[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 807




Chương 807: Trận chiến thế kỷ (5)

Tần Nhất lau đi máu nơi khóe miệng, đây là lần thứ hai cô dùng dung hợp nguyên tố, nhưng hiển nhiên so với lần thứ nhất thì thuần thục hơn nhiều, ngay cả thương tổn phải chịu cũng nhẹ chút.

Vân Hoán đau lòng đỡ lấy Tần Nhất, cả khuôn mặt tuấn tú đều trầm xuống, anh không nghĩ tới Tần Nhất lại sử dụng dung hợp nguyên tố một lần nữa, thậm chí còn không thương lượng với anh.

Lăng Không khó có thể đối phó, nhưng hai người bọn họ liên thủ hoàn toàn không thành vấn đề.

"Hoán ca, không kịp, đám Thanh Tuyệt sắp đến rồi, còn không đi tất cả chúng ta đều đi không được." Tần Nhất nhịn đau đứng thẳng người.

Con ngươi đen nhánh của Vân Hoán bỗng nhiên co rụt lại: "Là anh chưa đủ mạnh."

Tần Nhất ho nhẹ vài tiếng, đang chuẩn bị nói chuyện liền nghe thấy một tiếng hét chói tai, cô theo bản năng nhíu mày, nhìn sang mới biết là Lâm Oản Oản xảy ra chuyện.
Gương mặt xinh đẹp của cô ta bị hủy, một đường vết thương vừa dài vừa sâu ngang từ mắt trái của cô ta đến khóe miệng, dữ tợn đáng sợ, máu ục ục ứa ra.

Tần Nhất nhẹ chậc một tiếng, cô nàng này sợ là bị hủy dung rồi.

Thanh Lệ bị dọa hết hồn, cô nàng vội vội vàng vàng nhìn về phía Lâm Oản Oản: "Oản Oản, cậu thế nào rồi, đừng làm tớ sợ?"

Lâm Oản Oản cảm giác mặt mình đau đớn vô cùng, cô ta run run rẩy rẩy sờ lên, máu đầm đìa tay, vết thương thật dài, cô ta liền sụp đổ.

"Mặt của tôi, mặt của tôi!"

Lâm Oản Oản thê lương kêu lên, hai mắt đỏ bừng, không có ai biết cô ta yêu quý gương mặt này bao nhiêu, thân phận của cô ta, mặt của cô ta là kiêu ngạo cả đời của cô ta, thế nhưng hiện tại bị hủy sạch rồi, mặt của cô ta bị hủy rồi!

Cô ta lấy cái gì đi gặp Vân Hoán, đi gặp tiến sĩ Lâm!
Nghĩ tới đây, Lâm Oản Oản hung tợn bóp lấy cổ Thanh Lệ, giống như ác quỷ bò ra từ trong địa ngục: "Đều tại mày, đều tại mày, tại sao mày lại né tránh, tại sao! Nếu không phải mày, mặt của tao cũng sẽ không bị hủy, mày đi chết đi, đi chết đi."

Sắc mặt Thanh Lệ đỏ bừng, mạnh mẽ giãy dụa ra, cô ta không muốn chết.

Lan Linh nhìn không được, liền vội vàng giải cứu Thanh Lệ: "Cô điên rồi, việc này rõ ràng là lỗi của cô, làm sao cô có thể trách người khác!"

Đám người Lan Linh nhìn được rõ ràng sự việc, một Zombie cao cấp hung hăng bổ nhào về phía Lâm Oản Oản, tuy rằng dị năng của Lâm Oản Oản không thấp, nhưng lại không có năng lực thực chiến gì, lúc đó hoảng đến tay chân luống cuống.

Lâm Oản Oản tiện tay kéo Thanh Lệ bên cạnh muốn cô bạn giúp mình ngăn cản, ai biết Thanh Lệ bị vấp chân một cái, căn bản tới không kịp, trong thoáng chốc, móng vuốt sắc bén của Zombie liền cào rách mặt Lâm Oản Oản.
Hít thở được không khí trong lành, Thanh Lệ ho sặc sụa, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Oản Oản đã không còn sự ỷ lại như ngày xưa.

Đều nói hoạn nạn gặp chân tình, điều này thật sự không giả.

Lâm Oản Oản giờ phút này đã có chút mất khống chế, cô ta không ngừng sờ mặt mình, đôi mắt phát ra hung ác, không ngừng lẩm bẩm: "Mặt của tôi, mặt của tôi, các người đều đi chết đi, đi chết đi..."

Tần Nhất nhịn không được ho khan vài tiếng, vài tia máu tràn ra ngoài: "Hoán ca, chúng ta vẫn nên rời khỏi nơi này trước đã, đám Thanh Tuyệt sắp tới rồi. Về phần Lâm Oản Oản, để cô ta ở lại đây đi, tiến sĩ Lâm sẽ chiếu cố tốt cô ta."

Lòng bàn tay có chút thô ráp của Vân Hoán lau đi máu trên khóe môi Tần Nhất, anh để cô dựa vào trong ngực mình, sau đó ôm ngang cô theo kiểu công chúa, nói với đám người Lan Linh: "Chúng ta đi thôi."

Đoàn người Lan Linh nhẹ gật đầu, vội vàng lên xe, Thanh Lệ nhìn Lâm Oản Oản điên điên khùng khùng ngồi dưới đất, cắn răng, cuối cùng vẫn đi theo Lan Linh.

Đến khi tiến sĩ Lâm tới nơi liền phát hiện thành phố C đã biến thành một tòa thành phế, thi thể Zombie đầy đất, còn có Lâm Oản Oản ngã ngồi trên mặt đất.

Edit by Thanh tỷ

Chương 808: Trận chiến thế kỷ (6)