Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 706: Bất đắc dĩ của Vinh Khải Cao




Ba ngày sau Vưu Lợi Dân cũng từ thủ đô chạy về Hồng Châu, chủ động lập tức đến gặp Vinh Khải Cao.

Đối với lớp chính trị cao đó chính là lễ phép, đối với Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân vô cùng xem trọng. Theo nhiều phương diện mà nói, Vinh Khải Cao là một vị lãnh đạo khá nghiêm túc, đương nhiên thân là Bí thư Thành ủy Vinh Khải Cao có đầy đủ quyền lực, cũng không phải "lạm dụng người tốt", đây chính là tính chất đặc biệt cơ bản của chính trị.

Cũng không bắt buộc Vưu Lợi Dân mỗi lần đến thủ đô gặp các vị lãnh đạo cấp cao về phải báo cáo qua Vinh Khải Cao, nhưng chuyện lần này không giống như những lần trước. Thứ nhất Phó thủ tướng Hồng có địa vị và thân phận khá mẫn cảm, mọi người trong nhóm đều hiểu khá rõ ràng, Phó thủ tướng Hồng bỗng nhiên đến thủ đô nhận chức, chính là thủ trưởng tối cao có tính cách vô cùng quyết đoán, có nhiều mô hình phức tạp đã trở nên khó nắm bắt nên làm cho các lãnh đạo cấp cao có chút không thỏa mái. Thứ hai, lần này Vưu Lợi Dân đến gặp Phó thủ tướng Hồng không phải làm theo phép tắc mà do Phó thủ tướng Hồng triệu kiến. Sau khi Hồng lão tổng trở vào kinh thành đã trực tiếp triệu kiến khá nhiều lãnh đạo chủ chốt của các tỉnh, thành phố.

Để tránh hiểu lầm, Vưu Lợi Dân chủ động điện thoại hẹn gặp Vinh Khải Cao.

Vưu Lợi Dân đi vào tỉnh ủy số 1 lầu ba ký túc xá là túc Tào Thành Tảo cung kính đứng trên hành lang chờ đón.

- Chủ tịch tỉnh Vưu khỏe không.

Vưu Lợi Dân mỉm cười gật đầu nói:

- Tiểu Tào.

Đối với Tào Thành, Vưu Lợi Dân ấn tượng không tồi chút nào, vị này tuy tuổi còn trẻ nhưng tinh thông quy tắc, là người điềm đạm, chắc chắc, làm việc khiêm tốn, có thể nói mạnh "vì gạo bạo vì tiền". Vưu Lợi Dân thích thưởng thức văn chương bốc đồng và quyết đoán của Phạm Hồng Vũ thế nào thì thích thưởng thức Tào Thành như vậy. Với thân phận và địa vị của Vưu Lợi Dân hiện giờ việc đề bạt đã không thể nào chỉ do ý thích cá nhân ông ta tự quyết định được nhưng số lượng được giữ lại thì có khả năng. Ngay khi ông đánh giá cao một số cán bộ đó, thì có thể sẽ đề bạt hắn.

- Chủ tịch tỉnh Vưu, mời ngài.

Lập tức Tào Thành cùng với Vưu Lợi Dân đi vào văn phòng của Vinh Khải Cao.

Vinh Khải Cao ngồi ở bàn tiếp khách, thấy Vưu Lợi Dân vào cửa liền đứng dậy mỉm cười nói:

- Chủ tịch tỉnh đã về rồi sao? Mấy ngày nay chắc cực cho anh lắm.

- Ha ha, cũng là công việc, có gì khổ cực đâu.

Vưu Lợi Dân bước đến gần Vinh Khải Cao đưa tay ra bắt.

Vinh Khải Cao cười cười mời Vưu Lợi Dân ngồi xuống, không khí rất hòa hợp, Tào Thành mang cho Chủ tịch tỉnh ly trà, sau đó nhẹ nhàng lui ra ngoài.

- Chủ tịch tỉnh, không nghĩ được Phó thủ tướng Hồng lại đích thân gọi đến, lại muốn mang đồng chí Minh Sơn đi.

