Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 379: Muốn Động Rồi






Sáng sớm Ngày hôm sau, Lục Duệ tới trụ sở làm việc của thị chính phủ, Trương Thiên Hào tuy rằng hiện tại chủ trì công tác thị ủy, nhưng trước khi bổ nhiệm được đưa xuống, hắn vẫn làm việc ở thị chính phủ, dù sao thị trưởng mới là chức vụ chủ yếu của hắn.
" Xú tiểu tử, cậu còn biết tới thăm tôi à." Vừa thấy mặt Trương Thiên Hào đã vỗ vai Lục Duệ rồi cười mắng,, khiến thư ký của Trương Thiên Hào kinh ngạc, hắn vừa được điều tới thư ký thư ký cho thị trưởng Trương, thư ký tiền nhiệm đã thăng chức xuống làm huyện trưởng một huyện, thư ký này đến chưa được một tuần, cho nên nhìn thấy Lục Duệ thì có chút tò mò.
Trương Thiên Hào kéo Lục Duệ đi vào văn phòng, vừa đi vừa cười nói: "Đây là bí thư Lục Duệ của huyện Đại Hồng, về sau anh ta tới đây thì trực tiếp vào văn phòng là được, không cần thông báo."
Thư ký gật đầu, thầm nghĩ thì ra đây là vị bí thư trẻ con trong truyền thuyết.
Đối với truyền thuyết về vị bí thư trẻ con này hắn ở trong trụ sở thị ủy đã được nghe không ít, người ta chỉ hơn hai mươi tuổi đã là bí thư thực quyền cáp phó ban, huyện Đại Hồng dưới sự quản lý của hắn phát triển không ngừng thì không nói, lại liên hợp với thị trưởng Trương một lưới bắt hết đám cán bộ hủ bại.

Người như vậy, tiền đồ tương lai quả thực chính là một mảng sáng lạng.
Hắn nghĩ như vậy, nhưng bên trong văn phòng của Trương Thiên Hào, không khí lại không hề được thoải mái.
"Chuyện có chút phiền phức." Trương Thiên Hào chậm rãi nói: "Bân tử đi quá vội, có một số việc chúng tôi vẫn chưa kịp làm, trong thị lý hiện tại khá loạn."
Lục Duệ gật đầu, hắn minh bạch ý tứ của Trương Thiên Hào, động tĩnh lần này quá lớn, rất nhiều quan hệ còn chưa kịp thông thuận, Trương Thiên Hào vội vàng đi nhậm chức, chủ trì công tác thị ủy, có thể nói rất nhiều quan hệ hắn chưa kịp câu thông.

Nghĩ một lát, Lục Duệ nói: "Phó thị trưởng Thường vụ giờ là ai?"
Trương Thiên Hào chậm rãi lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa có quyết định, chuyện này phải đợi tỉnh ủy, có điều có thể là hàng không binh."
Trầm ngâm một chút, Lục Duệ nói: "Lý Cư Bằng thế nào?"

"cái này..." Trầm ngâm một chút, Trương Thiên Hào nói: "Hắn có đáng tin không?"
Lục Duệ gật đầu: "Chuyện lần trước tôi đã nói với cậu rồi, nếu không có sự nhắc nhở của hắn thì chuyện còn có chút phiền phức hơn, hơn nữa tôi đoán hắn chắc là người trong kinh thành, chắc có quan hệ ở tỉnh lý.

Quan trọng nhất là, thời gian hắn ở thành phố Tất Phương không ngắn, anh Trương anh chắc có biện pháp hợp tác với hắn."
Trương Thiên Hào lâm vào trầm tư, khác với phân tích tùy tiện của Lục Duệ, hắn nếu đã ngồi lên vị trí bí thư thị ủy, sẽ cân nhắc công tác toàn cục của thành phố Tất Phương, nếu như bên trên gửi một phó thị trưởng lạ hoặc tới đây, khẳng định sẽ liên thủ với thị trưởng mới tới, như vậy đối với khai triển công tác về sau của mình khẳng định là bất lợi.

Nhưng nếu như mình có thể từ trong các phó thị trưởng hiện có của thành phố Tất Phương đề danh một phó thị trưởng thường vụ, đối với mình ngày sau khống chế cục diện toàn thành phố sẽ có tác dụng nhất định.
Nghĩ đến đây, Trương Thiên Hào mỉm cười, nói với Lục Duệ: "Vậy được rồi, buổi chiều tôi tìm đồng chí Cư Bằng tâm sự, hỏi ý kiến của anh ta."
Lục Duệ rất rõ ràng, Trương Thiên Hào đây là muốn mình nhân tình, nhưng hắn không hề thấy phản cảm, dù sao mình sắp phải tới Hàn Quốc rồi, coi như là đi tránh gió đi.
Trương Thiên Hào lại có chút nghiêm túc nói: "Còn có một việc, thị ủy ngày hôm qua nhận được một thông tri, là Ủy ban kiểm tra tỉnh chuẩn bị tra rõ chuyện của ban lãnh đạo huyện Đại Hồng, danh sách người Chu Đồng Vĩ khai ra không ít, thằng ôn này liên lụy tới không ít người, chác người của ban lãnh đạo huyện Đại Hồng bị động tới không ít, , của Ủy ban kiểm tra tỉnh là phải tra tới cùng.

