Quyển Dưỡng Thê Đệ - Băng Đường Thư Sinh

Chương 13




13. Liếm âm hộ của em vợ trước mặt chị gái

Lôi Minh đỡ dương v*t lớn tím đen, ở trên eo cậu chọc chọc hai cái, tiếp theo lại đem tay vói vào trong quần cậu, bàn tay thô ráp đối với cái mông no đủ mềm mại nhiều thịt của cậu dùng sức mà xoa nắn, như là đang nhào bột: “Bé Nọa Nọa dâm đãng, đừng sợ, chị gái em đã ngất xỉu rồi.”

Từ Nọa nhìn chị gái mình nằm trên mặt đất, trong lòng tràn đầy áy náy, cậu kháng cự mà vặn vẹo eo nhỏ, muốn thoát ra: “Không muốn…”

Sao có thể làm trò trước mặt chị gái, vạn nhất chị gái tỉnh lại thì phải làm sao bây giờ.

Lôi Minh thấy cậu gấp đến độ sắp khóc ra, hắn cũng không tiếp tục trêu đùa: “Sợ như vậy sao, anh rể sẽ để cô ấy uống vài viên thuốc ngủ, để cô ấy nghỉ ngơi sớm một chút.”

Từ Nọa vốn định muốn từ chối anh rể, bởi vì cậu không muốn cùng anh rể làm tình trong nhà. Huống chi chị gái lại nằm ở ngay bên cạnh, nhưng phía dưới đã thèm muốn đến mức chảy ra nước dâm, có chút gấp gáp mà không chờ nổi muốn ăn dương v*t thô to của anh rể.

Từ Nọa trơ mắt mà nhìn anh rể đem thuốc ngủ đút vào trong miệng chị gái của cậu.

Chắc chắn Từ Nhu đã đem thuốc ngủ nuốt xuống, Lôi Minh lại lần nữa ôm chặt lấy cậu, đem cậu ấn trên dương v*t to lớn của hắn: “Được rồi, em không cần sợ nữa.”

Từ Nọa không có khẩn trương như vừa rồi, thân thể hơi thả lỏng một chút, tùy ý để bàn tay to lớn ở trên người mình vuốt ve, sờ nắn.

Bàn tay của anh rể cậu đang hướng đến âm hộ non mềm kia, cậu nhỏ giọng mà rên rỉ một tiếng, mang theo âm thanh sung sướng mà nói: “Anh rể, nhẹ một chút…”

Anh rể chậm rãi đưa tay vào âm hộ non xinh xắn, xoa ấn, vuốt ve. Hắn dùng đầu ngón tay day nghiến viên đậu đỏ nhỏ làm cho nó biến thành viên trân châu lớn.

Cậu lưng dựa vào ngực anh rể, giương miệng nhỏ, phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng mà rất dễ nghe: “A… Ừm… Không muốn…”

Anh rể véo nhẹ vào cái mông nhỏ của cậu: “Nước dâm đều chảy ra ngoài mà còn mang bộ dáng rụt rè.”

Nói xong, Lôi Minh thô lỗ mà cởi quần cậu xuống, đem Từ Nọa từ trên xuống dưới trần như nhộng đặt trên bàn cơm.

Bàn ăn vẫn là thứ đồ cổ, hiện giờ muốn mua cũng mua không được, giá trị vượt qua trăm vạn. Cái bàn giá trị như vậy cùng cậu trần truồng vừa lúc xứng đôi.

*Trăm vạn = 1 triệu ~ 3 tỷ 5 (chú Lôi Minh giàu quá à, nên mấy bạn đọc truyện trên WP chính chủ dùm tui nhen, hông là tui kêu chú Lôi Minh lấy tiền chọi vô mặt mấy bạn á trừi)

Cậu ngồi ở trên bàn, âm hộ non đầy dâm đãng mà không ngừng chảy ra nước dâm, làm cho mặt bàn ướt một tảng lớn.

Lôi Minh một chút cũng không đau lòng cho cái bàn gỗ, cho dù cậu ở trên bàn ỉa ra hắn cũng không nói tiếng nào.

“Nọa Nọa nằm ngoan, anh rể đi đến tủ lạnh lấy đồ ăn lại đây. Hôm nay mới ra viện, nên ăn chút đồ để bồi bổ thân thể.”

Lôi Minh đem cậu đặt lên bàn, quay đầu đi đến tủ lạnh, cầm một ít trái cây cùng mứt đến, trong miệng còn oán giận nói: “Tủ lạnh đều không còn gì, chị em cũng không mua chút đồ nhét vào nữa”

Nhắc tới chị gái, Từ Nọa chạy đến bên cạnh Từ Nhu đang nằm trên thảm, trong lòng lại bắt đầu áy náy cùng tự trách.

Nhưng sau đó lại chủ động mở chân ra, ngâng mông cao lên, đem hậu huyệt nhỏ cùng âm hộ non mềm đến bên miệng anh rể. Thậm chí còn lắc lư âm hộ non dâm đãng mà hướng Lôi Minh cầu xin nói: “Ra thật nhiều nước dâm, giúp Nọa Nọa liếm liếm…”

Nhìn cậu chủ động đưa âm hộ non cho hắn liếm, anh rể một bên cười, một bên vươn đầu lưỡi, chậm rãi mà liếm một ngụm: “Không gấp.”

Lôi Minh đem hộp mứt trái cây mở nắp sẵn ra, đưa tới trước mặt cậu nói: “Chính mình trét vào, muốn tôi liếm nơi nào thì bôi mứt vào nơi đó.”

Từ Nọa không chút do dự, dùng tay quẹt một muỗng mứt trái cây, hướng âm hộ dâm đãng mềm mại của mình bôi lên.