Vinh Khải Cao nâng chén trà lên uống một ngụm, chủ động mở đầu câu chuyện, giọng điệu cũng bình thường. Vinh Khải Cao vốn thường hay hút thuốc, nghiện thuốc lá cũng nặng, gần đây ý thức được nên giảm hút bớt. Dù sao cái tuổi cũng không tha cho bất cứ ai, phải chú ý giữ gìn sức khỏe, cho nên Vưu Lợi Dân đến đây cũng không hút thuốc.

Vưu Lợi Dân cười nói:

- Đúng vậy, Phó thủ tướng Hồng khi nói đến chuyện này thật sự tôi cũng không nghĩ đến, nên cũng không chuẩn bị được tư tưởng. Dưới sự lãnh đạo của đồng chí Minh Sơn, Ngạn Hoa hai năm qua đã tiến bộ vượt bậc, mọi công việc đều vững vàng.

Lời nói này chính nói cho Vinh Khải Cao nghe do Phó thủ tướng Hồng điểm tướng không phải ông ta đề cử. Phải nói Vưu Lợi Dân thân là chủ tịch một tỉnh, đề cử những cán bộ đắc lực lên cấp lãnh đạo, cũng xem như vì đất nước nhưng vượt qua Bí thư Thành ủy thì chuyện này cũng không tốt đẹp gì, nên cần giải thích một câu.

Lời nói này, Vinh Khải Cao thật sự khá tin tưởng.

Vưu Lợi Dân cố ý mời Khâu Minh Sơn đến tỉnh đảm nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh, Vinh Khải Cao cũng biết đến. Với năng lực xuất chúng, trẻ trung khỏe mạnh Bí thư Thành ủy trực thuộc thàn phố cấp ba thăng quan một cấp đảm nhiệm chức lãnh đạo tỉnh cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên Khâu Minh Sơn là người có tài như vậy nên Vưu Lợi Dân càng muốn giữ làm trợ thủ cho ông ấy.

Vinh Khải Cao hỏi:

- Phó thủ tướng Hồng đang định thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước, là có ý gì?

Vưu Lợi Dân liền mang chuyện nội dung câu chuyện Phó thủ tướng Hồng đã nói hồi báo sơ qua.

Vẻ mặt Vinh Khải Cao thoáng trở nên nghiêm túc hơn, trầm giọng nói:

- Chủ tịch tỉnh, Phó thủ tướng Hồng muốn thực hiện nhanh chóng việc thay đổi cơ chế công tác của các doanh nghiệp nhà nước trên diện rộng, chỉ đạo tư tưởng này rất đúng, phải thận trọng, phải phòng ngừa quốc hữu hóa xói mòn tài sản, quan điểm này cũng rất chính xác. Thực hiện công việc này nhất định phải thận trọng, bước đi không thể bước quá nhanh, ngọc ra nhanh quá sẽ không đạt...

Lời nói này của Vinh Khải Cao kỳ thật làm cho lòng hắn khá rối rắm, thậm chí không biết phải làm sao.

Nói một cách nghiêm túc, Vinh Khải Cao thuộc loại cán bộ bảo thủ, từ những năm 1970, ông ta cũng là Tỉnh ủy, mỗi tỉnh trong cả nước có một vị Bí thư Đảng ủy, mỗi người mỗi tính, có một người về kinh nghiệm lý lịch gã ta nhiều hơn hắn. Vinh Khải Cao quản lý địa phương theo quan niệm ổn định, thật sự không muốn thay đổi.

Hết thảy mọi chuyện tiến hành theo chất lượng.

Nhưng trước sau và khi thống nhất hai nhiệm kỳ Chủ tịch tỉnh, quan niệm chấp chính hai kỳ đó và ông ta khác nhau, Lôi Vân Cương là phái kiên định cải cách, còn Chủ tịch tỉnh đảm nhiệm áp dụng biện pháp cải cách đó. Lôi Vân Cương và Vưu Lợi Dân cùng đến nơi này, tuy nhiên phong cách làm việc của Vưu Lợi Dân và Lôi Vân Cương rất khác nhau.

