Cả phòng yên tĩnh đến dọa người.
Hôm qua Tô tổng mới tiếp nhận khách sạn Cẩm Tú. Bọn họ cũng vừa mới quen nhau, ban đầu mọi người còn nghi ngờ năng lực của cô gái này, không biết cô dựa vào đâu mà ngồi lên vị trí Phó tổng.
Nhưng... này con mẹ nó, tên đạo diễn kia mới nghe cô nói xong đã ngất xỉu, có phải quá dọa người rồi không?
Tất cả nhân viên bảo an đồng loạt nuốt một ngụm nước miếng.
Bọn họ đều cảm thấy sau này tốt nhất vẫn nên cách xa Tô tổng một chút.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn Nam Nhiễm, giọng nói mang theo tia nghi hoặc.
"Còn không đi tắm?"
Nam Nhiễm giơ tay, [bộp] [bộp] [bộp], tặng cho cô gái trước mắt vài cái vỗ tay. Sau đó nhanh chóng bước về phía phòng tắm.
Đây là lần đầu tiên Nam Nhiễm tự hỏi bản thân có phải thủ đoạn của mình hơi thấp kém không. Từ trước đến giờ cô chỉ biết đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, không có chút văn hóa nào.
Hiếm khi Nam Nhiễm không phản bác hệ thống, thậm chí còn khá tán đồng mở miệng: "Ừ."
Những chuyện còn lại được xử lý rất nhanh.
Cảnh sát nhanh chóng đuổi tới, nhưng lúc đó Nam Nhiễm vẫn còn đang tắm.
Tô Yên giao tất cả mọi chứng cứ văn kiện cho cảnh sát, sau đó còn thuận tiện kể hết mọi chuyện vừa xảy ra trong phòng cho họ nghe.
Đến khi Nam Nhiễm bước ra khỏi phòng tắm, cô liền nhận được ánh mắt tán thưởng của cảnh sát.
"Cô gái nhỏ làm không tệ, dám đấu tranh với thế lực xấu, rất dũng cảm."
Nam Nhiễm nghe xong, cũng gạt đầu theo: "Đúng là tôi khá tốt."
Đợi Nam Nhiễm ký tên xong, cảnh sát dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt rồi đưa ba người kia về đồn.
Cả căn phòng hỗn loạn chỉ còn lại hai người Nam Nhiễm và Tô Yên.
Nam Nhiễm mặc một cái áo tắm dài sạch sẽ, tóc cũng không lâu, lười biếng ngồi trên sô pha.
Cô nhịn không được liếc mắt nhìn Tô Yên vài lần.
Tô Yên ngồi trên ghế, dáng ngồi của cô rất ngoan, là kiểu có nề nếp, hai chân khép lại, tay đặt trên đùi. Đặc biệt khi đặt cạnh dáng vẻ không để ý hình tượng của Nam Nhiễm, sự tương phản này càng lớn hơn.
Lúc này, Tô Yên lấy một phần văn kiện ra đặt xuống trước mặt Nam Nhiễm.
"Đây là hợp đồng diễn viên."
Nam Nhiễm liếc mắt một cái, giọng điệu nhàn nhạt: "Làm gì?"
"Nếu cô ký nó, tôi sẽ trở thành người đại diện của cô. Công ty sẽ cung cấp nơi ở cho cô, tất cả tiền cô kiếm được sẽ phân chia theo tỷ lệ 2:8."
"Công ty hai, cô tám."
Nam Nhiễm xoa xoa hai tai.
"Nhưng tôi vẫn chưa kết thúc hợp đồng với công ty hiện tại."
Tô Yên giải thích: "Công ty của bọn họ là công ty lừa đảo, tất cả hợp đồng cô ký tên đều không có hiệu lực."
Nam Nhiễm nhịn không được lại liếc mắt nhìn Tô Yên một cái.
"Tôi và cô quen thân lắm sao? Tại sao lại muốn ký hợp đồng với tôi?"
Tô Yên nhìn cô, sau khi do dự một lát mới mở miệng: "Nhìn ra được tiềm lực của Nam Nhiễm tiểu thư là vô hạn, một ngày nào đó tên tuổi của cô sẽ vang danh trên toàn nước, nắm bắt được tiềm năng của người khác là chuyện tôi nên làm."
Khi nói ra những lời này, vẻ mặt của Tô Yên vẫn bình thản như trước, giọng điệu không chút cảm xúc, thậm chí tốc độ nói còn nhanh hơn bình thường không ít, càng nghe lại càng giống như cô đang trả bài cho giáo viên, đọc thuộc lòng từng câu từng chữ.
Nhưng cố tình Nam Nhiễm nghe xong lời này lại vô cùng hài lòng, vốn đang biếng nhác ngồi một chỗ, dáng vẻ giống hệt đại gia, không có ý định ký tên, vừa nghe Tô Yên nói xong, Nam Nhiễm liền cầm bút lên, ký tên vào bản hợp đồng trên bàn.
Thậm chí ngay cả trong hợp đồng viết cái gì cô cũng không thèm quan tâm, hơn nữa còn nói một câu với Tô Yên: "Ánh mắt không tệ."
Cứ như vậy, Nam Nhiễm ký kết hợp đồng với công ty Cẩm Tú, chính thứ gia nhập Giải trí Cẩm Tú, trở thành một diễn viên trong đó.