Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 263: Rớt Một Tròng Mắt






"Bí thư Hoàng, vị này là bí thư huyện ủy Đại Hồng, đồng chí Đào Ngọc Cường." Bí thư thị ủy Tất Phương Trương Hạo Vinh mỉm cười giới thiệu v Hoàng Thế Hùng.

Không hề còn bộ dạng nghiêm túc như vừa r ở trước mặt mọi người của huyện ủy Đại Hồng.
Hoàng Thế Hùng nhìn nhìn Đào Ngọc Cường đ nở nụ cười hèn mọn trước mặt mình, ừ một tiếng, trên mặt hiện ra một nụ cười ý vị thâm trường, vươn tay ra.
Đào Ngọc Cường tất nhiên không dám chậm trễ, không đợi bàn tay của Hoàng Thế Hùng bàn tay trước mặt mình đã giơ hai tay nghênh đón, thậm chí còn cong người xuống, cung kính ân cần thăm hỏi: "Chào Bí thư Hoàng, tôi là Đào Ngọc Cường của huyện Đại Hồng."
Lục Duệ từ phía sau nhìn lên, chỉ thấy Hoàng Thế Hùng không hề nhìn bất kỳ ai, nhưng trong nháy mắt y vươn tay ra, tất cả cán bộ đều ưỡn thẳng người, giống như ánh mắt của Hoàng Thế Hùng đang nhìn lên người mình vậy.

Đào Ngọc Cường dứng trước mặt Hoàng Thế Hùng thì càng như vậy, tuy rằng Hoàng Thế Hùng chỉ mỉm cười với mình, nhưng hắn lại cảm thấy giống như có một cỗ cường đại cực kỳ cường đại từ bốn phương tám hướng bao phủ lên người mình, khiến mình có cảm giác như ngạt thở.
Loại áp lực này là vô hình, đến từ chính khí trường của bản thân Hoàng Thế Hùng.

Dùng danh ngôn trên mạng từ kiếp trước của Lục Duệ mà nói thì cái này gọi là vương bát chi khí.

Thời gian Đào Ngọc Cường và Hoàng Thế Hùng bắt tay không, chỉ nhẹ nhàng nắm cái rồi bỏ ra, giống như điểm tới là dừng.

Lãnh đạo bắt tay v bắt tay cũng có học vấn, đối với cấp dưới được coi trọng thì bình thường sẽ nắm rất chặt, hơn nữa còn động viên một phen, thái độ của Hoàng Thế Hùng hôm nay nói rõ là căn bản không thèm để ý tới Đào Ngọc Cường.
Đào Ngọc Cường tất nhiên không dám biểu hiện sự lo lắng trong lòng ra ngoài, trên mặt vẫn nở nụ cười khiêm cung.
Bí thư Hoàng, vị này là huyện trưởng huyện Đại Hồng Lý Tú Quân." Trương Hạo Vinh tiếp tục giới thiệu.
Lý Tú Quân đồng dạng bước nhanh về phía trước, hai tay nắm chặt tay Hoàng Thế Hùng, cung kính nói: "Bí thư Hoàng, tôi là Lý Tú Quân." Đồng dạng, Hoàng Thế Hùng vẫn chạm lướt tay Lý Tú Quân một cách rồi thôi.
"Bí thư Hoàng, vị này là phó bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng, đồng chí Phương Nhân Quý." Ngoài dự đoán của mọi người, Trương Hạo Vinh không ngờ bỏ qua bí thư huyện ủy Lục Duệ, giới thiệu tới Phương Nhân Quý luôn.

Các thường ủy thị ủy Tất Phương sau lưng hắn biến sắc, ngay cả các thường ủy huyện ủy huyện Đại Hồng sắc mặt cũng trở nên cổ quái.

Dựa theo quy củ, Lục Duệ là người xếp thứ ba sẽ bắt tay sau huyện trưởng Lý Tú Quân, nhưng Trương Hạo Vinh như vậy như vậy, lập tức khiến cho người hữu tâm cảm thấyđược gì đó.