Lôi Vân Cương chẳng những hành động thiết thực, mà còn chú trọng việc tuyên truyền dư luận, biểu hiện hết sức mạnh mẽ, cứng rắn dị thường, tư thế điệu bộ át người khác, chính vì thế mà mâu thuẫn với Vinh Khải Cao, việc này nhanh chóng được công khai.

Vưu Lợi Dân không giống như vậy.

Nhiều khi Vưu Lợi Dân chỉ làm không nói.

Giống như chuyện cải tạo đường cao tốc Hồng Nam, với chuyện lớn như vậy nhưng Vưu Lợi Dân chỉ "vùi đầu" vào công việc, không muốn tuyên truyền cho dư luận, không tạo thanh thế, kiên định thực hiện theo phương thức của mình. Hiện giờ đường cao tốc đã được tài trợ, chuẩn bị chính thức bắt đầu thi công.

Cơ chế làm việc của Doanh nghiệp nhà nước ở Địa khu Ngạn Hoa thay đổi, khu kinh tế Hồng Châu mới thành lập rất phát triển, tiến cử tập đoàn Lệnh thị thành lập Khu công nghiệp điện tử. Mọi việc chính là làm những công việc thực tế trước sau đó nói sau.

Ở bên ngoài, Vưu Lợi Dân tỏ ra vô cùng nghiêm chính, rất tôn trọng vị lãnh đạo Vinh Khải Cao này.

Thật sự mà nói, mưu lược của Vưu Lợi Dân còn cao minh hơn Lôi Vân Cương, giữa Chủ tịch tỉnh và Bí thư Thành ủy không thể tránh khỏi mâu thuẫn khi thưc hiện công việc, nhưng chỉ cần không thể hiện ra ngoài, Vinh Khải Cao nhất định sẽ tha thứ còn nhất định ủng hộ nữa.

Như chuyện tự mình dẫn tổ điều tra đến Ngạn Hoa điều tra, thái độ của Vinh Khải Cao rất rõ ràng, liền ủng hộ đám người của Vưu Lợi Dân, Khâu Minh Sơn nhiều.

Bí thư Thành ủy là người có thể nắm trong tay toàn cục.

Đây chính là chỉ tiêu cân nhắc hàng đầu.

Nhưng, Vinh Khải Cao cũng dần dần phát hiện chính mình vô tình bị Vưu Lợi Dân "trói lên xe ngựa".

Đương nhiên, chuyện này có liên hệ đến tình hình chính trị cả nước.

Trước mắt có biện luận thế nào cũng tiến hành hừng hực khí thế, một số đồng chí của tỉnh phải chịu trách nhiệm bài tỏ thái độ tương đối rõ ràng. Dù ở phương diện này Vinh Khải Cao cũng vô cùng cẩn thận, chưa bao giờ công khai bày tỏ thái độ.

Kết quả, Vưu Lợi Dân đã dùng thực tế hành động để bày tỏ thái độ.

Thân là Bí thư Thành ủy, Vinh Khải Cao đối với chuyện Phó thủ tướng Hồng đến thủ đô khá rõ nguyên nhân, thủ trưởng tối cao áp dụng sách lược ý tưởng của Vưu Lợi Dân trùng khớp, mọi người nói gì thì nói, tôi làm việc của tôi, trực tiếp triển khai hoạt động cải cách kinh tế trong các lĩnh vực, dùng kết quả để cho thấy thái độ.

Vinh Khải Cao không nghĩ Phó thủ tướng Hồng lại nhanh chóng nhắm đến tỉnh Thanh Sơn đến vậy, lại trực tiếp rút Khâu Minh Sơn đến nội các Chính phủ chủ trì việc thay đổi cơ chế công tác doanh nghiệp trong cả nước.

Việc này rất dễ bị các vị lãnh đạo cấp cao cho rằng tỉnh Thanh Sơn muốn khoe khoang.

Điều quan trọng hơn chính là Vinh Khải Cao không có biện pháp phản đối.

Từ ý nào đó có thể cho thấy được thái độ của Vinh Khải Cao rồi.

Mặc kệ trong lòng ông ta có nghĩ vậy hay không.

Vinh Khải Cao có chút tức giận.

Vì điều này nên ông ta đã không đợi Vưu Lợi Dân trở về, trực tiếp chỉ thị Ban tổ chức tỉnh ủy khởi động việc khảo khát nguyên nhân, hiểu được những điều Vưu Lợi Dân nói, ông ta vô cùng tức giận.

