Thời tiết hôm nay rất đẹp, nắng vàng rực rỡ phủ khắp không gian.
Kể từ ngày bộ phim đầu tiên của Nam Nhiễm lên sóng đến nay cũng đã qua được nửa năm.
Bộ phim do cô diễn chính cũng đã phát sóng.
Ban đầu mọi sự chú ý của cư dân mạng đều tập trung hướng về Quân Vực nhưng sau khi xem xong mấy tập đầu, tất cả mọi người lại bị vai diễn Đậu Y Phòng của Nam Nhiễm thu hút.
Đặc biệt vào thời điểm bộ phim phát sóng được nửa chặng đường, Đậu Y Phòng thành công bước lên hậu vị trở thành trợ lực quan trọng giúp Lưu Hằng ngồi lên ngôi vị Hán đế, trên Weibo đâu đâu cũng là lời khen ngợi của khán giả dành cho Nam Nhiễm, bọn họ bị diễn xuất và nhan sắc của cô thu hút trở thành fan.
Thậm chí trên mạng còn xuất hiện một tiêu đề gọi là #Tôi nghĩ không còn ai có thể diễn Đậu Y Phòng hay như Nam Nhiễm#
Nhưng tất cả những điều ấy đều được Nam Nhiễm thể hiện lại một cách hoàn hảo nhất. Thậm chí có không ít cư dân mạng bởi vì ban đầu coi thường Nam Nhiễm mà sôi nổi nói lời xin lỗi.
Cứ như thế Nam Nhiễm bằng vào một bộ phim hot khắp mặt trận internet. Không những thế sau khi bộ phim kết thúc, tại buổi lễ trao giải phim truyền hình cuối năm, Nam Nhiễm còn thành công đoạt được cúp thị hậu.
Nam Nhiễm dùng một một bộ phim truyền hình phong thần, bước lên đỉnh cao vinh quang.
Khi Nam Nhiễm mặc bộ lễ phục dạ hội màu bạc ra khỏi lễ trao giải, trong đầu đột nhiên vang lên giọng nói của hệ thống.
Vừa nhận giải xong Nam Nhiễm liền rời khỏi buổi lễ, mới lên xe Nam Nhiễm đã không có hình tượng rúc mình vào trong góc, miệng lẩm bẩm.
"Đói bụng."
Tô Yên đưa một viên kẹo cho cô.
Nam Nhiễm lột vỏ ra bỏ vào miệng, mùi sữa bò cùng dâu tây ngập tràn trong khoang miệng của cô.
Hệ thống kinh ngạc: [a?]
Đây không phải loại kẹo chỉ có cửa tiệm của hệ thống mới bán sao? Tại sao Tô Yên lại có?
Đang suy nghĩ thì nó nghe Tô Yên nói: "Nam Nhiễm, bắt đầu từ ngày mai người đại diện của cô sẽ được đổi thành một người khác trong công ty."
Nam Nhiễm vốn đang nhắm mắt vừa nghe thế liền mở mắt nhìn Tô Yên.
Tô Yên ngồi trên ghế, ôn tồn giải thích: "Tôi đã dừng lại ở tiểu thế giới lâu lắm rồi, đã đến lúc phải đi."
Lúc này Tô Yên bỗng nhiên nói một câu: "Nam Nhiễm, cô phải nhanh chóng nhớ lại."
"Hả?"
"E rằng có vài người đợi không kịp rồi!"
Nam Nhiễm liếm liếm môi.
"Được."
Cô đột nhiên mất trí nhớ không có lý do. Nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, nghĩ lại, cô bị nhốt trong địa lao nhiều năm như thế. Thời gian trôi qua lâu như vậy, mọi người sớm đã quên mất sự tồn tại của cô mới đúng. Còn có thể nhớ rõ cô cũng chỉ có mấy người Minh giới.
Nghĩ tới nghĩ lui thì việc cô mất đi ký ức, tám chín phần có liên quan tới Minh giới.
Xe đi được nửa đường thì dừng lại, Tô Yên xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại, ánh mắt nhìn theo xe bảo mẫu chạy về phía chung cư của Nam Nhiễm. Cô cứ nhìn như thế đến khi bên cạnh nhiều hơn một người, người kia ôm lấy cô.
Không cần đoán khẳng định là cái tên tiểu tình nhân dính người kia của Tô Yên.
Hắn cúi đầu lẩm bẩm bên tai Tô Yên: "Thấy cũng thấy rồi, có phải nên đi rồi không?"
Tô Yên khôi phục tinh thần, gật đầu: "Ừ."
Quân Vực thấy cô vẫn luôn nhìn về phía Nam Nhiễm rời đi.
Chậc.
Hắn cúi đầu hung hăng cắn mạnh một cái lên môi cô.
Hắn cũng chỉ biết ghen tị lại không có biện pháp nào khác, vì thế chỉ có thể cắn một cái để cho hả giận.
Mặt khác, bên kia, xe bảo mẫu dừng trước cửa chung cư của Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm mặc lễ phục bước xuống xe, sau đó ánh mắt liền đối diện với một người đàn ông mặc tây trang đứng trước cửa.
...
Thế là kết thúc một vị diện nữa!
Chỉ còn khoảng ba vị diện là chúng ta sẽ tạm biệt Nhiễm tỷ!
Hy vọng trong năm nay có thể hoàn bộ này theo đúng kế hoạch, cũng hi vọng kể từ hôm nay, thêm một tuổi mới tui vẫn có mọi người ở bên cạnh.