Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 372: Bí Thư Ủy Ban Kiểm Tra Không Nể Mặt






Buổi chiều ngày mùng 10 tháng 3 năm 2004, tổ điều tra tỉnh ủy tỉnh G đến huyện Đại Hồng thành phố Tất Phương, bắt đầu tiến hành điều tra sự kiện mua dâm tập thể của người Nhật ở thành phố giải trí Thiên Thượng Nhân Gian huyện Đại Hồng.
Thường ủy Tỉnh ủy, bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Trình Dã, thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Chu Đào, bí thư đảng tổ thính công an tỉnh, thính trưởng Hồ Thành Lượng, một đoàn hơn hai mươi người, dưới sự bảo vệ của rất nhiều cảnh sát thính công an tỉnh đến huyện Đại Hồng.
Các lãnh đạo do Bí thư thị ủy thành phố Tất Phương Trương Hạo Vinh, thị trưởng Trương Thiên Hào dẫn đầu đứng ở cửa đại viện, nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo tỉnh ủy đến.
Cửa xe mở ra, người bước xuống đầu tiên là thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Trình Dã.
Trương Hạo Vinh vội vàng đi tới, vươn tay ra nói với nói với Trình Dã: "Hoan nghênh lãnh đạo tỉnh ủy tới thành phố Tất Phương chỉ đạo công tác."
Trình Dã vươn tay nắm tay Trương Hạo Vinh, cười nói: "Đồng chí Hạo vinh khách khí rồi, chúng tôi lần này đến, chủ yếu là để điều tra vấn đề, đối với công tác khác của thành phố Tất Phương các anh, tổ điều tra không có bất kỳ đánh giá gì cả."
Sắc mặt của Trương Hạo Vinh cứng đờ, có chút xấu hổ cười cười, không ngờ Trình Dã không nể tình như vậy, trực tiếp hất lại lời nói của mình về, tuy rằng không nói rõ với mình là tới bới móc lỗi, nhưng người ta nói, lần này chính là đến để điều tra vấn đề, Trương Hạo Vinh anh biểu hiện có nhiệt tình tới mấy cũng vô dụng, tổ điều tra này của chúng tôi, nói trắng ra là chính là đến bắt lỗi.
Thượng cấp và hạ cấp Trong quan trường nói chuyện, bình thường rất ít khi cứng ngắc như vậy, Trương Hạo Vinh không biết mình đắc tội với vị bí thư Trình này lúc nào, chẳng lẽ chỉ bởi vì mình là người của phó bí thư Chu Vĩnh Cường, hắn liền công khai làm khó mình như vậy sao?
Trong trường hợp này mà nói như vậy, Trình Dã chẳng lẽ không sợ dẫn tới sự bất mãn của chư vị đại lão Minh Châu hệ tỉnh G à?
Hắn phục hồi tinh thần lại, Trình Dã đã lướt qua hắn đi về phía Trương Thiên Hào, sau lưng Trình Dã, thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Chu Đào xuống xe.
" Đồng chí Hạo vinh, vấn đề của thành phố Tất Phương cần thị ủy các anh phối hợp với tổ điều tra của chúng tôi, lần này, bất kể là liên quan tới người nào, chúng tôi đều sẽ tra tới cùng." Chu Đào nắm tay Trương Hạo Vinh, mỉm cười nói.
Trương Hạo Vinh lại càng cả kinh, tuy rằng Chu Đào không nói rõ, nhưng ám chỉ như vậy Trương Hạo Vinh sao lại không hiểu? Lần này tổ điều tra tỉnh ủy chỉ sợ không chỉ là đến để điều tra vấn đề, người ta là muốn bắt mấy điển hình ở thành phố Tất Phương.
Trong lòng nghĩ như vậy, trong mắt Trương Hạo Vinh bỗng nhiên nổi lên một tia lo lắng.
Khác với Trương Hạo Vinh, Trình Dã khi bắt tay với Trương Thiên Hào thì vẻ mặt tươi cười: "Đồng chí Thiên hào không tồi, tuổi còn trẻ đã có thành tích như vậy, công tác ở thành phố Tất Phương tôi nghe nói anh làm không tồi."
Trương Thiên Hào hổ thẹn cúi đầu: "Bí thư Trình quá khen rồi, công tác của tôi làm vẫn chưa đủ, bằng không cũng sẽ không xảy ra sơ xót như vậy."

Trình Dã lắc đầu, ý vị thâm trường nói: "Có một số việc, phải xuyên qua bề ngoài mà nhìn vào bản chất, tỉnh ủy nếu đã phái tổ điều tra xuống, tự nhiên là có nguyên nhân.

Ha ha, tư lệnh Dương cứ khen anh suốt, anh đừng làm tôi phải thất vọng nhé."
Nhắc tới cậu, Trương Thiên Hào cười nói: "Đa tạ sự khích lệ của ngài."
Sau khi hàn huyên một trậnvới lãnh đạo thành phố, Trình Dã được mọi người vây quay, bên trái là bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh và thị trưởng Trương Thiên Hào, bên phải là bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Chu Đào và thính trưởng thính công an tỉnh Hồ Thành Lượng.

các lãnh đạo Huyện Đại Hồng đứng ở một bên.

