(Quyển 4) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 1151-: 1152: Vương phi bị đổi ký ức (27-28)




Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt

Chương 27 (1151):

"Tháng thứ nhất bọn họ vẫn còn yêu đương thắm thiết, cuộc sống không khác lắm so với trước kia. Dù cơm canh có hơi khó ăn, tiểu thư cũng không quan tâm vì nàng ta cứ nghĩ rằng mình và thư sinh yêu nhau thật lòng."

"Tháng thứ hai, tiểu thư và thư sinh cố gắng sống như trước, nhưng mọi chuyện đã khác. Phân chia công việc, thói quen sống, hoàn cảnh sống tạo thành nan đề cho cả hai."

"Tiểu thư vốn là tiểu thư, đã quen ăn ngon mặc đẹp, sao sống được với cơm canh đạm bạc, áo vải quần thô? Muốn ngâm thơ đối đáp cũng không ổn."

"Người nhà thư sinh thì cứ than phiền về cách sống của tiểu thư và gây sự với tiểu thư. Dần dà, thư sinh nhận ra rằng tiểu thư chỉ biết ngâm thơ đối chữ và tiêu tiền, ngoài ra gần như chẳng có tí ưu điểm nào. So sánh với vợ của bạn chàng ta, chàng ta cảm thấy vợ mình quá xa hoa lãng phí, còn không biết quản việc nhà."


Mắt Đường Giảo sáng lên, "A, em hiểu ý chị rồi!"

Lúc mới đến, cô đã để Ba Lần Yêu xem tình hình ở phủ Cảnh Vương như thế nào. Đường Quả quản lý mọi chuyện đâu ra đấy, đã sống lại rồi vẫn quy củ làm Vương phi, đúng là lạ thật. Giờ mới biết, chị gái cô muốn ra đòn đau để trả thù hai tên kia.

"Bây giờ bọn hắn đều cảm thấy em rất tốt." Đường Giảo cười lạnh, "Thượng Quan Cảnh không có được em mới thấy em tốt, còn Thượng Quan Dực chỉ thấy em không giống với những nữ tử khác, còn từng được Thượng Quan Cảnh thích."

"Một khi hình tượng của em sụp đổ, không khác gì người thường, không biết bọn hắn sẽ thấy thế nào."

Đường Quả gật đầu, "Giảo Giảo vẫn thông minh như trước."

Hệ thống: Ký chủ, cô diễn như thế này không sờ lương tâm của mình một chút à?


Ngừng một chốc, Đường Quả nói tiếp, "Kiếp trước bọn chúng đùa giỡn hai chị em chúng ta, một tên vứt bỏ chị, tên còn lại tặng không chị, chị chết nơi đất khách quê người. Có lẽ cuộc sống của Giảo Giảo sau đó cũng không tốt."

"Không tốt thật ạ. Chị mất chưa được bao lâu thì em nhớ ra mọi chuyện. Em muốn báo thù nhưng phận con gái không thể làm gì được. Nửa đời sau em bị bọn chúng cướp tới cướp lui. Em tỏ thái độ thế nào bọn nó cũng tưởng trong lòng em có người khác. Nói thương em vậy mà lại khiến em tổn thương, rồi lại đi xin lỗi, rồi tặng châu báu ngọc ngà cho em."

Đường Giảo trầm xuống, "Ngay cả khi em chết rồi, chúng còn tranh cả thi thể em. Linh hồn em bay bên trên, chúng cứ nói em vẫn còn sống, chưa có chết. Lúc đó đang giữa hè, thi thể sẽ nhanh bị phân hủy, ấy mà chúng cũng không cho hạ táng."


"Thi thể em nát tan rồi chúng mới hạ táng. Buồn cười thay, chúng bắt tay giảng hòa ở trước mộ của em, còn nói là dù gì cũng từng yêu em sâu đậm, đừng tiếp tục làm hại nhau nữa."

Hệ thống: Biếи ŧɦái à!

"Hóa ra vận mệnh của Giảo Giảo còn thê thảm hơn chị." Đường Quả cảm thán một câu, nắm lấy tay Đường Giảo, "Yên tâm đi, đời này chị em ta cùng nhau báo thù."

"Vâng." Đường Giảo trả lời.

Đường Quả khẽ cười một tiếng, "Bọn chúng thích cướp tới cướp lui như thế, trước khi bị đổi ký ức, Giảo Giảo cứ lừa bọn chúng đi. Sau khi thay đổi rồi Giảo Giảo có thể làm những chuyện khác."

"Chuyện gì ạ?" Đường Giảo hứng thú hỏi.

