Cuộc thi kết thúc, Hoắc Ngôn đứng dậy, lãnh đạm nói: "Thu đội." Dứt lời liền dẫn đầu rời khỏi. Cùng lúc này, bốn chữ [Lắc tay Hoắc Ngôn] được đẩy lên top 1 hot search.
Bên này, phát sóng trực tiếp vừa kết thúc, buổi livestream của Nam Nhiễm cũng bắt đầu.
Có lẽ buổi phát sóng trực tiếp ăn gà rán của Nam Nhiễm ngày hôm qua đã thu hút được sự chú ý của nhiều người nên người đại diện đã cố tình chuẩn bị cho cô năm phần đùi gàn rán lớn và ba chai tương ớt.
Nam Nhiễm nói một câu với máy quay: "Tôi muốn bắt đầu ăn." Nói xong liền cầm đùi gà lên, cắn một miếng lớn.
Mười phút sau.
Người xem livestream của cô bắt đầu từ con số một ngàn nhanh chóng vượt qua con số hàng vạn, thậm chí còn có dấu hiệu tăng lên không ngớt.
Người đại diện của cô không chỉ có một mình Nam Nhiễm, dưới trướng của hắn còn có mười mấy người, hiện tại có bảy tám chủ bá (*) khác cũng đang bắt đầu livestream ở phòng bên nên người đại diện phải chạy qua chạy lại, chu toàn đôi bên.
[Không thể nào sai được! Đó chính là lắc tay của đại thần!]
[Sao nó lại ở trên tay cô ấy?]
[Đại thần cứ thế tặng nó cho cô ấy? A? Thật ghen tỵ!]
[Cái tay xuất hiện trong livestream ngày hôm qua không phải của đại thần chứ?]
[Tôi không tin! Chắc chắn là chủ bá cố tình cọ nhiệt!]
[Đúng vậy! Dựa vào cái gì mà đại thần lại coi trọng một chủ bá không tên không tuổi chứ?]
[A! Lắc tay của đại thần!]
Nam Nhiễm say sưa gặm đùi gà đến mức quên mình là ai, quên mình đang làm gì, lâu lâu còn cầm chai tương ớt lên "uống" một ngụm.
Người đại diện trợn tròn hai mắt nhìn livestream, thấy số lượt người xem trong nửa tiếng đã vượt qua mười vạn thì vội vàng chạy tới phòng phát sóng trực tiếp của Nam Nhiễm.
Hôm nay cô mặc một cái váy công chúa màu hồng nhạt, trên cổ tay còn đeo một cái vòng lông xù màu hồng. Ban nãy khi ăn vì thấy nó đâm vào tay quá vướng víu nên đã tháo ra.
Người đại diện vội vã viết một hàng chữ đưa cho cô xem.
[Đọc bình luận, đọc bình luận!]
Cuối cùng lực chú ý của Nam Nhiễm cũng chuyển từ đùi gà sang làn mưa đạn trên màn hình.
Cô cúi người về phía trước, vừa gặm đùi gà vừa đọc bình luận.
Mọi người đang xem livestream thấy chủ bá nhìn vào màn hình, tất cả đều bắt đầu dò hỏi chuyện liên quan đến lắc tay.
Đương nhiên trong làn mưa đạn đó cũng có những lời nhục mạ thoái mạc Nam Nhiễm, nói cô là kỹ nữ không biết xấu hổ blah blah.
Tầm mắt của Nam Nhiễm dời lên cái lắc tay trên cổ tay mình.
[Má! Chủ bá có ý gì?]
[Không phải đang giả bộ chứ? Ngay cả lắc tay của Hoắc Ngôn đáng giá như thế nào cũng không biết?]
[Ha ha, say, Hoắc Ngôn lại có thể coi trọng loại phụ nữ này? Fan thành anti không giải thích.]
[Vừa nhìn quần áo liền biết chủ bá không phải loại đứng đắn gì, Hoắc Ngôn khiến tôi quá thất vọng.]
Một đợt lại một đợt, từng làn mưa đạn chửi rủa và thất vọng hiện lên liên tiếp trên màn hình.
Một tay Nam Nhiễm chống cằm.
"Có thể đổi được bao nhiêu cái đùi gà?" Tùy ý hỏi, vừa hỏi còn vừa quơ quơ lắc tay.
[Là vô giá có được không!]
[Chủ bá! Cô ra giá đi! Tôi đổi với cô!]
[Chủ bá đại nhân, đây là lắc tay của chồng tôi! Cầu chủ bá đại nhân trả lại cho tôi.]
[Có thể bao cô ăn đùi gà cả đời!]
[Ăn ăn ăn, chủ bá xấu xa cả ngày chỉ biết mỗi ăn!]
Nam Nhiễm nhìn làn mưa đạn ăn đùi gà cả đời, mí mắt giật giật.
Sau đó cô duỗi tay sờ hạt trân châu trắng trên lắc tay, miệng nói thầm một câu: "Nếu đã đáng giá như thế tất nhiên không thể trả lại cho hắn rồi!"
Nói đùa, hắn muốn bồi thường kẹo cho cô nhưng rốt cuộc có thể bồi thường bao nhiêu?
Sao cô không bán cái lắc tay này đi rồi tự mua kẹo ăn suốt đời?
...
(*) Chủ bá (主播): có nghĩa là người điều hành, người dẫn chương trình, hiểu một cách đơn giản thì chính là chủ của kênh đó, điều hành và phát triển kênh đó.
...
Thế là chỉ còn vài phút nữa thôi là đã hết một năm rồi!
Ban đầu định thức và đăng truyện đón giao thừa với mọi người nhưng tui thật sự hết sức rồi... Nên thôi vậy, đăng trước vài phút so với dự định.
Hiện tại chưa phải qua năm mới nhưng xin chúc mọi người một năm mới an lành, hạnh phúc, sức khỏe dồi dào. Mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với mọi người nhé!
HAPPY NEW YEAR!