Bước chân vào làng giải trí mấy tháng, Tinh Lạc nhận thấy tầm quan trọng của danh tiếng và tài nguyên.
Nếu cô chỉ đi đóng phim, độ nổi tiếng tuy vững chắc nhưng tăng trưởng chậm chạp, cứ với tốc độ này thì bao giờ cô mới có thể sánh ngang với Du Điềm Điềm? Du Điềm Điềm hoạt động trong tất cả các lĩnh vực, từ đóng phim đến người mẫu, ca hát, không có một thứ nào nổi bật vượt trội nhưng nhờ thế mà cô ta đã là sao hạng A, nhà nhà săn đón.
Tinh Lạc bắt đầu bỏ phương hướng phát triển nhằm vào một chỗ, cô sẽ bắt chước Du Điềm Điềm, để xem ai hơn ai?
“Tinh Lạc, có tin vui đây!”
Quản lý Sơ Hạnh một mặt vui mừng cầm theo cốc cà phê đưa cho Du Tinh Lạc, đã lâu rồi cô ấy không được sếp khen, không nghĩ tới lần này cô ấy không những được khen mà còn được tăng lương.
Tất cả đều là công lao của nữ diễn viên mới triển vọng đối diện.
“Quản lý Sơ, có gì chị từ từ nói, ba mươi phút nữa bắt đầu quay, em không vội.”
Tinh Lạc đón nhận cốc cà phê ít đường như thường ngày, khuôn mặt trang điểm tinh tế thoáng cười, đằng sau cô là thợ làm tóc đang loay hoay tạo kiểu tóc phù hợp cho quảng cáo sữa chua hôm nay.
Yêu cầu của nhãn hàng là hình tượng thiếu nữ trẻ trung, tươi tắn, đáng yêu, khác biệt với con người thật của Du Tinh Lạc một trời một vực.
Không hiểu tại sao cô lại nhận hợp đồng quảng cáo khó nhằn này?
Sơ Hạnh giơ điện thoại lên trước mặt Tinh Lạc để cô đọc những tin tức hot, kinh hỉ nói.
“Hôm qua là ngày công chiếu của ‘Dụ Ngôn’, em nhanh quên thật.
Nhìn số liệu này này, ‘Dụ Ngôn’ đại bạo rồi! Doanh thu phòng vé vượt mức kỷ lục trong năm, đánh giá tốt chiếm 80%, trên mạng mọi người đều đang bàn luận về nó.”
A? ‘Dụ Ngôn’ công chiếu?
Tinh Lạc vỗ trán, trách bản thân thực sự quên mất chuyện hệ trọng.
‘Dụ Ngôn’ là bộ phim có mức đầu tư khủng nhất cô từng đóng, vai diễn cũng là vai diễn đặc biệt nhất.
Quả không ngoài dự liệu của Tinh Lạc và đoàn làm phim, ‘Dụ Ngôn’ thành công rực rỡ, thành công ngoài sức tưởng tượng.
“Thành công là tốt rồi, như vậy thì em cũng được thơm lây.
Quản lý, chị xem lại độ nổi tiếng của em có phải đã tăng lên tí ti rồi không?”
Tinh Lạc cười đùa, mắt ngắm cô gái xinh xắn trong gương với hai búi tóc nhỏ hai bên, phụ kiện dễ thương, lấp lánh mang hơi thở thanh xuân căng tràn sức sống.
Hầy! Thợ trang điểm mời tới tay nghề cao thật, nhìn cô như trở lại thời học sinh cấp ba.
Sơ Hạnh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép với thái độ hời hợt của Tinh Lạc, cô xoay mặt Tinh Lạc về phía mình, nghiêm túc phán.
“Em đó, đâu phải tăng lên tí ti, mà là tăng lên rất nhiều! Tinh Lạc, trong vòng một đêm, em… nổi tiếng rồi!!”
Tinh Lạc mở to hai mắt, ngờ vực.
“Sao… sao cơ?”
Rốt cuộc là hôm qua đã xảy ra chuyện gì? ‘Dụ Ngôn’ có nổi nhưng cô là diễn viên phụ, chắc không nổi đến nỗi như lời quản lý nói chứ?
Sơ Hạnh chép miệng, làu bàu.
“Sau đợt này chị sẽ tìm cho em một trợ lý đi theo, không thể để em mù thông tin thế này được.”
