Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 671: Đồng chí Hồng Trực Chính




Sau khi tiệc chiêu đãi chấm dứt, đám người Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc, Phạm Hồng Vũ cung kính chào Chủ tịch tỉnh Vưu, sau đó mọi người trở về nhà khách Thanh Sơn. Tối nay, tất cả những đại biểu tiên tiến đều ở tại nhà khách Thanh Sơn.

Về tình về lý, Phạm Hồng Vũ phải đến phòng Khâu Minh Sơn ngồi một lát.

Trong đại hội biểu dương lần này, Cao Khiết không tới tham gia. Cô đang có công việc gấp cần xử lý nên không đi được. Phó chủ tịch thường trực thị xã công tác rất bận rộn.

Cha con Phạm Vệ Quốc, Phạm Hồng Vũ cùng đến phòng ngủ của Khâu Minh Sơn.

Thân là Bí thư Địa ủy, Khâu Minh Sơn tất nhiên là được một phòng riêng.

- Hồng Vũ, vì sao tin tức chuyên gia Hongkong trong tuyến đầu chống lũ, báo tỉnh còn chưa đưa tin?

Phạm Vệ Quốc hơi kỳ quái hỏi.

Thuần túy luận sự, đây là một tin tức rất có giá trị. Theo lý, báo tỉnh hẳn là phải đưa tin trước tiên. Hiện tại, ngày mai đại hội biểu dương sẽ được cử hành, báo tỉnh không ngờ vẫn chưa đưa tin về sự kiện này, làm cho người ta cảm thấy rất khó hiểu.

Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói:

- Có người không muốn gánh nguy hiểm.

Phạm Vệ Quốc tức giận nói:

- Những người này, bất kể chuyện gì, đều nhất định phải buộc nó với chính trị. Quả thực là hoang đường.

- Cãi cọ có được gì đâu. Cẩn thận một chút cũng không đáng trách.

Phạm Hồng Vũ thật ra lại rất thoáng, cười vì Ban Tuyên giáo mà giải thích một câu. Từ sau cái bài văn trên Diễn đàn thời sự trở thành tài liệu tham khảo nội bộ, chuyện này liền trở nên cực kỳ mẫn cảm. Ban Tuyên giao Thanh Sơn quả thật không có nghĩa vụ vì Phạm Hồng Vũ mà phất cờ reo hò, vô duyên vô cớ tiến vào ổ thị phi đó.

Khâu Minh Sơn thản nhiên nói:

- Nhất định phải gắn nó với chính trị, không gắn không được.

Phạm Hồng Vũ nói:

- Đúng vậy!

Khâu Minh Sơn liếc mắt nhìn hắn. Phạm Hồng Vũ mỉm cười gật đầu, Khâu Minh Sơn liền hoàn toàn xác định Phạm Hồng Vũ đã hiểu rõ ý tứ của ông, nói không chừng đã sớm có an bài phía sau. Chỉ có điều thời cơ chưa tới thôi. Người này tuổi trẻ, nhưng thiên phú chính trị lại không hề tầm thường. Có đôi khi còn khiến cho Khâu Minh Sơn được mở rộng tầm mắt.

Bước vào phòng Khâu Minh Sơn, Phạm Hồng Vũ cung thỉnh hai vị trưởng bối ngồi xuống, còn mình tạm thời làm nhân viên phục vụ, vì Khâu Minh Sơn và bố mình châm trà rót nước.

Khâu Minh Sơn nâng tách trà lên uống, chậm rãi nói:

- Phạm Hồng Vũ, làm việc thì phải nhìn tình huống. Không thể cậy mạnh được. Nhân định thắng thiên, trong rất nhiều tình huống chỉ là một câu khẩu hiệu.

Không thể nghi ngờ, Khâu Minh Sơn là đang phê bình chuyện Phạm Hồng Vũ bị nước lũ cuốn đi.

Là chỉ huy cao nhất nơi tiền tuyến, an nguy của bản thân liên quan đến sĩ khí binh sĩ, không thể khinh thân phạm hiểm được.

Phạm Hồng Vũ khom người nói:

- Bí thư Khâu phê bình rất chính xác. Mấu chốt vẫn là kinh nghiệm không đủ, phán đoán tình huống không chính xác. Bằng không thì đã sớm lui lại, sơ tán nhân viên thì sẽ không phát sinh chuyện đó rồi.

Phạm Vệ Quốc vội nói:

- Hồng Vũ, Bí thư Khâu phê bình con nhất định phải nhớ kỹ. Lần sau không được tái phạm sai lầm này.

- Vâng!

Phạm Hồng Vũ lại hướng cha cúi người, kính cẩn mà đáp.

Chuyện này khiến cho rất nhiều người quan tâm hắn phải lo lắng. Phạm Hồng Vũ trong lòng cảm thấy có chút áy náy.

- Bí thư Khâu…

Phạm Hồng Vũ lấy thuốc lá, kính Khâu Minh Sơn,và bố mình một điếu.

