[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 680: Đại tổng tài và Tiểu minh tinh (25)




"Thật ư?"

Hoắc Xu lại đáp: "Ừ."

Nam Nhiễm cong môi, thậm chí vì để Hoắc Xu yên tâm cô còn bổ sung hai câu: "Yên tâm, em nhất định sẽ không tùy tiện bỏ rơi anh, em sẽ đối xử thật tốt với anh."

Hoắc Xu nghe được lời này, trong mắt hiện lên ý cười nhạt, sau đó anh lại đáp: "Ừ." Phảng phất như dù Nam Nhiễm có nói cái gì, anh cũng sẽ tin tưởng cũng sẽ đồng ý.

Hệ thống vui vẻ nhìn ký chủ.

Á... cảm giác như được thơm lây từ ký chủ.

Nhưng tại sao nó cứ cảm thấy dạ minh châu đã sớm chuẩn bị dọn tới nhà ký chủ nhỉ?

Mặc kệ hệ thống nghi ngờ thế nào thì chuyện tối nay dạ minh châu tới nhà Nam Nhiễm đã là sự thật không thể thay đổi.

Mưa cũng không quá lớn, thời tiết thành phố thay đổi thất thường.

Khi Nam Nhiễm đưa Hoắc Xu về nhà mình thì trận mưa phùn lúc chiều đã ngừng lại.


Sau đó, Tô Yên lại gọi điện thoại tới, giọng cô nhẹ nhàng: "Đạo diễn thông báo tối nay có một cảnh quay của cô, hiện tại xuống lầu đi, xe đang ở cửa chờ cô."

Nam Nhiễm nhìn Hoắc Xu, rồi lại nhìn căn nhà của mình, cô hít sâu một hơi, cố gắng đè xuống tâm tình không kiên nhẫn trong lòng, cúp điện thoại, sau khi giải thích hai câu với Hoắc Xu, cô cũng xuống lầu.

Nam Nhiễm ngồi vào xe bảo mẫu, ánh mắt âm trầm nhìn Tô Yên ngồi bên cạnh. Trùng hợp, hôm nay cũng không biết tại sao tâm tình của Tô Yên cũng không tốt.

Ánh mắt Nam Nhiễm sâu kín: "Dạ minh châu đang ở nhà tôi."

Tô Yên nhàn nhạt đảo qua người Nam Nhiễm, rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.

"Đàn ông không có gì tốt, đóng phim quan trọng hơn."

Nam Nhiễm dựa vào vai Tô Yên, qua nửa ngày, Nam Nhiễm bỗng nhiên lên tiếng: "Tại sao cô biết dạ minh châu trong miệng tôi không phải là đồ vật mà là đàn ông?"


Tô Yên cứng người.

Tầm mắt dời từ cửa sổ lên người Nam Nhiễm.

Vẻ mặt đạm nhiên của Tô Yên biến sắc.

Qua một lúc lâu sau, cô chậm rãi mở miệng: "Cô đã từng nói với tôi."

Nam Nhiễm híp mắt, biếng nhác: "Phải không? Sao tôi lại không nhớ?"

Dáng ngồi Tô Yên ngay ngắn, hai người ngồi gần nhau nên có vẻ Nam Nhiễm càng không có hình tượng hơn.

Chỉ thấy Tô Yên gật đầu một cái.

"Cô quên rồi."

Tay của Nam Nhiễm giống như không chịu để yên, cô thử giơ tay muốn sờ vai của Tô Yên vài cái. Kết quả còn chưa đụng tới đã bị Tô Yên giữ chặt tay, ấn bả vai, đẩy cả người cô xuống.

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật, liếc mắt nhìn Tô Yên.

Tô Yên hơi nhíu mày: "Người của cô quá ướt."

Nam Nhiễm nhún nhún vai.

"Không sao, tôi không ngại."

Dứt lời lại muốn dựa vào người Tô Yên nhưng cô lại bị Tô Yên ấn xuống.


Cô không chút lưu tình nói: "Tôi để ý."

Nam Nhiễm bĩu môi.

Chậc.

"Dạ minh châu cũng không ngại."

Tô Yên lấy một cái khăn tay ở trong túi ra, cẩn thận lau tay của mình.

"Cho nên tôi mới không phải dạ minh châu của cô."

Hệ thống nhỏ giọng nói thầm: [ký chủ, không ngờ người đại diện của cô nói chuyện thẳng thắng như vậy.]

Nam Nhiễm trở mình, dựa người vào cửa xe.

Rất nhanh Nam Nhiễm đã tới đoàn phim.

Suất quay tối nay là cảnh đối diễn của Nam Nhiễm với nam chính và nữ chính.

Cảnh này phải quay trong mưa.

Trong đêm mưa đó đầu tiên nữ hai bị nam chính tuyệt tình làm tổn thương, sau đó thì nữ hai gặp mặt nữ chính, cầu mong hai người bọn họ hạnh phúc.

Bối cảnh mưa nhân tạo mới tạo xong đã nghe đạo diện hô lớn: "Tốt, các tổ chuẩn bị."

Đạo diễn vừa nói xong Nam Nhiễm đã mặc đồng phục học sinh đứng đợi dưới mưa.
...

Lại một tuần nữa kết thúc! 

Mới đó mà đã được nửa năm rồi, chúng ta cũng đã gần đi hết 2/3 chặng đường của bộ truyện. Tui đã có dự định sẽ hoàn bộ này trong năm nay nhưng không biết là có theo kịp kế hoạch không bởi vì đã có rất nhiều thứ xảy ra, cũng đã có rất nhiều thứ khiến tui có ý định từ bỏ nhưng... cuối cùng vẫn là không thể bỏ con giữa chợ được. Vì thế tui sẽ cố gắng nhất có thể để hoàn thành đúng mục tiêu của mình.

Nhưng một tháng sắp tới đây vì bế quan ôn thi đợt 2 nên không thể up chương mới cho mọi người được. Cả nhà thông cảm nhé!

Sau khi thi xong đợt 2 tui sẽ online lại và bù cho mọi người!

Chúc mọi người buổi tối cuối tuần vui vẻ!

Thanks!