Trương Hạo Vinh cười nói: "Bí thư Trình, tôi giới thiệu thành viên ban lãnh đạo huyện Đại Hồng."
Đào Ngọc Cường lúc này tràn đầy kích động, chuyện được nở mặt nở mặt trước mặt lãnh đạo tỉnh ủy, hắn tất nhiên là không muốn bỏ qua, nhưng không đợi hắn bước ra, liền nghe thấy Trình Dã cười ha ha, khoát tay nói: "Không cần giới thiệu, lần này, tổ điều tra chúng tôi chính là đến để điều tra chuyện huyện Đại Hồng, mỗi một huyện Đại Hồng thường ủy huyện Đại Hồng, chúng tôi đều sẽ đặc biệt tiến hành nói chuyện điều tra."
Trương Hạo Vinh xấu hổ cười cười, thật sự không rõ Trình Dã đây là đang hát bài gì, vừa ra đường đường là một bí thư thị ủy, ở trước mặt hắn không ngờ không có chút mặt mũi nào, không biết trong lòng Trình Dã chồng chất sự khinh bỉ đối với Trương Hạo Vinh, thân là cán bộ kiểm tra kỷ luật, từ trên tài liệu này cũng đã phân tích ra, Trương Hạo Vinh cho dù trong chuyện này không có trách nhiệm chủ yếu, cũng tuyệt đối liên lụy vào trong đó, nhưng áp lực từ các phương diện cùng với chứng cớ lại chỉ có thể khiến Trình Dã lựa chọn bắt to thả nhỏ.

Hơn nữa một tầng quan hệ khác khiến Trình Dã rất khinh thường cách làm người của Trương Hạo Vinh, cho nên mới không nể tình như vậy.
Có điều hắn tuy rằng là nói như vậy, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy cũng không thể quá đáng.


Trình Dã cười nói: "Là như vầy, trước khi đến, chúng tôi đã có tư liệu về lãnh đạo huyện ủy huyện Đại Hồng từ phòng tổ chức tỉnh ủy rồi, các đồng chí thành phố Tất Phương xin cứ về, tiếp theo, tổ điều tra sẽ bắt đầu công tác."
Tất cả mọi người ngẩn ra, không ngờ tỉnh ủy lần này không ngờ là tới thật, tổ điều tra ngay cả cơm tẩy trần cũng không ăn, trực tiếp liền bắt đầu điều tra luôn?
Trương Hạo Vinh và Chu Đồng Phương nhìn nhau một cái, từ trong mắt đối phương đọc được một chút ám chỉ bảo mình cứ an tâm, lúc này mới cười ha ha, nói: "Nếu bí thư trình nói như vậy thì cứ thế đi.

Thị ủy còn có công tác, chúng tôi về trước, thế này đi, để phó thị trưởng Chu của thành phố Tất Phương chúng tôi ở lại với lãnh đạo tỉnh ủy, ngài thấy sao? Bí thư Trình."
Trình Dã và Chu Đào nhìn nhau một cái, gật đầu nói: "Được, đẻ đồng chí Chu Đồng Phương ở lại."
các lãnh đạo thị chính phủ Thị ủy rời khỏi, trước khi lên xe, Trương Thiên Hào và Lục Duệ nhìn nhau một cái, nhẹ nhàng gật đầu.

Mà ngoài dự đoán mọi người là, phó thị trưởng Lý Cư Bằng của thị chính phủ lại đi đến bên cạnh Lục Duệ, nhiệt tình hảo mấy câu với hắn, nhưng sắc mặt Lục Duệ lại trở nên rất cổ quái, nhìn thoáng qua Lý Cư Bằng, gật đầu nói: "Thị trưởng Lý phí tâm rồi."
Lý Cư Bằng cười ha ha, thấp giọng nói: "Lâm Thiên Hoa nhờ tôi hỏi thăm cậu."
Lục Duệ cả kinh, khi ngẩng đầu thì Lý Cư Bằng đã đi xa.
Vừa rồi khi Lý Cư Bằng bắt tay với Lục Duệ, lặng lẽ đưa cho hắn một cái điện thoại di động, hơn nữa nói khẽ: "TRong đây có băng ghi âm."
Tuy rằng không biết rốt cuộc là chuyện gì, nhưng lời nói kế tiếp của Lý Cư Bằng lại khiến Lục Duệ kinh hãi: "Phó thị trưởng Chu thông tri cho anh hắn dừng kinh doanh.


Hôm khác tôi tổ chức các huyện thành phố huynh đệ đến huyện Đại Hồng học tập, đồng chí Lục Duệ.

Phải nhanh chóng niêm phong Thiên Thượng Nhân Gian, chậm trễ ắt sinh biến.

Hôm nay cám ơn anh."
Những lời này khiến Lục Duệ toát mồ hôi.