Phạm Vệ Quốc hút thuốc, trầm tư nói:

- Hồng Vũ, các chuyên gia Hongkong ở huyện Vân Hồ điều tra khảo sát, ba thấy ý tưởng này rất đáng tham khảo.

Phạm Vệ Quốc tác phong công tác là nhất quán, kiên định. Những phương pháp mà Đổng Toàn Khánh nói tới, đối với ông rất có tính dẫn dắt.

Phạm Hồng Vũ gật đầu nói:

- Giáo sư Đổng là chuyên gia nghiên cứu học vấn chân chính, rất tập trung vào việc giải quyết vấn đề thực tế. Nhưng con mời họ tới lúc này, ngoại trừ nghiên cứu phương án phát triển kinh tế cho huyện Vân Hồ sau này thì còn có một mục đích khác. Đó chính là hoàn thiện tri thức cho cán bộ huyện Vân Hồ. kinh tế thị trường chân chính, đối với tuyệt đại bộ phận cán bộ chúng ta mà nói là trống rỗng, hoàn toàn dựa vào chính mình mò mẫm, cái giá phải trả rất cao, tốc độ cũng quá chậm. Con có chút chờ không được.

Phạm Vệ Quốc không khỏi có chút buồn cười, mang theo ý tứ giáo huấn nói:

- Con xem con đó, vừa mới tiếp nhận phê bình của Bí thư Khâu, chỉ trong chớp mắt lại phạm phải bệnh cũ. Nóng vội là không được đâu.

Nói thật, Phạm Vệ Quốc đối với con trai của mình hài lòng đến vô cùng. Chính là Phạm Hồng Vũ thăng tiến quá nhanh. Chưa đến hai bốn tuổi đã là Chủ tịch huyện, cũng làm cho người khác phải nhìn chằm chằm. Cố tình còn gây sức ép và luôn luôn lập dị. Phạm Vệ Quốc cảm thấy, tất yếu nên cho hắn một cảnh cáo, khiến hắn bình ổn tinh thần mà suy nghĩ kỹ.

Khâu Minh Sơn nói:

- Vệ Quốc, biết con không ai ngoài cha. Nó là con của anh, đức tính gì anh không rõ ràng lắm sao? Tôi thấy Chủ tịch huyện Phạm hiện tại trong lòng đang tính toán, sang năm làm sao mà phát triển Vân Hồ trở thành một huyện có nền kinh tế mạnh ở thành phố Tề Hà. Về phần năm sau, Chủ tịch huyện Phạm, mục tiêu của cậu chính là huyện có nền kinh tế đứng đầu trong toàn tỉnh chứ?

Phạm Hồng Vũ cười nói:

- Bí thư Khâu, mục tiêu này của ngài rất cao, sợ là khó mà hoàn thành. Nếu có thể cho thêm hơn một năm giảm xóc thì có lẽ sẽ thực hiện được.

Khâu Minh Sơn và Phạm Vệ Quốc lập tức giật mình, ngơ ngác nhìn nhau.

- Như thế nào, con thật có ý tưởng này?

Phạm Vệ Quốc kinh ngạc hỏi.

Có vẻ vừa rồi, Khâu Minh Sơn rõ ràng là nhạo báng Phạm Hồng Vũ, không ngờ lại nói trúng.

Phạm Hồng Vũ như cười như không nói:

- Ba, con người có lý tưởng, có mục tiêu phấn đấu cũng không phải là chuyện xấu.

- Đương nhiên, không phải là chuyện xấu. Chỉ là đó là sự thật sao? Con thật sự nắm chắc?

Phạm Vệ Quốc càng thêm kinh ngạc, giống như lời nói, biết con không ai ngoài cha. Ông biết rõ tính cách của Phạm Hồng Vũ, nếu không có vài phần nắm chắc, tuyệt đối không dám ngay trước mặt ông và Khâu Minh Sơn nói lời đao to búa lớn như vậy.

Phạm Hồng Vũ nói:

- Trăm phần trăm nắm chắc, nhất định là không có. Tuy nhiên, chỉ cần có thể kiên định dựa theo sách lược mà làm, trung gian không có phát sinh vấn đề thì hai ba năm cũng không phải là không có chút hy vọng. Nói thật, giai đoạn hiện tại, tất cả các khu huyện hành chính, bao gồm các khu của Hồng Châu, đều không có huyện mạnh về kinh tế, công nghiệp trụ cột cũng không rõ ràng. Phải đuổi kịp và vượt qua họ cũng không phải là khó khăn. Càng về sau, khó khăn mới thật sự lớn.

Hơn nữa, sau khi bất động sản trở thành sản nghiệp trụ cột. Thành phố giá đất tăng vọt thì khi đó huyện Vân Hồ muốn đuổi kịp và vượt qua Hồng Châu thì quả thật là si tâm vọng tưởng. Cán bộ toàn huyện đồng tâm hiệp lực, cực lực phấn đấu một năm, sáng tạo ra tốc độ tăng trưởng GDP cao một chút thì sẽ phát triển.

