[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 816




Chương 816: Trận chiến thế kỷ (14)

Tần Nhất quay người nhìn Trần Triệt, mắt phượng sáng rực: "Anh dẫn người đi ngăn cản một chút, cũng nên để Zombie biết thực lực của chúng ta."

Thực lực Trần Triệt không tính thấp, nhưng đối đầu với Zombie Vương lại không đủ nhét kẽ răng, thế nhưng nghe Tần Nhất nói như thế, anh ta không chút do dự lập tức dẫn theo không ít dị năng giả có thực lực tốt trong căn cứ ra ngoài nghênh chiến.

Anh ta không hỏi Tần Nhất bất kỳ câu gì, cứ vậy tin tưởng cô.

Tần Nhất nhìn Dương Lâm Hải và Vân Diệu vẫn còn đứng mọc rễ tại chỗ, thấy thế nào cũng phiền chán: "Hai vị đại thần còn ở nơi này làm gì, đợi tôi nhiệt liệt đưa tiễn về?"

Dương Lâm Hải biết hiện tại căn cứ phải nhờ vào hai người, cũng không dám lắm miệng, xám xịt lôi kéo Vân Diệu đang không cam lòng rời đi.
"Dương Lâm Hải tuyệt không đáng tin, Hoán ca, chúng ta vẫn nên chuẩn bị tốt biện pháp chuẩn bị." Tần Nhất nhìn Vân Hoán, hàng mày thanh tú không tự chủ nhíu chặt.

Dương Lâm Hải đúng là lá gan so với chuột còn nhỏ hơn, căn cứ Kinh Đô sợ là cũng không chống được bao lâu.

Vân Hoán không thích thấy cô nhíu mày, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm lên hàng lông mày như vẽ của Tần Nhất, muốn vì cô vuốt đi hết thảy phiền muội: "Không cần lo lắng, mọi thứ trong căn cứ đều đã chuẩn bị xong."

Trước đó Vân Hoán về căn cứ Đế Đô, không chỉ là về bắt thú.

Bên ngoài căn cứ Kinh Đô, Thanh Tuyệt lạnh lùng nhìn Trần Triệt đi ra, trong con ngươi màu đỏ là khinh thường chẳng thèm ngó đến, chỉ có ngần ấy thực lực cũng dám xuất hiện trước mặt hắn.

Zombie Vương đều là kẻ cao ngạo, thấy người tới là Trần Triệt mà không phải Vân Hoán hay Tần Nhất thì cảm thấy nhân loại đê tiện đang vũ nhục hắn.
Thế nhưng giờ phút này hắn lại cực kỳ tưởng niệm Lăng Không, nếu như hắn vẫn còn, ba Zombie Vương bọn hắn cũng sẽ không luân lạc đến nước này. Hiện tại toàn bộ Zombie đều bị tiến sĩ Lâm khống chế, Zombie Vương bọn hắn nghĩ thoát thân cũng không dễ.

Loại cảm giác này khiến hắn rất khó chịu, vì vậy bây giờ thấy kẻ tới là Trần Triệt thì càng thêm khó chịu.

"Tại sao là ngươi, Vân Hoán với Tần Nhất đâu, gọi hai kẻ đó ra đây!"

Trần Triệt nhướn mày, trên khuôn mặt tuấn mỹ là ý cười ngả ngớn: "Hai người bọn họ không ở đây, hôm nay là do tiểu gia đến chiếu cố ngươi."

"Chỉ bằng ngươi?" Trong mắt trên mặt Thanh Tuyệt tràn đầy khinh thường: "Bản vương một tay liền có thể bóp chết ngươi!"

Trần Triệt ý cười không giảm: "Vậy sao, đại vương thử cho tôi xem nào."

Trần Triệt cũng không chịu thua, hai tay ngưng tụ ra hai thanh lợi kiếm kim sắc, tinh mâu lạnh lẽo, hướng phía Thanh Tuyệt vọt tới.

"Không biết tự lượng sức mình." Thanh Tuyệt hừ lạnh một tiếng, ngọn lửa rừng rực bốc cháy lên xung quanh hắn.

Thanh Tuyệt muốn trêu đùa Trần Triệt một phen, chỉ dùng một phần ba sức mạnh, thế nhưng áp chế về cấp bậc thật sự rất lợi hại, điều này khiến cho Trần Triệt phải vất vả chống đỡ.

Không phải sao, vừa không chú ý, Trần Triệt liền bị Thanh Tuyệt khiến cho bị thương, cánh tay bị đốt cháy khiến Trần Triệt đau đớn khó nhịn, thế nhưng Trần Triệt không rên lấy một tiếng.

Con cháu Trần gia sẽ không dễ dàng nhận thua, cũng sẽ không ở trước mặt kẻ định lộ ra một mặt yếu ớt.

"Đúng là sâu kiến hèn mọn, chậc chậc chậc, Tần Nhất với Vân Hoán cũng thật nhẫn tâm, thế mà để ngươi đi ra, hai kẻ nhát gan sợ chết!"

Thanh Tuyệt trực tiếp ngưng tụ ra một con hỏa long: "Mặc dù có chút không vui khi người chết không phải Tần Nhất hay Vân Hoán, nhưng gϊếŧ ngươi cũng coi như tạm chấp nhận được!"

Hỏa long của Thanh Tuyệt thẳng tắp bổ nhào về phía Trần Triệt, rất nhanh đã nuốt chửng lấy Trần Triệt, ngọn lửa đỏ pha đen mang theo từng tia khí tức tà ác che đi thân ảnh Trần Triệt.

Thanh Tuyệt khẽ cười một tiếng, tự tin quay đầu, chợt nghe thấy có gì đó phá không mà đến, mang theo lực lượng lôi đình.

Edit by Thanh tỷ

Chương 817: Trận chiến thế kỷ (15)