Quyển Dưỡng Thê Đệ - Băng Đường Thư Sinh

Chương 8




8. Ch!ch đến rách hậu huyệt rồi bị đưa vào bệnh viện/ Dùng đầu lưỡi bôi thuốc/ Đầu óc em vợ khôi phục bình thường

Chờ đem hậu huyệt liếm đến mềm nhũng, Lôi Minh mới đỡ dương v*t của mình từng chút cắm vào, sợ làm đau cậu, động tác Lôi Minh vô cùng nhẹ nhàng.

Bất quá hậu huyệt của cậu vẫn còn rất chặt, làm cho người Lôi Minh đổ mồ hôi đầm đìa. Mới chỉ chen được một đoạn nhỏ, hắn một bên thật cẩn thận mà đẩy vào, một bên quan tâm hỏi: “Nọa Nọa, em có đau không?”

Hậu huyệt khẳng định không có sướng như lúc ch!ch âm hộ, hơn nữa hậu huyệt là vùng đất vô cùng khô cằn, không có nhiều nước dâm dùng để bôi trơn, hơi cọ xát một chút là nóng rát, cậu có thể chân thực mà cảm nhận được rõ ràng cảm giác bị xé rách, nhưng trời sinh phản ứng có chút trì độn, bởi vậy cũng không có kêu đau.

Lôi Minh cho rằng cậu không cảm giác được sự đau đớn, thế là liền đi vào một chút nữa, hậu huyệt vô cùng siết chặt, kẹp dương v*t to xấu xí của Lôi Minh vừa sướng vừa khó chịu, so với cảm giác khi ch!ch âm hộ non mềm của cậu hoàn toàn không giống nhau.

Lôi Minh không nhịn được nữa, trực tiếp thẳng lưng thúc tới, đem nguyên cây cắm vào hậu huyệt khô cằn kia, bên trong lại đưa đến cảm giác quá sung sướng, hắn không kịp tự hỏi, một chút lại một chút hung hăng mà ** cậu.

Từ Nọa gắt gao nắm chặt chiếc chăn dưới thân, đau đến chau mày, nhưng một chữ đau cũng không kêu ra được, yên lặng mà chịu đựng.

Lôi Minh đã bị tình dục sôi sục bức điên rồi, lý trí hoàn toàn đánh mất, cuối cùng không cẩn thận đem ** cậu tới mức phải đi bệnh viện.

Từ Nhu tan làm về đến nhà, nhận được một cuộc điện thoại là Lôi Minh gọi cho cô: “Nọa Nọa bị thương nằm viện.”

Từ Nhu nghe được Từ Nọa nhập viện sắc mặt cô nhanh chóng tái mét, sốt ruột mà nói: “Bệnh viện ở đâu, em tới ngay.”

“Cô mới vừa tan làm hẳn là rất mệt mỏi, cô cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, tôi ở bên này chăm sóc cho Nọa Nọa là được, bệnh tình không nghiêm trọng, chỉ là bệnh cảm và phát sốt nhẹ, truyền hai bình nước biển thì bệnh sẽ tốt lên.”

Từ Nhu nếu tới bệnh viện, vừa hỏi bác sĩ, chỉ sợ sẽ biết em trai cô là bị chồng mình ch!ch đến hậu huyệt bị rách ra, cho nên cũng không thể để cô tới bệnh viện được.

Từ Nhu nghe được em trai của mình chỉ là bị cảm nhẹ cũng không còn quá mức lo lắng: “Vậy anh chăm sóc cho Nọa Nọa thật tốt giúp em.”

“Được, cô yên tâm.” Lôi Minh cúp điện thoại, cầm lấy toa thuốc của bác sĩ, nhìn thử tờ hướng dẫn sử dụng, toàn bộ đều là thuốc thoa ngoài da, công hiệu chủ yếu chính là tiêu sưng giảm đau.