Nói tới đây, Phạm Hồng Vũ bỗng nhiên mỉm cười nói:

- Bí thư Khâu, cha, kỳ thật đối thủ mà con lo lắng nhất chỉ có hai.

- Hai?

Khâu Minh Sơn và Phạm Vệ Quốc đều có điểm tò mò.

- Người thứ nhất chính là khu kinh tế mới Hưng Thịnh Hồng Châu, thứ hai chính là thị xã Ngạn Hoa.

Khu kinh tế mới Hưng Thịnh Hồng Châu là khu kinh tế cấp huyện, do tập đoàn điện tử Phồn Thịnh xây dựng nên. Cho tới bây giờ vẫn là hạng mục đầu tư lớn nhất mà tỉnh Thanh Sơn có được. Một khi được đầu tư xong, không nghi ngờ tài chính thu nhập sẽ rất lớn. Về phần thị xã Ngạn Hoa thì càng lý giải rồi. Một thị trấn với hình thức Phong Lâm mỗi năm đem về mức độ tăng trưởng bằng tổng giá trị của một huyện nghèo ở phía nam, chứ đừng nói cho là doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ hoàn thành, đang sáng tạo ra đại lượng hiệu quả và lợi ích.

Khâu Minh Sơn cười ha hả nói:

- Tôi chỉ đứng nhìn thôi, các người thích đánh nội chiến, tôi không xen vào.

Phạm Hồng Vũ cũng mỉm cười.

Khu kinh tế mới Hưng Thịnh trực thuộc thành phố Hồng Châu. Bí thư Thành ủy Hồng Châu Cao Hưng Hán là nhạc phụ tương lai của Phạm Hồng Vũ. Phó chủ tịch thường trực thị xã Ngạn Hoa Cao Khiết là vợ tương lai của hắn. Phạm Hồng Vũ nhất định phải đấu tranh với bà xã và nhạc phụ, đó chính là chuyện của hắn, Bí thư Khâu không muốn trộn lẫn vào.

- Hồng Vũ, kỳ thật Vân Hồ có thể trở thành một huyện mạnh trong toàn tỉnh hay không thì cũng không quan trọng. Cũng không cần ở vấn đề này mà câu nệ quá. Chỉ cần biện pháp của các người được thông, kinh tế Vân Hồ nảy sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đó mới chính là mấu chốt. Bởi vì bất kể là khu kinh tế mới Hưng Thịnh hay là thị xã Ngạn Hoa, việc học tập là không dễ dàng. Khu công nghiệp điện tử Phồn Thịnh và thị trấn Phong Lâm, những địa phương bình thường đều không thể làm được. Nhưng sản nghiệp mà mọi người nói ra, đặt ở việc đổi mới nông nghiệp và ngư nghiệp thì rất có giá trị. Các người trước cứ đưa ra biện pháp thi hành tốt, thì các huyện thành phố khác đều có thể học theo. Cho dù là không thể học được như đúc từ Vân Hồ, nhưng ít nhất cũng có được hiệu quả nhất định.

Một lát sau, Phạm Vệ Quốc nghiêm chỉnh nói.

Khâu Minh Sơn khẽ gật đầu, rất đồng tình.

Cán bộ lãnh đạo địa vị càng cao thì lại càng chú ý vấn đề tính phổ biến. Một quốc gia lớn, diện tích lãnh thổ bát ngáy, muốn thực hiện ý tưởng cộng đồng giàu có, nhất định phải mở rộng ở một phạm vi thật lớn với biện pháp hữu hiệu. Chỉ mỗi một địa khu phát triển thì không thể đạt được mục đích cộng đồng giàu có được.

- Tôi cũng nghĩ như vậy. Bí thư Khâu, cha, có liên quan đến báo cáo tổng kết doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ hẳn là mau chóng hoàn thành.

Phạm Hồng Vũ đổi đề tài.

Phạm Vệ Quốc cười nói:

- Đã giao cho tỉnh rồi.

- Sao, nhanh như vậy à?

- Nếu doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ đã hoàn thành thì báo cáo tổng kết tất nhiên là cũng không cần kéo dài nữa. Hơn nữa, Chủ tịch tỉnh Vưu thúc giục khá gấp, nghe nói là đã báo danh lên nội các chính phủ.

- Báo danh nội cách chính phủ?

Phạm Hồng Vũ càng thêm giật mình kinh hãi, có chút khó tin nhìn Khâu Minh Sơn và Phạm Vệ Quốc.

- Chẳng lẽ là…

Khâu Minh Sơn gật đầu nói:

- Đúng, là đồng chí Hồng Trực Chính yêu cầu. Ông ấy muốn biết toàn bộ tình huống doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ.

Phạm Hồng Vũ yên lặng gật đầu.

Trước đó không lâu, đồng chí Hồng Trực Chính ở thành phố Minh Châu điều hướng nội các chính phủ, toàn diện chủ trì công tác xây dựng kinh tế. Không nghĩ tới Phó thủ tướng Hồng đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ lại chú ý như vậy.