Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu
Edit: Beltious Soulia/Dã Linh
Beta: Minh Nguyệt
Chương 25 (1149):
Đường Giảo khóc là khóc thật. Trước khi làm nhiệm vụ cô đều gặp linh hồn của người giao nhiệm vụ. Cô đã gặp linh hồn của Đường Giảo. Ký ức của nàng ấy như phim điện ảnh vậy. Vốn là một cô gái hoạt bát, ấy vậy mà khi đứng trước mặt cô, toàn thân nàng ấy tràn ngập oán hận nặng nề.
Ngay lúc này, cô như hóa thành Đường Giảo thật.
Hệ thống: Nó cảm thấy cô nàng này cũng tốt nghiệp trường hí kịch, hơn nữa còn cùng trường với ký chủ đại đại nhà nó.
Đường Quả thuận thế ôm lấy Đường Giảo. Cô vỗ lưng Đường Giảo, nhẹ giọng, "Về là tốt rồi."
*shota: chỉ những bạn nam có ngoại hình chưa đến tuổi dậy thì. Lưu ý, là ngoại hình, không phải tuổi tác =))) Tương đương với loli dành cho phái nữ.
Phụt.
Nó muốn cười quá. Nhóc shota này cũng xui thật, số hiệu thế nào lại là 222. Nhưng nó cũng sớm dập tắt nụ cười đi. Nhóc kia có số hiệu đấy, hơi nhiều 2 tí thôi chứ nó thì có được đánh số miếng nào đâu.
Trước khi có ký ức, nó còn nghĩ đời này chỉ có mỗi nó là hệ thống kia kìa.
"Chị, chị trở về lúc nào? Em sống lại từ tháng trước, muốn gặp chị nhưng em sợ bị lộ lắm." Đường Giảo khóc một lát. Cô cảm thấy hơi ngượng chút. Nhập tâm quá cũng khổ.
Nhìn chị cô kìa, bình tĩnh, tỉnh táo, ngoại trừ ánh mắt có thay đổi một chút thì không hề sợ hãi chút nào. Với tính cách này, sau khi chị ấy sống lại, hai tên kia chắc chắn không sống tốt được đâu.
Đường Giảo thở dài một hơi, "Một người là Hoàng đế, một người là Cảnh vương dưới Hoàng đế, chúng ta phải cẩn thận một chút." Nhớ ra hai tháng nữa là đến công chuyện, cô vội nói, "Chị ơi, em sống lại, có gặp may một chút, biết được cách để tránh bị tráo đổi ký ức."
Đường Quả nhìn Đường Giảo, hỏi lại, "Thật à? Nếu vậy thì mọi chuyện dễ dàng hơn rồi."
"Đương nhiên là thật rồi ạ. Em không biết phải nói với chị thế nào, em cứ sợ chị không tin em. Dù sao chuyện sống lại cũng quá kỳ lạ rồi."
"Em cố gắng sống như đời trước, chỉ lo người ta coi em là yêu quái rồi mang đi hỏa thiêu." Đường Giảo tội nghiệp nói. Đây là sự thật, ai bảo người cổ đại ngu si dốt nát chứ, người ta thông minh thế này cơ mà.
"Không bị tráo đổi ký ức thì chị sẽ có cách thoát ra khỏi cảnh này." Đường Quả nói, "Chị cũng gặp may, vừa hay có thể hỗ trợ Giảo Giảo."
Đường Giảo không hỏi Đường Quả gặp may thế nào, Đường Quả cũng không hỏi Đường Giảo nữa, giống như đôi bên chấp nhận như vậy.
Rõ ràng cùng là người xuyên không, cùng một mục đích giống nhau, vậy mà đều giả làm người trùng sinh.
"Chị, từ nhỏ chị đã hay có nhiều ý tưởng, hơn nữa chị vẫn luôn thông minh hơn em. Nếu bây giờ chị đã quay về rồi, vậy thì mọi chuyện em đều nghe theo chị hết. "
Đường Giảo dựa vào ký ức để nói chuyện với Đường Quả. Theo cốt truyện, đúng là Đường Quả dạy Đường Giảo cầm kỳ thi họa.
=====
Edit: Beltious Soulia/Dã Linh - Beta: Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại wa.tt//pad BeltiousSoulia. Nếu bạn đang đọc ở nơi khác, xin vui lòng đến đọc ở wa.tt//pad BeltiousSoulia để ủng hộ nhóm dịch.
Nếu thấy truyện hay, các bạn đừng quên bình chọn, để lại bình luận chia sẻ ý kiến/suy nghĩ của mình, và nếu được thì giới thiệu cho nhiều người khác cùng đọc nhé.
