Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Chương 122: Về sau có còn để anh làm hay không?




Edit & Beta: Thỏ Cô Cô

Mút vú?

Trên mặt Lâm Nhụy hiện rặng mây đỏ, cũng không biết là do xấu hổ hay hưng phấn nữa. Tóm lại, cô ngoan ngoãn đứng dậy, tay nhỏ bận rộn một hồi, thực mau liền cởi váy liền áo trên người bị vén lên tận eo ra.

Chỉ thấy nội y ren màu lam nhạt đang bao bọc một đôi bạch thỏ to, nhũ thịt đầy đặn trơn trượt, núi tuyết cao cao nhếch lên, ở giữa có một cái khe rãnh thật sâu càng khiến người ta xem đến say mê hoa mắt.

"Bảo bối, cởi luôn áo ngực ra đi."

Nhìn thấy cảnh đẹp này, đôi con ngươi của Lục Trạch chỉ trong chớp mắt đã trở nên thâm trầm hơn rất nhiều.

Hạ thể của cô và anh vẫn còn dính nhau, anh hung hăng ưỡn người về phía trước, côn th*t lớn ngay lập tức bất ngờ tiến vào bên trong tao huyệt.

"A" Lâm Nhụy hét lên một tiếng, tiểu huyệt chịu kích thích quá lớn làm cho động tác thoát nội y của cô bị đánh gãy, suýt chút nữa không cởi ra được.

"Anh nhẹ chút... Nhẹ chút..."

Sau khi nội y được cởi ra, hai con thỏ to tuyết trắng mới vừa thấy ánh mặt trời thì đã bị Lục Trạch dùng bàn tay to tóm một bên kiều nhũ, sau đó anh nhéo đầu v* thật mạnh rồi mạnh mẽ xoa nắn lên.

Anh cúi đầu, môi mỏng ngậm lấy núm vú nhỏ hồng hồng kiều diễm rồi vừa hút lại vừa cắn, đầu v* cùng quầng vú đều bị khoang miệng ấm áp của anh bao vây lấy, có tiếng mút vú phát ra tấm tắc.

Cây gậy to màu tím đen ở dưới hạ thể cũng không hề buông tha cho tiểu huyệt kiều nộn, động tác thọc vào rút ra vẫn còn đang tiếp tục, côn th*t ma xát với vách tường thịt non đỏ tươi làm phát ra tiếng nước "Òm ọp òm ọp".

Vừa mút vú vừa làm huyệt, thật sự là quá thoải mái.

Cả hai người đều rất sung sướng.

Lâm Nhụy chỉ cảm thấy vú bị dâm loạn thật thoải mái, khoái cảm giống như điện lưu truyền đến từ nơi đầu v*.

Cô tự động ưỡn ngực, hận không thể cho người đàn ông ngậm càng nhiều thêm, lực đạo nắn bóp nơi bàn tay to càng thêm dùng sức một chút mới tốt.

Lục Trạch phát hiện, cười như không cười ngẩng đầu: "Bảo bối lại lên cơn dâm đãng?"

Lâm Nhụy rầm rì một tiếng, cánh tay tuyết trắng ôm cổ Lục Trạch, làm đầu anh dán thêm sát hơn một chút với ngực mình, càng nhiều nhũ thịt được nhét vào trong miệng anh.

Chỉ nghe được Lục Trạch cười trầm thấp ra tiếng.

Đầu nằm ở trước vú cô, quả thực càng thêm dùng sức mở to miệng ngậm lấy.

Anh ngậm thêm trong một chốc rồi lại ngậm lấy một bên đầu v* còn lại, đầu lưỡi khẽ liếm mút trơn trượt ở trong miệng, xoay chuyển quấn quanh, phát ra tiếng chậc chậc.

"Bảo bối, nếu em có sữa nữa thì tốt rồi." Lục Trạch hơi có chút tiếc nuối nói.

Đến lúc đó, anh nhất định phụ trách công việc hút hết sữa mỗi ngày.

