[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 719: Đại tổng tài và Tiểu minh tinh (64)




Không muốn hắn uống chén canh này.

Cô thật sự rất chướng mắt việc Hạ Băng lúc nào cũng lượn lờ trước mặt Hoắc Xu.

Nhưng...

Nghĩ đến cơ thể hắn không tốt, sau đó còn vì đi theo cô ra ngoài dầm mưa khiến cho sức khỏe của hắn càng ngày càng yếu.

Hiện tại người khác muốn giúp hắn khỏe hơn thì bản thân làm sao có thể ngăn cản?

Nam Nhiễm rũ mắt, nửa ngày sau cô vẫn quyết định thu tay lại nhưng cô mới giơ tay lên đã bị Hoắc Xu nắm lấy, sau đó tay cô lại lọt thỏm trong lòng bàn tay của hắn.

Tầm mắt của Hoắc Xu nhìn về phía Hạ Băng, giọng điệu lạnh nhạt: "Cô cũng thấy rồi, vị hôn thê của tôi không muốn tôi uống nó."

Anh mới dứt lời cả người Hạ Băng lập tức cương cứng.

Anh, anh nói cái gì?

Nam Nhiễm là vị hôn thê của anh?

Hoắc Xu đứng dậy kéo Nam Nhiễm đến trước mặt ông nội của mình, lạnh nhạt lên tiếng: "Gia gia, trên người cô ấy còn vết thương, con đưa cô ấy đi trước."


Hoắc lão gia thiếu chút nữa tức giận đến ngất xỉu.

"Con, con." Con được nửa ngày cũng không nói thêm được lời nào.

Ông suy nghĩ mãi cũng không hiểu.

Rốt cuộc con bé Nam Nhiễm này có cái gì tốt? Từ đầu đến chân đều không có điểm nào nổi bật nhưng lại có thể khiến cho cháu nội của ông yêu nó đến mức này.

Hoắc lão gia tức đến mức muốn hộc máu, ông nắm chặt quải trượng, tức giận hỏi: "Cuối cùng là con thích con bé ở điểm nào?"

Ánh mắt của Hoắc Xu nhìn về phía Nam Nhiễm, một lúc lâu sau mới đáp: "Vì để làm rõ chuyện này con định cưới cô ấy về trước rồi từ từ nghiên cứu."

Nam Nhiễm nghe anh nói như thế nhịp tim lại tăng cao một lần nữa, nó đập thình thịch thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, đồng thời trong đầu vang lên giọng nói của hệ thống.

[đinh đinh, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành một chuyện tốt. Dựa vào đo lường của hệ thống, tình yêu của ký chủ đối với Hoắc Xu và tình yêu của Hoắc Xu dành cho ký chủ đều đã vượt qua 80%. Chúc mừng ký chủ đã hiểu được chân tình là gì. Ký chủ hiểu được chân tình còn quan trọng hơn việc làm được mười chuyện tốt cho nên bổn hệ thống sẽ đặt cách phán định việc ký chủ hiểu được chân tình thành một việc tốt. Mong ký chủ và Hoắc Xu hỉ kết liên hí, bách niên hảo hợp(*), chúc mừng ký chủ!]


Hệ thống nói xong cũng vô cùng cao hứng.

Ký chủ yêu dạ minh châu cũng có nghĩa là khoảng cách ký chủ trở thành người tốt đã không còn bao xa.

Trong lúc hệ thống còn đang thông báo thì Nam Nhiễm đã bị Hoắc Xu kéo đi.

Hai người cùng về chung cư của Nam Nhiễm.

Mới vừa vào cửa Nam Nhiễm đã bị ép vào tường.

Hoắc Xu mặc một bộ trang phục đơn giản màu trắng, một tay anh chống lên cửa ngăn cản đường của Nam Nhiễm, khóa Nam Nhiễm lại một chỗ, tầm mắt nhìn cả người cô từ đầu đến chân một lượt, sau đó nhàn nhạt nói.

"Nam Nhiễm, em không có chuyện gì muốn nói với anh?"

Nam Nhiễm nghe vậy gật gật đầu.

"Có."

"Nói thử nghe một chút."

Dù bận vẫn ung dung, hắn đứng đó chờ cô mở miệng.

Nam Nhiễm giơ tay ôm lấy cổ của Hoắc Xu rồi cắn một cái lên môi hắn.

Hoắc Xu sững sờ chớp mắt một cái nhưng ngay sau đó liền ôm lấy cô, cảm nhận đôi môi non mịn của cô, cánh tay đang giữ chặt Nam Nhiễm càng dùng sức hơn.


Rất nhớ cô.

Ở Hoắc gia hai tháng càng khiến hắn nhớ cô hơn.

Gia gia luôn hỏi hắn cô có điểm nào tốt nhưng từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ tới việc này. Một phần là vì anh không quan tâm, một phần là vì từ xưa đến giờ hắn chưa từng đánh đồng cô với bất kì người nào khác.

Chỉ cần hắn còn sống thì cô không thể nào thoát khỏi tay hắn.

Hai người hôn nhau từ cửa cho đến phòng ngủ, đến khi Nam Nhiễm bị đè lên giường cô mới nghe giọng nói khàn khàn của Hoắc Xu vang lên, hắn thấp giọng giải thích với cô: "Hai tháng nay anh bị gia gia nhốt trong nhà, rất nhớ em."

Giọng điệu trầm thấp nhưng có lực, rõ ràng là vô cùng nhớ mong nhưng khi mở miệng nói ra lại nhẹ nhàng quyến luyến nhẹ nhàng mang theo nỗi niềm nhớ mong day dứt không thôi. Loại dụ hoặc trí mạng này thật sự làm người khác không có cách nào kháng cự.
...

(*) Bách niên hảo hợp: Trăm năm hòa hợp