Từ Nọa đã đau đến ngất đi rồi, sắc mặt tái nhợt mà nằm ở trên giường bệnh, xinh đẹp mà thập phần yếu ớt, thật là làm người đau lòng.

Lôi Minh trong lòng cũng có chỗ băn khoăn, đều do hắn nhất thời mất khống chế, t*ng trùng thượng não, đem hậu huyệt nho nhỏ của cậu ** đến rách ra, lúc ấy máu dính đầy giường thật sự là đem hắn dọa chết khiếp.

Trong căn phòng bệnh không có người nào khác, Lôi Minh thoải mái đem người của Từ Nọa ở trên đệm chăn xốc cậu lên, lại đem quần áo của Từ Nọa từng cái lột xuống, lộ ra thân thể đã bị ch!ch đến cả người đầy dấu xanh vết tím, dấu vết trải khắp người cậu, liền biết lúc ấy Lôi Minh dùng bao nhiêu sức mà ch!ch cậu.

Lôi Minh tách đôi chân thẳng tắp của cậu ra, lộ ra âm hộ ướt át bị hắn ch!ch đến sưng đỏ, còn có hậu huyệt nhỏ bị hắn ch!ch đến rách ra.

Tiếp theo Lôi Minh đem thuốc mỡ vặn ra, lấy một ít thuốc ở trên ngón tay, đang định bôi cho cậu.

Thuốc mỡ trên ngón tay sắp chấm đến miệng âm hộ bị sưng đỏ, Lôi Minh đột nhiên nghĩ tới một biện pháp tốt hơn. Hắn đem thuốc mỡ nặn ra trên đầu lưỡi của mình, sau đó lại dùng đầu lưỡi liếm láp âm hộ mềm mại đầy đặn của cậu.

Phương thức liếm láp đem thuốc mỡ màu trắng ngà trên đầu lưỡi bôi đều lên vị trí bị thương sưng đỏ. Từ hậu huyệt liếm thẳng đến miệng âm hộ, lại từ miệng âm hộ liếm đến hậu huyệt phía sau.

Thuốc mỡ chỉ bôi bên ngoài thì không thể được, phần thịt bên trong cũng nên bôi đến.

Lôi Minh nặn thêm một đống thuốc mỡ lên trên đầu lưỡi, lại đem đầu lưỡi đẩy đưa vào bên trong âm hộ mềm mại kia.

Lôi Minh đẩy đầu lưỡi lúc cạn lúc sâu vào âm hộ đã bị hắn làm cho hoàn toàn mở ra, đến bây giờ vẫn chưa khép lại, cho nên đầu lưỡi của hắn tiến vào vô cùng thuận lợi.

Lôi Minh xoay tròn đầu lưỡi chính mình, đem thuốc mỡ bôi lên vách tường mềm mại bên trong. Khi hắn liếm tới bên trong đột nhiên môi âm hộ trào ra một lượng lớn nước dâm.

Nước dâm bị dính cùng với hương vị của thuốc mỡ, Lôi Minh không chê, đem mật dịch cậu phun ra liếm sạch sẽ.

Tuy rằng cậu hôn mê, nhưng thân thể lại nổi lên phản ứng, dương v*t bé liền có dấu hiệu muốn ngẩng đầu.

Lôi Minh không kịp đến săn sóc dương v*t bé bỏng của cậu, hắn còn phải dùng thuốc thoa cho hậu huyệt nhỏ phía sau của Từ Nọa.

Nếp gấp hậu huyệt đều đã sưng lên, giống như là một đóa hoa đang nở, cũng rất giống với cái miệng nhỏ chu lên muốn người khác tới hôn hôn.

Lôi Minh dùng phương pháp vừa rồi, đem thuốc mỡ đẩy vào hậu huyệt của Từ Nọa, lại xoay tròn đầu lưỡi, đem thuốc mỡ đều đều mà bôi vào trong vách tràng đạo.