Mình và Trương Thiên Hào trăm tính vạn tính, cho rằng tỉnh ủy tỉnh ủy tới thì không có vấn đề gì nữa, lại quên mất một điểm, không ngờ Chu Đồng Phương go gan như vậy, dám mật báo riêng cho Chu Đồng Vĩ.

Nếu thật sự là Chu Đồng Vĩ thừa dịp trong khoảng thời gian này di dời chứng cớ của Thiên Thượng Nhân Gian, sự việc sẽ lâm vào ngõ cụt.
Cũng may có Lý Cư Bằng nhắc nhở, Lục Duệ đang khó hiểu vì sao hắn lại giúp minh thì nghe thấy câu Lâm Thiên Hoa nhờ tôi hỏi thăm cậu, hắn lập tức minh bạch.
Lâm Thiên Hoa đã thăng nhiệm làm bí thư thị ủy Dương Minh, mà vị thị trưởng Lý Cư Bằng này nếu là đến từ kinh thành, không chừng chính là con cháu của nhà nào đó, có quen hắn cũng chưa biết chừng.
Có điều cho dù là như vậy, Lục Duệ cũng vẫn nửa tin nửa ngờ, dẫu sao cũng không biết trong đây ghi âm cái gì, Lục Duệ cũng không dám tùy tiện lấy ra.
Tiễn lãnh đạo thị ủy, Chu Đồng Phương tất nhiên thành một nửa địa chủ, cười cười cười cười với các nhóm tỉnh ủy, Chu Đồng Phương nói: "Các vị lãnh đạo, lúc nào thì bắt đầu tìm đồng chí của huyện ủy Đại Hồng để nói chuyện?"
Trình Dã nhíu mày, vừa định lên tiếng thì bí thư Ủy ban chính pháp Chu Đào ở bên cạnh cười nói: "Nếu đã muốn nói chuyện thì nhanh một chút.

Bí thư Trình, anh thấy sao?"

Hắn nếu đã nói như vậy, Trình Dã cũng không tiện nói gì nữa, gật đầu nói: "Đúng vậy, việc này không nên chậm trễ.

Các đồng chí thường ủy huyện ủy Huyện Đại Hồng, chúng ta tới phòng họp."
Đoàn người tới phòng họp, đầu tiên tất nhiên là do bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường phát biểu.
Địa điểm Nói chuyện được chọn trong văn phòng của Đào Ngọc Cường, mà người khác thì cùng các thành viên khác của tổ điều tra chờ trong phòng họp.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sắc mặt Đào Ngọc Cường có chút khó coi từ trong văn phòng đi ra, dù sao đối mặt với bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh, Ủy ban chính pháp Ủy ban chính pháp tỉnh cộng với thính trưởng thính công an tỉnh, ba người cùng hỏi, bất kỳ ai cũng không thể nói là không khẩn trương.
Người được hỏi tiếp theo là huyện trưởng Lý Tú Quân, mà đi vào Lý Tú Quân đi vào, Lục Duệ láy ra di động Lý Cư Bằng để lại, đeo tai nghe, gải vờ như đang nghe nhạc.
Khi Lục Duệ nghe thấy đoạn ghi âm khiến hắn khinh hãi đó thì cả người cứng đờ, sự xung động khiến hắn trong nháy mắt muốn đứng lên đưa đoạn băng ghi âm này cho tổ điều tra tỉnh ủy, nhưng rất nhanh Lục Duệ liền hiểu được, đây căn bản là chuyện không thể, trước tiên không nói giải thích lai lịch của đoạn ghi âm này như thế nào, chỉ là chuyện phải giải thích như thế nào khi mình đặc biệt tiến hành giám thị phó thị trưởng thường vụ có cấp bậc cao hơn mình rất nhiều, riêng điều này đã đủ khiến mình phải dừng chân trên sĩ đồ rồi.

Phải biết rằng, trong quan trường, kiêng kị nhất loại này chuyện lén ghi âm này, giới khác nhau thì có quy tắc khác nhau, anh nếu như làm trái với quy tắc của giới, vậy cho dù anh có năng lực tới mấy cũng sẽ không được tiếp nhận nữa.
Huống chi, Lục Duệ cũng không muốn liên lụy tới Lý Cư Bằng, người ta giúp mình một lần đã là tốt rồi, nếu như để liên lụy tới đối phương, thế chẳng phải là rất không có đạo nghĩa ư?
Nghĩ đến đây, Lục Duệ nhíu mày, cố gắng suy nghĩ xem mình nên làm gì.

Đầu tiên, đoạn ghi âm này có thể xác định, Chu Đồng Phương khẳng định biết Thiên Thượng Nhân Gian của Chu Đồng Vĩ rốt cuộc đang làm gì, thứ hai, trên tay Chu Đồng Vĩ chắc có không ít chứng cớ, bằng không Chu Đồng Phương cũng sẽ không nói ra những lời đó.
Lục Duệ cẩn thận suy nghĩ, trong đầu dần dần vẽ ra hình dáng đại khái của chuyện này.
Vào lúc này, cửa phòng họp mở ra, có người nói: "Đồng chí Lục Duệ, xin mời theo tôi.".