Chỉ có điều, các thường ủy huyện ủy nghĩ là Lục Duệ khẳng định đã đắc tội với bí thư thị ủy, mà các thường ủy các thường ủy thì cảm thấy, Trương Hạo Vinh đây là đang giữ thể diện cho người của mình.
Chỉ là không ai chú ý tới, mấy thường ủy tỉnh ủy đứng sau lưng Hoàng Thế Hùng đều hơi nhíu mày, thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng tổ chức Đường Ba và thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ủy ban kiểm tra Kiều Nhâm Lương nhìn nhau một cái, một chút vẻ mặt cổ quái.
Trương Hạo Vinh tất nhiên không chú ý tới những điều này, hắn vẫn tiếp tục giới thiệu với Hoàng Thế Hùng: "Đồng chí Phương Nhân Quý là cán bộ kỳ cựu của huyện Đại Hồng, từ trước tới nay công tác rất cố gắng, cũng giành được thành tích không tồi..."
Hoàng Thế Hùng mặt không chút thay đổi ừ một tiếng, vươn tay vỗ lên vai Phương Nhân Quý: "Tiếp tục nỗ lực lên."
Phương Nhân Quý được Hoàng Thế Hùng vỗ như vậy, trong lòng lập tức kích động, thành tích của mình có thể được bí thư tỉnh ủy tán thành, một câu cổ vũ năm chữ lập tức khiến hắn kích động không thôi, liên tục gật đầu liên tục gật đầu: "Cảm tạ bí thư Hoàng, cảm tạ bí thư Hoàng."
Lướt qua Phương Nhân Quý, Hoàng Thế Hùng tiếp tục tiến về phía trước, lãnh đạo tỉnh ủy phía sau cũng theo trình tự bắt tay với đám người Đào Ngọc Cường.
Đến phiên Lục Duệ, Trương Hạo Vinh ở bên cạnh há miệng đang định lên tiếng thì thấy Hoàng Thế Hùng cười nó: "Đồng chí tiểu Lục, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Mọi người sửng sốt, sắc mặt của Trương Hạo Vinh thì khẽ biến, hắn tất nhiên biết lúc trước trên lễ tốt nghiệp trường đảng đã có chuyện gì, chỉ có điều căn cứ vào tin tức mình nhận được, Lục Duệ này chỉ là bởi vì công tác cùng với cháu gái của bí thư Hoàng, cho nên mới được bí thư Hoàng coi trọng.

Nhưng tựa hồ từ trong ngữ khí vừa rồi của Hoàng Thế Hùng, Trương Hạo Vinh nhạy bén nhận ra được quan hệ giữa hai người chỉ sợ so với mình tưởng tượng thì thân mật hơn nhiều.
"Bí thư Hoàng, vị này là phó bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng..." Trương Hạo Vinh mỉm cười chỉ vào Lục Duệ, đang muốn giới thiệu cho Hoàng Thế Hùng, nhưng không ngờ rằng Hoàng Thế Hùng đã ngắt lời: "Không cần giới thiệu, tiểu tử này không lạ gì với tôi, Lục Duệ phải không, nổi danh tuổi trẻ mà thành thạo ở trường đảng."

Nói xong, Hoàng Thế Hùng kéo tay Lục Duệ cười nói: "Chuyện Lần này, cậu làm không tồi, tỉnh ủy rất hài lòng, tôi cũng rất hài lòng."
Khiêm tốn cười khiêm tốn, lúc này đối mặt với Hoàng Thế Hùng hắn đã không còn khẩn trương như lần đầu, hơn nữa, ngay cả người có công khai quốc là Lam lão, Chu lão và Lâm lão mình đều gặp rồi, đối mặt với Hoàng Thế Hùng Lục Duệ đã không còn cảm giác khẩn trương đứng ngồi không yên.
" Đều lãnh đạo chỉ huy đúng cách, tôi chỉ biết làm việc mình được giao thôi." Lục Duệ cầm tay Hoàng Thế Hùng, khiêm tốn nói.
" Ha ha, cậu thanh niên này sao mà giỏi thế, quá mức lão thành rồi, một chút nhuệ khí của thiếu niên đắc chí cũng không có, nghe nói cậu xây dựng nông nghiệp rất giỏi, ở huyện Thuận An tôi được mở mang không ít kiến thức, sao, ở huyện Đại Hồng này có ý tưởng gì không?" Thái độ đối đãi với Lục Duệ của Hoàng Thế Hùng rõ ràng khác xa người khác, không chỉ vỗ vai khen ngợi, hơn nữa còn tươi cườ đề xuất vấn đề với Lục Duệ.
Nhìn thấy loại hỗ động này giữa hai người, các lãnh đạo huyện và thành phố đứng cạnh sắc mặt đều thay đổi, bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh của Tất Phương lúc này vẻ mặt vẻ mặt biến hóa, hắn vạn vạn lần không ngờ tin tức của mình không ngờ sai lầm, thằng ôn Lục Duệ này rõ ràng có quan hệ rất không đơn giản với bí thư Hoàng, xem ra địa vị của ở trong lòng bí thư Hoàng rất cao, nếu không với tính cách của Hoàng Thế Hùng thì không thể ở trước mặt nhiều người như vậy cất nhắc hắn.
Đến phiên lãnh đạo tỉnh ủy khác bắt tay với Lục Duệ thì Trương Hạo Vinh sắc mặt càng thay đổi.
Trừ bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Đường Ba khi bắt tay Lục Duệ thì mỉm cười cổ vũ ra, phó bí thư tỉnh ủy Hướng Như Bách, bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Mã Hồng Nhạn đều rất khách khí chào hỏi Lục Duệ, khiến cho Trương Hạo Vinh và các các thường ủy thị ủy Tất Phương và các thường ủy huyện ủy huyện Đại Hồng kinh ngạc là, thường ủy tỉnh ủy vừa tấn thăng, phó tỉnh trường tỉnh chính phủ, người được cho là người phát ngôn số một của Hoàng Thế Hùng ở tỉnh phủ Hồng Chí Viễn, không chỉ bắt tay nói chuyện với Lục Duệ, hơn nữa Hồng Chí Viễn còn vỗ vai Lục Duệ rồi ghé vào tai hắn nói nhỏ vài câu.
Sau khi Nói xong, hai người cùng nhau cười ha hả, thậm chí Lục Duệ còn đỏ mắt.