Bí thư Hồ Báo Quốc đã nói trước, kẻ nên bắt thì bắt, kẻ nên giết thì phải giết."
Nghe hắn nói như vậy, Lục Duệ lập tức có chút cảm khái, đây là tính tàn khốc của đấu tranh chính trị, xem ra tỉnh ủy định tiến hành thay máu ban lãnh đạo huyện Đại Hồng, nếu như Đào Ngọc Cường không mượn chuyện của Thiên Thượng Nhân Gian để làm khó dễ mình, Lý Tú Quân không nhân cơ hội động thủ, bên trên cũng sẽ không có cơ hội này, nhưng một khi nội bộ của anh xảy ra vấn đề, chẳng khác dí dao vào tay người ta, lần này người hữu tâm sao có thể bỏ qua cơ hội thẩm thấu vào ban lãnh đạo huyện Đại Hồng.
"Anh Trương, ý của anh là?" Lục Duệ ngồi thẳng dậy, nhìn về phía Trương Thiên Hào, chuyện này mình đã bất lực, mấu chốt vẫn phải xem Trương Thiên Hào có dã tâm khống chế toàn cục đối với huyện Đại Hồng hay không.


Có điều Lục Duệ tin, theo ánh mắt của Trương Thiên Hào, sẽ không thể không nhìn ra tiền cảnh phát triển ngày sau của huyện Đại Hồng.
Trương Thiên Hào mỉm cười, chuyện Lục Duệ có thể nhìn thấy, hắn tất nhiên cũng có thể nhìn ra, thậm chí còn nhìn xa hơn Lục Duệ, dù sao những lời đứng cao nhìn xa không phải là vô nghĩa, người làm tới vị trí bí thư thị ủy, ánh mắt và nhãn giới há có thể kém một phó bí thư huyện ủy?
"Lục Duệ, cậu thấy huyện Đại Hồng để ai làm huyện trưởng thì thích hợp?" Trương Thiên Hào uống một ngụm trà, bỗng nhiên nói với Lục Duệ.
Lục Duệ sửng sốt, lập tức hiểu ra, Trương Thiên Hào là đang trưng cầu ý kiến của mình, nói như vậy, hắn đã biết mình sắp đi ư?
Không đợi Lục Duệ lên tiếng, liền nghe thấy Trương Thiên Hào nói: "Vốn cậu là nhân tuyển thích hợp nhất, có điều cậu cũng biết, chuyện lần này quá ầm ĩ, trong nhà đã đẩy tôi lên, nếu như tiếp tục đẩy cậu lên thì chỉ sợ..."
Đã nói tới nước này thì cũng không phải nói rõ hơn nữa, Lục Duệ rất rõ ràng!" Trương Thiên Hào đây là đang nói với mình, nếu như mình thực sự tranh thủ vị trí huyện trưởng huyện Đại Hồng, hắn thật sự là hữu tâm vô lực.
Nói thật, hai nhân vật chủ yếu dẫn phát sự kiện Thiên Thượng Nhân Gian là Lục Duệ và Trương Thiên Hào, chỉ có thể có một người thăng quan, mà người lại, Trương gia tuyệt đối không thể vì Lục Duệ mà ngăn cản sự phát triển của Trương Thiên Hào, chuyện để người của mình là giá áo cho người khác, những hào môn đại tộc này sao có thể làm được.

Lục Duệ không biết, Trương Thiên Hào vì chuyện này từng cãi vã một trận với người nhà, nhưng lại không thể thay đổi được quyết định của gia tộc.
Thở dài, Lục Duệ biết rất nhiều chuyện mình quả thực sai lầm rồi, hoặc là nói.

Hắn đã đánh giá quá cao năng lực của mình.


Có điều nhìn thấy ánh mắt chân thành của Trương Thiên Hào, Lục Duệ biết, hắn cũng đành bất lực.
Mỉm cười, Lục Duệ nói với Trương Thiên Hào: "Anh Trương, anh không cần phải lo cho tôi.

