con gái, “Bản thân cũng không biết sốt ruột, vẫn không phải bắt mẹ thu xếp cho con sao!? ừm, mẹ và lão Vương đều đã nói tốt, tiểu tử nhà hắn ta nhìn không tệ, mở cửa hàng trang phục ở tây môn, làm ăn cũng rất tốt, chờ sau này trở về con bớt thời giờ gặp một lần”.

Cù Vân Huyên nhìn nhìn Đổng Học Bân, chậc lười một cái, “Mẹ, không nói cái này được không? Ăn cơm đi”.

Cù mẫu hừ một tiếng, quay đầu nói với Đổng Học Bân: “Nhìn dì cháu không? Mỗi lần đều như vậy, sắp đến ba mươi tuổi rồi, chuyện tìm đối tượng này còn phải bác đi theo quan tâm”.

Cù Vân Huyên bất đắc dĩ nói: “Tự con giải quyết, không cần mẹ quản”.

“Hừ, lời này con nói với mẹ bao nhiêu lần? Nhưng con đã giải quyết chưa?”

Lúc ăn cơm xong, Cù mẫu tạm thời chuyển đến trên người Đổng Học Bân, tật xấu nói ngọt của nàng lại tái phát, không ngừng khoa trương Đổng Học Bân, “Vẫn là Tiểu Bân tốt, làm nhân viên công vụ, vào Đáng, trở thành Phó Chủ nhiệm, giờ đây lại tiến vào trường Đảng huấn luyện học tập, ha ha, có đứa con bản lĩnh như vậy, mẹ của cháu cũng bớt lo không cần tiết kiệm quá đáng...” Ríu ra ríu rít nói một lát, Cù mẫu đột nhiên nói: “Ôi chao, đúng rồi Tiểu Bân, những thuộc hạ khoa viên của cháu có người còn độc thân hơn nữa điều kiện gia đình không tệ hay không? Có thì cháu giới thiệu cho dì một người!?”

Đổng Học Bân nhai cơm trong miệng lắc đầu cười khổ, “Không, đã thành gia đình hết rồi”.

Cù mẫu hôi, “Còn phòng khác?”

Cù Vân Huyên kẹp một cái chân gà lên để vào trong chén Cù mẫu, “Ăn không nói, ngủ không nói”.

Đổng Học Bân dĩ nhiên muốn nhận việc xung phong trước mặt Cù mẫu, nhưng thời cơ bây giờ còn chưa quá tốt, Cù Vân Huyên nơi đó thái độ mập mờ không nói trước, mình còn chưa đủ tiền lợi nhuận để có thể lập được một công ty, bằng tiên vốn của mình giờ đây, muốn đánh thông quan ải Cù mẫu vẫn khó khăn quá lớn.

Sau khi ăn xong, Cù Vân Huyên sợ mẫu thân luyên thuyên, lôi kéo Đổng Học Bân đi vào phòng ngủ.

Vừa vào nhà, Đổng Học Bân ân cần nói: “Ngày mai dì đi xem mặt?”

“Công tác còn bận không làm hết nổi, kết hôn làm gì?” Cù Vân Huyên cúi xuống giường, cầm lấy cái phoi quét lấy tro bụi trên giường đơn, “Mẹ dì sẽ mò mẫm thu xếp, sớm nói qua với bà, chờ lúc dì đủ tiền có thể tự mình mở một chút mua bán nhỏ duy trì cuộc sống rồi nói chuyện tìm đối tượng này, giờ đây đã chú ỷ làm gì”.

Đổng Học Bân ngồi cuối giường, chờ đợi nhìn nàng một cái, “Vậy trong lòng dì có người để tuyển chưa?”

Cù Vân Huyên cũng không quay đầu lại nói: “Không lớn không nhỏ, hỏi nhiều như vậy làm gì?”

“Đổ mồ hôi, dì nói con hỏi nhiều như vậy làm gì?” Đổng Học Bân vừa trợn trắng mất, nhìn Huyên di quét giường mân mê cái mông đầy đặn ở trước mặt nhoáng một cái nhoáng một cái, tâm Đổng Học Bân nóng lên, móng vuốt chậm rẫi sờ tại trên mông bên trái nàng, thịt căng căng, xúc cảm vô cùng tốt, “...Huyên di, dì cảm thấy con thế nào? Chờ dì đủ tiền làm mua bán, cái đó, con trong phạm vi dì suy nghĩ hay không?”

Toàn thân thể Cù Vân Huyên cứng đờ, sau khi dừng lại vài giây, nàng tiếp tục cầm cái chồi làm việc, “...Không”.

Đổng Học Bân a một tiếng, lại đang nhéo nhéo quần jean trắng trên mông nàng, “Vì sao không?”