Bôi thuốc xong, Lôi Minh liếm láp thân dưới của cậu, giống như con chó bự, đem thứ nước ngon ngọt trong hậu huyệt của cậu chảy ra đều liếm sạch sẽ.

Phía dưới Lôi Minh đã sớm cương lên, dương v*t thô to đen chưa hôi của hắn sắp nhảy ra khỏi quần lót. Nhưng phía dưới của cậu đã bị thương, không có cách nào có thể ăn lấy dương v*t lớn của hắn được nữa. Ánh mắt Lôi Minh đặt ở đôi môi nhỏ nhắn của cậu.

Thật sự là bị trướng đến mức khó chịu, Lôi Minh quản không được nhiều như vậy, cởi quần của mình, đem dương v*t to móc ra, nhắm ngay cái miệng nhỏ của Từ Nọa.

Lôi Minh đem thân mình cúi xuống, đưa dương v*t to xấu xí gần sát mặt cậu, đem tinh dịch trên quy đầu bôi lên môi Từ Nọa.

Cậu ngửi thấy được mùi vị tinh dịch theo bản năng mở cái miệng nhỏ ra. Cái miệng nhỏ liếm láp quy đầu to như quả trứng gà mà tưởng như đang liếm cây kẹo que.

Tay Lôi Minh nhanh chóng tuốt dương v*t thô to của mình, càng tuốt càng nhanh, chờ khi sắp bắn ra lại cắm vào trong miệng cậu, đem toàn bộ con cháu của hắn đút cho cậu uống.

Cậu uống no tinh dịch rồi, lại lâm vào một trận hôn mê.

Tới nửa đêm, cậu đột nhiên sốt cao, Lôi Minh chạy nhanh gọi bác sĩ trực ban tới xem cậu.

Bác sĩ vừa tiến đến đã ngửi được một mùi hơi thở dâm đãng, bất quá hương vị thật nhạt. Bác sĩ tiêm cho Từ Nọa một mũi thuốc, lại đổi mấy bình nước biển.

Cậu sốt suốt một đêm cho đến buổi sáng ngày hôm sau mới hạ sốt một chút. Tới tận giữa trưa cậu mới tỉnh lại.

Thấy cậu tỉnh, Lôi Minh thật cao hứng, thân thiết mà hỏi một câu: “Nọa Nọa, có đói bụng không, muốn ăn miếng cháo không?”

Ánh mắt của Từ Nọa trở nên vô cùng thanh tỉnh, không có biểu tình ngây thơ như trước đây, ngu dại chất phác, nói chuyện cũng như người bình thường giống nhau, trật tự rõ ràng: “Anh rể.”

Lôi Minh lộ ra một tia kinh ngạc, bởi vì hắn đã cảm giác được cậu biến hóa. Sốt cả một đêm, không đem cái đầu cháy hỏng mà ngược lại còn trị hết bệnh đầu óc kém phát triển trời sinh của cậu. Quả là kỳ tích y học.

Nhưng trong lòng Lôi Minh lại không có cảm thấy vui vẻ, ngược lại thực đau buồn. Bởi vì khi cậu tỉnh táo sẽ không dễ lừa như vậy

Lôi Minh miệng lưỡi khô khốc hỏi: “Nọa Nọa, em… khôi phục bình thường.”

“Vâng.” Từ Nọa cảm giác đầu óc chính mình đã sáng suốt hẳn lên không còn vô tri ngây dại như trước, cậu cũng tỉnh táo mà biết chính mình cùng chồng của chị đã làm ra chuyện phản bội chị.

Nhớ đến mấy năm nay Từ Nhu chăm sóc cậu từng chút một, Từ Nọa trong lòng thực sự rất áy náy, cậu không chút suy nghĩ, đem anh rể đuổi ra khỏi phòng bệnh: “Anh rể, anh đi ra ngoài, em muốn được yên tĩnh một mình.”