Cho nên khi Vưu Lợi Dân từ thủ đô trở về đầu tiên đã chủ động đến nhà gặp Bí thư Vinh, nếu ngài có giận, xin ngài cứ phê bình, tôi sẽ nhận.

Đã lặng lẽ gắn người ta trên "chiếc xe ngựa" thì cũng không thể không cho "lão đại" này tức giận, để có thể thấy thỏa mái hơn sao?

Tuy nhiên, Vinh Khải Cao cũng không phải là người tầm thường, là người tập dưỡng khí nên dù trong lòng có tức giận thế nào cũng không dễ dàng thể hiện ra ngoài, chỉ có điều biết biểu đạt sự bất mãn của mình.

Vưu Lợi Dân mỉm cười nói:

-Ý kiến của Bí thư Vinh, tôi hoàn toàn đồng ý, cũng đã hướng Phó thủ tướng Hồng nói qua.

Vinh Khải Cao khẽ gật đầu nói:

- Hy vọng đồng chí Minh Sơn có thể hoàn thành được công việc này. Hắn đi lần này, công việc ở Ngạn Hoa cũng cần được sắp xếp rồi, Chủ tịch tỉnh anh thấy thế nào?

Vưu Lợi Dân nhận được tin tức, người hiện đương nhiệm Chủ tịch Địa khu ở Ngạn Hoa chính Lâm Khả Tú theo trình tự được nhận chức, đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy, điều này Vưu Lợi Dân không cảm thấy bất ngờ, Lâm Khả Tú chính là cán bộ do Vinh Khải Cao đào tạo. Lúc trước Lương Quang Hoa được điều đi tỉnh, Khâu Minh Sơn theo trình tự được nhận chức, Vinh Khải Cao đã kéo Lâm Khả Tú theo, đơn giản chỉ là quyền lực chế ước lẫn nhau, trong quan trường thường có kỹ xảo.

Điều mấu chốt chính là ứng cử viên Chủ tịch Địa Khu.

Vưu Lợi Dân cũng không kiêng dè lập tức nói:

- Bí thư, cá nhân tôi cho rằng công tác địa phương cần phải duy trì nối liền. Có thể thật sự đồng chí Thanh Tú là cán bộ có năng lực, nhưng thời gian đến Ngạn Hoa không quá dài, sau khi đồng chí Minh Sơn rời đi, Ủy ban Nhân dân bên kia tốt nhất do một đồng chí quen thuộc chủ trì công tác. Doang nghiệp nhà nước ở Ngạn Hoa bước đầu thay đổi cơ chế công tác,tuy nhiên thật sự ở Ngạn Hoa vẫn là nền nông nghiệp rộng lớn, mà công việc nông nghiệp thì hết sức nặng nề. Lần này Bộ Nông nghiệp đặc biệt phái đến đội đến Ngạn Hoa nghiên cứu khảo sát. Chỉ nói điểm này, nếu ở công tác nông nghiệp ở Ngạn Hoa được đổi mới thì còn gì tốt hơn.

Phải làm tốt công tác nông nghiệp, thì thật sự cầ n cán bộ quen thuộc với tình huống ở địa phương dẫn đầu.

Vinh Khải Cao gật gật đầu nói:

-Ý kiến này của Chủ tịch tỉnh, cơ bản tôi đồng ý. Hiện tại xem ra đồng chí Phạm Vệ Quốc thật sự không tệ, anh ta là bộ đổi chuyển sang, tổ chức kỷ luật rất mạnh, nói chung có thể chịu đựng được gian khổ, không sợ cực khổ rồi. Người dân ở Ngạn Hoa ai cũng nể anh ta, anh ta lại lại bộ đội bản địa ở Ngạn Hoa, tình hình tương đối quen thuộc. Tôi nghĩ nên để anh ta thử xem, tôi tin tưởng nhất định anh ta sẽ kết hợp tốt với Lâm Khả Tú đấy. Ở Ủy ban Nhân dân địa khu lúc này phối hợp của bọn họ xem ra rất ăn ý.