Cô là quản lý chung chứ không phải là trợ lý riêng, dưới trướng cô còn có nhiều những ngôi ngôi sao khác, cô không tài nào chăm chăm để ý mỗi mình Tinh Lạc.
Thực ra Tinh Lạc khá thần bí, địa chỉ nhà ghi là ở khách sạn, đời tư và gia cảnh cũng là một ẩn số, điều duy nhất Sơ Hạnh khẳng định đó là Tinh Lạc là một công dân tốt, công dân gốc nước X, không phạm pháp.
Luật pháp nước X vô cùng chặt chẽ, nếu từng phạm pháp thì sẽ được lưu rõ trong hồ sơ lý lịch.
Lúc Tinh Lạc xin việc ở công ty, công ty cũng đã điều tra qua về cô, đảm bảo trong sạch.
Xong, Sơ Hạnh nhét điện thoại của mình vào tay Tinh Lạc, hất cằm nói.
“Em tự xem đi.”
Tinh Lạc chớp chớp mi mắt, chăm chú đọc bình luận và bài viết liên quan đến ‘Dụ Ngôn’ trên các trang mạng.
[Fan mới của Tiểu Lạc Lạc: Hôm qua tôi vừa mới đi xem ‘Dụ Ngôn’ về, phim hay khỏi nói, nhưng tôi vẫn u mê nhất là nhân vật nữ phụ hoàng hậu, một kiếp bi thương vì tình mà đánh mất chính mình, xem mà khóc sướt mướt.
Các người biết không? Đêm về tôi còn mơ thấy hoàng hậu, tôi không kìm được tìm hiểu về diễn viên đóng vai ấy.
Kết quả… đấy nhìn tên tôi đi, tôi thành fan cô ấy rồi! Người đâu vừa đẹp vừa diễn hay!!]
[Bá chủ cuồng rau cải: Tôi theo dõi Tiểu Lạc Lạc từ lâu rồi, vẻ đẹp của cô ấy làm tôi mờ mắt, mỗi đêm trước khi đi ngủ phải mở hình cô ấy ra ngắm mới ngủ ngon được.
Không ngờ cô ấy diễn giỏi như vậy! Tiểu Lạc Lạc không phải bình hoa di động! Tiểu Lạc Lạc giỏi nhất!]
[Chăm chỉ kiếm tiền bao nuôi Tinh Lạc: Chị yêu của em chắc chắn sẽ trở thành đỉnh lưu, em tin chị!]
[Meo meo: Tôi là người qua đường, nói một câu công tâm thì diễn xuất của nữ phụ áp đảo nam, nữ chính.
Hy vọng cô ấy sẽ đóng thêm nhiều phim để tôi mua vé ủng hộ.]
[Tinh Lạc xinh đẹp: Ai fan Tiểu Lạc Lạc điểm danh.]
[Truy Lạc: fan +1]
[Ai yêu nhà củ lạc: fan +2]
[Củ lạc giòn tan: Đếm sao được, tôi là fan +n]
…….
Càng đọc về sau, khóe miệng Tinh Lạc càng giương cao, không tự chủ bật cười thành tiếng.
“Cái gì thế này? Quá khoa trương rồi!”
Từ một nữ diễn viên nhỏ nhoi không ai biết đến thành trung tâm bàn tán của quần chúng, đúng như quản lý Sơ Hạnh nói, cô một đêm thành danh.
Trước đấy cũng có một vài bộ phim Tinh Lạc tham gia được phát sóng thế nhưng lượng phản hồi không tích cực bằng ‘Dụ Ngôn’.
Hình như người cô phải cảm ơn nhất là Trịnh Tiểu Điệp.
Không có cô ta, không có tính cách hống hách của cô ta thì làm sao cô đạt được danh tiếng nhanh đến thế.
Tinh Lạc vui vẻ cười tít mắt khi lượt follow trên trang cá nhân đạt mốc 20 triệu, con số hơn đứt các nữ minh tinh hạng C thông thường.
Nên biết rằng, Tinh Lạc còn nhiều cơ hội, mà ‘Dụ Ngôn’ là điểm khởi đầu.
Sơ Hạnh đoạt lại điện thoại, bĩu môi lên tiếng.
“Được rồi đừng cười nữa, em mà cười nữa thì muộn giờ quay bây giờ.
