[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 802




Chương 802: Lâm đại tiểu thư (4)

"Hạng người gì à?" Vân Hoán gõ nhịp trên mặt bàn: "Một người phụ nữ rất có tâm cơ, không, cũng không thể nói có tâm cơ, phải nói là một người phụ nữ rất biết giả bộ."

"Em rất ghét cô ta." Đôi mắt đào hoa của Vân Hoán thâm thúy, bên trong là điểm điểm chán ghét.

"Đúng là một người rất biết giả vờ giả vịt."

Lâm Oản Oản, đại tiểu thư Lâm gia, thế nhưng không có ai biết, cô ta cũng là người phụ nữ của tiến sĩ Lâm.

Đời trước cô bị giam cầm trong phòng thí nghiệm, có dịp trông thấy vị Lâm đại tiểu thư này, khi đó cô ta mặc âu phục màu lam nhạt, dịu dàng thục nữ.

Thế nhưng sau khi tiến sĩ Lâm rời đi, cô ta lại lén lút lẻn vào phòng thí nghiệm, nhìn thấy người không giống người, quỷ không giống quỷ là cô, tận lực chế giễu châm chọc thậm chí tra tấn cô.
Chỉ vì, tiến sĩ Lâm bởi vì cô mà đã lâu không tới gặp cô ta.

Lâm Oản Oản của hiện tại còn chưa học được cách ẩn nhẫn, độc ác như đời trước, nhưng tâm tư cũng không ít.

Nếu như cô đoán không sai, Lâm Oản Oản lúc này còn chưa ở bên tiến sĩ Lâm, vẫn đang thích Vân Hoán.

Thế nhưng lần này cô ta tới đây khẳng định là sẽ đi gặp tiến sĩ Lâm.

Cũng không biết hiện tại cô ta có biết tiến sĩ Lâm là Vân Hiên hay không.

"Cô ta có quan hệ với tiến sĩ Lâm." Tần Nhất không giấu Vân Hoán.

"Vậy à..."

Trạch Ninh nhìn người nho nhỏ bên trong đóa hoa, vẻ mặt lãnh đạm: "Ta đã biết, nhưng Tần Nhất bây giờ vô cùng cảnh giác, ngay cả ta cô ta cũng không hoàn toàn tin tưởng. Ngươi nói với đám Lăng Không không nên gấp, ta không quên việc mình cần phải làm."

Đóa hoa cười: nói "Ngài biết thì tốt, nhóm Vương bọn họ rất tin tưởng ngài, ta sẽ nói lại đúng sự thật cho Vương."
"Ừm." Trạch Ninh quay người chuẩn bị đi, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì lại dừng lại: "Nhân loại tên Lâm Oản Oản mà các ngươi bảo ta để ý hôm nay đã tới."

Đóa hoa ngẩn người, lập tức lại cười: "Được, đã biết."

Trạch Ninh vừa về tới nhà, lập tức nói hết với Tần Nhất: "Tiểu Thất, bọn hắn tới tìm tôi."

Tần Nhất lấy chút đồ ăn vặt đưa Trạch Ninh: "Nói gì, muốn gϊếŧ tôi như thế nào?"

Vân Hoán nhíu mày, sắc mặt lạnh xuống.

Trạch Ninh cắn một miếng bánh ngọt: "Đừng phóng khí lạnh với tôi, cũng không phải chủ ý của tôi. Đúng rồi, Lâm Oản Oản là người bên kia của bọn hắn, các người phải cẩn thận một chút."

"Bọn hắn nhắc tới Lâm Oản Oản?" Tần Nhất hơi kinh ngạc.

"Ừm, nhắc tới, còn muốn tôi bảo vệ tốt cô ta, đừng để cô ta bị khi dễ."

Trong mắt phượng của Tần Nhất có vài tia lo lắng: "Vân Hoán?"
Vân Hoán xoa xoa đầu cô: "Anh không sao."

Anh hiểu ý của Tần Nhất, bên kia nhắc tới Lâm Oản Oản thì rất có khả năng tiến sĩ Lâm đã tỉnh lại.

Tiến sĩ Lâm tỉnh, cũng đại biểu Vân Hiên đã biến mất.

Nhưng cũng chỉ là một loại khả năng.

"Có đôi khi tự hỏi, rốt cuộc tiến sĩ Lâm thích ai, hắn thật sự yêu Vân Hiên sao?" Tần Nhất có chút tự giễu.

Lâm Oản Oản là người yêu đời trước của tiến sĩ Lâm, một đời này quan hệ giữa hai người cũng không đơn giản, nhưng biểu hiện trước đó của tiến sĩ Lâm rõ ràng là rất yêu Vân Hiên.

Đời trước Vân Hiên chưa từng xuất hiện, cho nên sự tình một đời này cô cũng không thể xác định.

Nhưng hy vọng không phải như điều cô nghĩ, nếu không cô thật sự cảm thấy không đáng cho Vân Hiên .

Sáng sớm hôm sau, Khâu Khắc vội vã chạy vào: "Tiểu đội trưởng Tần, không xong, Zombie lại tới!"

Tần Nhất bình tĩnh đặt chén trà trên tay xuống: "Có bao nhiêu? Các căn cứ khác có tin tức gì không, hay chỉ có căn cứ chúng ta?"

Tần Nhất ung dung khiến Khâu Khắc có chút bình tĩnh lại: "Không nhiều như trước đó, cũng không nhận được tin gì từ những nơi khác, giống như chỉ có chúng ta nơi này."