Nói xong, hạ thân anh tăng nhanh tốc độ, mạnh bạo tùy ý thọc vào rút ra bên trong tiểu huyệt, lại là một cú đâm thọc mạnh mẽ, cư nhiên trực tiếp va chạm đến cửa tử cung.

Thân thể của cả hai đều nhịn không được mà run run.

"A... Anh lại cắm đến tử cung của em... Thật là lợi hại..... Quá sâu... Em sắp không chịu được nổi rồi..."

Tiếng rên rỉ kiều mị đứt quãng tràn ra khỏi miệng nhỏ của Lâm Nhụy.

Đôi chân non mịn thon dài quấn ở trên kiện eo Lục Trạch bị làm cho bủn rủn vô lực, gần như sắp tuột xuống.

Lục Trạch đơn giản trực tiếp nâng hai đùi cô lên cao rồi đặt ở trên vai anh. Tư thế này làm cho toàn bộ tiểu huyệt mê người bại lộ bên ngoài, côn th*t tiến vào càng sâu, tiến vào đến một cái chiều sâu xưa nay chưa từng có.

Hai mảnh môi âm hộ sưng to bị côn th*t đâm thọc kéo ra rồi lại co vào, chỉ chốc lát sau liền bị chà đạp không còn bộ dáng như cũ, mà tiểu huyệt càng là đầy đủ nước sốt. côn th*t của người đàn ông cắm vào giống như ngâm mình ở trong suối nước nóng ấm áp dào dạt, chỗ giao hợp của anh và cô thực mau liền bị đảo ra bọt biển màu trắng nhỏ vụn.

Lâm Nhụy vừa sướng lại vừa sợ dâm kêu lên: "Quá sâu... A không được... Em sắp bị anh cắm đã chết..... A a a chịu không nổi..."

Cô bị cắm vừa sâu lại vừa tàn nhẫn, toàn bộ thân mình đều lắc lư giống như đang ngồi ở trên thuyền hải tặc, trong chốc lát phiêu phù ở giữa không trung, trong chốc lát lại đột nhiên bị kéo xuống.

"Bảo bối, anh cắm em sướng hay không sướng?" Lục Trạch hỏi.

"Sướng, sướng đã chết!... Anh thật biết cách cắm..." Lâm Nhụy rên rỉ trả lời.

"Vậy về sau còn muốn anh cắm em hay không?" Anh lại hỏi.

Trong lòng anh vẫn còn nhớ rõ bộ dáng tuyệt tình lần trước của bảo bối, trước mắt là sướng, nói không chừng sau khi bảo bối nhỏ tỉnh lại thì lại trở mặt không biết người, muốn phân rõ khoảng cách với anh.

Sau lần này còn muốn vứt bỏ anh?

Lục Trạch không muốn cho cô thêm một cơ hội nào để làm như vậy nữa!

Lâm Nhụy bị hỏi đến chần chờ, muốn trả lời qua loa vượt ải.

Khi làm tình sướng thì sướng, nhưng cô còn chưa suy nghĩ kĩ về sau còn muốn tiếp tục bảo trì quan hệ này với Lục Trạch hay không a!

Lục Trạch thấy mình đã đoán trúng suy nghĩ ở trong lòng Lâm Nhụy thì không khỏi hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt tuấn tú có chút đen.

Động tác cắm huyệt đột nhiên ngừng lại. "Em không nói thì anh đây liền không làm..."

Cái uy hiếp này quả thật là muốn mạng người.

Lâm Nhụy bị loại khoái cảm nửa vời này treo ở giữa không trung, vừa khó chịu lại vừa ngứa, cô vặn vẹo thân thể muốn tiếp tục nhưng cố tình người đàn ông trước mặt lại không dao động, chỉ mắt lạnh nhìn cô vặn vẹo.

Lâm Nhụy bị dày vò đến không chịu được.

Cuối cùng, chung quy vẫn là dục vọng chiến thắng lý trí, cô cắn môi khó nhịn trả lời: "Về sau vẫn luôn cho anh cắm huyệt có được không?... A, Lục Trạch... Anh mau động đia, ma xát một chút.... Tiểu huyệt thật ngứa!"