“...Dì lớn hơn mấy lớn tuổi so với con, tuổi sẽ không phù họp” Nàng phảng phất không cảm giác trên mông có một cái tay, vẫn quỳ gối trên giường dọn dẹp, “Hơn nữa các người là nhân viên công vụ nhất là viên công vụ quốc an, hạn chế không phải rất nhiều sao? Dì đi kinh doanh, vẫn có chút ảnh hưởng đối với con, con tuổi còn trẻ đã làm Phó Chủ nhiệm, sau này khẳng định còn muốn bò trên lên, cho nên lo lắng theo góc độ lâu dải, dì thật không rất thích hợp với con”.

“Ai da, kinh doanh và không kinh doanh có gì quan hệ? Chỉ cần yêu thích nhau là được”.

Cù Vân Huyên quay đầu lại trừng trừng nhìn hắn, “Ai nói dì thích con? Thích ăn đánh”.

Đổng Học Bân dùng sức bóp mông nàng, “Không thích con, dì có thể để cho con sờ chỗ này?”

Cù Vân Huyên mặt đó bổ nhào xuống, giơ cây chổi lên làm ra tư thế muốn đánh hắn, xấu hổ nói: “Ngươi là tiểu lưu manh là ngươi khi dễ dì, dì không phải nguyện ý cho ngươi sờ... tại sao ngươi lại nói thành dì cho ngươi sờ soạng?”

Khả năng cảm thấy thanh âm có chút lớn, Cù Vân Huyên lập tức giảm thấp tiếng nói xuống, tức giận đánh một cái lên trên tay thúi trên mông mình, “Không cho phép sờ soạng, ngươi đi sang một bên nếu dám cùng dì động tay động chân... Di thật sự cầm cây chổi đánh ngươi đó!? Không tin ngươi thử một lần”.

Đổng Học Bân nháy mắt, không tin, ngẩng lên dùng tay sờ đùi nàng.

Trên mặt Cù Vân Huyên biến đổi, thật đúng là hung hắng giơ cây chổi lên đánh cho Đổng Học Bân năm sáu cái vào đùi, “Bảo ngươi không lớn không nhô bảo ngươi khi dễ di đánh chết ngươi đánh chết ngươi đánh chết ngươi”.

Sau khi Đổng Học Bân bị đập hai cái không đau không ngứa, đột nhiên duỗi ra cánh tay ôm lấy Huyên di.

Cù Vân Huyên kinh ngạc, khó thở, vội vàng đẩy hắn, “Làm gì? Đánh ngươi!”

Đổng Học Bân làm cũng ép không được xúc động trong lòng, đầu thấp xuống, hôn lên đôi môi đỏ rực của Huyên di, trong lòng hắn giờ đây chỉ có một cái ý nghĩ, thích thì động.

“Ô... ô...” Cù Vân Huyên dùng sức đẩy hắn, “...Đừng”.

Đổng Học Bân cũng không biết hôn môi như thế nào, dù sao chết sống mút ở cánh môi mềm của nàng, chính là không buông ra.

“Đừng... ô... buông ra...” Cù Vân Huyên đánh hắn, đánh cho hắn năm cái, đánh cho hắn mười cái.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Huyên di đánh tay mình cũng chậm rãi dùng lại.

Một giây đồng hồ...

Hai giây...

Ba giây đồng hồ...

Đổng Học Bân có chút khẩn trương mở mắt ra nhìn nàng.

Cù Vân Huyên đỏ hông măt nhìn hắn, vụ khí đằng đằng trong mãt.

“A, thực xin lỗi” Xem bộ đạng lả chả chực khóc này của nàng, Đổng Học Bân là cũng không hôn nổi nửa, ảo não đánh cho mình một cái, xúc động là ma quỷ, “Trách con trách con" Dì muốn đánh phải không, tùy tiện đánh, tùy tiện, dì muốn đánh con thì đánh đi”.

CÙ Vân Huyến không lộ ra chút biểu tình nào nhìn hắn, cái gì cũng không nói.

Xong rồi xong rồi, làm cho Huyên di tức giận.

Đổng Học Bân áy náy cực kỳ, “Huyên di đừng như vậy, dì... con đây là... dì... dì nói đi?”

Sắc mặt Cù Vân Huyên bình tĩnh đến đáng sợ, “Đây là nụ hôn đầu tiên của dì”.

“A!? Nụ hôn đầu tiên?” Đổng Học Bân ngây ngẩn cả người, hắn vốn tường rằng Huyên di là nữ nhân xinh đẹp như vậy, lúc trước kia đến trường khắng định kết giao qua không ít bạn trai, đừng nói là hôn, thậm chí có khả năng là loại chuyện kia đều đã làm, nhưng mà... nụ hôn đầu tiên?