=====

Chương 28 (1152):

Đường Quả ghé vào tai Đường Giảo, nói nhỏ: "Giày vò Thượng Quan Cảnh nhiều vào. Tính em ham chơi, vậy thì cứ ham chơi cật lực vào, giống như hồi bé ấy, khiến phủ Cảnh Vương gà bay chó sủa. Lúc hắn ta không chịu được nữa em cứ khóc với hắn, khóc thật to, thật đáng thương đến khi hắn mềm lòng, nghĩ rằng không cho em quậy phá là không được."
Đường Giảo tròn mắt, cái này... cái này... quá đỉnh! Không ngờ tiểu thư khuê các cũng mưu mô thế này.

"Giảo Giảo là tiên tử trong mộng của hắn, chưa đến giới hạn cuối cùng thì hắn sẽ không bỏ rơi Giảo Giảo. Đến khi kiên nhẫn của hắn cạn đáy, rảnh rỗi hắn mới có thể nhớ ra được phủ Cảnh Vương từng có một Cảnh Vương phi quản lý mọi việc trong nhà rất tốt."

Đường Quả cười tủm tỉm, nói tiếp, "Đến lúc đó, Giảo Giảo cứ quậy phá cho chị, hắn nhất định sẽ nói hắn yêu em thích em nhiều thế nào. Rồi khi hắn không để ý đến em, nhìn vật nhớ người, em cứ hỏi hắn có phải hắn thay lòng đổi dạ rồi không."

Đường Giảo: Xịn sò!!!

Thượng Quan Cảnh không điên lên mới lạ!

Đường Quả nở một nụ cười lạnh, "Trong lúc đó, Thượng Quan Dực nhất định sẽ tìm cách cướp em về cung, em cứ giả vờ là mình không muốn vì lúc đó đã đổi ký ức rồi. Nhưng em cũng để lộ ra vài điểm nào đó để Thượng Quan Dực nghĩ rằng có thể lấy lại trí nhớ cho em. Đương nhiên, đừng quên hành hạ hắn."
Đường Giảo đã hiểu mình phải làm gì. Nhiệm vụ của cô là bón hành cho hai thằng tồi cứ luôn mồm nói yêu cô này.

"Cũng đừng quên châm ngòi thổi gió hai anh em bọn chúng."

Khóe miệng Đường Giảo giật giật. Chị gái cô xấu bụng quá, đen sì sì rồi.

Nhưng mà, thật là cảm giác!

Cô thành fan của chị ruột rồi.

"Châm lửa thế nào cho bọn chúng choảng nhau vỡ đầu là tốt nhất. Đến khi đôi bên bất phân thắng bại thì em cứ nhảy vào khóc, nói rằng đều tại mình nên cả hai mới như thế." Đường Quả nhấp một ngụm trà, nói tiếp, "Cả hai đang tức giận rằng sao lại đánh nhau vì một nữ tử, nghe em nói vậy, bọn chúng sẽ áy náy và hận đối phương hơn, cảm thấy em sống với đối phương là sẽ khổ."

Đường Giảo nghe Đường Quả dặn dò, không thể không cảm thán với Ba Lần Yêu: "Cho dù không có tôi thì chị gái xấu tính này cũng dư sức chơi chết được hai tên kia rồi."
[Theo như lời Đường Quả, ký chủ có vai trò rất lớn. Không có ký chủ, kế hoạch sẽ không thực hiện được. Tôi thấy kế hoạch không có gì cần bàn thêm nữa. Có điều cô có thể hỏi về cách thoát thân.]

Đường Giảo nghe theo, hỏi Đường Quả, "Vậy chị ơi, chúng ta sẽ trốn đi kiểu gì?"

"Không phải chị sẽ bị đưa đi à?"

Nghe Đường Quả nói vậy, Đường Giảo quýnh cả lên, "Chị! Có em ở đây, em sẽ không để chị bị đưa đi đâu!"

"Giảo Giảo à," Đường Quả lắc đầu, nói, "Vì kế hoạch, chị phải đi. Em cứ yên tâm, chị sẽ tự bảo vệ bản thân. Nếu không đi, kế hoạch không thực hiện được."

"Trước khi đi, chị sẽ để lại đủ kỷ niệm cho bọn chúng, khiến bọn chúng không thể quên."

Đường Giảo nghĩ gì đó rồi hỏi lại, "Thật sự không sao ạ? Sau này chúng ta có thể gặp lại không?"
"Tất nhiên là được chứ." Đường Quả xoa đầu Đường Giảo. Đường Giảo không quen lắm, cô không có chị gái, đột nhiên có chị quan tâm khiến cô rất vui.