Bất quá, đợi đến khi nó muốn nhìn nhiều hơn một chút thì nụ hôn của hai người đã kết thúc.
Thân Đồ Mạc nắm lấy cánh tay bị băng bó thành bánh bao của Nam Nhiễm, kéo cô đi vào trong công quán.
Đến khi hệ thống nhìn kỹ thì ký chủ đã khôi phục lại dáng vẻ bị hắc quang bao phủ giống như bình thường, không có điểm gì khác lạ so với lúc trước.
Hệ thống bắt đầu cân nhắc, không lẽ nó bị hoa mắt?
Đêm đã về khuya, Nam Nhiễm sớm đã nằm trong phòng dành cho khách, ôm hai viên dạ minh châu mình mới trộm được ngủ say.
Cả công quan đều chìm trong yên tĩnh.
Chỉ có mỗi thư phòng là vẫn còn sáng đèn.
Bạch Trạch mặc tây trang, đứng cách đó không xa kể lại toàn bộ câu chuyện cho Thân Đồ Mạc.
"Thủ vệ của công quán và tất cả nhân viên tuần tra đều bị đánh bất tỉnh. Ngoại trừ hai viên dạ minh châu kia thì không có mất bất kỳ thứ gì khác. Thân thủ của Nam tiên sinh đúng là không tệ."
Anh đặt tay lên bàn, cầm lấy một phần văn kiện, sau đó lạnh nhạt mở miệng: "Tên Cửu Sơn kia, điều tra thế nào rồi?"
Bạch Trạch gật đầu, "Gia chủ hiện tại của Cửu gia không thể có con vì thế ông ta đã nhận nuôi mười tám người con trai. Ông ta định sẽ lựa một người trong mười tám đứa trẻ này để kế thừa vị trí gia chủ của Cửu gia."
Bạch Trạch nói đến đây thì hơi dừng một chút, rồi lại nói: "Bất quá, hiện tại Cửu gia chỉ còn lại một mình đứa con nuôi là Cửu Sơn. Mười bảy người còn lại đều đã chết."
Thân Đồ Mạc ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt liếc nhìn về phía Bạch Trạch.
"Hắn ta gϊếŧ?"
Bạch Trạch gật đầu, "Cửu Sơn không chỉ gϊếŧ chết mười bảy người con nuôi kia mà tất cả tình nhân, vợ con của họ đều bị hắn ta giải quyết hết."
Đám con cháu Cửu gia đều không phải dạng hiền lành, dù sao thì bụng người cũng cách một lớp da(*), hơn nữa Cửu Sơn cũng không phải con ruột. Gia chủ đương nhiệm đã ngoài 60 nhưng ông ta không hề có ý lui về dưỡng lão, thoái vị người cho người khác, hiện tại ai cũng có thể nhìn ra Cửu Sơn muốn thay thế gia chủ đương nhiệm.
Vốn định lựa ra một người thừa kế từ trong mười tám người con nuôi, kết quả lại chỉ còn đúng một đứa duy nhất có thể sống sót, mà đứa con này không những không chịu sự khống chế của ông ta, ngược lại còn muốn cắn chủ nhân là ông ta một cái.
Vì thế, Cửu Sơn nhất định phải nắm được thành phố Xương Lâm.
Bạch Trạch để thiệp mời trong tay lên bàn.
"Thiếu tướng quân, đây là thiệp mời ngài muốn."
Nói đến cũng lạ, bọn họ đã sớm nhận được thiệp mời này nhưng khi đó thiếu tướng quân hoàn toàn không có ý định tham gia.
Hiện giờ, ngày dự tiệc đã đến gần, bỗng nhiên lại thay đổi chủ ý, quyết định đích thân tham dự.
Thân Đồ Mạc cầm lấy tấm thiệp mời kia, mở ra rồi khép lại, không biết đang nghĩ cái gì mà khóe miệng khẽ cong, nở nụ cười nhẹ.
Sáng sớm hôm sau, Chu Tước được người thông báo tới công quán đón người, lúc nhận được tin, Chu Tước còn ngây ngốc chớp mắt một cái, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi tìm người đưa tin hỏi chuyện một chút mới biết được lão đại nhà cô đến địa bàn của người ta ăn trộm, rồi bị người ta bắt gặp tại trận.
Chu Tước giơ tay, bất đắc dĩ xoa xoa hai huyệt thái dương, từ sáng sớm đã lên đường đi đón người.
Cô vừa đến cửa công quán đã thấy Bạch Trạch mặc một bộ tây trang màu đen đứng trước cửa.
Vẻ mặt ôn hòa.
"Chu Tước tiểu thư, cô đã tới, Nam tiên sinh đang dùng bữa ở bên trong, cô có thể đi vào chờ một lát."
...
(*) bụng người cách một lớp da: là một câu nói nhiều nghĩa, mang cả nghĩa bóng và nghĩa đen. Trong trường hợp này, chúng ta sẽ xét nó theo nghĩa bóng, ý chỉ sự toan tính của con người, bên ngoài họ sẽ biểu hiện ra bản thân là người thế này, thế kia nhưng chưa chắc bên trong nội tâm thật sự họ đã suy nghĩ như vậy, cũng giống như bụng của con người được bao bọc bởi một lớp da, bình thường thứ ta nhìn thấy chỉ có lớp da đó, còn những gì sâu trong lớp da kia thì ta không thể nhìn thấy nếu như không có sự can thiệp của các biện pháp khoa học kỹ thuật.
...
Có một điều rất lạ với tên của nhân vật phụ trong thế giới này, không biết mọi người có để ý không? Đó chính là thuộc hạ của Nam Nhiễm và Thân Đồ Mạc đều có danh xưng của một thần thú.
Nam Nhiễm: Có 4 thuộc hạ thân cận lần lượt là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Đây là tên của bốn con vật linh thiêng của truyền thuyết Trung Hoa, còn gọi là Tứ tượng - bốn thánh thú trong các chòm sao Trung Hoa cổ đại. Dân gian có câu Tả Thanh Long, Hữu Bạch Hổ, Tiền Chu Tước, Hậu Huyền Vũ. Cả 4 vị thần thú đều tượng trưng cho điềm lành và là những tín ngưỡng dân gian được mọi người thờ phụng.
Thân Đồ Mạc: Người theo sát Thân Đồ Mạc là Bạch Trạch. Trong truyền thuyết Trung Hoa và phương Đông, Bạch Trạch là loài thần thú sinh sống tại núi Côn Lôn, tên "Bạch Trạch" có nghĩa là đầm lầy trắng, toàn thân phủ lông trắng như tuyết, biết nói tiếng người, lại am hiểu kiến thức vạn vật, rất hiếm khi xuất hiện trước mặt người thường.