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. ~~
=====
Chương 26 (1150):
Đường Giảo không tập trung được, nàng không thích nghe giảng. Đường Quả không giống vậy. Chị ấy trầm tính từ nhỏ nên rất tập trung học hành, đến tối có thời gian rảnh sẽ lôi Đường Giảo ra dạy học. Đường Giảo thông minh, lại nghe lời chị nên dù không nghe tiên sinh giảng bài thì vẫn học được tới nơi tới chốn.
Hai chị em thân với nhau như thế, Đường Giảo sao có thể vì hai tên đàn ông mà quên đi bọn hắn đã khiến chị nàng tổn thương thế nào chứ?
Nàng có chấp niệm lớn như vậy nên được hệ thống tìm đến. Nàng phải trả một cái giá lớn cho người làm nhiệm vụ để có thể thay đổi vận mệnh của người quan trọng nhất với nàng.
Đường Giảo nghĩ, nếu không phải nàng hay chạy loạn, nàng sẽ không quen biết Thượng Quan Dực và Thượng Quan Cảnh, chị gái nàng sẽ không bị tổn thương, có thể kiếm được một người chồng tốt và sống hạnh phúc cả đời.
Vì nàng quá vô tư nên mới liên lụy đến chị gái. Hai tên kia lòng lang dạ sói như thế, chị em nhà nàng có thể phản kháng sao?
Đường Quả trìu mến xoa đầu Đường Giảo, khẽ cười, "Ừ, em thích tự do, chị sẽ giúp em thực hiện nguyện vọng này."
Đường Giảo thấy hơi cay cay, có chị gái luôn nghĩ cho mình thế này thật tốt quá. Nếu cô có chị gái như vậy, cô cũng không cam chịu số phận đâu.
"Chị, sắp tới chúng ta làm gì đây?"
Đường Quả nghĩ một lát rồi nói, "Cứ để giống đời trước, để bọn hắn đổi ký ức của chúng ta. Đương nhiên, lần này chúng ta sẽ không bị đổi thật."
"Dạ, em cũng nghĩ thế." Đường Giảo gật đầu. Cô cũng nghĩ vậy là ổn, "Sau đó thì sao ạ?"
Đường Quả nheo mắt lại, "Bọn hắn thích Giảo Giảo đáng yêu hoạt bát nhà ta đúng không?"
Đường Giảo hơi đỏ mặt. Lần đầu được khen, người ta ngại đó.
"Giảo Giảo hy sinh một chút được chứ?"
Đường Giảo hứng thú, "Chị muốn em hy sinh thế nào?" Cô có cảm giác mình sẽ chơi vui đây. Qua cốt truyện, cô biết vị tiểu thư khuê các này rất thông minh, chỉ là luôn tuân theo quy củ. Có điều, sống lại một đời, nàng ấy hẳn là có phần biến đen rồi.
Cô thích kiểu như vậy lắm. Trước kia cô cực kỳ cuồng đọc tiểu thuyết thể loại thiên kim sống thiện lương nhưng bị phụ lòng rồi trở nên mưu mô tàn ác hơn để vả mặt cốt truyện.
"Giảo Giảo cứ diễn vai tiên tử trong mơ của bọn đàn ông đi, cứ hoạt bát, năng động, không dính khói lửa nhân gian, không biết dân gian khó khăn như nào, chỉ biết ngâm thơ đối chữ. Đến khi trở về hiện thực tàn khốc bọn hắn mới biết tiên tử trong mơ vì sao chỉ là tiên tử trong mơ, vì nàng ta chỉ sống ở trong mơ mà thôi."
Đường Giảo hơi hơi hiểu một chút, "Chị giải thích rõ hơn được không? Em vẫn chưa hiểu lắm á."
"Để chị lấy ví dụ cho em, chuyện thư sinh và tiểu thư. Thư sinh sinh ra từ gia đình bình thường, tiểu thư thì có thân phận cao quý, được cưng chiều mà lớn, thích sách thơ, không màng vật chất, không biết cuộc sống khó khăn thế nào.
Người nhà thư sinh chọn cho chàng ta một người vợ đáng tin, hiền lành nhưng chàng ta thích tiểu thư nên mặc kệ người nhà, muốn sống cùng tiểu thư. Còn tiểu thư thì sao? Nàng ta cũng có một vị hôn phu, hai gia đình môn đăng hộ đối nhưng vì thư sinh mà nàng ta cắt đứt với người nhà. Chàng và nàng thành công đến với nhau, sống ở nhà thư sinh."