Nụ hôn đầu tiên? Huyên di không cần phải... lừa gạt mình, như vậy nói cách khác, chẳng những nàng không tiếp nhận nam nhân khác, lại càng không ăn nằm cùng với nam nhân? Nghĩ đến đây, tâm tình Đổng Học Bân lập tức vô cùng thoải mái, a, ngược lại lo lắng đến không khí lúc này giờ phút này, hắn vội ho khan một tiếng, “Huyên di, con không biết, không đúng không đúng, con đây là... con thật ra cũng là nụ hôn đầu tiên, con... ai da, nhìn con nói cái gì đi, dì, dì đánh con một trận đi”.

Giờ đây Đổng Học Bân thật sự là muốn Huyên di có thể đánh mình chưởng, như vậy trong lòng hắn còn có thể tốt hơn một ít.

Mười giây đồng hồ...

Hai mươi giây đồng hồ...

Ba mươi giây đồng hồ...

Bỗng nhiên, thời khắc Đổng Học Bân chờ đợi rốt cuộc đã đến.

Vù một cái, Cù Vân Huyên nâng hai tay lên, đánh tới hướng mình.

Đổng Học Bân sớm đã làm xong chuẩn bị hy sinh, nhắm mất lại, đánh đi dùng sức đánh đi chỉ cần lưu cái mạng cho ta là được.

Sau một khắc, hắn da đầu xiết chặt, tóc bị Huyên di bắt được, vẫn bị hai tay bắt lấy.

Đổng Học Bân cắn răng, con mắt nhắm lại càng chặt, đây là cái chiêu số gì? Lấy đầu mình đụng vào tường? Nhô toàn bộ tóc mình? Ta chóng mặt, sẽ không ác như vậy chứ? Tính là hung ác, cuối cùng cũng là mình làm Huyên di tổn thương, xữ trí như thế nào cũng quá đáng.

Nhưng mà, đánh trong dự liệu không đến, thiết tường tóm tóc giật lên cũng không xuất hiện, ngược lại khuôn mặt, cái mũi, cái cằm và các bộ vị liên tiếp không ngừng xuất hiện rất nhiều xúc cảm nóng hầm hập, vừa chạm vào tức thì, cảm giác tốt nhất như là... môi Huyên di?

A? Đổng Học Bân nhất thời không kịp phân ứng, vô ý thức mở to mắt.

Xem xét phía dưới, lỗ chân lông đều toàn thân Đổng Học Bân bị dựng lên, nhiệt huyết sôi trào.

Cù Vân Huyên không đánh hắn, không mắng hắn, lại đúng là ôm đầu hắn, bắt tay cắm vào trong đầu tóc hắn, miệng rồi vào trên mặt Đổng Học Bân, liều mạng hôn cổ hắn, hôn gáy hắn, mút môi hắn thỏa thích, trong động tác gượng gạo lộ ra một tư vị nóng như lửa.

“Huyên di, dì đây là...”

Cù Vân Huyên một ngụm hôn lên miệng hắn, không để cho hắn nói nữa, hai tay phối hợp với không ngừng xiết đầu Đổng Học Bân, “Hô... ngươi là tiểu lưu manh... đã khi dễ dì... đã chiếm tiện nghi của dì... hô... hô... dì giờ đây cho ngươi chiếm tiện nghi... nhanh... hô... hô... ôm dì... nhanh... nhanh”.

Đổng Học Bân sao chịu được bộ dạng phóng đãng này của Huyên di, lập tức trở lại ôm lấy nàng, bốn cánh môi chăm chú cắn lấy cùng một chỗ.

Nàng hôn môi hắn.

Hắn mút lấy đầu lưỡi nàng.

Dây dưa, mút thỏa thích, rên rỉ...

Năm phút đồng hồ sau, trong phòng khách đột nhiên truyền đến thanh ám Cù mẫu, “Vân Huyên, bình luận bắt đầu rồi, đến xem đi”.

Cù Vân Huyên vội vàng rút đầu lưỡi từ trong hàm răng hắn về, cuống quít nói: “A a, đến đây đến đây” Dứt lời, nàng nhìn mắt Đổng Học Bân, mặt vọt thoáng đỏ hông, nhỏ giọng hấp tấp nói: “Vừa rồi hai ta làm cái gì cũng không nói, cái gì cũng không chưa làm, biết không?” Chợt vung tay lên nhìn trừng trừng hắn, “Nếu là dám nói ra, dì đánh chết ngươi”.

Đổng Học bản thân thể như đang bay bổng, cực kỳ hạnh phúc, “ừ, ừ”.

“Tiểu sắc lang” Cù Vân Huyên đánh cho hắn một cái vào cánh tay, nhanh chóng sửa sang tóc mất trật tự, xoa xoa nước miếng chảy trên mặt, nện bước bước nhẹ ra khỏi phòng.

“Hai ngươi chơi máy tính hả?” Cù mẫu đạo.

“Vâng, chơi trò chơi một lát” Cù Vân Huyên nói: “Mẹ mở thanh âm lớn một chút, nhìn xem cổ phiếu con vừa mua có lên hay không”.