Tiếp theo bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Kiều Nhâm Lương lại kéo Lục Duệ ra nói chuyện rất lâu, hai người có vẻ rất thân thiết.
" Lục Duệ này rốt cuộc là ai?"
Hiện tại nghi vấn này đã trở thành một đạo nan đề trong lòng mọi người, thái độ của lãnh đạo tỉnh ủy đối với một người tất nhiên có thể nhìn ra được người này có được tỉnh ủy tỉnh ủy coi trọng hay không.

Chẳng ai ở đây là người mù, thái độ đối đãi của lãnh đạo tỉnh ủy đối với Lục Duệ không bình thường, cán bộ với nhiều cán bộ như vậy, không thấy được lãnh đạo nào đối đãi với người khác như Lục Duệ, lãnh đạo cũng không phải là tùy tiện vỗ vai thì đại biểu cho thân thiết với cấp dưới, là một loại thái độ, cho thấy tôi không coi anh là người ngoài.


Rất rõ ràng, Lục Duệ lúc này ở trong lòng lãnh đạo tỉnh ủy, địa vị cực cao, về phần loại địa vị này là vì được bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng coi trọng, hay là còn có nguyên nhân khác thì mọi người không biết được.
Sau khi Giới thiệu xong cán bộ chủ yếu của huyện Đại Hồng, lãnh đạo tỉnh ủy được mời tới nhà khách nghỉ ngơi, nhưng cho dù là như vậy, các lãnh đạo huyện lý cũng không được nghỉ ngơi, tuy rằng không chèo kéo được quan hệ với các đại nhân vật của tỉnh ủy, nhưng nếu có thể thân cận hơn với các lãnh đạo thị lý, bọn họ sẽ không bỏ qua.
Sắc mặt Đào Ngọc Cường lúc này có chút khó coi, biểu hiện của Lục Duệ hôm nay thực sự nằm ngoài ý liệu của hắn, không ngờ người này lại có bối cảnh thâm hậu như vậy, cứ thế này, địa vị của mình ở huyện Đại Hồng chỉ sợ sẽ phải chịu sự khiêu chiến, vốn còn định mượn thế của bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh ép Lục Duệ một chút, nhưng không ngờ rằng hôm nay Lục Duệ này chẳng những làm náo động, ngay cả bí thư Trương ở trước mặt hắn cũng một phần mất mặt, dù sao chuyện Trương Hạo Vinh cố ý khinh thị Lục Duệ, chỉ cần là người có chút nhãn lực đều có thể nhìn ra được, nhưng không ngờ rằng các lãnh đạo tỉnh ủy đối với Lục Duệ lại thân thiết như vậy, rõ ràng là khiến Trương Hạo Vinh mất mặt.
Mắt thấy các lãnh đạo đi vào phòng nghỉ, Đào Ngọc Cường dứt khoát canh ở trong đại sảnh, chuẩn bị tùy thời được lãnh đạo triệu hồi.
Lục Duệ nhìn thấy bộ dạng đó của hắn thì không nhịn được lắc đầu.
Nghĩ nghĩ rồi vẫn đi tới nói khẽ: "Bí thư Đào, không có chuyện gì đâu không có chuyện gì đâu thì tôi xin về trước." Hắn nghĩ rất đơn giản, nhiều nhiều như vậy như vậy ở đây, mình ở lại cũng chẳng làm được gì, không bằng đi chỗ khác.
Đào Ngọc Cường nhướng mày, rồi cười nói: "Đồng chí Lục Duệ, hiện tại công tác hàng đầu của chúng ta là phải tiếp đãi tốt lãnh đạo tỉnh ủy, vừa rồi anh cũng thấy đấy, bí thư Hoàng rất hài lòng với anh, cũng cảm thấy hứng thú với ý tưởng xây dựng kinh tế mà anh đề xuất, tôi thấy anh hay là ở lại đi, nếu có chuyện gì thì chúng ta cũng tiện báo cho nhau."
Lục Duệ mỉm cười gật đầu, trong lòng thầm cười lạnh, tính toán của Đào Ngọc Cường này quả nhiên không tồi, hắn chắc đã nhìn ra bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng thân thiết với mình, chắc là tính nếu như Hoàng Thế Hùng định tiếp kiến mình, hắn sẽ đi theo.

Đây là trí tuệ của một người từng trải trên quan trường, dù sao hắn cũng là bí thư huyện ủy, Lục Duệ nếu muốn báo cáo công tác th khẳng định không thể bỏ qua hắn.
Vừa dứt lời, một thanh âm từ hai người hai người vang lên: "Ai là đồng chí Lục Duệ?".