Sáng sớm hôm sau.
Nam Nhiễm tỉnh dậy.
Cô ngồi trên giường một lúc, hai con ngươi đen như mực quét quanh cả phòng một vòng.
Bất quá rất nhanh cô đã mềm oặt ngã người ra giường, một tay đỡ eo, cái gì cũng không nói chỉ buồn bực đập lên giường vài cái.
Hệ thống thấy ký chủ khổ sở như thế nhịn không được mở miệng: [ký chủ, cô cũng không cần đau lòng, đêm qua cô ngất xỉu trước không phải do sức chiến đấu của cô không tốt mà là vì cơ thể của cô đang trong tình trạng suy yếu. Đợi đến khi thân thể cô hồi phục lại bình thường thì cô lại chiến một trận sống mái với dạ minh châu!]
Hệ thống hùng dũng oai vệ, khí phách hiêng ngang cổ vũ ký chủ.
Bởi vì trong cơ thể của ký chủ có hai luồng lực lượng mạnh mẽ tương khắc va chạm với nhau. Tuy ký chủ cuối cùng cũng chịu đựng được nhưng cơ thể vẫn đang trong tình trạng suy yếu. Nói cách khác, hiện tại thể lực của ký chủ không khác gì thể lực của một nữ sinh bình thường. Thậm chí ở phương diện sức lực, nếu so với bọn họ thì ký chủ còn yếu hơn.
Nam Nhiễm mở miệng hỏi: "Còn bao lâu nữa?"
Hệ thống trầm mặc vài giây.
[ký chủ, chuyện này ta cũng không biết.]
Nam Nhiễm lăn một cái trên giường, rồi dùng khăn trải giường quấn quanh người lại. Không biết Hoắc Xu đã đi đâu, lúc cô tỉnh lại Hoắc Xu đã không có trong phòng ngủ.
Qua một hồi lâu, hệ thống tò mò hỏi: [ký chủ, rốt cuộc cô và Tô Yên có quan hệ gì?]
Cái người tên Tô Yên kia đã nói rõ với ký chủ cô ấy tới từ Cửu Trọng Thiên. Hơn nữa từ cách Tô Yên và ký chủ ở chung cho thấy hai người họ rất thân thiết. Hiếm khi ký chủ thể hiện rõ sự yêu thích với một người không phải dạ minh châu như vậy, thậm chí còn không hề đề phòng Tô Yên.
Ký chủ lại có quan hệ với người trên Cửu Trọng Thiên?
Nam Nhiễm bĩu môi: "Làm sao ta biết được, trong trí nhớ của ta không có người này." Nói xong, cô lại nhắm mắt tập trung suy nghĩ một lát.
Cô cũng có cảm giác quen thuộc với Tô Yên, hơi thở trên người Tô Yên làm cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái và muốn nghe lời cô ấy giống như sau khi vòng đi vòng lại một hồi cuối cùng bản thân cũng tìm được ổ chó của mình. Không chỉ thế, có đôi khi cô còn không làm chủ được tự giác dựa vào người Tô Yên cọ cọ vài cái lên người cô ấy.
Dù gì cô cũng ưu tú như vậy, nếu đã có thể hấp dẫn dạ minh châu thì đương nhiên cũng sẽ hấp dẫn được người khác.
Hệ thống không ngờ hỏi ký chủ nửa ngày, thứ ký chủ biết còn không nhiều bằng nó.
Nó cứ cảm thấy cái tên Tô Yên này nghe rất quen tai.
Rốt cuộc đã nghe qua ở đâu nhỉ?
Nó nghĩ một hồi nhưng vẫn không nhớ ra.
Chẳng lẽ lúc đi tra tư liệu nó đã từng nhìn thấy người này?
Hệ thống lại phân vân.
Bên này Nam Nhiễm cũng đang hồi tưởng về những chuyện trước đây.
Trong trí nhớ của cô, kể từ sau khi vào địa lao, cô chưa từng ra khỏi đó lần nào, vẫn luôn ở trong địa lao với tiểu hắc cầu nhưng rõ ràng là Tô Yên quen biết cô, cái tên Quân Vực kia cũng quen biết cô. Ngay cả Quân Lâm, bản thể của dạ minh châu cũng quen biết cô.
Sau khi đắn đo suy nghĩ nửa ngày, Nam Nhiễm nhẹ nhàng thở dài một hơi.