Đi quay nhanh đi, quay xong chị còn thông báo cho em tin vui thứ hai nữa cơ.”
Tinh Lạc há hốc mồm, hứng khởi lắc lắc tay Sơ Hạnh.
“Quản lý, còn tin gì nữa chị mau nói luôn đi, em tò mò chết!”
Không biết có phải là do đang vui hay không, hoặc do tạo hình đáng yêu, nhí nhảnh mà Tinh Lạc cư xử trẻ con hơn nhiều.
Làm việc với nhau một thời gian, Sơ Hạnh chưa từng thấy cô lộ ra bộ mặt này, nhất thời tâm mềm nhũn.
Rồi, Sơ Hạnh thừa nhận, cô là kiểu người ngoài lạnh trong nóng.
“Haizz, em đoán xem?”
Tinh Lạc thông minh nhường nào chứ, Sơ Hạnh kêu cô đoán thì cô sẽ vắt óc ra để suy đoán.
Lát sau, cô nhếch môi, đáy mắt lóe sáng.
“Hừm… là tài nguyên?”
Sơ Hạnh vỗ tay ba phát, khen ngợi đáp.
“Chuẩn không cần chỉnh! Tinh Lạc, em được công ty đưa vào trọng điểm nâng đỡ, sau này những kịch bản phim, những hợp đồng quảng cáo có triển vọng công ty đều sẽ ưu ái em.”
Tin vui này còn vui hơn cả tin ‘Dụ Ngôn’ đại bạo!
Công ty nâng đỡ đồng nghĩa với việc Tinh Lạc sẽ có 50% thành sao hạng A, ngoại trừ trường hợp cô quá vô năng, quá ngu dốt.
Nhưng Tinh Lạc vô năng sao?
Không!
Tinh Lạc ngu dốt sao?
Không nốt!
Với Tinh Lạc, cô có niềm tin tuyệt đối 100% vào bản thân.
Sáng ra nhận được nhiều tin vui khiến tinh thần Tinh Lạc nâng cao, năng suất làm làm việc tăng gấp đôi.
Quay quảng cáo không như quay phim, cái quan trọng là phải làm nổi bật sản phẩm được quảng cáo.
Sơ Hạnh trơ mắt nhìn nghệ sĩ nhà mình diễn một lần đã qua, hoàn mỹ không có khuyết điểm.
Nhân vật dễ thương, năng động tưởng chừng là chướng ngại của Tinh Lạc lại bị cô dễ dàng đánh bay.
Sơ Hạnh chợt có cái nhìn khác về Tinh Lạc, thừa nhận cô đã đánh giá thấp năng lực của đối phương.
Cô… nhặt được bảo vật!
……….
Nổi tiếng chưa hết một ngày, buổi tối lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cũng vì nổi tiếng nên thân phận của Tinh Lạc được người ta tra ra, trong đấy có cả những tin đồn xấu về cô lúc trước.
Tinh Lạc không có chứng cứ xác thực nhưng cô biết ai là người đã tung tin.
Ngoài mẹ con Hạ Mai thì còn ai vào đây được nữa?!
Trong lúc quản lý Sơ Hạnh và công ty không biết nên xử lý thế nào thì những tin tức xấu ấy bỗng dưng biến mất không dấu vết, giống như chưa từng xuất hiện vậy.
Sơ Hạnh nói, là có người cố ý dìm nó xuống trước bọn họ một bước, cơ mà cô ấy không biết là ai làm.
Tinh Lạc hiếu kỳ tự mình hack máy chủ mạng xã hội truy tìm dấu vết thì tìm đến cái tên Bạch gia.
Là Bạch gia giúp cô?
Nói đúng hơn là Bạch gia dùng mối quan hệ giúp cô! Bởi vì chuyện này không đáng để Bạch gia công khai ra mặt.
Thế nhưng… Bạch Cố không có nhà.
Ông vừa vặn đang đi công tác nước ngoài, đi được gần một tuần.
Tinh Lạc không nghĩ Bạch Cố ở nước ngoài quan tâm tin tức về cô, ông phi thường bận bịu.
Chẳng lẽ trước đó ông đã dặn dò Bạch Tỉnh Nhiên chú ý cô? Không thể nào! Bạch Tỉnh Nhiên có lòng tốt vậy ư? Quá không khoa học!