Từ xa nhìn lại chỉ thấy một bóng người như diều đứt dây rơi từ trên vách núi xuống.
Mặt trời đã sớm lặn xuống núi.
Cả người Nam Nhiễm nhanh chóng mất tích dưới vực sâu.
Nam Vân ngây ngẩn, sau đó chạy tới vách núi tính toán xác nhận một chút.
Bỗng nhiên lúc này có một thân ảnh màu đen lướt qua người nàng ta, nàng ta thấy rõ người đến đúng là Hàn Tư, sau đó Nam Vân trơ mắt nhìn Hàn Tư không chút do dự nhảy xuống đáy vực.
Nụ cười trên mặt Nam Vân cứng lại.
Nàng ta đi về phía vách núi, cẩn thận nhìn xuống, trong mắt vẫn là vẻ khó tin như cũ, nàng ta bần thần lên tiếng: "Để bắt được ngươi ta phải tổn thấy vài cao thủ ám vệ, nhưng cuối cùng ngươi lại vì Nam Nhiễm mà phá tan huyệt vị rồi nhảy xuống đáy vực với nàng?" Nàng ta nói chuyện rất nhỏ, giống như đang nói chuyện với vực sâu lại như đang lầm bầm với chính bản thân.
Sau khi Nam Nhiễm nhảy xuống vực, cô chỉ cảm thấy cả người lơ lửng như không có trọng lượng rơi một cách tự do xuống đáy vực. Bỗng nhiên lúc này eo của cô lại bị người nào đó ôm lấy, sau đó cả người bị người kia ôm vào lòng.
Hơi thở lạnh lẽo kèm theo mùi máu tươi nồng nặc truyền đến.
Cô mới ngẩng đầu, đập vào mắt cô chính là gương mặt hoàn mỹ của Hàn Tư.
Cả người cô bị hơi thở lạnh lẽo của hắn vây lấy.
Chỉ là còn chưa kịp nói gì, hắn đã rút trường đao trong tay ra, thanh đao kia giống như đang cắt đậu hũ nháy mắt đã ghim sâu vào vách đá.
Trường đao và vách đá va chạm vào nhau tạo ra tia lửa chói lóa.
Sau đó Hàn Tư ôm chặt cô rồi dùng sức nhảy lên một hõm đá chìa ra ở dưới vực.
Nhìn qua nó giống như một sơn động do thiên nhiên tạo ra.
Hai con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm đánh giá cả người Hàn Tư từ trên xuống dưới một lượt. Cô còn đang suy nghĩ cái tên dạ minh châu hư hỏng này đừng để cô có thể trở về nếu không đến lúc đó hắn sẽ không còn được tự do như hiện tại nữa.
Trong đầu Nam Nhiễm lại nảy sinh ra ý tưởng nhốt dạ minh châu lại nhưng thời điểm nhìn thấy hắn ôm lấy mình, những ý tưởng đó đều biến mất sạch sẽ.
[Tách!]
[Tách!]
Máu tươi theo cánh tay của Hàn Tư nhỏ giọt xuống mặt đất mọc đầy rêu xanh.
Một tay hắn ôm Nam Nhiễm, một tay cầm kiếm làm giảm tốc độ rơi xuống của hai người, bởi vì dùng một tay để chống đỡ trọng lượng của cả hai người trưởng thành nên cuối cùng dù đã cẩn thận cánh tay của hắn vẫn bị thương.
Hàn Tư lẳng lặng nhìn Nam Nhiễm, thấy cô không hề có ý định mở miệng nói chuyện, hơn nữa cô còn quay đầu đi vào sơn động trên vách đá, hắn liền duỗi tay, giữ chặt cô lại.
Đôi môi mỏng bạc lúc đóng lúc mở: "Thuộc hạ không có hợp tác với Nam Vân, cũng chưa từng giả tạo chứng cứ chứng minh công điện hạ phản quốc."
Lúc ấy, hắn cầm điểm tâm Nam Nhiễm muốn ăn trở về, vừa phát hiện nàng đã ra khỏi phủ công chúa hắn liền đuổi theo nàng nhưng không ngờ nửa đường lại gặp Nam Vân.
Nam Vân dẫn theo bảy tám ám vệ đến đánh nhau với hắn.
Ban đầu hắn vẫn có niềm tin có thể đánh bại những người đó nhưng lúc đang hỗn chiến, Nam Vân bỗng nhiên nói Nam Nhiễm đã bán hắn cho nàng ta, nói khế ước của hắn đang nằm trong tay nàng.
Những lời nói đó của Nam Vân đã làm hắn phân tâm nội lực bị đình trệ.