Chương 806: Trận chiến thế kỷ (4)
Đám người Lan Linh phía sau thật tâm bội phục dáng vẻ lâm nguy không sợ, đẹp trai bá khí của đội trưởng nhà mình, thật khiến người ta tâm động.
Không nói tới hai cô gái Lan Linh, ngay cả mấy người Mã Niên cũng cảm thấy dáng vẻ hiện tại của Tần Nhất rất đẹp trai.
"Hừ, đừng khoác lác quá sớm, đợi lát nữa ngươi sẽ không cho rằng như vậy đâu."
Lăng Không cười lạnh, trên thực tế hắn đúng là không đem Tần Nhất nhìn ở trong mắt, tại sao hở, bởi vì hắn tin chắc trên người Tần Nhất có thương tích, không có cách nào tái sử dụng dung hợp nguyên tố.
Còn hắn, hắn đã ăn rất nhiều Zombie trung cấp và cao cấp mới có thể khôi phục nhanh như bây giờ. Tuy nhìn Tần Nhất hiện tại khôi phục cũng không tệ, nhưng thương tổn tới tận bên trong, không thể mới mấy ngày đã có thể khôi phục tốt được.
Cho nên, Lăng Không sốt ruột báo thù vội vã dẫn theo không ít đàn em chạy trước đến đây, phần lớn Zombie còn đang ở đằng sau.
Mắt phượng của Tần Nhất lóe lên, cô hiển nhiên cũng đoán được tâm tư của Lăng Không, hắn là một Zombie Vương cực kỳ cao ngạo, tự cho là có thể một mình đánh bại được cô.
Trên thực tế, nếu như chỉ có một mình cô, cô rất có thể cùng Lăng Không lưỡng bại câu thương, nhưng bây giờ bên cạnh cô có Vân Hoán, còn có đám Tiểu Lam Tịch, một mình Zombie Lăng Không tới, hoàn toàn là không lý trí.
Có điều, đây cũng là hy vọng của cô.
"Bọn hắn giao cho mọi người, Tịch ra đi." Tần Nhất khẽ gọi một tiếng, một con hổ trắng uy phong lẫm lẫm bỗng nhiên xuất hiện.
Da lông tuyết trắng, mắt hổ xinh đẹp, trong lúc giơ tay nhấc chân đều tràn đầy khí thế bá vương.
Đám người Lan Linh không khỏi kinh ngạc, bọn họ gặp qua Tịch, cũng biết đội trưởng của bọn họ ngoại trừ là dị năng giả đa hệ, còn có thể thuần hóa thú biến dị.
Tịch nện những bước chân ưu nhã mà mạnh mẽ, thân mật dùng đầu hổ to lớn cọ cọ chân Tần Nhất.
Đám người Lan Linh khóe miệng giật giật, thiếu niên xinh đẹp và bạch hổ to lớn, bất luận nhìn bao nhiêu lần, bọn họ đều tỏ ý hơi khó để tiếp nhận.
Tịch nhàm chán ngáp một cái, sau đó đột nhiên nhào về phía Zombie, đám người Lan Linh vội theo sát nó, bắt đầu cùng chém gϊếŧ Zombie.
Lăng Không và Tần Nhất nhìn nhau, không biết tại sao hắn bỗng nhiên có dự cảm không tốt.
"Vết thương của ngươi lành rồi?" Nhìn thấy Tần Nhất hoàn toàn không hoảng loạn, con mắt màu đỏ rực của Lăng Không bỗng nhiên lóe lên.
"Ngươi đoán không sai." Tần Nhất cong môi cười một tiếng, quả cầu lôi điện nhỏ trong tay cô lóe sáng.
Lăng Không biến sắc, bỗng nhiên cắn răng nghiến lợi nhìn Trạch Ninh trầm mặc đứng ở một bên: "Đáng chết, ngươi lại dám gạt ta! Có phải ngươi quên chính ngươi cũng là một Zombie Vương hay không! Giúp đỡ nhân loại như vậy, ngươi có chỗ tốt gì. Chờ Zombie bị diệt sạch, ngươi cho rằng nhân loại sẽ bỏ qua cho ngươi?"
Trạch Ninh đứng thẳng người, trên mặt không vui không buồn, chuyện này, là hắn tính kế Lăng Không, hắn nói thương thế của Tần Nhất chưa có lành.
Trên thực tế, Lăng Không cũng không hoàn toàn tín nhiệm hắn, không phải sao, mang theo nhiều Zombie như thế, còn có đám Thanh Tuyệt ở phía sau.
"Ta chỉ là không hy vọng cuộc chiến này xảy ra, nhân loại và Zombie hoàn toàn có thể chung sống hòa bình. Vương, là các ngươi đã bị che mờ mắt." Trạch Ninh một mực tin chắc nguyên tắc trong lòng mình.
Thiên tai nhân họa, trách ai được đây.
Nhân loại và Zombie đều vô tội, kỳ thật bọn họ đều là người một nhà, đáng buồn chính là tất cả mọi người không có ý thức được điều này, vội vàng tranh đấu lẫn nhau, nhưng lại không nghĩ đến đấu lại ông trời.
"Ngươi quá ngây thơ rồi." Lăng Không sâu kín thở dài, khác biệt chủng tộc, làm sao có thể chung sống hòa bình?
"Vương, đừng trách ta." Trạch Ninh nhẹ nhàng lẩm bẩm, bên trong mắt mèo xinh đẹp thoáng qua thống khổ và giãy dụa, cuối cùng bình tĩnh lại.
Ầm ầm một tiếng, tiếng nổ vang lên, bụi đất bay lên che đi tầm mắt Trạch Ninh.
Edit by Thanh tỷ
Chương 807: Trận chiến thế kỷ (5)