Có một số việc, chúng ta không thể quyết định được."
Trương Thiên Hào gật đầu, chậm rãi nói: "Huyện Đại Hồng cậu có nhân tuyển thích hơp nào thì nói với tôi."
Lục Duệ minh bạch, Trương Thiên Hào chắc là nghe được phong thanh gì đó, cho nên không hỏi về hướng đi của mình, hắn cũng vui vẻ nói: "Đồng chí phó huyện trưởng Mạnh Khánh Phong của Huyện Đại Hồng không tồi, thái độ công tác cẩn trọng, thành tích thì, nông nghiệp đặc sắc đã mang đến lợi nhuận vô cùng khả quan cho huyện lý, đề cao quần chúng quần chúng cực lớn, tỉnh trưởng Hồng của tỉnh lý cũng không chỉ một lần khích lệ anh ta.

Tôi thấy anh ta có thể làm phó huyện trưởng thường vụ, như vậy đối với về sau về sau sẽ có trợ giúp lớn."
Trương Thiên Hào gật đầu: "Đồng chí này không tồi, tôi từng nghe nói về anh ta."
Lục Duệ nghĩ một lát rồi nói thêm: "Đồng chí Chu Kiến Dân cũng không tồi, đối với tình huống bên trong huyện cũng nắm rất rõ, xử lý quan hệ các phương diện cũng có thể dễ dàn.

Phối hợp lại với đồng chí Mạnh Khánh Phong cũng thuận buồm xuôi gió hơn."
Trương Thiên Hào minh bạch, Lục Duệ đây là đang nói với mình, ai là người thích hợp nhất làm huyện trưởng huyện Đại Hồng.
Cáo biệt Trương Thiên Hào, Lục Duệ về huyện Đại Hồng.
Trên đường nhìn cảnh vật, trong lòng Lục Duệ trăm mối suy tư, mình đã để lại mầm móng cho mảnh đất này, hy vọng có một ngày có thể trưởng thành thành đại thụ che trời.
Buổi tối Lục Duệ vừa ăn cơm chiều thì trưởng ban tuyên truyền huyện ủy Uông Quốc Phú liền đăng môn bái phỏng.
"Bí thư, nghe nói ban lãnh đạo huyện ủy sẽ có biến động?" Cũng không phải là người ngoài, Uông Quốc Phú trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Lục Duệ gật đầu, tâm tư của Uông Quốc Phú hắn minh bạch, dù sao chuyện này đã cũng rất ồn ào huyên náo trong huyện lý, Uông Quốc Phú biết rõ quan hệ của v mìnhà Trương Thiên Hào lúc này tới tìm, vừa là để thám thính tin tức, ngoài ra tất nhiên cũng hy vọng mình có thể có cơ hội đi lên.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ cười nói: "Trưởng ban Uông đừng gấp, thượng cấp thượng cấp lãnh đạo cân nhắc của mình, mọi người chỉ cần an tâm công tác là được rồi."
Uông Quốc Phú sửng sốt, lập tức minh bạch Lục Duệ khẳng định đã câu thông với Trương Thiên Hào, ban lãnh đạo huyện Đại Hồng cho dù là có biến động thì cũng có hạn độ.
Lục Duệ nhìn hắn, bỗng nhiên bật cười: "Thoáng cái tôi đã tới huyện Đại Hồng được một năm rồi nhỉ?"
Uông Quốc Phú gật đầu theo bản năng: "Còn không phải à, khi đó ngài chính là đội viên cứu hoả được bí thư Hoàng Thế Hùng tự mình chỉ điểm."
Khẽ thở dài, trong lời nói của Lục Duệ mang theo một tia phiền muộn: "Đúng vậy, đội viên cứu hoả, hiện giờ lửa tắt rồi, tôi cũng tới lúc phải đi."
Câu này vừa ra khỏi miệng, Uông Quốc Phú lập tức ngây dại, sau một lúc lâu mới bình tĩnh lại: "Bí thư, ngài sắp đi à?"
Lục Duệ cười cười không nói gì.
Thời gian tiếp theo, Lục Duệ ở huyện ủy rất thu minh, thậm chí còn có chút biến thành người vô hình, rất nhiều lúc Lục Duệ thậm chí còn hoàn toàn phối hợp với công tác của Phương Nhân Quý, dần dần, huyện ủy bắt đầu lưu truyền bí thư Lục vụ án lần này lần này đã bị liên lụy.
Cuối cùng, tất cả vào khi Lý Dật Phong của phòng tổ chức tỉnh ủy tự mình dẫn đội tới huyện Đại Hồng khảo sát thì trở nên rõ ràng.
" Trưởng phòng Lý, chúng tôi lại gặp mặt." Lục Duệ trước mặt Lý Dật Phong trước mặt, mỉm cười nói.
Lý Dật Phong lúc này cũng cảm khái vạn phần, mình Lục Duệ cười ha ha nói: "Bí thư Lục, không ngờ anh và tôi lại gặp lại trong tình huống như vậy."
Lục Duệ thở dài: "Đúng vậy.

có ai ngờ được là tôi lại sắp phải đi?".